Đích Nữ Nhất Đẳng

Q.2 - Chương 22 - Chương 5.4

/269


Phụ thân, chúng ta thật không có giết Huệ Mẫn, thật không có, ngài không cần oan uổng mẫu thân, từ tối qua mẫu thân đã bắt đầu bị bệnh nằm ở trên giường, Hương Thiền và Lâm mụ cũng có thể làm chứng!

Dung Huệ Như khóc ôm lấy bắp chân của Dung Định Viễn, thế nào phụ thân của nàng trở nên lạnh lùng vô tình như vậy, ban đêm hôm qua mẫu thân đã bệnh không dậy nổi, l.q.đ nàng phái người đi báo mấy lần, đều bị người trong viện Tam di nương ngăn cản, ngày hôm nay nếu không phải Hương Thiền liều chết chạy đến viện của lão phu nhân, chỉ sợ Dung Định Viễn vẫn sẽ không tới đây như cũ.

Lâm mụ lập tức quỳ xuống, nén lệ nói: Lão gia, ban đêm hôm qua, nô tỳ đi viện của Tam di nương thông truyền mấy lần, tuy nhiên đều bị người của Tam di nương ngăn cản, Đại phu nhân suýt nữa thì. . . . . .

Nói xong lời cuối cùng, Lâm mụ cũng là khóc không ra tiếng.

Dung Định Viễn hơi lộ vẻ xúc động, lập tức sai người mời người bên cạnh Tam di nương tới hỏi, vừa hỏi ra, quả thật chứng minh người của Đại phu nhân tới xin Dung Định Viễn đi qua mấy lần.

Cứ như vậy, Đại phu nhân lại có vẻ hiềm nghi nhỏ hơn một chút, thử hỏi, một người ngàn cân treo sợi tóc thì như thế nào đi giết người?

Lão gia, lão gia. . . . . . Bên ngoài lại có người phát hiện cái gì đó, lớn tiếng hô lên.

Dung Định Viễn đi ra ngoài sân nhỏ nhìn, chỉ thấy trên tay một gia đinh cầm một đào mộc nhân còn chưa làm xong, lqđ không khác với bảy cái mới vừa đào lên ở trong viện của Đại phu nhân, chỉ là ngày sinh tháng đẻ còn chưa kịp khắc lên.

Đây lại là từ đâu tới? Dung Định Viễn lạnh lùng hỏi.

Bẩm lão gia, là . . . . . Là từ trong phòng của Tam di nương tìm ra đấy! Người nọ mới vừa nói xong, đã bị ánh mắt thị huyết của Dung Định Viễn dọa cho sợ không nhẹ.

Hắn sợ run thật lâu nói không ra lời.

Phụ thân, có thể để cho nữ nhi nhìn vật này một chút hay không? Dung Noãn Tâm nhếch môi cười, mang trên mặt vẻ lạnh nhạt ngăn cách với đời.

Được Dung Định Viễn đồng ý, Dung Noãn Tâm lập tức cầm lên đào mộc nhân còn chưa làm thành từ trong tay gia đinh kia, sau khi cẩn thận nhìn một lần, cuối cùng nhẹ nhàng cười.

Phụ thân, vật này chỉ là một con rối gỗ, cũng không phải giống đào mộc nhân trong viện của Đại phu nhân! Giọng nói của nàng cũng không phải lớn, lại làm cho Dung Định Viễn thở ra một hơi.

Nhưng nếu, chuyện thật diễn biến thành trò khôi hài Tam di nương hại Đại phu nhân, đại tiểu thư giết tam tiểu thư, như vậy, Dung Định Viễn hắn nên xử trí không khí ngột ngạt cả phủ như thế nào đây, đưa toàn bộ các nàng cho quan phủ điều tra, hắn không làm được.

Thật? Hắn mong đợi nhìn Dung Noãn Tâm, khát vọng nàng có thể cho hắn một giải thích hài lòng.

Vâng. Dung Noãn Tâm gật đầu một, không để lại dấu vết dùng ngón tay thon dài nặng nề quẹt một ở trên búi tóc của đào mộc nhân kia.

Phụ thân mời xem, những đào mộc nhân kia khắc chính là búi tóc đuôi ngựa, mà cái rối gỗ này khắc lại là búi tóc hai bên, phụ thân cũng biết búi tóc đuôi ngựa là phụ nhân đã gả mới có thể búi, lqd mà búi tóc hai bên cũng là nữ nhi gia chưa gả mới búi, hai loại này không giống nhau, như thế, có lẽ tượng gỗ này là tam tiểu thư ham chơi nên tự mình điêu khắc cũng không nhất định!

Dứt lời, Dung Noãn Tâm lại giao tượng gỗ đến trên tay Dung Định Viễn.

Dung Định Viễn nhìn chăm chú, thật giống như Dung Noãn Tâm nói.

Trong lòng hắn vốn là thiên vị Tam di nương, vì vậy, cũng không hỏi thêm, lập tức khẳng định Tam di nương bị người oan uổng.

Nếu Đại phu nhân bị bệnh liệt giường, như vậy, Dung Huệ Kiều là ai giết hại đây?

Dung Định Viễn cũng biết Dung Noãn Tâm là một người có trí khôn, nên lên tiếng hỏi ra: Tâm nhi có thể có biện pháp tra ra hung thủ phía sau màn này?

Dung Noãn Tâm nâng môi lên: Cũng không phải khó khăn!

Dứt lời, nàng để cho người ta trình khối vải mới vừa tìm được ở bên cạnh giếng kia lên, nói: Đây là vải vóc mới vừa rồi ta tìm được ở bên cạnh giếng, ta đã kiểm tra thi thể của Huệ Mẫn, l^q'đ trên cổ của nàng có vệt dây rõ ràng, trước khi chết nhất định là trải qua giãy giụa chống cự người nào đó.

Dứt lời, nàng cầm một nhánh trúc lên, nhẹ nhàng vén cổ áo của Dung Huệ Như lên một chút, Dung Định Viễn lập tức nhìn thấy một mảnh tím bầm trên cổ của nàng.

Nhìn lại nơi này. Dứt lời, Dung Noãn Tâm lại nâng một tay của Dung Huệ Như lên, chỉ thấy trong móng tay ở đầu ngón tay đã bị nước đá ngâm trắng bệch, vậy mà lại ẩn giấu một chút mảnh vụn của vải vóc.

Lưu Đại


/269

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status