A! Một trận hồi ức mãnh liệt khắc sâu trong tâm khảm của Ngọc Phi, nàng vừa mới nhớ lại chuyện cũ thì hiện thực dâm mĩ đã lấn át tất cả, nhân gian hoàng phi trợn mắt vừa thấy, dĩ nhiên là tên vô lại Kiều Tam lại bắt đầu vuốt ve cặp nhũ thịt căng đầy của nàng.
Hắc, hắc... Bảo bối nhân, nghỉ ngơi đủ chưa, chúng ta lại đến!
Cáp, cáp... Tiện nhân nương nương, kêu a... Kêu lớn tiếng hơn chút nữa....
Kiều Tam vừa bóp mạnh nhũ thịt căng đầy của Ngọc Phi lại ra sức dùng nhục bổng thô dài của mình xuyên phá u động của nàng ta. Ngọc Phi lại rên la dâm loạn, kích tình không dứt….
... ...... .......
Thời gian trôi như thoi đưa trôi qua vùn vụt, trong nháy mắt, đã đến ngày thứ hai.
Khi ánh trăng đã treo trên bầu trời đêm, thời gian đã tới hoàng hôn; mười đỉnh nhuyễn kiệu xa hoa trước sau đi tới trước cửa Ngọc Phi cung.
Kiệu dừng lại trước hiện, mười vị hoàng gia nữ nhân tôn quý kiêu sa mang theo sắc đẹp rực rỡ chói sáng thiên địa, dưới sự theo hầu của đám cung nữ, mười vị quý phi thầm nhìn nhau cười, nhưng lại cũng ngầm đề phòng lẫn nhau, nhẹ bước đi vào Ngọc Phi cung.
Vừa thực vừa giả, lại vừa nửa thật nửa giả chính là tiếng cười đang ríu ra ríu rít trong Ngọc Phi cung, các quý phi xinh đẹp quý phụ người đầy đặn kẻ thì mảnh mai như yến đều hướng đệ nhất hồng nhân trong cung cúi người thỉnh an, mặc dù không rõ Ngọc Phi vì cái gì muốn tổ chức Thưởng nguyệt đại hội , nhưng chúng phi vẫn cẩn thận ăn mặc thật đẹp.
Tấm thảm dày trải trong Ngọc Phi cung rất tương xứng với sắc cỏ trong Ngự hoa viên, rượu ngon cùng hoa quả đang được bày biện tinh xảo trên bàn, khói mây chập chờn bay lượn, mưa lất phất rơi trên đám cỏ; đừng nói là tự nhiên mà tổ chức Thưởng nguyệt đại hội , thì đây đúng là một không gian rất thích hợp.
Trăng sáng như nước, gió mát làm bạn, người so với hoa càng xinh hơn, hoa tô điểm cho vẻ đẹp của người, không gian ngự hoa viên phảng phất biến thành chốn tiên cảnh bồng lai.
Các vị tỷ muội, mời ngồi! Ngọc Phi đưa chúng nữ vào hoa viên, một mặt đi, một mặt nàng nhỏ giọng nói với tiểu thái giám bên cạnh: Tiểu Tam Tử, thế nào?
Tiểu Tam Tử Kia vẫn cúi đầu, giờ phút này cũng không hề liếc mắt nhìnchủ tử, chỉ là hình như có chút gật gật đầu: Ừm, miễn cưỡng còn có thể, bảo bối nhân, vất vả cho nàng rồi!
Tiểu Tam Tử, đương nhiên chính là Đại Đảm Tam!
Có thể chiếm được mỹ nữ, Kiều Tam đương nhiên sẽ không chấp nhặt chuyên đóng làm tiểu thái giám, chỉ là thái giám như hắn lại có thân hình hơi cao lớn một chút, da mặt lại cứng rắn một chút!
Giờ phút này Đại Đảm Tam có thể nói đã vô cùng thèm khát, nhưng trong lòng vang lên quy luật vàng ngọc của lưu manh giới - ăn của ngươi, chơi của ngươi, còn muốn bắt ngươi nữa, đúng là lấy hết của ngươi, hắc hắc....
Duy nhất dám cùng Ngọc Phi cung ganh đua cao thấp – trong Tê Phượng cung, phượng mi đương triều hoàng hậu đang hơi nhíu lại.
Khởi bẩm nương nương, tất cả quý phi đều đã đến chỗ Ngọc Phi rồi! Một cung nữ quỳ gối dưới bậc thang bạch ngọc, cẩn thận bẩm báo tin tức tình báo đột biến.
Bọn hắn đang làm những gì? Ngồi trên phượng tọa, hoàng hậu không khỏi dùng ngọc thủ nắm thật chặt lưng ghế.
Ngọc Phi cung đêm nay phòng thủ rất nghiêm ngặt, nô tỳ vào không được, ngay cả cung nữ Ngọc Phi cung cũng không thể tùy tiện vào Ngự hoa viên, cho nên.... Cung nữ càng nói thanh âm càng nhỏ lại, mặc dù nàng có lý do, nhưng đối mặt với người trên, kẻ dưới vĩnh viễn không có lý do gì.
Lui xuống, tiếp tục nghe ngóng, hễ có động tĩnh gì, nhanh nhanh bẩm báo!
Hoàng hậu rung nhẹ ống tay áo, phượng uy tràn ngập mỗi một tấc không gian trong cung điện, sau khi đám cung nữ thái giám lui ra, hoàng hậu đồng dạng đang suy nghĩ tâm kế, tay sai hành động không được hoàn hảo làm nàng lâm vào trạng thái trầm tư.
Trong hoàng cung chưa bao giờ có nữ nhân thiện lương tồn tại, bởi vì đây là địa phương tàn nhẫn nhất trên thế gian, thiện lương là mềm yếu, mềm yếu chỉ có một kết quả chính là - tử vong!
Một lát sau, khi đối mặt với Tử Phủ thánh nữ chính khí ung dung thì đôi mắt Hoàng hậu nương nương liền co rụt lại, thế nhưng vẫn lộ ra vài phần tàn nhẫn tương tự như Ngọc Phi, trong tiềm thức nàng tự nhủ: Tiện nhân này lại muốn chơi trò gì đây? Hừ, lũ rác rưởi các ngươi, một ngày nào đó ta sẽ cho ngươi đẹp mặt.
Nghĩ đến đây, Hoàng hậu nương nương giương giọng gọi tâm phúc đến: Lập tức đi tìm Bắc Cung Hầu gia, nói Ngự hoa viên xảy ra động tĩnh khác thường.
Tâm phúc đã lui ra, hoàng hậu chậm rãi tựa trên phượng tọa, hơi đắc ý tự nói một mình: Hừ! Tiện nhân, bổn cung cho ngươi đắc ý!
Nữ nhân ghen ghét lẫn nhau đương nhiên không cần nói đạo lý, bất quá, lần này tình báo của hoàng hậu chưa báo được tin tức chính xác cụ thể, chỉ đem lại cho nàng nhiều điều hại!
Bên trong Ngự Hoa viên, oanh oanh yến yến, tiếng cười vang lên không dứt, rượu ngon cùng hương vị son phấn nồng đậm dung hợp cùng một chỗ, khiến cho các quý phi xinh đẹp hai má đã bắt đầu điểm chút hồng của men rượu.
Ha ha, Ngọc Phi tỷ tỷ, đây là mùi hương gì, thật là thoải mái! Men rượu đã thu hẹp khoảng cách giữa chúng, một cái vòng tròn đang vây quanh chúng phi bốc khói nghi ngút
Từ chiếc tiểu đỉnh phát ra mùi hương quyến rũ, những làn khói lượn lờ như những dải lụa trắng, vây lượn chung quanh chúng nữ, không chỉ có không hè có nửa điểm cay mũi cay mắt mà còn tỏa ra mê mùi hương mê người.
Đây là do Tiểu Tam Tử đưa tới! Nơi này, ngoại trừ chúng phi tử xinh đẹp ra, tất cả cung nữ thái giám đều bị lưu ở phía ngoài cổng hoa viên, chỉ có một tiểu thái giám được theo hầu bên cạnh chúng mỹ nữ.
Ngọc Phi liền phất tay, gọi thái giám lại gần, dùng ngữ điều vui vẻ giới thiệu: Các vị tỷ muội, đây là tổng quản thái giám mới của bổn cung Tiểu Tam Tử, Tiểu Tam Tử, nói nói xem, đàn hương này ngươi kiếm được như thế nào?
Hồi bẩm các vị nương nương!
Không giống với thanh âm trong trẻo của thái giám, không có một chút quan sát lo sợ, ánh mắt lướt qua, thậm chí đã có chút ý tứ dò xét càn quấy, hắn nói: Đây là Hầu Mộng Thần Hương, tiểu nhân cố ý từ cao nhân bên ngoài cầu đến, truyền thuyết Bất Lão Tiên Thảo chế thành, không chỉ có thể kéo dài tuổi thọ, còn có thể thanh xuân vĩnh viễn...
Một tràng chỗ thần kỳ được kể ra, ngữ điều của tiểu thái giám tràn ngập ma mỵ biến hóa, mỗi một câu phát ra mang theo sức thu hút quỷ dị, gây nên sự rung động trong nội tâm chúng nữ, làm bọn nàng mất đi sự đề phòng.
Kiều Tam mặc dù không biết huyền hồ bí pháp, nhưng Thập Dương Châu thần kỳ trong lúc vô thức học được rất bài bản!
Các vị nương nương, các vị hãy dùng sức hấp một ngụm, vâng, cứ như vậy, chậm rãi thở ra, thở ra... Có phải là cảm giác đặc biệt tốt không?
Tiểu Tam Tử từng chút một khống chế được tâm thần chúng phi, một bên cùng Ngọc Phi ngầm nhìn nhau cười, đắc ý vô cùng.
Hương liệu này quả thật là từ bên ngoài, là của phương ngoại cao nhân Vạn Yêu công chúa tặng cho, phần lớn chỗ tốt không giả, bất quá, kẻ được lợi nhất lại là Tiểu Tam Tử, hắn vẫn chưa nói-- đây chính là loại hương liệu mà Ma tộc hoàng phi cùng ma vương dùng để gia tăng thú vui cực lạc ân ái trên chốn gối chăn].
Hầu mộng dâm hương lại gia tăng mị sắc thuật, chúng phi tử mặc dù không phải là loại phụ nữ thôn dã dâm dật, nhưng cũng khó có thể ngăn cản cường đại sức quyến rũ này.
Hắc, hắc... Bảo bối nhân, nghỉ ngơi đủ chưa, chúng ta lại đến!
Cáp, cáp... Tiện nhân nương nương, kêu a... Kêu lớn tiếng hơn chút nữa....
Kiều Tam vừa bóp mạnh nhũ thịt căng đầy của Ngọc Phi lại ra sức dùng nhục bổng thô dài của mình xuyên phá u động của nàng ta. Ngọc Phi lại rên la dâm loạn, kích tình không dứt….
... ...... .......
Thời gian trôi như thoi đưa trôi qua vùn vụt, trong nháy mắt, đã đến ngày thứ hai.
Khi ánh trăng đã treo trên bầu trời đêm, thời gian đã tới hoàng hôn; mười đỉnh nhuyễn kiệu xa hoa trước sau đi tới trước cửa Ngọc Phi cung.
Kiệu dừng lại trước hiện, mười vị hoàng gia nữ nhân tôn quý kiêu sa mang theo sắc đẹp rực rỡ chói sáng thiên địa, dưới sự theo hầu của đám cung nữ, mười vị quý phi thầm nhìn nhau cười, nhưng lại cũng ngầm đề phòng lẫn nhau, nhẹ bước đi vào Ngọc Phi cung.
Vừa thực vừa giả, lại vừa nửa thật nửa giả chính là tiếng cười đang ríu ra ríu rít trong Ngọc Phi cung, các quý phi xinh đẹp quý phụ người đầy đặn kẻ thì mảnh mai như yến đều hướng đệ nhất hồng nhân trong cung cúi người thỉnh an, mặc dù không rõ Ngọc Phi vì cái gì muốn tổ chức Thưởng nguyệt đại hội , nhưng chúng phi vẫn cẩn thận ăn mặc thật đẹp.
Tấm thảm dày trải trong Ngọc Phi cung rất tương xứng với sắc cỏ trong Ngự hoa viên, rượu ngon cùng hoa quả đang được bày biện tinh xảo trên bàn, khói mây chập chờn bay lượn, mưa lất phất rơi trên đám cỏ; đừng nói là tự nhiên mà tổ chức Thưởng nguyệt đại hội , thì đây đúng là một không gian rất thích hợp.
Trăng sáng như nước, gió mát làm bạn, người so với hoa càng xinh hơn, hoa tô điểm cho vẻ đẹp của người, không gian ngự hoa viên phảng phất biến thành chốn tiên cảnh bồng lai.
Các vị tỷ muội, mời ngồi! Ngọc Phi đưa chúng nữ vào hoa viên, một mặt đi, một mặt nàng nhỏ giọng nói với tiểu thái giám bên cạnh: Tiểu Tam Tử, thế nào?
Tiểu Tam Tử Kia vẫn cúi đầu, giờ phút này cũng không hề liếc mắt nhìnchủ tử, chỉ là hình như có chút gật gật đầu: Ừm, miễn cưỡng còn có thể, bảo bối nhân, vất vả cho nàng rồi!
Tiểu Tam Tử, đương nhiên chính là Đại Đảm Tam!
Có thể chiếm được mỹ nữ, Kiều Tam đương nhiên sẽ không chấp nhặt chuyên đóng làm tiểu thái giám, chỉ là thái giám như hắn lại có thân hình hơi cao lớn một chút, da mặt lại cứng rắn một chút!
Giờ phút này Đại Đảm Tam có thể nói đã vô cùng thèm khát, nhưng trong lòng vang lên quy luật vàng ngọc của lưu manh giới - ăn của ngươi, chơi của ngươi, còn muốn bắt ngươi nữa, đúng là lấy hết của ngươi, hắc hắc....
Duy nhất dám cùng Ngọc Phi cung ganh đua cao thấp – trong Tê Phượng cung, phượng mi đương triều hoàng hậu đang hơi nhíu lại.
Khởi bẩm nương nương, tất cả quý phi đều đã đến chỗ Ngọc Phi rồi! Một cung nữ quỳ gối dưới bậc thang bạch ngọc, cẩn thận bẩm báo tin tức tình báo đột biến.
Bọn hắn đang làm những gì? Ngồi trên phượng tọa, hoàng hậu không khỏi dùng ngọc thủ nắm thật chặt lưng ghế.
Ngọc Phi cung đêm nay phòng thủ rất nghiêm ngặt, nô tỳ vào không được, ngay cả cung nữ Ngọc Phi cung cũng không thể tùy tiện vào Ngự hoa viên, cho nên.... Cung nữ càng nói thanh âm càng nhỏ lại, mặc dù nàng có lý do, nhưng đối mặt với người trên, kẻ dưới vĩnh viễn không có lý do gì.
Lui xuống, tiếp tục nghe ngóng, hễ có động tĩnh gì, nhanh nhanh bẩm báo!
Hoàng hậu rung nhẹ ống tay áo, phượng uy tràn ngập mỗi một tấc không gian trong cung điện, sau khi đám cung nữ thái giám lui ra, hoàng hậu đồng dạng đang suy nghĩ tâm kế, tay sai hành động không được hoàn hảo làm nàng lâm vào trạng thái trầm tư.
Trong hoàng cung chưa bao giờ có nữ nhân thiện lương tồn tại, bởi vì đây là địa phương tàn nhẫn nhất trên thế gian, thiện lương là mềm yếu, mềm yếu chỉ có một kết quả chính là - tử vong!
Một lát sau, khi đối mặt với Tử Phủ thánh nữ chính khí ung dung thì đôi mắt Hoàng hậu nương nương liền co rụt lại, thế nhưng vẫn lộ ra vài phần tàn nhẫn tương tự như Ngọc Phi, trong tiềm thức nàng tự nhủ: Tiện nhân này lại muốn chơi trò gì đây? Hừ, lũ rác rưởi các ngươi, một ngày nào đó ta sẽ cho ngươi đẹp mặt.
Nghĩ đến đây, Hoàng hậu nương nương giương giọng gọi tâm phúc đến: Lập tức đi tìm Bắc Cung Hầu gia, nói Ngự hoa viên xảy ra động tĩnh khác thường.
Tâm phúc đã lui ra, hoàng hậu chậm rãi tựa trên phượng tọa, hơi đắc ý tự nói một mình: Hừ! Tiện nhân, bổn cung cho ngươi đắc ý!
Nữ nhân ghen ghét lẫn nhau đương nhiên không cần nói đạo lý, bất quá, lần này tình báo của hoàng hậu chưa báo được tin tức chính xác cụ thể, chỉ đem lại cho nàng nhiều điều hại!
Bên trong Ngự Hoa viên, oanh oanh yến yến, tiếng cười vang lên không dứt, rượu ngon cùng hương vị son phấn nồng đậm dung hợp cùng một chỗ, khiến cho các quý phi xinh đẹp hai má đã bắt đầu điểm chút hồng của men rượu.
Ha ha, Ngọc Phi tỷ tỷ, đây là mùi hương gì, thật là thoải mái! Men rượu đã thu hẹp khoảng cách giữa chúng, một cái vòng tròn đang vây quanh chúng phi bốc khói nghi ngút
Từ chiếc tiểu đỉnh phát ra mùi hương quyến rũ, những làn khói lượn lờ như những dải lụa trắng, vây lượn chung quanh chúng nữ, không chỉ có không hè có nửa điểm cay mũi cay mắt mà còn tỏa ra mê mùi hương mê người.
Đây là do Tiểu Tam Tử đưa tới! Nơi này, ngoại trừ chúng phi tử xinh đẹp ra, tất cả cung nữ thái giám đều bị lưu ở phía ngoài cổng hoa viên, chỉ có một tiểu thái giám được theo hầu bên cạnh chúng mỹ nữ.
Ngọc Phi liền phất tay, gọi thái giám lại gần, dùng ngữ điều vui vẻ giới thiệu: Các vị tỷ muội, đây là tổng quản thái giám mới của bổn cung Tiểu Tam Tử, Tiểu Tam Tử, nói nói xem, đàn hương này ngươi kiếm được như thế nào?
Hồi bẩm các vị nương nương!
Không giống với thanh âm trong trẻo của thái giám, không có một chút quan sát lo sợ, ánh mắt lướt qua, thậm chí đã có chút ý tứ dò xét càn quấy, hắn nói: Đây là Hầu Mộng Thần Hương, tiểu nhân cố ý từ cao nhân bên ngoài cầu đến, truyền thuyết Bất Lão Tiên Thảo chế thành, không chỉ có thể kéo dài tuổi thọ, còn có thể thanh xuân vĩnh viễn...
Một tràng chỗ thần kỳ được kể ra, ngữ điều của tiểu thái giám tràn ngập ma mỵ biến hóa, mỗi một câu phát ra mang theo sức thu hút quỷ dị, gây nên sự rung động trong nội tâm chúng nữ, làm bọn nàng mất đi sự đề phòng.
Kiều Tam mặc dù không biết huyền hồ bí pháp, nhưng Thập Dương Châu thần kỳ trong lúc vô thức học được rất bài bản!
Các vị nương nương, các vị hãy dùng sức hấp một ngụm, vâng, cứ như vậy, chậm rãi thở ra, thở ra... Có phải là cảm giác đặc biệt tốt không?
Tiểu Tam Tử từng chút một khống chế được tâm thần chúng phi, một bên cùng Ngọc Phi ngầm nhìn nhau cười, đắc ý vô cùng.
Hương liệu này quả thật là từ bên ngoài, là của phương ngoại cao nhân Vạn Yêu công chúa tặng cho, phần lớn chỗ tốt không giả, bất quá, kẻ được lợi nhất lại là Tiểu Tam Tử, hắn vẫn chưa nói-- đây chính là loại hương liệu mà Ma tộc hoàng phi cùng ma vương dùng để gia tăng thú vui cực lạc ân ái trên chốn gối chăn].
Hầu mộng dâm hương lại gia tăng mị sắc thuật, chúng phi tử mặc dù không phải là loại phụ nữ thôn dã dâm dật, nhưng cũng khó có thể ngăn cản cường đại sức quyến rũ này.
/243
|