Tuyết Vân đại bàng vốn là ma thú trung giai cao cấp, nếu như Tuyết Vân đại bàng vương thật sự tồn tại, đó chẳng phải là ma thú siêu cấp sao?
“Nếu Tuyết Vân đại bàng vương thật sự ở bên trong hang động, chúng ta hãy dựa theo kế hoạch đã định tiến hành bắt giữ, Tuyết Vân đại bàng vương có năng lực xé rách không gian, đến lúc đó Hắc Ám Tinh Linh chúng ta có thể đi tới vùng đất Khủng Bố để hoàn thành nhiệm vụ mà tổ tiên trăm vạn năm qua vẫn chưa hoàn thành, Hắc Ám Tinh Linh chúng ta một lần nữa xuất hiện trước thế nhân, đoạt lại địa vị mà chúng ta nên có.” Thanh âm của thiếu nữ thanh thúy như châu như ngọc, thập phần dễ nghe, trong giọng nói của nàng mang theo hưng phấn cùng khát khao.
“Không sai, chẳng qua không thể có bất kỳ sai lầm nào, nếu không toàn quân chúng ta bị diệt cũng là chuyện hoàn toàn có khả năng xảy ra.” Một nữ Hắc Ám Tinh Linh vô cùng phong vận khác nói.
Kế tiếp, cả nhóm Hắc Ám Tinh Linh liền lâm vào im lặng, tựa hồ đang chờ đợi điều gì.
Phong Dực thu hồi ý niệm, năm người Tạp Nhĩ đều nghi hoặc nhìn hắn.
“Theo lời như lời Tạp Nhĩ, mục đích của Hắc Ám Tinh Linh là Tuyết Vân đại bàng vương ẩn thân bên trong vách núi.” Phong Dực nói.
“Tuyết Vân đại bằng vương? Vách núi này tựa hồ chưa hề nghe nói qua có cái gì Tuyết Vân đại bàng vương tồn tại.” Tạp Nhĩ nói.
“Ha ha, ta cảm giác được đội Hắc Ám Tinh Linh này hẳn là có phát hiện ra điều gì đó, chúng ta tạm thời không nên hành động thiếu suy nghĩ, nhìn xem hành động của bọn họ rồi nói.” Phong Dực nở nụ cười, tính toán kế sách đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu (bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau).
Sắc trời đã gần hoàng hôn, đội Hắc Ám Tinh Linh vẫn như cũ không hề động tính. “Thiếu gia, nếu không đi, Tuyết Vân đại bàng trở về chúng ta có thể gặp phiền toái.” An Kỳ Nhi lên tiếng nói.
Phong Dực nhìn Tạp Nhĩ, hỏi: “Tuyết Vân đại bàng đại khái còn bao lâu nữa nới trở về?”
Tạp Nhĩ nhìn về phía chân trời bị nắng chiều nhuộm thành một mảng hỏa hồng, trầm giọng nói: “Sẽ không quá nữa canh giờ.”
Phong Dực nhíu nhíu mày, thản nhiên nói: ‘Chờ một chút, toàn bộ Tuyết Vân đại bàng nếu như về tổ, đội Hắc Ám Tinh Linh cũng không có cơ hội tiếp cận vách núi này, bọn họ hẳn là đang đợi, đợi một cơ hội để hành động.”
Ngay khi Phong Dực vừa mới nói xong, ý niệm từ Tiểu Ảnh liền truyền tới, đội Hắc Ám Tinh Linh kia đã nhanh chóng xuất hiện, bất qua bọn họ thế nhưng không phải hướng về vách đá này vọt tới mà là đi ngược lại.
Phong Dực trong lòng cả kinh, dự đoán sai lầm, có lẽ cửa vào hẳn là không ở trên vách đá, hắn lập tức đem ý niệm đặt trên người Tiểu Ảnh, vô thanh vô tức ở phía sau theo dõi đội Hắc Ám Tinh Linh.
“Mau nhìn, cửa vào ở chỗ này.” công chúa Hắc Ám Tinh Linh kêu lên, chỉ thấy cách đó không xa, ở một chỗ bên trong thủy đàm bị một tia ánh mặt trời chiếu vào hiện lên ngũ sắc rực rỡ, nước trong thủy đàm nhanh chóng giảm đi.
“Chú ý, tia ánh mặt trời này chỉ duy trì được một khắc, sau đó nước bên trong thủy đàm sẽ lại dâng lên, đến lúc đó, cửa vào bên dưới cũng theo đó bị đóng kín.” Một Hắc Ám Tinh Linh hơi lớn tuổi nhắc nhở.
Ở bên trong sào huyệt của Tuyết Vân đại bàng trên đỉnh núi, Phong Dực đột nhiên mở mắt, nói: “Đi.” Thanh âm vang vọng bên trong sào huyệt, thân ảnh hắn đột nhiên tiêu thất, năm người Tạp Nhĩ vội vàng đi theo.
Thời điểm bọn hắn đuổi tới, đội Hắc Ám Tinh Linh đã nhảy xuống, mà lúc này, tia ánh sáng đột ngột kia sắp tiêu tán.
“Đi xuống.” Phong Dực cũng không nghĩ để lỡ mất cơ hội, dẫn đầu nhảy xuống.
Dưới đáy thủy đàm là một động khẩu tối như mực, không lộ ra một tia sáng nào giống như thông đạo đi xuống địa ngục.
Sáu người vừa mới nhảy xuống, tia ánh sáng mặt trời liền biến mất, cùng lúc đó, động khẩu dưới đáy hồ đột nhiên khép lại, hóa thành bùn nước cùng tảng đá như đáy hồ nước bình thường, mà nước trong hồ cũng dâng lên, dần dần lên tới đỉnh chóp, khôi phục nguyên dạng.
Đây là một cái thông đạo sâu thẳm, hai bên là ngọn đèn có vẻ hôn ám. Phong dực xem xét một chút, không phải ma pháp đăng, cũng không phải ngọn đèn bình thường, bởi vì bên trong cây đèn loang lổ rỉ sét chỉ có một cái tim đèn, không có bất kỳ cái gì khác, phảng phất như là chỉ một cái tim đèn như vậy liền có thể thiêu đốt hàng tỉ năm, vĩnh viễn sẽ không tắt.
“Thổi như vậy đều không tắt, lão Tần ta sống nhiều năm nhưng cũng chưa từng thấy qua đồ vật nào như thế.” Tần Tiềm vẻ mặt kinh ngạc nhẹ giọng nói, hắn là một tên đạo tặc, đã đi qua rất nhiều di tích xưa để tìm bảo vật, lại chưa từng gặp qua vật gì kỳ quái như vậy.
“Trong truyền thuyết có một loại Long Tu Thảo có khả năng thiêu đốt vạn năm mà không thành tro bụi, không biết tim đèn nơi này có phải là Long Tu Thảo hay không? Bất quá, Long Tu Thảo là ký sinh, đã diệt sạch trên Thiên Diễn cổ thụ.” Tạp Nhĩ đột nhiên nói.
Vừa nghe đến Thiên Diễn cổ thụ, mí mắt Phong Dực liền nhảy dựng, Thiên Diễn cổ thụ chỉ có thể tồn tại Tử Vong Tuyệt Địa, bên trong kết giới kia nơi Sơ Thất Thất ở.
“Trước đừng quản nhiều như vậy, đuổi kịp đội Hắc Ám Tinh Linh kia rồi nói sau.” Phong Dực nói.
Thông đạo rất dài, sườn dốc từ dưới lên trên, có lẽ là đi xuyên qua trong lòng hang động. Người thiết kế cơ quan ra vào này cũng thật lợi hại, có thể lợi dụng nguyên lý chiếu xạ ánh mặt trời dẫn động cơ quan mở ra đóng lại, bất quá hắn vì sao phải thiết kế như thế? Tựa hồ mục đích chính là muốn người hữu duyên phát hiện tiến vào đây, Phong Dực mơ hồ cảm thấy có chút kỳ quái.
Đội Hắc Ám Tinh Linh nọ đã sớm xâm nhập, bọn họ căn bản không phát hiện có người phía sau theo đuôi bọn họ, lúc này bọn họ đã đi vào chỗ cuối thông đạo, tiến vào bên trong một hang đá hình tròn.
“Thánh Liên Lộ tế tư, Tuyết Vân đại bàng vương có phải ở phía sau hang đá này không?” Hắc Ám Tinh Linh thiếu nữ được xưng là công chúa hỏi một người Hắc Ám Tinh Linh nữ thế tư thân thể đường cong kinh người, ý vị mười phần.
“Công chúa, căn cứ theo lời A Bồ, phía sau hang đá là vách núi bị đào rỗng, Tuyết Vân đại bàng vương ở trong đó.” Thánh Liên Lộ thần sắc ngưng trọng hồi đáp.
“Mọi người đã chuẩn bị tốt hay chưa?” công chúa Hắc Ám Tinh Linh đem cây cung lớn màu đen như mực trên lưng nắm trong tay, vẻ mặt khẩn trương liền thu hồi, trở nên trầm ổn.
“Chuẩn bị tốt.” còn lại mười bốn Hắc Ám Tinh Linh cùng kêu lên, đều đem đại cung chuẩn bị tốt nắm trong tay.
“Pháp Ni Á thúc thúc, khời động cơ quan.” công chúa Hắc Ám Tinh Linh nói với Hắc Ám Tinh Linh lớn tuổi kia.
Hắc Ám Tinh Linh này gật đầu, bước đến trung ương hang đá, một cước đạp lên một khối đá gồ lên bên trong, toàn bộ hang đá tức khắc chấn động, một mặt vách tường hang đá toàn bộ chìm xuống dưới, khí tức cuồng bạo lan ra bốn phía, mơ hồ truyền đến như lôi minh gào thét khiến vẻ mặt đội Hắc Ám Tinh Linh này đều biến sắc.
“Không tốt, siêu cấp thượng giai ma thú không có khí tức cường đại như vậy, không đúng theo như lời A Bồ, ta thấy chúng ta trước tiên nên lui ra ngoài bàn bạc kỹ hơn.” Pháp Ni Á lớn tiếng nói.
“Công chúa, Pháp Ni Á nói đúng, cái này căn bản chúng ta không có khả năng chống lại, lui đi.” Thánh Liên Lộ cũng sắc mặt tái nhợt khuyên nhủ, khí tức này đã khiến khí huyết của nàng nhộn nhạo không thể khống chế, thậm chý ký niệm kiên định lại có dấu hiệu dao động, điều này thật sự khủng bố, mà còn lại vài chiến sĩ thực lực hơi thấp không chịu nổi, lúc này nếu như không lùi, đối mặt với một cái khủng bố như vậy, bọn họ toàn quân bị diệt không thể nghi ngờ.
Hắc Ám Tinh Linh công chúa cắn răng, vung tay lên: “Lui.”
Mười lăm tên Hắc Ám Tinh Linh hóa thành từng đạo hắc quang cấp tốc lui về phía sau, mà lúc này một mặt vách tường hang đá đã hoàn toàn đình trệ.
Một đoàn khí băng hàn đột nhiên phóng nhanh tới, độ ấm bốn phía tức khắc giảm xuống, giống như đến cực bắc Băng Hàn Chi Địa, thông đạo trong phút chốc bị băng phong, hàn khí phát tác nhắm thẳng cốt tủy chui vào.
“Ma Thần tiễn, phá.” Hắc Ám Tinh Linh công chúa cắn răng kiều quát một tiếng, hướng về phía bị ngăn cản, hắc cung được kéo căng đột nhiên bắn ra, một đạo siêu cấp hắc mang hóa thành một cái khô lâu rít gào hướng về tầng băng kia đánh tới.
“Oanh” một tiếng, băng vụn văng khắp nơi, nhưng chỉ phá được một tầng mỏng ở ngoài của lớp băng dày, căn bản không có gậy ra tổn hại gì.
“Băng thật cứng!” Mười lăm tên Hắc Ám Tinh Linh đồng thời thầm nghĩ, mỗi người vẻ mặt đều khiếp sợ, ngay cả Ma Thần tiễn đều không thể phá được tầng băng này, thật sự có bao nhiêu cứng rắn?
“Công chúa, để chúng ta lên.” Pháp Ni Á quát lớn một tiếng, trên tay tràn ra một đạo hắc mang, ở giữa không trung hình thành một hình bán nguyệt. Mà cùng lúc đó, Thánh Liên Lộ cũng đồng dạng chém ra một đạo hắc mang hình bán nguyệt, cùng cái kia ngưng tụ thành một cái viên cầu hắc sắc, bỗng nhiên đánh về tầng băng dày phía trước.
Chỉ thấy sắc khắc viên cầu rót vào bên trong băng tầng, bỗng nén lại thành nắm tay, sau đó ngay lập tức bạo khai, liền thấy vô số vết rạn trên tầng băng dày này, rốt cuộc “oanh” một tiếng, sụp đổ thành một đống băng vụn.
“Đi!” Pháp Ni Á quát to một tiếng, hắn cùng Thánh Liên Lộ cùng đánh ra một chiêu tên là Ma Nguyệt Phá, đã hao phí của hắn gần một nữa ma linh khí.
“Đi được sao?” Đột nhiên một tiếng cuồng tiếu vang lên, sóng âm chấn động, cửa ra thế nhưng trải rộng không gian vết nứt, bất cứ cái gì gặp phải liền sẽ bị không gian lực chấn thành mảnh nhỏ.
Bọn người Hắc Ánh Tinh Linh nghe vậy liền nhìn lại, liền thấy được một cái đầu chim cự đại xuất hiện tại vách tường hang đá sụp đổ, thanh âm đúng là từ cái mỏ dày lóng lánh như ngọc truyền đến, một đôi mắt lớn như đầu người hiện lên vẻ trào phúng.
Ma thú có thể nói? Đội Hắc Ám Tinh Linh ý nghĩ tức khắc xoay chuyển.
“Ngươi không phải Tuyết Vân đại bàng vương, ngưoi … ngươi là thần thú?” Hắc Ám Tinh Linh công chúa run giọng nói.
“Ngươi cũng có vài phần kiến thức, bất qua ta thật ra là đại bàng nhân, là Liệt Không bàng vương.” Liệt Không bàng vương thản nhiên nói, bên trong cái mỏ dài truyền ra thanh âm uy nghiêm, làm người ta cảm thấy có vài phần buồn cười.
Nghe được Liệt Không bàng vương thừa nhận hắn là Thần Thú, bọn người Hắc Ám Tinh Linh nhất thời như mộng, Thần Thú a, là tọa kỵ của viễn cổ đại thần trong truyền thuyết, thực lực vượt qua Cửu Cấp Thiên Thần hiện nay, bọn họ nào còn có khí lực phản kháng, là hành hạ hay là giết còn không phải để mặc người ta sao.
“Nói như vậy, A Bố là ngươi cố ý thả đi, mục đích là dẫn chúng ta tới đây?” công chúa Hắc Ám Tinh Linh cũng là băng tuyết thông minh, rất nhanh liền nghĩ đến chỗ trọng yếu.
“Ngươi rất thông minh.” Liệt Không bàng vương khen.
“Kỳ thật ngươi là bị cấm chế nhốt ở bên trong này, ngươi cần chúng ta trợ giúp nên mới đưa chúng ta tới, cho nên ngưới sẽ không giết chúng ta phải không?” công chúa Hắc Ám Tinh Linh ánh mắt lóe ra tiếp tục nói.
“Ha ha ha, ngươi thật sự rất thông minh, ta đem bọn ngươi đưa tới quả thật là cần bọn ngươi trợ giúp, nhưng là cần các ngươi cống hiến sinh mạng của các người.” Liệt Không bàng vương cười nói.
Hắc Ám Tinh Linh tức khắc sắc mặt đại biến, cảnh giác nhìn chằm chằm Liệt Không bàng vương, một đám sắc mặt tái nhợt, áp lực của hai chữ Thần Thú đối với bọn họ thật sự quá lớn.
“Đừng nghĩ phản kháng, tuy rằng ta bị cấm chế, nhưng ở bên trong hang động này lại không bị hạn chế, cho nên các ngươi nên ngoan ngoãn nghe lời, đặc biệt là nữ oa này, dĩ nhiên lại là ma linh thể cực tinh khiết, không thể tưởng tượng được ta bị Mặc Nhất Tâm xú nữ nhân kia cầm tù gần ngàn năm, thế nhưng còn có vận khí tốt như thế.” Liệt Không bàng vương gắt gao nhìn chằm chằm Hắc Ám Tinh Linh công chúa, hưng phấn cười to.
“Nếu Tuyết Vân đại bàng vương thật sự ở bên trong hang động, chúng ta hãy dựa theo kế hoạch đã định tiến hành bắt giữ, Tuyết Vân đại bàng vương có năng lực xé rách không gian, đến lúc đó Hắc Ám Tinh Linh chúng ta có thể đi tới vùng đất Khủng Bố để hoàn thành nhiệm vụ mà tổ tiên trăm vạn năm qua vẫn chưa hoàn thành, Hắc Ám Tinh Linh chúng ta một lần nữa xuất hiện trước thế nhân, đoạt lại địa vị mà chúng ta nên có.” Thanh âm của thiếu nữ thanh thúy như châu như ngọc, thập phần dễ nghe, trong giọng nói của nàng mang theo hưng phấn cùng khát khao.
“Không sai, chẳng qua không thể có bất kỳ sai lầm nào, nếu không toàn quân chúng ta bị diệt cũng là chuyện hoàn toàn có khả năng xảy ra.” Một nữ Hắc Ám Tinh Linh vô cùng phong vận khác nói.
Kế tiếp, cả nhóm Hắc Ám Tinh Linh liền lâm vào im lặng, tựa hồ đang chờ đợi điều gì.
Phong Dực thu hồi ý niệm, năm người Tạp Nhĩ đều nghi hoặc nhìn hắn.
“Theo lời như lời Tạp Nhĩ, mục đích của Hắc Ám Tinh Linh là Tuyết Vân đại bàng vương ẩn thân bên trong vách núi.” Phong Dực nói.
“Tuyết Vân đại bằng vương? Vách núi này tựa hồ chưa hề nghe nói qua có cái gì Tuyết Vân đại bàng vương tồn tại.” Tạp Nhĩ nói.
“Ha ha, ta cảm giác được đội Hắc Ám Tinh Linh này hẳn là có phát hiện ra điều gì đó, chúng ta tạm thời không nên hành động thiếu suy nghĩ, nhìn xem hành động của bọn họ rồi nói.” Phong Dực nở nụ cười, tính toán kế sách đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu (bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau).
Sắc trời đã gần hoàng hôn, đội Hắc Ám Tinh Linh vẫn như cũ không hề động tính. “Thiếu gia, nếu không đi, Tuyết Vân đại bàng trở về chúng ta có thể gặp phiền toái.” An Kỳ Nhi lên tiếng nói.
Phong Dực nhìn Tạp Nhĩ, hỏi: “Tuyết Vân đại bàng đại khái còn bao lâu nữa nới trở về?”
Tạp Nhĩ nhìn về phía chân trời bị nắng chiều nhuộm thành một mảng hỏa hồng, trầm giọng nói: “Sẽ không quá nữa canh giờ.”
Phong Dực nhíu nhíu mày, thản nhiên nói: ‘Chờ một chút, toàn bộ Tuyết Vân đại bàng nếu như về tổ, đội Hắc Ám Tinh Linh cũng không có cơ hội tiếp cận vách núi này, bọn họ hẳn là đang đợi, đợi một cơ hội để hành động.”
Ngay khi Phong Dực vừa mới nói xong, ý niệm từ Tiểu Ảnh liền truyền tới, đội Hắc Ám Tinh Linh kia đã nhanh chóng xuất hiện, bất qua bọn họ thế nhưng không phải hướng về vách đá này vọt tới mà là đi ngược lại.
Phong Dực trong lòng cả kinh, dự đoán sai lầm, có lẽ cửa vào hẳn là không ở trên vách đá, hắn lập tức đem ý niệm đặt trên người Tiểu Ảnh, vô thanh vô tức ở phía sau theo dõi đội Hắc Ám Tinh Linh.
“Mau nhìn, cửa vào ở chỗ này.” công chúa Hắc Ám Tinh Linh kêu lên, chỉ thấy cách đó không xa, ở một chỗ bên trong thủy đàm bị một tia ánh mặt trời chiếu vào hiện lên ngũ sắc rực rỡ, nước trong thủy đàm nhanh chóng giảm đi.
“Chú ý, tia ánh mặt trời này chỉ duy trì được một khắc, sau đó nước bên trong thủy đàm sẽ lại dâng lên, đến lúc đó, cửa vào bên dưới cũng theo đó bị đóng kín.” Một Hắc Ám Tinh Linh hơi lớn tuổi nhắc nhở.
Ở bên trong sào huyệt của Tuyết Vân đại bàng trên đỉnh núi, Phong Dực đột nhiên mở mắt, nói: “Đi.” Thanh âm vang vọng bên trong sào huyệt, thân ảnh hắn đột nhiên tiêu thất, năm người Tạp Nhĩ vội vàng đi theo.
Thời điểm bọn hắn đuổi tới, đội Hắc Ám Tinh Linh đã nhảy xuống, mà lúc này, tia ánh sáng đột ngột kia sắp tiêu tán.
“Đi xuống.” Phong Dực cũng không nghĩ để lỡ mất cơ hội, dẫn đầu nhảy xuống.
Dưới đáy thủy đàm là một động khẩu tối như mực, không lộ ra một tia sáng nào giống như thông đạo đi xuống địa ngục.
Sáu người vừa mới nhảy xuống, tia ánh sáng mặt trời liền biến mất, cùng lúc đó, động khẩu dưới đáy hồ đột nhiên khép lại, hóa thành bùn nước cùng tảng đá như đáy hồ nước bình thường, mà nước trong hồ cũng dâng lên, dần dần lên tới đỉnh chóp, khôi phục nguyên dạng.
Đây là một cái thông đạo sâu thẳm, hai bên là ngọn đèn có vẻ hôn ám. Phong dực xem xét một chút, không phải ma pháp đăng, cũng không phải ngọn đèn bình thường, bởi vì bên trong cây đèn loang lổ rỉ sét chỉ có một cái tim đèn, không có bất kỳ cái gì khác, phảng phất như là chỉ một cái tim đèn như vậy liền có thể thiêu đốt hàng tỉ năm, vĩnh viễn sẽ không tắt.
“Thổi như vậy đều không tắt, lão Tần ta sống nhiều năm nhưng cũng chưa từng thấy qua đồ vật nào như thế.” Tần Tiềm vẻ mặt kinh ngạc nhẹ giọng nói, hắn là một tên đạo tặc, đã đi qua rất nhiều di tích xưa để tìm bảo vật, lại chưa từng gặp qua vật gì kỳ quái như vậy.
“Trong truyền thuyết có một loại Long Tu Thảo có khả năng thiêu đốt vạn năm mà không thành tro bụi, không biết tim đèn nơi này có phải là Long Tu Thảo hay không? Bất quá, Long Tu Thảo là ký sinh, đã diệt sạch trên Thiên Diễn cổ thụ.” Tạp Nhĩ đột nhiên nói.
Vừa nghe đến Thiên Diễn cổ thụ, mí mắt Phong Dực liền nhảy dựng, Thiên Diễn cổ thụ chỉ có thể tồn tại Tử Vong Tuyệt Địa, bên trong kết giới kia nơi Sơ Thất Thất ở.
“Trước đừng quản nhiều như vậy, đuổi kịp đội Hắc Ám Tinh Linh kia rồi nói sau.” Phong Dực nói.
Thông đạo rất dài, sườn dốc từ dưới lên trên, có lẽ là đi xuyên qua trong lòng hang động. Người thiết kế cơ quan ra vào này cũng thật lợi hại, có thể lợi dụng nguyên lý chiếu xạ ánh mặt trời dẫn động cơ quan mở ra đóng lại, bất quá hắn vì sao phải thiết kế như thế? Tựa hồ mục đích chính là muốn người hữu duyên phát hiện tiến vào đây, Phong Dực mơ hồ cảm thấy có chút kỳ quái.
Đội Hắc Ám Tinh Linh nọ đã sớm xâm nhập, bọn họ căn bản không phát hiện có người phía sau theo đuôi bọn họ, lúc này bọn họ đã đi vào chỗ cuối thông đạo, tiến vào bên trong một hang đá hình tròn.
“Thánh Liên Lộ tế tư, Tuyết Vân đại bàng vương có phải ở phía sau hang đá này không?” Hắc Ám Tinh Linh thiếu nữ được xưng là công chúa hỏi một người Hắc Ám Tinh Linh nữ thế tư thân thể đường cong kinh người, ý vị mười phần.
“Công chúa, căn cứ theo lời A Bồ, phía sau hang đá là vách núi bị đào rỗng, Tuyết Vân đại bàng vương ở trong đó.” Thánh Liên Lộ thần sắc ngưng trọng hồi đáp.
“Mọi người đã chuẩn bị tốt hay chưa?” công chúa Hắc Ám Tinh Linh đem cây cung lớn màu đen như mực trên lưng nắm trong tay, vẻ mặt khẩn trương liền thu hồi, trở nên trầm ổn.
“Chuẩn bị tốt.” còn lại mười bốn Hắc Ám Tinh Linh cùng kêu lên, đều đem đại cung chuẩn bị tốt nắm trong tay.
“Pháp Ni Á thúc thúc, khời động cơ quan.” công chúa Hắc Ám Tinh Linh nói với Hắc Ám Tinh Linh lớn tuổi kia.
Hắc Ám Tinh Linh này gật đầu, bước đến trung ương hang đá, một cước đạp lên một khối đá gồ lên bên trong, toàn bộ hang đá tức khắc chấn động, một mặt vách tường hang đá toàn bộ chìm xuống dưới, khí tức cuồng bạo lan ra bốn phía, mơ hồ truyền đến như lôi minh gào thét khiến vẻ mặt đội Hắc Ám Tinh Linh này đều biến sắc.
“Không tốt, siêu cấp thượng giai ma thú không có khí tức cường đại như vậy, không đúng theo như lời A Bồ, ta thấy chúng ta trước tiên nên lui ra ngoài bàn bạc kỹ hơn.” Pháp Ni Á lớn tiếng nói.
“Công chúa, Pháp Ni Á nói đúng, cái này căn bản chúng ta không có khả năng chống lại, lui đi.” Thánh Liên Lộ cũng sắc mặt tái nhợt khuyên nhủ, khí tức này đã khiến khí huyết của nàng nhộn nhạo không thể khống chế, thậm chý ký niệm kiên định lại có dấu hiệu dao động, điều này thật sự khủng bố, mà còn lại vài chiến sĩ thực lực hơi thấp không chịu nổi, lúc này nếu như không lùi, đối mặt với một cái khủng bố như vậy, bọn họ toàn quân bị diệt không thể nghi ngờ.
Hắc Ám Tinh Linh công chúa cắn răng, vung tay lên: “Lui.”
Mười lăm tên Hắc Ám Tinh Linh hóa thành từng đạo hắc quang cấp tốc lui về phía sau, mà lúc này một mặt vách tường hang đá đã hoàn toàn đình trệ.
Một đoàn khí băng hàn đột nhiên phóng nhanh tới, độ ấm bốn phía tức khắc giảm xuống, giống như đến cực bắc Băng Hàn Chi Địa, thông đạo trong phút chốc bị băng phong, hàn khí phát tác nhắm thẳng cốt tủy chui vào.
“Ma Thần tiễn, phá.” Hắc Ám Tinh Linh công chúa cắn răng kiều quát một tiếng, hướng về phía bị ngăn cản, hắc cung được kéo căng đột nhiên bắn ra, một đạo siêu cấp hắc mang hóa thành một cái khô lâu rít gào hướng về tầng băng kia đánh tới.
“Oanh” một tiếng, băng vụn văng khắp nơi, nhưng chỉ phá được một tầng mỏng ở ngoài của lớp băng dày, căn bản không có gậy ra tổn hại gì.
“Băng thật cứng!” Mười lăm tên Hắc Ám Tinh Linh đồng thời thầm nghĩ, mỗi người vẻ mặt đều khiếp sợ, ngay cả Ma Thần tiễn đều không thể phá được tầng băng này, thật sự có bao nhiêu cứng rắn?
“Công chúa, để chúng ta lên.” Pháp Ni Á quát lớn một tiếng, trên tay tràn ra một đạo hắc mang, ở giữa không trung hình thành một hình bán nguyệt. Mà cùng lúc đó, Thánh Liên Lộ cũng đồng dạng chém ra một đạo hắc mang hình bán nguyệt, cùng cái kia ngưng tụ thành một cái viên cầu hắc sắc, bỗng nhiên đánh về tầng băng dày phía trước.
Chỉ thấy sắc khắc viên cầu rót vào bên trong băng tầng, bỗng nén lại thành nắm tay, sau đó ngay lập tức bạo khai, liền thấy vô số vết rạn trên tầng băng dày này, rốt cuộc “oanh” một tiếng, sụp đổ thành một đống băng vụn.
“Đi!” Pháp Ni Á quát to một tiếng, hắn cùng Thánh Liên Lộ cùng đánh ra một chiêu tên là Ma Nguyệt Phá, đã hao phí của hắn gần một nữa ma linh khí.
“Đi được sao?” Đột nhiên một tiếng cuồng tiếu vang lên, sóng âm chấn động, cửa ra thế nhưng trải rộng không gian vết nứt, bất cứ cái gì gặp phải liền sẽ bị không gian lực chấn thành mảnh nhỏ.
Bọn người Hắc Ánh Tinh Linh nghe vậy liền nhìn lại, liền thấy được một cái đầu chim cự đại xuất hiện tại vách tường hang đá sụp đổ, thanh âm đúng là từ cái mỏ dày lóng lánh như ngọc truyền đến, một đôi mắt lớn như đầu người hiện lên vẻ trào phúng.
Ma thú có thể nói? Đội Hắc Ám Tinh Linh ý nghĩ tức khắc xoay chuyển.
“Ngươi không phải Tuyết Vân đại bàng vương, ngưoi … ngươi là thần thú?” Hắc Ám Tinh Linh công chúa run giọng nói.
“Ngươi cũng có vài phần kiến thức, bất qua ta thật ra là đại bàng nhân, là Liệt Không bàng vương.” Liệt Không bàng vương thản nhiên nói, bên trong cái mỏ dài truyền ra thanh âm uy nghiêm, làm người ta cảm thấy có vài phần buồn cười.
Nghe được Liệt Không bàng vương thừa nhận hắn là Thần Thú, bọn người Hắc Ám Tinh Linh nhất thời như mộng, Thần Thú a, là tọa kỵ của viễn cổ đại thần trong truyền thuyết, thực lực vượt qua Cửu Cấp Thiên Thần hiện nay, bọn họ nào còn có khí lực phản kháng, là hành hạ hay là giết còn không phải để mặc người ta sao.
“Nói như vậy, A Bố là ngươi cố ý thả đi, mục đích là dẫn chúng ta tới đây?” công chúa Hắc Ám Tinh Linh cũng là băng tuyết thông minh, rất nhanh liền nghĩ đến chỗ trọng yếu.
“Ngươi rất thông minh.” Liệt Không bàng vương khen.
“Kỳ thật ngươi là bị cấm chế nhốt ở bên trong này, ngươi cần chúng ta trợ giúp nên mới đưa chúng ta tới, cho nên ngưới sẽ không giết chúng ta phải không?” công chúa Hắc Ám Tinh Linh ánh mắt lóe ra tiếp tục nói.
“Ha ha ha, ngươi thật sự rất thông minh, ta đem bọn ngươi đưa tới quả thật là cần bọn ngươi trợ giúp, nhưng là cần các ngươi cống hiến sinh mạng của các người.” Liệt Không bàng vương cười nói.
Hắc Ám Tinh Linh tức khắc sắc mặt đại biến, cảnh giác nhìn chằm chằm Liệt Không bàng vương, một đám sắc mặt tái nhợt, áp lực của hai chữ Thần Thú đối với bọn họ thật sự quá lớn.
“Đừng nghĩ phản kháng, tuy rằng ta bị cấm chế, nhưng ở bên trong hang động này lại không bị hạn chế, cho nên các ngươi nên ngoan ngoãn nghe lời, đặc biệt là nữ oa này, dĩ nhiên lại là ma linh thể cực tinh khiết, không thể tưởng tượng được ta bị Mặc Nhất Tâm xú nữ nhân kia cầm tù gần ngàn năm, thế nhưng còn có vận khí tốt như thế.” Liệt Không bàng vương gắt gao nhìn chằm chằm Hắc Ám Tinh Linh công chúa, hưng phấn cười to.
/189
|