CHƯƠNG 12
Tại lúc này, Thẩm Nhu đang giả vờ bị bệnh, nhưng tinh thần lại rất sảng khoái. Sau khi tắm xong, tiểu phụ nhân xinh đẹp chỉ mặc một chiếc váy mỏng và lười biếng dựa vào giường, thưởng thức món bánh trôi, đồng thời cảm nhận được cảm giác mát lạnh từ băng.
Tiểu phụ nhân thực sự thoải mái. "Phần còn lại mọi người chia ra ăn đi, trong phòng bếp còn rất nhiều, đừng lãng phí..."
"Vâng… Phu nhân có muốn ta mang một ít tới cho tiểu thiếu gia không..." Thay phu nhân nhà mình lo nghĩ, Tử Diên lại mỉm cười nói.
"Tiểu tử kia có Nhược Nương hầu hạ, không quan trọng, trước mắt đừng gọi nó..." Ban đầu con trai quả thật rất bướng bỉnh, đã nhiều lần khiến nàng tức giận, nhưng kể từ khi Khương Nhược tới phủ làm nhũ mẫu, mọi thứ rất khác, người dần trở nên thông minh hơn, tính tình cũng tốt hơn rất nhiềụ Nghĩ tới đây, mĩ phụ cũng hoàn toàn quên mất chuyện xảy ra lúc ban ngày, có chút thích thú thưởng thức đồ ăn.
Không ngờ lúc này, Lý nương vội vã chạy vào, cách một tấm rèm cũng thấy được sự lo lắng của bà "Phu nhân, phu nhân, ách… Đại thiếu gia tới, nghe nói người bị bệnh cho nên muốn tới thỉnh an, giúp người bắt mạch…”
"Tại sao hắn lại đến đây?" Khó khăn lắm mới ứng phó được với trượng phu, không ngờ con của phòng ngoài lại tới đây.
Thẩm Nhu không khỏi có chút hoảng loạn. Dù sao cũng là nàng giả vờ bị bệnh, Bùi Du không tinh thông y thuật còn có thể lừa gạt, con đứa con của phòng ngoài kia khẩu Phật tâm xà, hơn nữa còn tinh thông y thuật đương nhiên sẽ không dễ đối phó.
Đặt bát chè xuống, mỹ phụ chỉ lạnh lùng nói "Nói với hắn, tâm ý của hắn, bổn phu nhân xin nhận, thời tiết nóng bức, khó khăn lắm ta mới ngủ được, mong hắn đừng tới…"
"Phu nhân, đại thiếu gia nói… Nói nếu như người không gặp, chứng tỏ là ghét bỏ hắn không đủ hiếu thuận. Tối nay hắn sẽ quỳ bên ngoài cửa viện nhất định sẽ không đứng dậy..."
"Ta còn chưa chết đâu, hắn quỳ cái gì mà quỳ " Tên nghiệt chủng kia cho tới bây giờ tâm cơ vô cùng sâu lại nhanh mồm nhanh miệng. Lúc này lại trưng ra dáng vẻ hiếu thảo, nếu như nàng nhất quyết không gặp sẽ khiến nàng trở thành bà cả không thấu tình đạt lí.
Nghĩ như vậy, mỹ phụ không khỏi có chút tức giận, cũng đành phải hòa hoãn, lạnh lùng nói "Mau đem những thứ này dọn dẹp trước đi..." Sau đó, nói với Tử Diên "Ngươi đỡ ta lên giường."
"Vâng, thưa phu nhân "
Quả nhiên đúng như nàng dự đoán, nam nhân bên kia vừa mới quỳ xuống, Lý ma ma đã tới gọi hắn vào, hắn ta chậm rãi đi theo phía sau Lý ma ma, nam nhân dựa vào ánh sáng từ đèn lồng treo trên hành lang mà đánh giá cảnh trí bên trong viện.
Nghe nói Thính Vũ các này không phải là phòng mà phụ thân và mẫu thân dùng làm phòng tân hôn, nhưng nó được bố trí vô cùng lịch sự tao nhã. Ở chỗ ngoặt của hành lang trồng loại chuối tây đang ra hoa, cách đó có một bụi hải đường, điểm vài đốm đỏ giữa màu xanh của lá.
Mưa đêm thúc giục mọi người chìm vào giấc ngủ, sau cơn mưa, lại khiến cây cối tốt tươi cho nên nó mới có tên là Thính Vũ các. Nhìn cách bố trí chỗ ở của mẫu thân, trong lòng nam nhân không khỏi cảm thán.
Bên này, Bùi Quyết đang tận hưởng khung cảnh tuyệt đẹp trong viện, đi đến phòng chính thì bên Thẩm Nhu đã cho người dọn dẹp, nằm xuống giường trưng ra dáng vẻ ốm yếu, nấp đằng sau bức rèm mỏng.
/123
|