Diễm Phu Nhân

Chương 90 - Chương 77

/114


Edit: ChieuNinh

Lâm Phượng Âm cho là chuyện này thích hợp giải hòa không thích hợp tranh đấu gay gắt, Bạch Nguyên Phong đối với mình đã từng khắp nơi lưu tình bày tỏ thịnh nộ, Tư Đồ Tinh Nhi lại tự nguyện đem mình làm sứ giả, quyết định dò thám Tần gia rồi đàm phán.

Trước khi đi Bạch Nguyên Phong nói: Ta nhượng bộ tối đa là đem một chi nhánh Bất Dạ Thành giao cho hắn quản lý, cũng không thể để cho ta đem toàn bộ tư sản tất cả đều cho hắn chứ?

Tư Đồ Tinh Nhi dưới sự chỉ đạo của Lâm Phượng Âm mặc xong nam trang, Lâm Phượng Âm có chút mất hồn, nhìn khuôn mặt nàng xuất khí rực rỡ, chợt nhớ tới Tiểu Tịch mất tích đã lâu.

Một buổi sáng tinh mơ, gà vừa gáy, sắc trời còn chưa hoàn toàn sáng trong.

Tư Đồ Tinh Nhi một người một ngựa đứng ở ngoài cửa lớn Tần gia gõ cửa, nam nhân bỉ ổi từ cửa trong khe hở lộ mắt nhìn ra bên ngoài, Tư Đồ Tinh Nhi cũng trợn to hai mắt nghênh đón. Mắt lớn trừng mắt nhỏ, lúc này Tiểu Hồ Tử mới nhớ tới nữ giả nam trang này người là người nào, kết quả là mạnh mẽ chốt then cửa, vừa nhảy vừa búng chạy vào trong nhà.

Tần Khang mới vừa rời giường, đang để Lưu nương tử hầu hạ thay quần áo, Tiểu Hồ Tử gõ cửa ầm ầm hô to: Người của Bạch Nguyên Phong đến đập quán rồi!

Lưu nương tử cột cúc áo cho Tần Khang, càng ngày càng cảm thấy cái tên Bạch Nguyên Phong này quen tai vô cùng, lúc này mới nhanh trí nhớ tới, kinh ngạc hỏi: Lão gia, đó là tổng chưởng quỹ Bất Dạ Thành Bạch Nguyên Phong hả?

Bụng dạ hẹp hòi của Tần Khang lại tái phát, liếc xéo nàng ta một cái nói: Còn nhớ hả?

Lưu nương tử có chút bất ngờ tận tình khuyên bảo: Ta...ta chỉ là. . . Lão gia, chuyện này qua đã lâu như vậy, ngài cần gì lại tức giận nữa chứ.

Tần Khang hất tay của nàng ra hừ một tiếng nói: Nhớ ngày đó nếu để cho ta làm chưởng quỹ Bất Dạ Thành, tòa nhà của chúng ta cũng sẽ không nhỏ như vậy! Ngươi biết Bạch Nguyên Phong có bao nhiêu tiền không, đó là ngươi căn bản không tưởng tượng ra, ngay cả quốc khố cũng không bằng của cải phong phú của nhà hắn!

Tần Khang sập cửa đi ra ngoài, Lưu nương tử hơi mím môi, màu sắc đôi mắt u buồn, than nhẹ một tiếng, một mình đi tới bàn trang điểm mở ra hộp trang sức. Trong đó có một cái hộp tử kim nho nhỏ tinh xảo, bên trong có một khối tơ lụa màu vàng tầng tầng bao bọc một con dấu, chuyện cũ hiện lên trước mắt. . .

Một năm trước, phụ thân đem con dấu chưởng quỹ Bất Dạ Thành giao cho nàng, chỉ mong nàng có thể nhắc nhở Tần Khang biết tiến thủ, sớm ngày rèn luyện để tiếp nhận chưởng quỹ Bất Dạ Thành. Nhưng, từ đầu đến cuối nàng không có nói với phu quân mình, bởi vì trong lòng Tần Khang vẫn tích tụ oán hận, đối với quyền quản lý Bất Dạ Thành như hổ rình mồi, nhưng mà hắn lại không có năng lực kia.

Lưu nương tử cần con dấu trong lòng bàn tay, đi theo ra tiếp khách.

Tư Đồ Tinh Nhi đợi trong chốc lát vẫn là không thấy có ai ra mở cửa đón khách, vì vậy nàng đưa chân đạp một đạp, trong cửa lớn vừa đúng lúc có người mở cửa, nàng lảo đảo một cái thiếu chút nữa ngã nhào.

Sửa sang lại áo mũ, khom người hướng về phía trước mặt Tần Khang vừa xuất hiện, đang muốn nói chuyện Tiểu Hồ Tử đánh đòn phủ đầu mà nói: Nói cho ngươi biết, muốn phá hủy cái nhà này, trừ phi để cho Bạch Nguyên Phong dùng một núi vàng bạc cho, phải lớn như vậy! Tiểu Hồ Tử chỉ chỉ một đội tỳ nữ đứng một bên đón khách, hơn mười người, chiếm cứ bảy tám khối gạch lớn.

Tư Đồ Tinh Nhi mắt nhìn thẳng lên trời, trong lòng thầm than những tên nhà quê này căn bản không hiểu tình thế, như vậy một tòa núi nhỏ vàng bạc (Tiểu Kim sơn) như vậy ở trong tài sản Bạch Nguyên Phong chỉ là một sợi lông của chín trâu!

/114

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status