Khu A là một hòn đảo rộng lớn, tại trung tâm khu A là một kim tự tháp cực kì khổng lồ. Nó lớn đến nỗi, chỉ cần bước chân lên đảo là có thể nhìn thấy đỉnh của kim tự tháp.Điều khiến nhiều người kinh sợ là kim tự tháp này làm hoàn toàn bằng siêu kim cương nguyên chất.
Siêu kim cương là hình thái cao nhất của kim cương. Siêu kim cương một loại tài nguyên đứng thứ ba trên bảng những kim loại cứng nhất vũ trụ, cực kì quý hiếm . Nó hiếm đến nỗi, dù cho tới nay, khi mà Nguyên Linh đại lục đã bước vào kỉ nguyên vũ trụ, đã tìm thấy rất nhiều hành tinh lớn nhỏ khác nhau trong vũ trụ thì cũng chưa từng tìm thấy một nơi nào có siêu kim cương cả.
Hiện nay, siêu kim cương hầu như đã biến mất khỏi đại lục nói riêng và Thái Dương tinh hệ nói chung. Vì thế một kim tự tháp khổng lồ làm hoàn toàn bằng siêu kim cương nguyên chất đủ khiến cả đại lục chấn động, rung chuyển .
Tại bên trong đỉnh của kim tự tháp là một căn phòng đơn sơ với một cái giường ngủ , một cái bàn ghế và một cái quan tài lớn bằng hàn băng ngàn năm, cũng là một tài nguyên khan hiếm của đại lục. Trong phòng ngoài ra còn chứa rất nhiều tài nguyên mà đều thuộc loại đã tuyệt tích từ cái hơn mười ngàn năm trước . Nơi này quả thật là một bảo vật vô giá, khiến cho bất kì ai cũng phải điên cuồng. Là một siêu cấp bảo tàng với giả kim thuật nói riêng và linh sư nói chung.
Ở chỗ cửa sổ đứng đó một người. Người này là một người đàn ông cao gần 2m, thân hình vạm vỡ, to lớn. Tuy vậy người này lại mặc một bộ quần áo trùm kín mặt vì thế không nhìn thấy diện mạo cùng ông ta. Thế nhưng ,thông qua khí chất thượng hải tang điền có thể đoán được đây là một người đàn ông lớn tuổi, đã trải qua nhiều biến cố thăng trầm của lịch sử.
Người đàn ông ánh mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Ánh mắt hữu thần, tràn đầy vẻ sáng rực, trong mắt toát lên một sự mừng rỡ. Ông ta mở miệng bằng một thứ giọng khàn khàn, già nua lẩm bẩm:
" Sau hơn 10.000 năm chờ đợi. Cuối cùng cũng có người thành công vượt qua ải đầu tiên của ta"
Nói xong ông phất tay. Lập tức, trước mặt ông hiện ra một chiếc gương thủy tinh. Trên mặt gương bắt đầu ngưng tụ những gợn sóng lăn tăn
" Để xem truyền nhân của ta sẽ là người như thế nào ah?".
Người đàn ông cười cợt. Đồng thời những gợn sóng cũng hội tụ lại với nhau, tạo ra một cái màn hình tivi. Trên màn hình, đang chiếu lấy cảnh Long cùng đàn sói đại chiến.
Dù người đàn ông đã sống hơn 10.000, tâm trí đã cực kì kiên định, không có bất kì việc gì có thể khiến ông giật mình nhưng khi thấy một cảnh này, cũng không khỏi hoảng sợ kêu thất thanh:
" Ông trời ạ! Mười... mười bốn tuổi, Luyện... Luyện Tinh Cảnh cấp mười bốn. Không những thế kiếm thuật còn đạt tới cảnh giới Nhập Môn đại viên mãn. Mẹ nó! chẳng lẽ ở đây mười ngàn năm, bên ngoài đã phát triển tới tới có thể đào tạo ra một tên yêu nghiệt như thế này.".
Năm mươi ngàn năm trước, mười bốn tuổi Luyện Tinh Cảnh cấp mười bốn chưa từng tồn tại. Bằng chứng chính là Lý Thường Kiệt, một vị Tiên Tuyệt Cảnh cường giả của Việt Nam thiên quốc khi nhìn thấy Long đã cực kì khiếp sợ, cho rằng mình nhìn nhầm, rồi bằng mọi giá nhận hắn làm đệ tử.
Bốn mươ ngàn năm sau, tức là mười ngàn năm trước tính từ thời điểm hiện tại. Năng lượng vũ trụ đã không còn tinh khiết như trước, tài nguyên cũng đã giảm dần vì thế chuyện này càng không thể xảy ra.
Hiện tại ông nhìn thấy gì. Một tên thiếu niên hàng thật giá thật mười bốn tuổi, nhưng thực lực là Luyện Tinh Cảnh cấp mười bốn. Càng khiến ông giật mình, không thể tin nổi là đối phương kiếm thuật đã đạt tới cảnh giới Nhập Môn đại viên mãn.
Linh sư phần lớn đều sử dụng một loại vũ khí ( trừ pháp sư dùng pháp trượng với kết ấn ) . Vì thế dựa vào vũ khí, nhân loại còn gọi linh sư bằng những cái tên như kiếm sư, đao sư,.. Tuy vậy, cách gọi này cũng chẳng mấy phổ biến.
Cách đánh giá thì 90% dựa vào ngộ tính, 20% dựa vào kinh nghiệm sử dụng vũ khí đó, sự tương tác giữa chủ nhân và vũ khí, ... mà chia thành cảnh sáu giới :
Nhập Môn, Kiếm ( Đao...) Khí, Nhân Kiếm ( Đao..) Hợp Nhất, Kiếm ( Đao...) Ý và Ngộ Đạo.
Việc tu luyện một loại vũ khí tới cảnh giới cao cấp là cực kì khó khăn. Với ngộ tính bình thường thì ở tuổi hai mươi mới vượt qua Nhập Môn cảnh giới. Thiên tài nhất thì cũng ở tuổi mười bảy tuổi đột phá cảnh giới này.
Vậy mà lúc này, ông nhìn thấy một tên mười bốn tuổi đạt cảnh giới Nhập Mông đại viên mãn. Thậm chí qua cuộc chiến này, đối phương rất có thể đột phá, bước vào Kiếm Khí cảnh giới trở thành một tên kiếm sử cảnh giới kiếm khí trẻ nhất trong lịch sử đại lục. Điều này khiến ông thật sự không tin vào mắt mình nữa.
Kết hợp với thực lực của đối phương, ông phát hiện thế giới quan của mình bị thằng này lật đổ. Những gì ông biết, những quy luật tu luyện hoàn toàn bị phá bỏ trên người đối phương
Rất lâu , ông mới bình tĩnh lại được. Thở dài một hơi than thở:
" Quả là trường giang sóng sau đè sóng trước. Ta đã quá già rồi".
Sau đó, ông trở lên hưng phấn vô cùng. Trong mắt toát lên vẻ vui sướng cười lớn:
" Tuy vậy, có được một tên đồ đệ thiên phú trác tuyệt như vậy quả thật là sự may mắn với ta. Có lẽ, nhờ vào hắn mà tâm nguyện của ta được hoàn thanh ah".
Nói xong, ông nhìn về phía chiếc gương. Hai tay ngưng tụ lại thành một quang cầu, phất tay, quang cầu liền chui vào bên trong chiếc gương biến mất.
" Ha... ha, tuy rằng ngươi đã được ta chấp nhận. Thế nhưng không thể đơn giản như vậy đạt được truyền thừa của ta đâu. Cố lên nhé, cậu nhóc".
**********
" Đây ... đây là đâu?".
Long mở mắt, gian nan ngồi dậy. Đầu đau như búa bổ vậy. Hắn lúc này cảm thấy toàn thân mệt mỏi rã rời,
Mặc dù cơn đau nhức đã không còn mà thay vào đó là sự mát lạnh sau lưng nhưng sự mệt mỏi về tâm trí do việc tâm trung quá độ vẫn còn đó. Đầu óc hắn choáng váng, không biết đây là đâu là mình đã làm gì. Cảm giác giống như một tên chơi game suốt ba ngày ba đêm không ngủ vậy.
Phải một thời gian sau, cơn đau đầu mới tạm lắng xuống. Kí ức đêm hôm qua mới lùa về. Hắn nhớ mình và Thanh Mị đang xxx, đang đến hồi gay cấn, ngay khi hắn sắp tạm biết đời trai tân thì bị phá đám. Hắn nhớ mình đã chém giết một đàn Tam Nhãn Huyết Lang, sau đó bởi vì thể lực tiêu hao, tinh thần buông lỏng mà hôn mê. Và hắn vẫn còn mang máng nhớ rằng, mình được Thanh Mị dìu vào bên trong.
- Xoạt
Một tiếng động vang lên khiến Long giật mình quay đầu lại. Chỉ thấy cửa lều được mở ra, từ bên ngoài, Thanh Mị cầm trong tay một bát cháo hành nóng hổi đi vào. Cô thấy Long tỉnh lại thì kích động vội vàng chạy tới, ánh mắt mừng rỡ nhìn Long lên tiếng:
" Long, em đã tỉnh lại"
Khi Long hôn mê, Thanh Mị cực kì lo lắng, quên ăn quên ngủ mấy ngày nay, trong lòng tràn đầy một sự hổ thẹn cùng sợ hãi
Hổ thẹn bởi vì bản thân cô là Dẫn Nguyên Cảnh cuối cùng lại được một Luyện Tinh Cảnh bảo vệ. Nhìn thấy Long cùng đàn sói đại chiến, rồi thương nặng và cuối cùng là hôn mê. Cô thật sự tự trách bản thân mình vô năng, không giúp được gì cho hắn.
Còn sợ hãi là khi cô nghĩ tới Long không bao giờ tỉnh lại nữa, Thanh Mị hoảng sợ vô cùng. Sự sợ hãi này cực kì rõ ràng không mơ hồ như hôm Long ở bệnh viện, cô sợ mất đi Long, mất đi một người mà cô động lòng. Cô thầm thề, chỉ cần Long tỉnh lại, hắn muốn gì cô cũng đều cho hắn, kể cả là hoàn thành việc đêm qua còn đang dang dở
Giờ thấy Long tỉnh lại khiến cô thật sự kích động vạn phần, nỗi sợ hãi đã biến mất khiến cô thanh thản.
Nghĩ tới lời thề của mình, cô không khỏi đỏ mặt cùng ngượng ngùng thế nhưng cô cũng không né tránh. Qua những gì đã xảy ra, cô cũng hiểu được phần nào tình cảm của mình dành cho Long. Ánh mắt nhìn Long cũng trở lên rất đặc biệt.
Về phía Long, hắn cũng không biết ý nghĩ của Thanh Mị lúc này. Nghe cô nói vậy, Long cười gật đầu:
" Chị Thanh Mị. em..." .
Sau đó hắn định đứng dậy. Thế nhưng hắn chưa kịp đứng lên, thì Thanh Mị đã vội vàng chạy tới ngăn cản. Sau đó để hắn tựa vào gối. Cầm lên bát cháo hành trong tay, nở nụ cười ôn nhu, tràn đầy vẻ ân cần lên tiếng:
" Em vừa mới tỉnh lại. Thân thể rất yếu đừng lên cử động. Ăn chút cháo cho lại sức đã".
Nói xong, cô cầm muỗng lên, xúc lên một thìa cháo đưa về phía Long cười hì hì:
" A nào"
Hành động của Thanh Mị, Long thu hết vào mắt. Trong lòng không khỏi kinh ngạc đến ngây người. Thật không ngờ Thanh Mị thường ngày vũ mị lại có thể biết săn sóc người ah .
Nhìn cô nàng bộ dạng ôn nhu, tràn đầy sự quan tâm xúc cho mình từng muỗng cháo. Long chỉ cảm trong lòng cực kì cảm động. Rất lâu rồi, hắn mới được người khác chăm lo. Đặc biệt đó còn là một cô gái mà tí nữa thành nữ nhân của mình.
Một cảm giác khác thường xuất hiện trong lòng hắn, một cảm giác ấm áp vô cùng. Nhìn bát cháo hành trước mặt, long không khỏi nhớ tới tuyệt tác của Nam Can: Chí Phèo. Lúc này, hắn có thể cảm nhận được phần nào cảm xúc của Chí Phèo khi mà được Thị Nở chăm sóc. Một cảm giác khiến hắn cứ muốn thế này mãi.
Rất lâu sau, dưới sự săn sóc ân cần của Thanh Mị. Long cuối cùng cũng ăn hết bát cháo hành. Đỡ Long nằm xuống giường. Thanh Mị mỉm cười nhẹ nhàng nói:
" Được rồi. em nghỉ ngơi đi".
Sau đó cô cầm lấy bát cháo hành đi ra ngoài, để lại Long nhìn theo cô với một ánh mắt kì lạ.
Mãi một lúc lâu, Long mới thu hồi ánh mắt. Hắn nhìn lên trần nhà nở một nụ cười ôn nhu , trong mắt tràn đầy vẻ yêu thương say đắm.
Những gì Thanh Mị làm ngày hôm nay, Long sẽ ghi nhớ rõ trong lòng. Lại thêm đêm hôm qua kiều diễm khiến hắn quyết tâm bằng mọi giá biến Thanh Mị trở thành nữ nhân của hắn, muốn cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này. Hắn tin tưởng mình có thực lực làm được điều này.
Dẹp bỏ những ý nghĩ phức tạp. Long nhắm mắt lại như là đang suy nghĩ gì đó. Mấy giây sau, Long mở mắt. Ánh mắt hắn tràn đày sắc bén như một thanh kiếm khí tuốt ra khỏi vỏ .
Khẽ phất tay, trong tay hắn ngưng tụ một thanh kiếm khí nhó bé. Theo tâm niệm khẽ động, thanh kiếm khí không ngừng xoay chuyển xung quanh cánh tay hắn. Không dừng ở đó, tay còn lại Long dơ lên, một cơn lốc xoáy được hình thành trong tay hắn không ngừng di chuyển.
Thấy một cánh tượng này, Long trong mắt tràn đầy sự vui sướng. Hắn cuối cùng cũng đột phá Nhập Môn cảnh mà tiến vào Kiếm Khí Cảnh. Không những thế dị năng: Điều khiển gió cũng đột phá hạ phẩm tiến vào trung phẩm Hoàng cấp. Điều này khiến thực lực của Long tăng lên một khoảng cách lớn
Kiếm Khí cảnh sinh ra kiếm khí có thể thay thế cho linh lực, dị năng điều khiển gió đột phá khiến hắn có thể linh hoạt sử dụng phong nguyên tố biến nó trở thành một dạng linh kĩ. Nói tóm lại, với sự đột phá này, Long có thể ở Sơ Nguyên Cảnh cấp năm sử dụng linh lực cùng với linh kĩ, quả thật là điều khó tin.
Lại nói, từ khi đạt được hệ thống tời này, Long đã có được năm bộ kĩ năng của năm vị tướng khác nhau. Điều đó mặc dù khiến Long linh kĩ đa dạng thế nhưng cũng không phải là quá tốt, điển hình chính là việc kiếm thuật cùng dị năng đột phá chậm chạp.
Hiện tại, bốn bộ kĩ năng không thể sử dụng được, hắn chỉ có thể dùng kiếm thuật, dị năng và bộ kĩ năng của Yasuo chiến đấu khiến việc vận dụng kiếm thuật, vận dụng dị năng của hắn trở lên thành thục và kết quả chính là dị năng và kiếm thuật đột phá. Thực lực của hắn so với việc có cả năm bộ kĩ năng mạnh hơn nhiều.
Trải qua cuộc chiến vừa rồi, Long cuối cùng cũng hiểu rõ câu : Một nghề mà chín còn hơn chín nghề. Hắn quyết định sau này trong chiến đấu sẽ cố gắng không lạm dụng bộ kĩ năng, chỉ sử dụng từ một tới hai bộ kĩ năng mà thôi.
Đúng lúc này, âm thanh hệ thống vang lên trong đầu Long khiến hắn giật mình. Khi nghe được tiếng thông báo này. Long há hộc mồm , bộ dạng vô cùng kinh ngạc:
Siêu kim cương là hình thái cao nhất của kim cương. Siêu kim cương một loại tài nguyên đứng thứ ba trên bảng những kim loại cứng nhất vũ trụ, cực kì quý hiếm . Nó hiếm đến nỗi, dù cho tới nay, khi mà Nguyên Linh đại lục đã bước vào kỉ nguyên vũ trụ, đã tìm thấy rất nhiều hành tinh lớn nhỏ khác nhau trong vũ trụ thì cũng chưa từng tìm thấy một nơi nào có siêu kim cương cả.
Hiện nay, siêu kim cương hầu như đã biến mất khỏi đại lục nói riêng và Thái Dương tinh hệ nói chung. Vì thế một kim tự tháp khổng lồ làm hoàn toàn bằng siêu kim cương nguyên chất đủ khiến cả đại lục chấn động, rung chuyển .
Tại bên trong đỉnh của kim tự tháp là một căn phòng đơn sơ với một cái giường ngủ , một cái bàn ghế và một cái quan tài lớn bằng hàn băng ngàn năm, cũng là một tài nguyên khan hiếm của đại lục. Trong phòng ngoài ra còn chứa rất nhiều tài nguyên mà đều thuộc loại đã tuyệt tích từ cái hơn mười ngàn năm trước . Nơi này quả thật là một bảo vật vô giá, khiến cho bất kì ai cũng phải điên cuồng. Là một siêu cấp bảo tàng với giả kim thuật nói riêng và linh sư nói chung.
Ở chỗ cửa sổ đứng đó một người. Người này là một người đàn ông cao gần 2m, thân hình vạm vỡ, to lớn. Tuy vậy người này lại mặc một bộ quần áo trùm kín mặt vì thế không nhìn thấy diện mạo cùng ông ta. Thế nhưng ,thông qua khí chất thượng hải tang điền có thể đoán được đây là một người đàn ông lớn tuổi, đã trải qua nhiều biến cố thăng trầm của lịch sử.
Người đàn ông ánh mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ. Ánh mắt hữu thần, tràn đầy vẻ sáng rực, trong mắt toát lên một sự mừng rỡ. Ông ta mở miệng bằng một thứ giọng khàn khàn, già nua lẩm bẩm:
" Sau hơn 10.000 năm chờ đợi. Cuối cùng cũng có người thành công vượt qua ải đầu tiên của ta"
Nói xong ông phất tay. Lập tức, trước mặt ông hiện ra một chiếc gương thủy tinh. Trên mặt gương bắt đầu ngưng tụ những gợn sóng lăn tăn
" Để xem truyền nhân của ta sẽ là người như thế nào ah?".
Người đàn ông cười cợt. Đồng thời những gợn sóng cũng hội tụ lại với nhau, tạo ra một cái màn hình tivi. Trên màn hình, đang chiếu lấy cảnh Long cùng đàn sói đại chiến.
Dù người đàn ông đã sống hơn 10.000, tâm trí đã cực kì kiên định, không có bất kì việc gì có thể khiến ông giật mình nhưng khi thấy một cảnh này, cũng không khỏi hoảng sợ kêu thất thanh:
" Ông trời ạ! Mười... mười bốn tuổi, Luyện... Luyện Tinh Cảnh cấp mười bốn. Không những thế kiếm thuật còn đạt tới cảnh giới Nhập Môn đại viên mãn. Mẹ nó! chẳng lẽ ở đây mười ngàn năm, bên ngoài đã phát triển tới tới có thể đào tạo ra một tên yêu nghiệt như thế này.".
Năm mươi ngàn năm trước, mười bốn tuổi Luyện Tinh Cảnh cấp mười bốn chưa từng tồn tại. Bằng chứng chính là Lý Thường Kiệt, một vị Tiên Tuyệt Cảnh cường giả của Việt Nam thiên quốc khi nhìn thấy Long đã cực kì khiếp sợ, cho rằng mình nhìn nhầm, rồi bằng mọi giá nhận hắn làm đệ tử.
Bốn mươ ngàn năm sau, tức là mười ngàn năm trước tính từ thời điểm hiện tại. Năng lượng vũ trụ đã không còn tinh khiết như trước, tài nguyên cũng đã giảm dần vì thế chuyện này càng không thể xảy ra.
Hiện tại ông nhìn thấy gì. Một tên thiếu niên hàng thật giá thật mười bốn tuổi, nhưng thực lực là Luyện Tinh Cảnh cấp mười bốn. Càng khiến ông giật mình, không thể tin nổi là đối phương kiếm thuật đã đạt tới cảnh giới Nhập Môn đại viên mãn.
Linh sư phần lớn đều sử dụng một loại vũ khí ( trừ pháp sư dùng pháp trượng với kết ấn ) . Vì thế dựa vào vũ khí, nhân loại còn gọi linh sư bằng những cái tên như kiếm sư, đao sư,.. Tuy vậy, cách gọi này cũng chẳng mấy phổ biến.
Cách đánh giá thì 90% dựa vào ngộ tính, 20% dựa vào kinh nghiệm sử dụng vũ khí đó, sự tương tác giữa chủ nhân và vũ khí, ... mà chia thành cảnh sáu giới :
Nhập Môn, Kiếm ( Đao...) Khí, Nhân Kiếm ( Đao..) Hợp Nhất, Kiếm ( Đao...) Ý và Ngộ Đạo.
Việc tu luyện một loại vũ khí tới cảnh giới cao cấp là cực kì khó khăn. Với ngộ tính bình thường thì ở tuổi hai mươi mới vượt qua Nhập Môn cảnh giới. Thiên tài nhất thì cũng ở tuổi mười bảy tuổi đột phá cảnh giới này.
Vậy mà lúc này, ông nhìn thấy một tên mười bốn tuổi đạt cảnh giới Nhập Mông đại viên mãn. Thậm chí qua cuộc chiến này, đối phương rất có thể đột phá, bước vào Kiếm Khí cảnh giới trở thành một tên kiếm sử cảnh giới kiếm khí trẻ nhất trong lịch sử đại lục. Điều này khiến ông thật sự không tin vào mắt mình nữa.
Kết hợp với thực lực của đối phương, ông phát hiện thế giới quan của mình bị thằng này lật đổ. Những gì ông biết, những quy luật tu luyện hoàn toàn bị phá bỏ trên người đối phương
Rất lâu , ông mới bình tĩnh lại được. Thở dài một hơi than thở:
" Quả là trường giang sóng sau đè sóng trước. Ta đã quá già rồi".
Sau đó, ông trở lên hưng phấn vô cùng. Trong mắt toát lên vẻ vui sướng cười lớn:
" Tuy vậy, có được một tên đồ đệ thiên phú trác tuyệt như vậy quả thật là sự may mắn với ta. Có lẽ, nhờ vào hắn mà tâm nguyện của ta được hoàn thanh ah".
Nói xong, ông nhìn về phía chiếc gương. Hai tay ngưng tụ lại thành một quang cầu, phất tay, quang cầu liền chui vào bên trong chiếc gương biến mất.
" Ha... ha, tuy rằng ngươi đã được ta chấp nhận. Thế nhưng không thể đơn giản như vậy đạt được truyền thừa của ta đâu. Cố lên nhé, cậu nhóc".
**********
" Đây ... đây là đâu?".
Long mở mắt, gian nan ngồi dậy. Đầu đau như búa bổ vậy. Hắn lúc này cảm thấy toàn thân mệt mỏi rã rời,
Mặc dù cơn đau nhức đã không còn mà thay vào đó là sự mát lạnh sau lưng nhưng sự mệt mỏi về tâm trí do việc tâm trung quá độ vẫn còn đó. Đầu óc hắn choáng váng, không biết đây là đâu là mình đã làm gì. Cảm giác giống như một tên chơi game suốt ba ngày ba đêm không ngủ vậy.
Phải một thời gian sau, cơn đau đầu mới tạm lắng xuống. Kí ức đêm hôm qua mới lùa về. Hắn nhớ mình và Thanh Mị đang xxx, đang đến hồi gay cấn, ngay khi hắn sắp tạm biết đời trai tân thì bị phá đám. Hắn nhớ mình đã chém giết một đàn Tam Nhãn Huyết Lang, sau đó bởi vì thể lực tiêu hao, tinh thần buông lỏng mà hôn mê. Và hắn vẫn còn mang máng nhớ rằng, mình được Thanh Mị dìu vào bên trong.
- Xoạt
Một tiếng động vang lên khiến Long giật mình quay đầu lại. Chỉ thấy cửa lều được mở ra, từ bên ngoài, Thanh Mị cầm trong tay một bát cháo hành nóng hổi đi vào. Cô thấy Long tỉnh lại thì kích động vội vàng chạy tới, ánh mắt mừng rỡ nhìn Long lên tiếng:
" Long, em đã tỉnh lại"
Khi Long hôn mê, Thanh Mị cực kì lo lắng, quên ăn quên ngủ mấy ngày nay, trong lòng tràn đầy một sự hổ thẹn cùng sợ hãi
Hổ thẹn bởi vì bản thân cô là Dẫn Nguyên Cảnh cuối cùng lại được một Luyện Tinh Cảnh bảo vệ. Nhìn thấy Long cùng đàn sói đại chiến, rồi thương nặng và cuối cùng là hôn mê. Cô thật sự tự trách bản thân mình vô năng, không giúp được gì cho hắn.
Còn sợ hãi là khi cô nghĩ tới Long không bao giờ tỉnh lại nữa, Thanh Mị hoảng sợ vô cùng. Sự sợ hãi này cực kì rõ ràng không mơ hồ như hôm Long ở bệnh viện, cô sợ mất đi Long, mất đi một người mà cô động lòng. Cô thầm thề, chỉ cần Long tỉnh lại, hắn muốn gì cô cũng đều cho hắn, kể cả là hoàn thành việc đêm qua còn đang dang dở
Giờ thấy Long tỉnh lại khiến cô thật sự kích động vạn phần, nỗi sợ hãi đã biến mất khiến cô thanh thản.
Nghĩ tới lời thề của mình, cô không khỏi đỏ mặt cùng ngượng ngùng thế nhưng cô cũng không né tránh. Qua những gì đã xảy ra, cô cũng hiểu được phần nào tình cảm của mình dành cho Long. Ánh mắt nhìn Long cũng trở lên rất đặc biệt.
Về phía Long, hắn cũng không biết ý nghĩ của Thanh Mị lúc này. Nghe cô nói vậy, Long cười gật đầu:
" Chị Thanh Mị. em..." .
Sau đó hắn định đứng dậy. Thế nhưng hắn chưa kịp đứng lên, thì Thanh Mị đã vội vàng chạy tới ngăn cản. Sau đó để hắn tựa vào gối. Cầm lên bát cháo hành trong tay, nở nụ cười ôn nhu, tràn đầy vẻ ân cần lên tiếng:
" Em vừa mới tỉnh lại. Thân thể rất yếu đừng lên cử động. Ăn chút cháo cho lại sức đã".
Nói xong, cô cầm muỗng lên, xúc lên một thìa cháo đưa về phía Long cười hì hì:
" A nào"
Hành động của Thanh Mị, Long thu hết vào mắt. Trong lòng không khỏi kinh ngạc đến ngây người. Thật không ngờ Thanh Mị thường ngày vũ mị lại có thể biết săn sóc người ah .
Nhìn cô nàng bộ dạng ôn nhu, tràn đầy sự quan tâm xúc cho mình từng muỗng cháo. Long chỉ cảm trong lòng cực kì cảm động. Rất lâu rồi, hắn mới được người khác chăm lo. Đặc biệt đó còn là một cô gái mà tí nữa thành nữ nhân của mình.
Một cảm giác khác thường xuất hiện trong lòng hắn, một cảm giác ấm áp vô cùng. Nhìn bát cháo hành trước mặt, long không khỏi nhớ tới tuyệt tác của Nam Can: Chí Phèo. Lúc này, hắn có thể cảm nhận được phần nào cảm xúc của Chí Phèo khi mà được Thị Nở chăm sóc. Một cảm giác khiến hắn cứ muốn thế này mãi.
Rất lâu sau, dưới sự săn sóc ân cần của Thanh Mị. Long cuối cùng cũng ăn hết bát cháo hành. Đỡ Long nằm xuống giường. Thanh Mị mỉm cười nhẹ nhàng nói:
" Được rồi. em nghỉ ngơi đi".
Sau đó cô cầm lấy bát cháo hành đi ra ngoài, để lại Long nhìn theo cô với một ánh mắt kì lạ.
Mãi một lúc lâu, Long mới thu hồi ánh mắt. Hắn nhìn lên trần nhà nở một nụ cười ôn nhu , trong mắt tràn đầy vẻ yêu thương say đắm.
Những gì Thanh Mị làm ngày hôm nay, Long sẽ ghi nhớ rõ trong lòng. Lại thêm đêm hôm qua kiều diễm khiến hắn quyết tâm bằng mọi giá biến Thanh Mị trở thành nữ nhân của hắn, muốn cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này. Hắn tin tưởng mình có thực lực làm được điều này.
Dẹp bỏ những ý nghĩ phức tạp. Long nhắm mắt lại như là đang suy nghĩ gì đó. Mấy giây sau, Long mở mắt. Ánh mắt hắn tràn đày sắc bén như một thanh kiếm khí tuốt ra khỏi vỏ .
Khẽ phất tay, trong tay hắn ngưng tụ một thanh kiếm khí nhó bé. Theo tâm niệm khẽ động, thanh kiếm khí không ngừng xoay chuyển xung quanh cánh tay hắn. Không dừng ở đó, tay còn lại Long dơ lên, một cơn lốc xoáy được hình thành trong tay hắn không ngừng di chuyển.
Thấy một cánh tượng này, Long trong mắt tràn đầy sự vui sướng. Hắn cuối cùng cũng đột phá Nhập Môn cảnh mà tiến vào Kiếm Khí Cảnh. Không những thế dị năng: Điều khiển gió cũng đột phá hạ phẩm tiến vào trung phẩm Hoàng cấp. Điều này khiến thực lực của Long tăng lên một khoảng cách lớn
Kiếm Khí cảnh sinh ra kiếm khí có thể thay thế cho linh lực, dị năng điều khiển gió đột phá khiến hắn có thể linh hoạt sử dụng phong nguyên tố biến nó trở thành một dạng linh kĩ. Nói tóm lại, với sự đột phá này, Long có thể ở Sơ Nguyên Cảnh cấp năm sử dụng linh lực cùng với linh kĩ, quả thật là điều khó tin.
Lại nói, từ khi đạt được hệ thống tời này, Long đã có được năm bộ kĩ năng của năm vị tướng khác nhau. Điều đó mặc dù khiến Long linh kĩ đa dạng thế nhưng cũng không phải là quá tốt, điển hình chính là việc kiếm thuật cùng dị năng đột phá chậm chạp.
Hiện tại, bốn bộ kĩ năng không thể sử dụng được, hắn chỉ có thể dùng kiếm thuật, dị năng và bộ kĩ năng của Yasuo chiến đấu khiến việc vận dụng kiếm thuật, vận dụng dị năng của hắn trở lên thành thục và kết quả chính là dị năng và kiếm thuật đột phá. Thực lực của hắn so với việc có cả năm bộ kĩ năng mạnh hơn nhiều.
Trải qua cuộc chiến vừa rồi, Long cuối cùng cũng hiểu rõ câu : Một nghề mà chín còn hơn chín nghề. Hắn quyết định sau này trong chiến đấu sẽ cố gắng không lạm dụng bộ kĩ năng, chỉ sử dụng từ một tới hai bộ kĩ năng mà thôi.
Đúng lúc này, âm thanh hệ thống vang lên trong đầu Long khiến hắn giật mình. Khi nghe được tiếng thông báo này. Long há hộc mồm , bộ dạng vô cùng kinh ngạc:
/204
|