A... Cứu mạng với!
Trong Kim loan đại điện, văn võ bá quan khó quên được mình là thân phận cao quý, thế nhưng đều ôm đầu chạy đông trốn tây!
Cuồng phong thổi mạnh, thổi trúng đám đại nhân chung quanh, quẳng họ văng xuống đất, lại thêm một tiếng nổ vang lên, Kim loan đại điện Hoàng kim đại môn thế nhưng bị Kiều Tam làm cho hoảng loạn!
Nói, ai là Tả Tướng?
Quả đấm liên tiếp giáng ta, cổ họng đại thần lập tức nằm trong tay Kiều Tam, nhưng còn chưa đợi nghe cho rõ lời nói của yêu quái hắn đã sợ tới mức hai mắt chớp động, đang sống sờ sờ lập tức dọa ngất đi!
Trong này có rất nhiều võ tướng, còn có mấy người trung dũng ngăn cản hắn, nhưng đều đồng dạng bị Kiều Tam tiện tay đánh ngã ở mặt đất, một lát sau rốt cuộc không ai dám ngăn cản Kiều Tam tiến bước.
Lão chó Tả Tướng, đi ra cho ta! Quỷ Vân vây quanh chủ nhân bay múa lượn vòng, lay động hàng vạn hàng nghìn sợi tóc Kiều Tam xoay quanh tận trời xanh, khí thế hùng mạnh, sát khí cực thịnh, làm cho Tả Tướng đang đứng bên trong thiếu chút nữa chết ngất, hắn hận không thể biến ra một cái lỗ để chui vào mà trốn.
Vô cùng bối rối, bản năng nhân loại làm cho văn võ bá quan chia làm ba hướng, một phương vốn là phe cánh Tả Tướng, một phương là phe phái của hữu tướng, so sánh với hai bọn họ bên cạnh lão hoàng đế nhân số ngược lại còn ít hơn, hơn nữa long ỷ cao cao tại thượng, quần thần tiềm thức không dám vượt qua, vì vậy để cho Kiều Tam liếc mắt thấy được lão đầu nhi kia sắc mặt đã trắng bệch!
Người, Kiều Tam không biết, nhưng nhận được kia thân phận kẻ vận long bào kia, cấp bách lửa giận hắn đã quản không được nhiều như vậy, Quỷ Vân di động, Kiều tam đã bổ nhào vào trước mặt hoàng đế!
Cứu... Cứu giá!
Tên thái giám thân đầy nộn thịt khẩu hô to cứu giá, chính mình lại càu nhàu kêu to, thông minh lăn xuống dưới bậc thang.
Lão nhân, ngươi đúng là lão hoàng đế! Nói, ai là Tả Tướng? Kiều Tam một tay lôi lão hoàng đế đứng lên, đồng thời lại uy bức chất vấn, trong óc Kiều Tam không hề suy nghĩ thiệt hơn thân phận gì cả!
Con mẹ nó, hoàng đế cùng người thường chẳng có gì khác nhau cả! Cái gì chân long thiên tử, cái gì vâng mệnh trời, nguyên lai đều là con mẹ ngươi hù dọa dân chúng, chó má hoàng đế, bổn thiếu gia phải đánh!
To gan, trẫm là vua của một nước, há có thể... chịu ngươi... uy hiếp! Lão hoàng đế đang là nhất quân chi quân, tự nhiên có vài phần hoàng khí, đáng tiếc trước mặt Kiều Tam đồng tử càng ngày càng co rút lại, Long lưỡi đã bắt đầu run rẩy rồi!
Thì ra hoàng đế thật sự cũng chỉ là một người bình thường, đứng trước kẻ có sức mạnh cường hãn hơn mình, hắn cũng sẽ từ chân long biến thành chuột nhắt!
Ba! Ba!
Đối phương mang thân phận hoàng đế làm cho Kiều Tam càng thêm hưng phấn, nhiệt huyết càng thêm cao, vốn chỉ là một bạt tai, giờ phút này nhưng lại tá thêm một cái, sau đó nắm áo lão hoàng đế đáng thương, cố ý bắt chước giọng nói hoàng đế kích thích đối phương: To gan! Bổn thiếu gia chính là vua của lưu manh, cẩu hoàng đế nhà ngươi có dũng khí cãi ta sao!
Hai cái tát đi xuống, quả nhiên đánh tan khí chất cao quý sáng lọi của nhất quốc chi quân, mạng chó khó giữ được làm lão gia hỏa vội vàng cải biến sách lược, hắn nói: Đại... Đại tiên, thả trẫm ra... Buông tha trẫm, trẫm phong ngươi làm quốc sư, thế nào? Được rồi, trẫm sẽ lại giúp ngươi trị Tả Tướng tử tội, tru di cửu tộc!
Thế nhân rất khó cưỡng nổi sự hấp dẫn của danh lợi, một kẻ đầy lòng tham như Kiều Tam lại cho lão hoàng đế một bạt tai: Con mẹ nó! Nói cho ngươi không cần hoàng đế lão nhân ngươi làm gì cả, có cừu oán bổn thiếu gia sẽ tự mình báo! Nếu không nói, ta khiến cho ngươi hiểu được, cái gì kêu là cẩu hoàng đế!
A... Ta nói, ta nói... hắn đúng là Tả Tướng!
Kiều Tam nhẹ buông tay, ngã xuống ở mặt đất đích lão hoàng đế lập tức xoay người phải-- bò, nhanh chóng bò tới long ỷ phía dưới, ôm lấy đầu đến lạnh run, sinh khủng tự hào bát da đích yêu quái một không vừa mắt, chính mình lại vừa thành rồi—cẩu hoàng đế!
Bá! Ánh mắt sắc như đao nhìn về phía hướng ngón tay hoàng đế chỉ đến, một đoàn phe đảng của Tả Tướng sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng tả hữu chạytrốn, hô lớn một tiếng, hiện ra ở giữa đám người tên đầu não Tả Tướng.
Tương gia, chạy mau! - Trong hỗn loạn, có người trung thành đạt tới rồi cực hạn, không chỉ có la lên, lại còn không thể Kiều Tam nghe thấy, liên tục chỉ vào Tả Tướng lớn tiếng gọi hắn cẩn thận!
Ngươi đúng là Tả Tướng? Kiều Tam cưỡi Quỷ vân di động biến hóa, chiếu rọi Kiều Tam vẻ mặt tràn đầy sát khí lạnh như băng thấu xương thấu cốt, từng bước tiến lại gần, Kiều Tam chậm rãi đi đến gần Tả Tướng!
Ta...... Tả Tướng thân hình tiềm thức trốn phải né trái, nhưng trốn như thế nào cũng trốn không thoát ánh mắt đáng sợ đến cực điểm của yêu quái, loại này tâm linh tra tấn là tàn khốc nhất, cao cao tại thượng Tả Tướng giờ phút này nhưng lại run sợ hệt như một tên khất cái bên đường!
Oanh! Đang lúc này, Hoàng kim đại môn bị mạnh mẽ đạp đổ, cứu tinh xuất hiện, khiến cho Tả Tướng n từ tro tàn ánh mắt lại hiện ra sinh cơ.
Triều đình Cung Phụng Đường các lão nhân lỗi thời kiệt xuất đều xuất hiện, Tăng, sư, ni, tục muôn hình khác nhau, Động, tĩnh, thuật, lưu tia sáng kỳ dị chóe ra.
Quốc sư, cứu ta! Bản năng tham sống luôn luôn cường đại, tiềm lực bộc phát Tả Tướng thân nhẹ như yến, bước nhanh như bay!
Tương gia đừng sợ, các phái đạo hữu đều cũng đã đến, nhất định đánh bại yêu nghiệt phải chết!
Mắt thấy Tả Tướng muốn trốn vào trong đám tu chân cao thủ, Kiều Tam lửa giận bừng bừng, thân hình nhanh tựa cuồng phong, bên hông lợi kiếm tuốt ra khỏi vỏ, kiếm quang bắn thẳng vào lưng Tả Tướng.
Nhiều người xu thế phải mạnh mẽ, sự sợ hãi trong lòng Lôi Hỏa Chân Nhân đã biến mất, Tả Tướng là chỗ dựa phàm trần thế tục của hắn, quốc sư như thế nào để cho hắn có việc gì bất an? Huống hồ, lão tạp mao cũng muốn trước những đạo hữu vãn hồi vài phần mặt mũi!
Yêu nghiệt, to gan! Các vị đạo hữu, trảm yêu trừ ma, ngàn vạn lần không cần nhân từ nương tay!
Đúng, Nhân Gian Giới há có thể dung túng yêu vật hoành hành!
Trong phút chốc, mấy đạo pháp bảo đã hướng đánh Kiều Tam, Lôi Hỏa Chân Nhân càng giảo hoạt, phóng ra Lôi Hỏa không trực tiếp sát hướng con mồi, ngược lại bắn về phía Tả Tướng đang bị yêu vật phía sau đuổi giết!
Hô.... Phong vân kịch liệt chuyển động, không khí khẩn trương ép tới mức phàm nhân không thở nổi, kim loan đại điện bồn chồn im lặng chờ đợi thời khắc vi diệu, mọi chuyện đang xảy ra rất nhanh!
Ngay lúc này, Kiều Tam cùng Tả Tướng chỉ còn cách xa nhau ba trượng tả hữu, mà Tả Tướng cùng cao thủ các phái thì chỉ có hai trượng không gian. Từ xa nhìn lại, đúng là Kiều Tam cùng các tu chân sắp đụng độ, mà trung tâm lốc xoáy chính là Tả Tướng!
Nếu Kiều Tam tiếp tục truy hồn đoạt mạng, mặc dù khả năng giết được cừu gia, nhưng nhất định sẽ bị những pháp khí gây thương tích!
Nếu Kiều Tam lui về phía sau, hoặc là từ bỏ, mặc dù không thể đưa Tả Tướng xuống địa phủ, nhưng hắn nhất định có thể bình yên vô sự!
Nói đến phức tạp khẩn trương, hiện thực đầy điện quang thạch hỏa, trong phút chốc, Kiều Tam đối với các pháp khí làm như không thấy, mặc kệ không để ý mũi kiếm đang tiến đến phía mình, tiếp tục đâm hướng về phía sau lưng Tả Tướng!
Bịch! Một đạo pháp phù đánh trúng bả vai Kiều Tam, đánh choy phục Kiều Tam rách nát, bất quá hắn cũng chỉ cách Tả Tướng không đến hai trượng.
Phốc! Phốc! Lưỡng đạo quang mang chẳng phân biệt trước sau bắn tới, Kiều Tam liền huy cánh tay một ngăn cản, cánh tay bắn đầy huyết nhục văng khắp nơi, xương cốt ẩn ẩn lộ ra trong không khí, sau khi đập bể hai kiếm hắn chỉ còn cách Tả Tướng có một trượng mà thôi!
Cùng lúc với bước thứ ba, không dưới mười kiện nhân gian pháp khí đánh trúng toàn thân Kiều Tam, pháp chú, thần phù, kiếm tiên... Pháp khí vù vù bay đến nhanh như lưu tinh xé nát quần áo Kiều Tam, mang theo sát khí trí mạng bao lấy thân hình yêu nghiệt!
Trong Kim loan đại điện, văn võ bá quan khó quên được mình là thân phận cao quý, thế nhưng đều ôm đầu chạy đông trốn tây!
Cuồng phong thổi mạnh, thổi trúng đám đại nhân chung quanh, quẳng họ văng xuống đất, lại thêm một tiếng nổ vang lên, Kim loan đại điện Hoàng kim đại môn thế nhưng bị Kiều Tam làm cho hoảng loạn!
Nói, ai là Tả Tướng?
Quả đấm liên tiếp giáng ta, cổ họng đại thần lập tức nằm trong tay Kiều Tam, nhưng còn chưa đợi nghe cho rõ lời nói của yêu quái hắn đã sợ tới mức hai mắt chớp động, đang sống sờ sờ lập tức dọa ngất đi!
Trong này có rất nhiều võ tướng, còn có mấy người trung dũng ngăn cản hắn, nhưng đều đồng dạng bị Kiều Tam tiện tay đánh ngã ở mặt đất, một lát sau rốt cuộc không ai dám ngăn cản Kiều Tam tiến bước.
Lão chó Tả Tướng, đi ra cho ta! Quỷ Vân vây quanh chủ nhân bay múa lượn vòng, lay động hàng vạn hàng nghìn sợi tóc Kiều Tam xoay quanh tận trời xanh, khí thế hùng mạnh, sát khí cực thịnh, làm cho Tả Tướng đang đứng bên trong thiếu chút nữa chết ngất, hắn hận không thể biến ra một cái lỗ để chui vào mà trốn.
Vô cùng bối rối, bản năng nhân loại làm cho văn võ bá quan chia làm ba hướng, một phương vốn là phe cánh Tả Tướng, một phương là phe phái của hữu tướng, so sánh với hai bọn họ bên cạnh lão hoàng đế nhân số ngược lại còn ít hơn, hơn nữa long ỷ cao cao tại thượng, quần thần tiềm thức không dám vượt qua, vì vậy để cho Kiều Tam liếc mắt thấy được lão đầu nhi kia sắc mặt đã trắng bệch!
Người, Kiều Tam không biết, nhưng nhận được kia thân phận kẻ vận long bào kia, cấp bách lửa giận hắn đã quản không được nhiều như vậy, Quỷ Vân di động, Kiều tam đã bổ nhào vào trước mặt hoàng đế!
Cứu... Cứu giá!
Tên thái giám thân đầy nộn thịt khẩu hô to cứu giá, chính mình lại càu nhàu kêu to, thông minh lăn xuống dưới bậc thang.
Lão nhân, ngươi đúng là lão hoàng đế! Nói, ai là Tả Tướng? Kiều Tam một tay lôi lão hoàng đế đứng lên, đồng thời lại uy bức chất vấn, trong óc Kiều Tam không hề suy nghĩ thiệt hơn thân phận gì cả!
Con mẹ nó, hoàng đế cùng người thường chẳng có gì khác nhau cả! Cái gì chân long thiên tử, cái gì vâng mệnh trời, nguyên lai đều là con mẹ ngươi hù dọa dân chúng, chó má hoàng đế, bổn thiếu gia phải đánh!
To gan, trẫm là vua của một nước, há có thể... chịu ngươi... uy hiếp! Lão hoàng đế đang là nhất quân chi quân, tự nhiên có vài phần hoàng khí, đáng tiếc trước mặt Kiều Tam đồng tử càng ngày càng co rút lại, Long lưỡi đã bắt đầu run rẩy rồi!
Thì ra hoàng đế thật sự cũng chỉ là một người bình thường, đứng trước kẻ có sức mạnh cường hãn hơn mình, hắn cũng sẽ từ chân long biến thành chuột nhắt!
Ba! Ba!
Đối phương mang thân phận hoàng đế làm cho Kiều Tam càng thêm hưng phấn, nhiệt huyết càng thêm cao, vốn chỉ là một bạt tai, giờ phút này nhưng lại tá thêm một cái, sau đó nắm áo lão hoàng đế đáng thương, cố ý bắt chước giọng nói hoàng đế kích thích đối phương: To gan! Bổn thiếu gia chính là vua của lưu manh, cẩu hoàng đế nhà ngươi có dũng khí cãi ta sao!
Hai cái tát đi xuống, quả nhiên đánh tan khí chất cao quý sáng lọi của nhất quốc chi quân, mạng chó khó giữ được làm lão gia hỏa vội vàng cải biến sách lược, hắn nói: Đại... Đại tiên, thả trẫm ra... Buông tha trẫm, trẫm phong ngươi làm quốc sư, thế nào? Được rồi, trẫm sẽ lại giúp ngươi trị Tả Tướng tử tội, tru di cửu tộc!
Thế nhân rất khó cưỡng nổi sự hấp dẫn của danh lợi, một kẻ đầy lòng tham như Kiều Tam lại cho lão hoàng đế một bạt tai: Con mẹ nó! Nói cho ngươi không cần hoàng đế lão nhân ngươi làm gì cả, có cừu oán bổn thiếu gia sẽ tự mình báo! Nếu không nói, ta khiến cho ngươi hiểu được, cái gì kêu là cẩu hoàng đế!
A... Ta nói, ta nói... hắn đúng là Tả Tướng!
Kiều Tam nhẹ buông tay, ngã xuống ở mặt đất đích lão hoàng đế lập tức xoay người phải-- bò, nhanh chóng bò tới long ỷ phía dưới, ôm lấy đầu đến lạnh run, sinh khủng tự hào bát da đích yêu quái một không vừa mắt, chính mình lại vừa thành rồi—cẩu hoàng đế!
Bá! Ánh mắt sắc như đao nhìn về phía hướng ngón tay hoàng đế chỉ đến, một đoàn phe đảng của Tả Tướng sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng tả hữu chạytrốn, hô lớn một tiếng, hiện ra ở giữa đám người tên đầu não Tả Tướng.
Tương gia, chạy mau! - Trong hỗn loạn, có người trung thành đạt tới rồi cực hạn, không chỉ có la lên, lại còn không thể Kiều Tam nghe thấy, liên tục chỉ vào Tả Tướng lớn tiếng gọi hắn cẩn thận!
Ngươi đúng là Tả Tướng? Kiều Tam cưỡi Quỷ vân di động biến hóa, chiếu rọi Kiều Tam vẻ mặt tràn đầy sát khí lạnh như băng thấu xương thấu cốt, từng bước tiến lại gần, Kiều Tam chậm rãi đi đến gần Tả Tướng!
Ta...... Tả Tướng thân hình tiềm thức trốn phải né trái, nhưng trốn như thế nào cũng trốn không thoát ánh mắt đáng sợ đến cực điểm của yêu quái, loại này tâm linh tra tấn là tàn khốc nhất, cao cao tại thượng Tả Tướng giờ phút này nhưng lại run sợ hệt như một tên khất cái bên đường!
Oanh! Đang lúc này, Hoàng kim đại môn bị mạnh mẽ đạp đổ, cứu tinh xuất hiện, khiến cho Tả Tướng n từ tro tàn ánh mắt lại hiện ra sinh cơ.
Triều đình Cung Phụng Đường các lão nhân lỗi thời kiệt xuất đều xuất hiện, Tăng, sư, ni, tục muôn hình khác nhau, Động, tĩnh, thuật, lưu tia sáng kỳ dị chóe ra.
Quốc sư, cứu ta! Bản năng tham sống luôn luôn cường đại, tiềm lực bộc phát Tả Tướng thân nhẹ như yến, bước nhanh như bay!
Tương gia đừng sợ, các phái đạo hữu đều cũng đã đến, nhất định đánh bại yêu nghiệt phải chết!
Mắt thấy Tả Tướng muốn trốn vào trong đám tu chân cao thủ, Kiều Tam lửa giận bừng bừng, thân hình nhanh tựa cuồng phong, bên hông lợi kiếm tuốt ra khỏi vỏ, kiếm quang bắn thẳng vào lưng Tả Tướng.
Nhiều người xu thế phải mạnh mẽ, sự sợ hãi trong lòng Lôi Hỏa Chân Nhân đã biến mất, Tả Tướng là chỗ dựa phàm trần thế tục của hắn, quốc sư như thế nào để cho hắn có việc gì bất an? Huống hồ, lão tạp mao cũng muốn trước những đạo hữu vãn hồi vài phần mặt mũi!
Yêu nghiệt, to gan! Các vị đạo hữu, trảm yêu trừ ma, ngàn vạn lần không cần nhân từ nương tay!
Đúng, Nhân Gian Giới há có thể dung túng yêu vật hoành hành!
Trong phút chốc, mấy đạo pháp bảo đã hướng đánh Kiều Tam, Lôi Hỏa Chân Nhân càng giảo hoạt, phóng ra Lôi Hỏa không trực tiếp sát hướng con mồi, ngược lại bắn về phía Tả Tướng đang bị yêu vật phía sau đuổi giết!
Hô.... Phong vân kịch liệt chuyển động, không khí khẩn trương ép tới mức phàm nhân không thở nổi, kim loan đại điện bồn chồn im lặng chờ đợi thời khắc vi diệu, mọi chuyện đang xảy ra rất nhanh!
Ngay lúc này, Kiều Tam cùng Tả Tướng chỉ còn cách xa nhau ba trượng tả hữu, mà Tả Tướng cùng cao thủ các phái thì chỉ có hai trượng không gian. Từ xa nhìn lại, đúng là Kiều Tam cùng các tu chân sắp đụng độ, mà trung tâm lốc xoáy chính là Tả Tướng!
Nếu Kiều Tam tiếp tục truy hồn đoạt mạng, mặc dù khả năng giết được cừu gia, nhưng nhất định sẽ bị những pháp khí gây thương tích!
Nếu Kiều Tam lui về phía sau, hoặc là từ bỏ, mặc dù không thể đưa Tả Tướng xuống địa phủ, nhưng hắn nhất định có thể bình yên vô sự!
Nói đến phức tạp khẩn trương, hiện thực đầy điện quang thạch hỏa, trong phút chốc, Kiều Tam đối với các pháp khí làm như không thấy, mặc kệ không để ý mũi kiếm đang tiến đến phía mình, tiếp tục đâm hướng về phía sau lưng Tả Tướng!
Bịch! Một đạo pháp phù đánh trúng bả vai Kiều Tam, đánh choy phục Kiều Tam rách nát, bất quá hắn cũng chỉ cách Tả Tướng không đến hai trượng.
Phốc! Phốc! Lưỡng đạo quang mang chẳng phân biệt trước sau bắn tới, Kiều Tam liền huy cánh tay một ngăn cản, cánh tay bắn đầy huyết nhục văng khắp nơi, xương cốt ẩn ẩn lộ ra trong không khí, sau khi đập bể hai kiếm hắn chỉ còn cách Tả Tướng có một trượng mà thôi!
Cùng lúc với bước thứ ba, không dưới mười kiện nhân gian pháp khí đánh trúng toàn thân Kiều Tam, pháp chú, thần phù, kiếm tiên... Pháp khí vù vù bay đến nhanh như lưu tinh xé nát quần áo Kiều Tam, mang theo sát khí trí mạng bao lấy thân hình yêu nghiệt!
/243
|