Diễm Phu Nhân

Chương 102 - Chương 87

/114


Edit: ChieuNinh

Thiên Vân và Oanh Oanh chia ra vây lượn bên cạnh Hách Liên Tuyên Mẫn, mà Lãnh Dịch thì ở phía sau giống như là khối sắt đi theo. Mặc dù ẩn mình ở phía sau, nhưng mà vẫn như cũ có thể cảm nhận được cái loại hơi thở lạnh lẽo đó, giống như là thời thời khắc khắc có người mang theo một thanh đao bén nhọn chống đỡ ở tại sau lưng ngươi, cảm giác áp lực lúc nào cũng lởn vởn bao phủ ở quanh thân không ngừng.

Thiên Vân cảm thấy Lãnh Dịch này sẽ là trở ngại lớn nhất của mình, liền nghĩ đến rất nhiều chủng loại phương pháp đối phó, nhưng mà Lãnh Dịch hoàn toàn không phải là một nam nhân bình thường, bất luận là sắc dụ hay là cái khác hắn đều là một bộ không ăn vào.

Công tử, ngài đây là muốn đi đến nơi nào? Thiên Vân biết rõ còn cố hỏi. Bây giờ đã là ngày thứ hai bọn họ cùng khởi hành, nhưng Hách Liên Tuyên Mẫn vẫn không lo lắng tuyệt không gấp gáp lên đường, Thiên Vân và Oanh Oanh cũng lúc cùng đi theo, khi thì dừng lại nghỉ ngơi thỉnh thoảng ngắm nhìn non sông tươi đẹp.

Hách Liên Tuyên Mẫn ngồi ở trên ngựa, con ngựa ăn no thả bước chậm lộc cộc ở đường nhỏ đi vào trong rừng cây. Hách Liên Tuyên Mẫn nghiêng đầu cười cười mà nói: Ta muốn đi Hoa Châu nha.

Oanh Oanh bật cười, nói: Công tử, ý của tỷ tỷ là hỏi, ngài đi làm cái gì.

Hả? Vậy các ngươi phải đi làm cái gì đấy? Hách Liên Tuyên Mẫn không trả lời mà hỏi lại.

Thiên Vân đạm cười, chỉ vào cách đó không xa nói: Chúng ta vốn là người Kiều gia Hoa Châu, nhưng Lâm gia khi dễ chúng ta quá đáng hại cả nhà ta bị diệt. Lần đại hội võ lâm này nhất định phải báo thù rửa hận, lần này đi Hoa Châu là muốn cùng với nhà khác tụ họp cùng thương thảo đối sách chung. Nhìn công tử cũng không phải là người trong võ lâm, công tử muốn đi làm cái gì?

Hách Liên Tuyên Mẫn trầm mặc một lát cười nhạt nói: Đi Hoa Châu ngắm cảnh, thưởng thức phong thổ, còn nữa, muốn nếm thử một chút thủ nghệ tổng điếm chưởng quỹ danh chấn Thánh quốc là Bất Dạ Thành. Nụ cười của hắn hết sức ung dung hoa quý, cười ưu nhã, nhưng là trong mắt lại dần hiện ra hơi thở nguy hiểm, đó là ánh mắt tràn đầy tự tin của một vương giả thời điểm đối mặt một con mồi.

Thiên Vân và Oanh Oanh cho nhau một ánh mắt, rốt cuộc xác nhận địa phương Hách Liên Tuyên Mẫn muốn đi, là Hoa Châu, mà hắn muốn đối phó họa trong lòng chính là Bạch Nguyên Phong.

Lúc này Bạch Nguyên Phong đang ngồi ở hậu viện trong đại trạch Bất Dạ Thành nghỉ ngơi.

Xuân về hoa nở, chồi non cành mới, trong đình viện sàn nhà lát đá cẩm thạch màu xám tro trong đó mang theo màu xanh. Bạch Nguyên Phong một thân trường bào màu xanh nhạt đứng ở trong đình viện, khẽ nhắm đôi mắt, ánh mặt trời chiếu xuống gương mặt của hắn, toàn thân kim tuyến chiếu sáng loáng.

Nguyên Phong ca ca! Tư Đồ Tinh Nhi hô to một tiếng, sau đó cửa phòng bếp bịch một tiếng bị đá văng. Tư Đồ Tinh Nhi bưng một mâm lớn chạy như điên ra ngoài, bước chân vững vàng không hổ là người luyện võ qua, nàng vội vã chạy tới, sau đó cực kỳ cẩn thận dịu dàng đặt cái mâm lên bàn.

Bạch Nguyên Phong chậm rãi mở mắt ra, trong mắt đều là vẻ mặt bi thương, quay đầu u oán nhìn Tư Đồ Tinh Nhi, muốn nói lại thôi.

Nguyên Phong ca ca. . . . . . Tư Đồ Tinh Nhi nghẹn miệng, một đôi mắt to ngập nước chớp chớp mang theo dòng điện chung tình mà tê dại tập kích Bạch Nguyên Phong, nhỏ giọng ngọt ngào giống như là bôi hương vị mật ong.

Được, ta thử một chút. Bạch Nguyên Phong thở dài một tiếng, trong giọng nói tràn đầy bất đắc dĩ, nhưng lại đưa tay cưng chìu sờ sờ đầu của nàng, nụ cười tràn đầy trên khóe miệng cũng chôn dấu chút đau khổ cùng sầu lo dưới tấm lòng.

Tư Đồ Tinh Nhi hưng phấn gật đầu một cái, vội vàng mở nắp ra, Bạch Nguyên Phong nhất thời sét đánh ngoài khét trong sống.

Nằm ở trong đó, đến cùng có phải là điểm tâm hay không? Chẳng lẽ là cà phê hoặc là Chocolate trong truyền thuyết? Nhưng rõ ràng nàng nói muốn làm bánh ngọt Quế Hoa. . . . . .

Chuyện này. . . . . . Khóe miệng Bạch Nguyên Phong có chút run rẩy.

Tư Đồ Tinh Nhi nhếch miệng mân môi, chậm chạp nói: Đây là ta làm tốt nhất rồi đó, làm cho tới trưa đấy, Nguyên Phong ca ca không thích sao?

Thích thích, làm sao sẽ không thích, đây là quà tặng sinh nhật ngươi tặng cho ta, làm sao sẽ không thích. Bạch Nguyên Phong ngoài miệng cười theo, nhưng trong lòng khổ phát run.

Kể từ hai ngày trước Tư Đồ Tinh Nhi biết hôm nay là sinh nhật Bạch Nguyên Phong, liền quyết định tự mình xuống bếp, tự tay làm bữa ăn thứ nhất của nàng hiến tặng cho Nguyên Phong ca ca. Thế nhưng đã không dưới trăm bữa ăn, Bạch Nguyên Phong thiếu chút nữa ăn không biết ngon đánh mất luôn vị giác. Mỗi ngày đối mặt với thức ăn cháy khét hoặc là vị không bình thường, trong dạ dày quay cuồng còn phải kiên trì nuốt xuống.

Ngón tay ngọc của Bạch Nguyên Phong vớt chiếc đũa lên, trong lòng bàn tay là mồ hôi rét run, hắn kẹp lại một miếng bánh ngọt cứng như sắt đưa vào trong miệng, sau đó để cho hàm răng mình chịu hết ngược đãi từ từ khép lại, nhẹ nhàng cắn.

Hả? Mùi vị cũng không tệ lắm?

Bạch Nguyên Phong kinh ngạc mở to mắt, sau đó cẩn thận thưởng thức mùi vị một chút, trong đắng chát có ngọt, trong một chút xíu mặn mang hương thơm mát.

Ăn ngon không? Tư Đồ Tinh Nhi tiến tới, hương thơm thiếu nữ của nàng đang quanh quẩn ở trước mặt của Bạch Nguyên Phong. Mà Tư Đồ Tinh Nhi có ngũ quan xinh xắn làn da tinh tế, đôi mắt thu thủy lắng đọng xinh đẹp hấp dẫn hắn không dời mắt nổi.

Ừ. Bạch Nguyên Phong cười nhạt đáp lại, cảm giác hương thơm mùa xuân mê người như thế, mà một đóa chớm nở đang ở gần trong gang tấc trước mặt hắn.

Cái này gọi là Đề Lạp Mễ Tô (tiramisu), là Tiểu Tịch tỷ tỷ dạy ta làm, chỉ là nàng nói ở đây không tìm được bột cà phê thích hợp chế biến qua, cho nên liền thay đổi thành màu đen.

Bạch Nguyên Phong trả lời: Theo lời nàng nói quá trình sao bột cà phê quá mức phức tạp, có rất nhiều kỹ thuật bây giờ còn không cách nào làm được. Nhưng sẽ có một ngày, ta muốn nhìn một chút cái Đề Lạp Mễ Tô chánh tông đó là cái dạng gì.

Sẽ có cơ hội đi, Nguyên Phong ca ca sắp xếp lợi hại như vậy, trên đời này có cái gì mà ngươi không tìm được, hì hì, ta cũng vậy muốn nhìn một chút Đề Lạp Mễ Tô đẹp mắt nhất là cái dạng gì đấy. Tỷ tỷ còn nói muốn cho Độc Cô đi làm cái ly đẹp mắt đấy. Tư Đồ Tinh Nhi huơ tay múa




/114

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status