Chủ nhân! Ly Chí Tôn nói không hề sai, Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận này yêu cầu có chút khắc khe, ta cũng là rất khó hoàn thành!
Dù có là rất không muốn, nhưng mà lần này Kiệt Nhĩ Lân vẫn là rất đồng ý với lại quan điểm của Cáp Tích Ly.
Không có ba trăm sáu mươi tên Đạo Thể Ma Tôn Giả như bọn họ, dùng những người có cảnh giới không giống nhau, như vậy không khác gì ba trăm sáu mươi vị Đạo Thể Ma Tôn bình thường từng người đối địch là bao, mỗi người không có tu luyện một môn Thần Thông tối đa cũng chỉ có thể phát huy ra được một ngàn hai trăm vạn ức long lực lượng.
Nếu như mà gặp phải một tên như là Tuyết Mạn Thần vậy, bọn họ cũng chỉ có thể đưa cổ ra chờ người ta đến chém mà thôi.
Hắn cũng là rất muốn hoàn thành nhiệm vụ mà Diệp Tử Phàm giao phó, chỉ là cái tình cảnh này thật sự rất là kham ưu a.
Vút!
Điều này thì ta đã biết, bên trong hai chiếc nhẫn trữ vật kia có giúp đỡ cho các ngươi, còn phân chia như thế nào, kia là chuyện của các ngươi!
Diệp Tử Phàm là đưa tiếp hai chiếc nhẫn trữ vật vào trong tay của Cáp Tích Ly cùng Kiệt Nhĩ Lân hai người, nhẹ giọng nói.
Tình trạng tu vi so le không đồng đều của đám Đạo Thể Ma Tôn bên dưới kia, hắn nhìn qua một cái liền đã biết hết.
Bên trong hai chiếc nhẫn trữ vật kia, có đầy đủ các loại Đan Dược tài nguyên để cho tất cả những người này đột phá đến Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới.
Những cái kia Đan Dược là do Đại Hắc lấy từ tất cả Lục Giai Linh Dược từ các tòa Đại Hình Sơn Mạch, cũng như là Linh Dược cất giữ của những cái kia Tàng Bảo Điện mà luyện chế thành, số lượng thật sự rất nhiều, để lại bên trong Luyện Thần Đỉnh không gian cũng chẳng để làm gì.
Chi bằng đưa ra cho đám thuộc hạ tăng lên thực lực của mình, xem như là ban thưởng cho những công lao mà bọn họ đã lập được trong khoảng thời gian qua.
Còn về Cáp Tích Ly cùng Kiệt Nhĩ Lân phân chia như thế nào, đó là chuyện của bọn họ, hắn cũng không có quan tâm, chỉ cần hai người kia hoàn thành được nhiệm vụ mà hắn đã giao cho là được rồi.
Đa tạ chủ nhân!
Kiệt Nhĩ Lân cùng Cáp Tích Ly hai người khẽ dùng thần thức quét qua nhẫn trữ vật trong tay của mình, trong lòng bọn họ là rung động cực mạnh.
Không có tính những cái Đan Dược khác, chỉ riêng Ma Thể Đan, Lục Giai Ma Thể Đan, đây là thứ chỉ có trong truyền thuyết, tại dưới Hạ Giới Tinh Vực tuyệt tích từ lâu, chỉ có tại Thánh Vực mới có thể trông thấy hình dáng của bọn chúng.
Những cái này Đan Dược lên đến mấy vạn viên, có trong tay số này Đan Dược, đừng nói là nơi đây hơn ba ngàn người, cho dù là gấp đôi số lượng đi chăng nữa, hắn cũng có thể bảo đảm cho những người này trong khoảng thời gian ngắn nhất đột phá đến Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới.
Haiz..Nếu như năm xưa ta có những cái này Đan Dược thì tốt biết mấy! Cáp Tích Ly trong lòng không khỏi âm thầm thở dài một tiếng.
Nếu như năm xưa hắn có những cái này Đan Dược, đột phá Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới là không hề khó khăn, không những như vậy còn có thể rút ngắn được rất nhiều thời gian.
Cũng không phải mạo hiểm vào sinh ra tử đi đến những nơi hiểm địa để cầu lấy đột phá như những năm tháng qua.
Tiếp theo đó, hai người là nhìn về hướng Diệp Tử Phàm với ánh mắt tràn đầy cảm kích, hai người bọn họ cũng không phải là hạng người ngu dốt, biết Diệp Tử Phàm đưa cho hai người bọn họ những thứ này, ngoài việc nhanh chóng hoàn thành được cái Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận kia ra, rất lớn là ban thưởng cho những công lao thời gian qua của bọn họ.
Có những cái thứ này, những tên Đạo Thể Ma Tôn kia người nào người nấy không có chạy theo bọn họ như vịt đâu chứ, một ít kế hoạch thu mua nhân tâm trước đây không có thời gian cùng ý tưởng, bây giờ cũng có thể thực hiện được rồi.
Quả nhiên không có nằm ngoài suy đoán, khi hai người bọn họ nhìn lại, mấy ngàn tên Đạo Thể Ma Tôn như là đàn sói đói, chăm chú nhìn về hai chiếc nhẫn trữ vật mà bọn họ cầm trong tay, ánh mắt là vô cùng nóng bỏng, hơi thở của đám người kia cũng hết sức ồ ồ, gấp gáp.
Tu luyện đến Ma Tôn cảnh giới, lại còn là Đạo Thể Ma Tôn cường giả, không có một ai là tên ngốc cả, vị chủ nhân kia đã cam đoan, bên trong hai chiếc nhẫn trữ vật kia là có đồ vật có thể giúp bọn họ đột phá đến Ma Tôn hậu kỳ viên mãn cảnh giới, tất cả những người tại nơi đây không có ai lại không tin, Ngụy Thánh cường giả thân phận, không cần thiết phải đi gạt bọn họ.
Ân! Hổ Huyền Phương! Những người còn lại không được Kiệt Nhĩ Lân cùng Cáp Tích Ly lựa chọn, tạm thời quy ngươi quản lý đi, sau khi ta xuất quan, sẽ có sắp xếp khác!
Như là đổ thêm dầu vào lửa một dạng, câu nói vừa rồi của Diệp Tử Phàm đã làm cho không khí tại Khôn Ma Điện bên trong trở nên căng thẳng lạ thường.
Vâng! Chủ nhân! Hổ Huyền Phương cung kính lên tiếng nói.
Theo sau, hắn nhìn về đám Đạo Thể Ma Tôn bên dưới kia, nhất là những Ma Tôn sơ kỳ cùng trung kỳ cảnh giới, nở một nụ cười âm hiểm mà ai cũng có thể hiểu được, làm cho tất cả mọi người đều lạnh cả gáy.
Hắn là rất hiểu những lời nói ẩn ý của vị chủ nhân này, giao những tên Đạo Thể Ma Tôn không được chọn lựa cho hắn quản lý, đây không phải là muốn bắt đám người này xoắn tay áo lên đi đào khoáng hay sao?
Hắc hắc hắc... Ba ngàn một trăm tên Đạo Thể Ma Tôn, trừ đi bảy trăm hai mươi tên, không phải là còn thừa lại hai ngàn ba trăm tám mươi tên, có những người này tương trợ, công việc của ta không chừng sẽ hoàn thành trước thời hạn cũng nên! Hổ Huyền Phương trong lòng cười lạnh, không ngừng tính toán.
Vị chủ nhân này trước khi bế quan còn ra một đạo mệnh lệnh như vậy, mục đích là không muốn cho cái đám Đạo Thể Ma Tôn này lười biếng đây mà, làm một người hầu trung thành cùng tận tâm như hắn, đương nhiên là phải vì chủ nhân phân ưu rồi.
Lân Chí Tôn! Lần này tấn công những cái kia Địa Vực, Tư Thác Đức ta là luôn theo sát bước chân của ngài, lần này ngài nhất định phải giúp đỡ cho chúng tôi a!
Lân Chí Tôn! Giáp Giác Sâm ta trước giờ vẫn luôn xem ngài là thống lĩnh, danh ngạch lần này ngài tuyệt đối không được bỏ qua chúng tôi a!
Ly Chí Tôn! Những này qua chúng ta giao tình hết sức là nồng đậm, ngài không thể nào bỏ qua chúng tôi được a!
Không sai! Ly Chí Tôn, La Cách Đạt ta những ngày qua là đối với ngài cung kính có gia, cầu xin ngài thương xót a!
Diệp Tử Phàm không một tiếng động rời đi sau, không có người nào chế ước, đám Đạo Thể Ma Tôn bên trong Khôn Ma Điện liền là loạn thành một đoàn.
Mệnh lệnh mà vị chủ nhân Diệp Tử Phàm kia trước khi rời đi không ai là không nghe rõ ràng cả, nếu như không được Kiệt Nhĩ Lân hay Cáp Tích Ly lựa chọn vào hai cái Chiến Trận thành viên bên trong, như vậy tất cả đều phải quy cho Hổ Huyền Phương quản lý.
Rơi vào trong tay của Hổ Huyền Phương tên kia quản lý, như vậy ngoài đào khoáng ra bọn họ có thể có con đường nào để mà đi đâu chứ.
Những cái công việc tạp dịch bẩn thỉu kia chỉ dành riêng cho những đám Ma Vương, Ma Hoàng, tối cao cũng chỉ là Linh Thể Ma Tôn mà thôi, khi nào lại đến phiên cao quý Đạo Thể Ma Tôn cường giả như bọn họ phải đi làm.
Nhưng mà bây giờ, với cái đạo kia mệnh lệnh, viễn cảnh tăm tối suốt ngày phải ở trong hầm mỏ đang là hiện hữu trước mắt của bọn họ, nghĩ đến cái tình cảnh kia, thử hỏi có ai mà không sợ.
Bọn họ thật sự không muốn đi đào khoáng một chút nào, nhất là bọn họ âm thầm nghe ngóng được đến cái tin tức, có đến mấy trăm cái tên Linh Thể Ma Tôn đã bị chết sau khi được sắp xếp vào một cái mỏ độc quặng, cái tin tức này, càng làm cho bọn họ không có rét mà run.
Vì tham vọng có thể đột phá Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, còn là vì không phải đi làm những công việc tạp dịch thấp kém, không những vậy mà còn có nguy cơ tử vong cực cao, Kiệt Nhĩ Lân cùng Cáp Tích Ly chính là hai đấng cứu thế mà bọn họ có thể trông cậy vào trong lúc này, chỉ cần được hai vị này chọn trúng, như vậy ngày tháng sau này là không phải sầu lo.
Dù có là rất không muốn, nhưng mà lần này Kiệt Nhĩ Lân vẫn là rất đồng ý với lại quan điểm của Cáp Tích Ly.
Không có ba trăm sáu mươi tên Đạo Thể Ma Tôn Giả như bọn họ, dùng những người có cảnh giới không giống nhau, như vậy không khác gì ba trăm sáu mươi vị Đạo Thể Ma Tôn bình thường từng người đối địch là bao, mỗi người không có tu luyện một môn Thần Thông tối đa cũng chỉ có thể phát huy ra được một ngàn hai trăm vạn ức long lực lượng.
Nếu như mà gặp phải một tên như là Tuyết Mạn Thần vậy, bọn họ cũng chỉ có thể đưa cổ ra chờ người ta đến chém mà thôi.
Hắn cũng là rất muốn hoàn thành nhiệm vụ mà Diệp Tử Phàm giao phó, chỉ là cái tình cảnh này thật sự rất là kham ưu a.
Vút!
Điều này thì ta đã biết, bên trong hai chiếc nhẫn trữ vật kia có giúp đỡ cho các ngươi, còn phân chia như thế nào, kia là chuyện của các ngươi!
Diệp Tử Phàm là đưa tiếp hai chiếc nhẫn trữ vật vào trong tay của Cáp Tích Ly cùng Kiệt Nhĩ Lân hai người, nhẹ giọng nói.
Tình trạng tu vi so le không đồng đều của đám Đạo Thể Ma Tôn bên dưới kia, hắn nhìn qua một cái liền đã biết hết.
Bên trong hai chiếc nhẫn trữ vật kia, có đầy đủ các loại Đan Dược tài nguyên để cho tất cả những người này đột phá đến Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới.
Những cái kia Đan Dược là do Đại Hắc lấy từ tất cả Lục Giai Linh Dược từ các tòa Đại Hình Sơn Mạch, cũng như là Linh Dược cất giữ của những cái kia Tàng Bảo Điện mà luyện chế thành, số lượng thật sự rất nhiều, để lại bên trong Luyện Thần Đỉnh không gian cũng chẳng để làm gì.
Chi bằng đưa ra cho đám thuộc hạ tăng lên thực lực của mình, xem như là ban thưởng cho những công lao mà bọn họ đã lập được trong khoảng thời gian qua.
Còn về Cáp Tích Ly cùng Kiệt Nhĩ Lân phân chia như thế nào, đó là chuyện của bọn họ, hắn cũng không có quan tâm, chỉ cần hai người kia hoàn thành được nhiệm vụ mà hắn đã giao cho là được rồi.
Đa tạ chủ nhân!
Kiệt Nhĩ Lân cùng Cáp Tích Ly hai người khẽ dùng thần thức quét qua nhẫn trữ vật trong tay của mình, trong lòng bọn họ là rung động cực mạnh.
Không có tính những cái Đan Dược khác, chỉ riêng Ma Thể Đan, Lục Giai Ma Thể Đan, đây là thứ chỉ có trong truyền thuyết, tại dưới Hạ Giới Tinh Vực tuyệt tích từ lâu, chỉ có tại Thánh Vực mới có thể trông thấy hình dáng của bọn chúng.
Những cái này Đan Dược lên đến mấy vạn viên, có trong tay số này Đan Dược, đừng nói là nơi đây hơn ba ngàn người, cho dù là gấp đôi số lượng đi chăng nữa, hắn cũng có thể bảo đảm cho những người này trong khoảng thời gian ngắn nhất đột phá đến Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới.
Haiz..Nếu như năm xưa ta có những cái này Đan Dược thì tốt biết mấy! Cáp Tích Ly trong lòng không khỏi âm thầm thở dài một tiếng.
Nếu như năm xưa hắn có những cái này Đan Dược, đột phá Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới là không hề khó khăn, không những như vậy còn có thể rút ngắn được rất nhiều thời gian.
Cũng không phải mạo hiểm vào sinh ra tử đi đến những nơi hiểm địa để cầu lấy đột phá như những năm tháng qua.
Tiếp theo đó, hai người là nhìn về hướng Diệp Tử Phàm với ánh mắt tràn đầy cảm kích, hai người bọn họ cũng không phải là hạng người ngu dốt, biết Diệp Tử Phàm đưa cho hai người bọn họ những thứ này, ngoài việc nhanh chóng hoàn thành được cái Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Chiến Trận kia ra, rất lớn là ban thưởng cho những công lao thời gian qua của bọn họ.
Có những cái thứ này, những tên Đạo Thể Ma Tôn kia người nào người nấy không có chạy theo bọn họ như vịt đâu chứ, một ít kế hoạch thu mua nhân tâm trước đây không có thời gian cùng ý tưởng, bây giờ cũng có thể thực hiện được rồi.
Quả nhiên không có nằm ngoài suy đoán, khi hai người bọn họ nhìn lại, mấy ngàn tên Đạo Thể Ma Tôn như là đàn sói đói, chăm chú nhìn về hai chiếc nhẫn trữ vật mà bọn họ cầm trong tay, ánh mắt là vô cùng nóng bỏng, hơi thở của đám người kia cũng hết sức ồ ồ, gấp gáp.
Tu luyện đến Ma Tôn cảnh giới, lại còn là Đạo Thể Ma Tôn cường giả, không có một ai là tên ngốc cả, vị chủ nhân kia đã cam đoan, bên trong hai chiếc nhẫn trữ vật kia là có đồ vật có thể giúp bọn họ đột phá đến Ma Tôn hậu kỳ viên mãn cảnh giới, tất cả những người tại nơi đây không có ai lại không tin, Ngụy Thánh cường giả thân phận, không cần thiết phải đi gạt bọn họ.
Ân! Hổ Huyền Phương! Những người còn lại không được Kiệt Nhĩ Lân cùng Cáp Tích Ly lựa chọn, tạm thời quy ngươi quản lý đi, sau khi ta xuất quan, sẽ có sắp xếp khác!
Như là đổ thêm dầu vào lửa một dạng, câu nói vừa rồi của Diệp Tử Phàm đã làm cho không khí tại Khôn Ma Điện bên trong trở nên căng thẳng lạ thường.
Vâng! Chủ nhân! Hổ Huyền Phương cung kính lên tiếng nói.
Theo sau, hắn nhìn về đám Đạo Thể Ma Tôn bên dưới kia, nhất là những Ma Tôn sơ kỳ cùng trung kỳ cảnh giới, nở một nụ cười âm hiểm mà ai cũng có thể hiểu được, làm cho tất cả mọi người đều lạnh cả gáy.
Hắn là rất hiểu những lời nói ẩn ý của vị chủ nhân này, giao những tên Đạo Thể Ma Tôn không được chọn lựa cho hắn quản lý, đây không phải là muốn bắt đám người này xoắn tay áo lên đi đào khoáng hay sao?
Hắc hắc hắc... Ba ngàn một trăm tên Đạo Thể Ma Tôn, trừ đi bảy trăm hai mươi tên, không phải là còn thừa lại hai ngàn ba trăm tám mươi tên, có những người này tương trợ, công việc của ta không chừng sẽ hoàn thành trước thời hạn cũng nên! Hổ Huyền Phương trong lòng cười lạnh, không ngừng tính toán.
Vị chủ nhân này trước khi bế quan còn ra một đạo mệnh lệnh như vậy, mục đích là không muốn cho cái đám Đạo Thể Ma Tôn này lười biếng đây mà, làm một người hầu trung thành cùng tận tâm như hắn, đương nhiên là phải vì chủ nhân phân ưu rồi.
Lân Chí Tôn! Lần này tấn công những cái kia Địa Vực, Tư Thác Đức ta là luôn theo sát bước chân của ngài, lần này ngài nhất định phải giúp đỡ cho chúng tôi a!
Lân Chí Tôn! Giáp Giác Sâm ta trước giờ vẫn luôn xem ngài là thống lĩnh, danh ngạch lần này ngài tuyệt đối không được bỏ qua chúng tôi a!
Ly Chí Tôn! Những này qua chúng ta giao tình hết sức là nồng đậm, ngài không thể nào bỏ qua chúng tôi được a!
Không sai! Ly Chí Tôn, La Cách Đạt ta những ngày qua là đối với ngài cung kính có gia, cầu xin ngài thương xót a!
Diệp Tử Phàm không một tiếng động rời đi sau, không có người nào chế ước, đám Đạo Thể Ma Tôn bên trong Khôn Ma Điện liền là loạn thành một đoàn.
Mệnh lệnh mà vị chủ nhân Diệp Tử Phàm kia trước khi rời đi không ai là không nghe rõ ràng cả, nếu như không được Kiệt Nhĩ Lân hay Cáp Tích Ly lựa chọn vào hai cái Chiến Trận thành viên bên trong, như vậy tất cả đều phải quy cho Hổ Huyền Phương quản lý.
Rơi vào trong tay của Hổ Huyền Phương tên kia quản lý, như vậy ngoài đào khoáng ra bọn họ có thể có con đường nào để mà đi đâu chứ.
Những cái công việc tạp dịch bẩn thỉu kia chỉ dành riêng cho những đám Ma Vương, Ma Hoàng, tối cao cũng chỉ là Linh Thể Ma Tôn mà thôi, khi nào lại đến phiên cao quý Đạo Thể Ma Tôn cường giả như bọn họ phải đi làm.
Nhưng mà bây giờ, với cái đạo kia mệnh lệnh, viễn cảnh tăm tối suốt ngày phải ở trong hầm mỏ đang là hiện hữu trước mắt của bọn họ, nghĩ đến cái tình cảnh kia, thử hỏi có ai mà không sợ.
Bọn họ thật sự không muốn đi đào khoáng một chút nào, nhất là bọn họ âm thầm nghe ngóng được đến cái tin tức, có đến mấy trăm cái tên Linh Thể Ma Tôn đã bị chết sau khi được sắp xếp vào một cái mỏ độc quặng, cái tin tức này, càng làm cho bọn họ không có rét mà run.
Vì tham vọng có thể đột phá Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả, còn là vì không phải đi làm những công việc tạp dịch thấp kém, không những vậy mà còn có nguy cơ tử vong cực cao, Kiệt Nhĩ Lân cùng Cáp Tích Ly chính là hai đấng cứu thế mà bọn họ có thể trông cậy vào trong lúc này, chỉ cần được hai vị này chọn trúng, như vậy ngày tháng sau này là không phải sầu lo.
/603
|