Đại Vũ Trụ Thời Đại

Chương 180: Dạng sơ khai của con quái vật mẹ

/335


Cuộc nói chuyện giữa Diêu Nguyên và Thích Hiểu Điểu kết thúc mà vẫn chưa rút ra được kết luận gì. Nhưng ít nhất họ cũng xác định được một chuyện, ZERO có thể không phải là trí tuệ nhân tạo trên đĩa bay, nhưng nó chắc chắn nắm giữ kỹ thuật bước nhảy không gian, hay có thể nói là khống chế bước nhảy không gian.

Vũ trụ quá mức rộng lớn. Chỉ riêng sự rộng lớn vô biên của nó đủ cho bất kỳ sinh vật nào cảm thấy tuyệt vọng. Những cụm từ vô biên, không có biên giới chính là dùng để miêu tả vũ trụ.

Nếu coi vũ trụ là một đại dương, như vậy thì số hằng tinh, hành tinh…nhiều như hạt nước. Còn con người, có lẽ nhỏ bé đến mức ngay cả phân tử nước còn chưa tới. Thế mà khi sử dụng bước nhảy không gian, bên cạnh điểm đến lúc nào cũng có hành tinh hoặc Hằng tinh. Tỉ lệ này nhỏ bé như việc bạn mua vé số trong tất cả các ngày trong năm, mà tất cả lần mua đều trúng độc đắc!

Nhưng cái tỷ lệ không thể tưởng tượng kia lại xảy ra. Nếu chỉ có một hai lần thì còn có thể chấp nhận, nhưng phi thuyền Hi Vọng đã trải qua mấy trăm lần như vậy rồi. Cái này còn có thể gọi là ngẫu nhiên sao?

Do đó, từ lúc trước, không chỉ Thích Hiểu Điểu mà cả Diêu Nguyên, Nhâm Đào cũng sinh ra hoài nghi. Nhưng chỉ mới dừng lại ở mức hoài nghi, đơn giản vì không hề có chứng cớ nào chứng tỏ việc này liên quan đến chiếc đĩa bay kia, hoặc do một thứ gì điều khiển.

Cho đến cuộc thảo luận này, bất kể ZERO có phải là trí tuệ nhân tạo trên đĩa bay hay không, ít nhất có thể xác định một điều - bước nhảy không gian có thể điều khiển. Đây là điều không thể chối cãi, và điều quan trọng tiếp theo. Có lẽ ZERO không có ác ý với con người.

-Bất kể thế nào, trước tiên cậu cứ thăm dò thân phận ZERO đã. Đương nhiên không thể hỏi quá trực tiếp, tốt nhất là với tư cách bạn bè hỏi từng chút một. Nhớ là phải từ tốn, không được hấp tấp. Điều quan trọng nhất là không thể khiến nàng ta có ác cảm với con người. Tốt nhất là khiến cho nàng ta có hảo cảm với chúng ta. Truyện "Đại Vũ Trụ Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Diêu Nguyên sau khi biết chuyện, liền cẩn thận dặn dò Thích Hiểu Điểu từng chút một, cứ như là một bà mối gương mẫu đang dặn dò chú rể trước ngày coi mắt. Nếu bỏ qua cách càm ràm dày dòng kia, những ý mà Diêu Nguyên nói đều là kinh nghiệm mà hắn đúc kết được trong lúc thi hành nhiệm vụ. Theo lý luận của hắn, gây thiện cảm với người khác là một điều rất quan trọng.

Không ngờ Thích Hiểu Điểu chỉ cười ha ha:

-Ngài yên tâm đi. Tôi là ai chứ, là “tình thánh” trong thế hệ đấy. Việc tán gái không cần ngài chỉ thêm đâu, yên tâm đi. Ha ha ha.

Chân mày Diêu Nguyên hơi nhíu lại, nhưng cũng không nói gì thêm. Bởi hắn chợt nhớ tới vì sao ZERO lại tiếp cận Thích Hiểu Điểu. Đơn giản vì anh chàng không hề có động cơ bất chính nào cả. Nếu những lời này khiến cho anh chàng thay đổi cách nói chuyện, không chừng sẽ khiến ZERO sinh ra hoài nghi, hoặc tạo ác cảm với con người. Như vậy, thuận theo tự nhiên là tốt nhất.

Nếu hai tên “đồng bọn” chơi game của Thích Hiểu Điểu ở đây, nghe được lời nói lúc này của cu cậu, đảm bảo sẽ bò lăn ra mà cười. Đơn giản vì anh chàng Thích Hiểu Điểu chỉ đang “chém gió”. Cu cậu vẫn là một chàng trai tân đúng nghĩa, lâu lâu tự sướng về ảo tưởng xây dựng một dàn hậu cung của riêng mình. Sở dĩ anh ta mạnh miệng như vậy chỉ để giấu đi sự xấu hổ của mình thôi.

Cứ thế, hai người với hai tâm tình khác nhau bước lên phi thuyền vận chuyển, quay trở về phi thuyền Hi Vọng.

Không ngờ, khi tiến vào phạm vi 100 km xung quanh phi thuyền Hi Vọng, hệ thống điều khiển tự động trên phi thuyền lập tức bị máy tính chủ trên phi thuyền Hi Vọng cưỡng đoạt quyền điều khiển, lái phi thuyền cấp tốc bay về bãi đáp. Khi bước vào khoang cách ly, Diêu Nguyên còn tưởng sở dĩ gấp gáp như thế là do hắn đột nhiên biến mất một lúc, hơn nữa còn phóng thích hạt Genesis. Khổ thân anh chàng Thích Hiểu Điểu nhà ta bị mắng oan mấy câu.

Nhưng đến khi Vương Quang Chính vội vàng chạy đến, rồi các đội viên khác trong tiểu đội Hắc Tinh tập hợp, Diêu Nguyên mới biết có thể đã xảy ra chuyện.

Diêu Nguyên không dám chần chờ, lập tức dò hỏi:

-Xảy ra chuyện gì? Phi thuyền Hi Vọng bị tấn công? Hay là phát hiện một lượng lớn quái vật?

Vương Quang Chính lập tức đưa ra một xấp ảnh, nói:

-Ngài nhìn đi, đây là hình ảnh do lực lượng phòng vệ chụp khoảng 30 phút trước. Bọn họ đang thực hiện nhiệm vụ chặt cây và dọn dẹp trong một khu vực tương đối lớn, nhưng khi binh lính hạ xuống đất, có hai binh lính mất tích. Khi trở về phi thuyền Hi Vọng, sử dụng thiết bị thăm dò trên phi thuyền, phát hiện tại độ sâu 50 mét bên dưới khu vực đó, có một khối vật chất chưa rõ, đang sử dụng kỹ thuật gen cộng hưởng.

Diêu Nguyên lập tức nhận lấy xấp ảnh. Trên hình là một một lớp màng màu đen, thoạt nhìn giống như bùn đất, nhưng nhìn kỹ lại giống lớp thịt.

-Hình thức sơ khai của con quái vật mẹ…Tiếp theo thì sao? Tại sao không tấn công nó? Sử dụng đạn lửa oanh tạch khu vực đó, thiêu hủy từng tế bào của nó!

Diêu Nguyên nhìn qua, lập tức ra lệnh.

Vương Quang Chính còn chưa kịp trả lời, từ mười nhà khoa học đằng sau, một người lên tiếng. Đó chính là Yvaine: Truyện "Đại Vũ Trụ Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

-Không, không thể đơn giản tiêu diệt nó như vậy được.

Diêu Nguyên nhíu mày hỏi lại:

-Tại sao không? Chẳng lẽ cậu còn muốn nghiên cứu nó? Không được! Tế bào quái vật thì còn có thể chấp nhận được, nhưng dạng sơ khai của con quái vật mẹ thì tuyệt đối không. Nhất định phải tiêu diệt nó, nếu không sau này có thể tạo thành thảm họa. Ta thà rằng từ bỏ bất kỳ công trình nghiên cứu nào, chứ tuyệt đối không thể lưu lại cho con cháu đời sau chúng ta bất kỳ tai họa ngầm nào! Hành tinh này là quê hương của chúng ta, không phải là vệ tinh số hai kia. Chẳng lẽ các cậu chưa thấy thảm trạng trên vệ tinh số hai kia sao, nơi đó là một hành tinh chết. Hơn nữa, sau khi hoàn tất dọn dẹp trên hành tinh này, ta còn dự định thanh tẩy toàn bộ vệ tinh số hai. Cho nên, mọi người đừng mong nghiên cứu gì ở đây!

Yvaine cười khổ:

-Không, ngài đã hiểu sai ý của chúng tôi rồi. Chúng tôi không phải muốn nghiên cứu nó, mà đúng như lời ngài. Chúng ta không thể lưu lại bất kỳ tai họa ngầm nào. Vì vậy, chúng tôi dự định giải quyết dứt điểm vấn đề quái vật này.

Diêu Nguyên cảm thấy tò mò, hỏi:

-Nghĩa là sao? Mau mau nói rõ cho ta biết. Ta sẽ xem xét đề nghị, nếu khả thi thì cho dù có phiền toái cũng không sao. Ta cho phép mọi người toàn quyền hành động. Nhưng nếu không, ta sẽ ra lệnh cho quân đội tiến hành tiêu hủy vật thể kia.

Yvaine nhìn về người phụ nữ trung niên bên cạnh. Người phụ nữ này gật đầu chào với Diêu Nguyên, nói:

-Hạm trưởng, tôi là Peona - nhà côn trùng học. Trong khoảng thời gian này, tôi chủ yếu nghiên cứu về sự tương đồng của đám quái vật này với giới côn trùng. Phương diện này cũng phải cảm ơn thượng úy Trương Hằng. Nhờ cậu ta mà tôi đã có được các thông tin quý giá về chủng tộc quái vật này.

Tóm lại, đám quái vật này rất giống với các loại côn trùng như ong mật, kiến. Đó là về hình thái xã hội. Trong đó, đám quái vật này tựa hồ chỉ có một ý thức chung, so ra thì giới côn trùng như kiến hay ong cũng tương tự, chúng cũng có một ý thức tập thể. Điểm này nói ra thì quá dài dòng, tôi xin phép bỏ qua. Theo tình hình trước mắt, con quái vật mẹ là vật thể duy nhất trong tập quần có ý thức. Nó có thể sinh sản không ngừng, chỉ cần có tế bào còn sót lại là nó có thể hồi sinh…Nếu thế, trong lúc con quái vật mẹ còn sống, tại sao nó không tự sinh sản ra một con quái vật mẹ mới, tạo nên hậu duệ đây?

Vì vậy, chúng tôi mạnh dạn kết luận, nguyên nhân của việc này là do phương thức sinh sản của chúng. Nói cách khác, có thể là phương thức nhân đôi vô tính, cho dù sinh sản ra, chỉ là sự phân đôi giữa một tế bào, chứ không phải là việc tạo nên một tế bào mới…

Diêu Nguyên vừa nghe, vừa suy ngẫm, hắn gật đầu ra hiệu:

-Tiếp tục.

Người phụ nữ trung niên tên Peola nói:

-Cho nên, chúng tôi đưa ra một kết luận khác. Một khi có một con quái vật mẹ xuất hiện, vậy không thể có con quái vật mẹ thứ hai. Cho dù là quái vật trên lòng đất, dưới đáy biển, ngoài vũ trụ…Trừ phi con quái vật mẹ hiện tại bị tiêu diệt, các con quái vật khác mới trở thành con quái vật mẹ.

-…Đúng vậy, theo các thông tin cho thấy thì quả thực như thế, nhưng…

Diêu Nguyên phản bác:

-Đó không phải là nguyên nhân chúng ta cho phép con quái vật mẹ tồn tại. Khi phát hiện nó phải hủy diệt ngay lập tức, nếu lại phát hiện một cái khác, cũng phải phá hủy ngay, không để cho nó phát triển.

Peona đáp trả:

-Vậy nếu như chúng ở nơi mà chúng ta không cách nào phát hiện thì sao? Tỷ như…bên dưới đáy biển chẳng hạn? Theo như thông tin từ Thượng úy Trương Hằng, chúng ta biết đám quái vật này không hề là sinh vật chỉ sinh sống trên mặt đất. Nếu nó di chuyển xuống lòng biển, sinh sôi nảy nở thì sao? Chúng ta làm sao tìm ra nó? Có thể nói, việc tìm ra nó đang ẩn nấp rất gần chúng ta như vậy, là một điều cực kỳ may mắn. Truyện "Đại Vũ Trụ Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Thích Hiểu Điểu đứng bên cạnh chợt chen vào, hỏi:

-Chờ đã, vừa rồi cô có nhắc tới ong mật, chẳng lẽ cô cho rằng…

Peola gật đầu:

-Đúng, đó là thứ mà chúng tôi suy đoán. Dùng con quái vật mẹ này làm mồi, hấp dẫn các con quái vật khác trở về bảo vệ nó. Nói đơn giản, tập thể quái vật này chỉ có một ý thức, các con quái vật đơn lẻ khác đều là nó. Như vậy, nó không thể nào không sợ hãi khi bị tấn công. Vì vậy, nó sẽ gấp rút kêu gọi toàn bộ quái vật còn sót lại trở về bảo vệ. Do đó, tôi đề nghị nên giữ lại con quái vật mẹ kia. Thỉnh thoảng tấn công, thiêu cháy nó, ngăn sự phát triển của nó cũng như để kích thích nó, làm cho nó cảm thấy nguy hiểm. Để cho nó kêu gọi toàn thể quái vật trở về để bảo vệ chính mình.

Một đòn giải quyết toàn bộ chúng.

/335

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status