Chưa bao giờ Đình Dương cảm thấy tệ đến thế ! Đã 5 năm rồi ! Một khoảng thời gian không quá dài , không quá ngắn . Nhưng cũng đủ để ta quên đi 1 con người .
Vậy tại sao hắn không quên ? Con người ấy , tiếng nói ấy , đôi mắt ấy luôn in đậm trong đầu hắn . Cô ta thực sự đã thay đổi . Không còn chút gì của Mỹ Trang ngày xưa . Nhưng tại sao hắn vừa gặp đã nhận ra ? Không ! Chỉ nghe tiếng hắn đã biết rồi . Phải chăng con người đó đã trở thành nỗi ám ảnh của cuộc đời hắn ???
Mang theo tâm trạng rối bời , hắn bước vào giờ kiểm tra . Đình Dương vốn học giỏi . Chỉ vì quá quậy phá mà hắn bị giáo viên ghét . Cộng thêm thói hợm hĩnh kiểu - công tử lắm tiền , hắn làm mưa làm gió tại khu Bất Trị ! Mà đâu riêng gì hắn . Đứa nào ở đó chẳng thế ? Khu Bất Trị toàn con nhà giàu . Mang tên Bất Trị thì hẳn các bạn phải hiểu nỗi khổ của giáo viên nơi đó . Ở khu Tự Trị kỉ luật được thắt chặt trên từng ... cm ! Còn khu Bất Trị , kỉ luật là một từ chưa bao giờ được nhắc đến ! Không chịu nổi , cha hắn đã đề nghị hiệu trưởng tống hắn vào khu Tự Trị . Những mong hắn sẽ thay đổi . Hắn có thay đổi hay không thì từ từ các bạn sẽ rõ ...
Gần hết giờ mà Đình Dương vẫn chưa viết được chữ nào . Hắn lơ đãng nhìn ra cửa sổ . Tâm trí hắn bốc tận mây xanh . Và chỉ được kéo trở về mặt đất khi thầy Thắng đọc to bài thơ của Tùng Baby trước lớp .
Hắn cố nín cười . Nhưng khi cả lớp vỡ ra như tổ ong . Hắn không chịu nổi mà bật lên cười sằng sặc . Đình Dương vỗ trán :
- Đâu phải đã đến ngày tận thế ! Vợ chưa cưới thì đã sao nào ??? Hắn không thích thì trời cũng không ép nổi !
Đình Dương chợt nhận ra . Lâu lắm rồi , hắn mới được cười một cách thoải mái thế . Hình như từ lúc bước chân vào khu Tự Trị , cuộc đời hắn đã có thêm nhiều màu sắc . Không còn là những chuỗi ngày vô vị ngập chìm trong rượu , bia và thuốc lắc . Không còn những đêm phóng xe bạt mạng ! Hắn dành nhiều thời gian hơn để nghĩ về bản thân , về những người xung quanh và cả về ... nó !
Đình Dương mỉm cười . Bỏ cuộc bây giờ là quá sớm ! Phải chứng minh cho con nhỏ ấy biết : Hắn là một người không thể xem thường !!!
*******
Ôm gói quà hắn đưa , con bé vô cùng nghi hoặc . Trời hôm nay không bão , đời nào hắn lại tặng quà cho mình ? Gói quà với đủ màu sặc sỡ báo hiệu gu thẩm mĩ kinh hoàng . Nó nghĩ bụng . Quà của hắn chắc chả có gì tốt đẹp . Cứ nhìn hắn thì biết . Khuôn mặt gian xảo , cộng thêm điệu cười nửa miệng vô cùng đáng ghét ! Ây vậy mà lũ con gái trong lớp cứ nhất nhất phong tặng hắn danh hiệu hotboy . Chả hiểu hắn hot ở chỗ nào ??? ( Cái này phải kiểm tra mới biết được !^ ^ " Lời của tác giả " )
Nhìn vẻ mặt kì cục của con bé , hắn chỉ muốn lăn ra cười . Kịch hay còn ở phía trước ! Nhóc ạ !!! Hắn khiêu khích :
- Sao ??? Không dám mở à ? Nhóc lùn sợ rồi sao ???
Con bé nóng mặt :
- Hoàng Thu Dung này chưa biết chữ " sợ " viết - thế - nào !!!
- Thế thì mở đi còn chờ gì nữa ? Đảm bảo rùng rợn tới từng chân tơ kẽ tóc !!!
Phụ họa với hắn , bọn còn lại nhao lên :
- Phải đấy !!! Mở đi chứ ??? Đội trưởng đội GTT mà không dám mở quà người khác đưa thì kém cỏi quá đấy !!!
- Kém cỏi như thế thì ra lệnh cho ai được chứ ???
Đặng chẳng đừng , con bé đành nhắm mắt đưa chân .
Roạttttt.!!!!!!!!!!! ........Chiếc hộp bật ra . Lũ con trai ồ lên thích thú . Còn bọn con gái rú rít bằng những tiếng tây tàu đủ cả ! Chẳng ai bảo ai , chúng đồng loạt lùi xa .
Đây !!! Món quà của tên băm trợn đang ngoe nguẩy bò . Khoảng hai chục con sâu đủ màu sặc sỡ đang thi nhau khoe sắc . Chúng kiêu hãnh vểnh râu như muốn bảo :
- Chúng tôi là sâu !!! Xin hãy nhìn ngắm và bảo vệ chúng tôi
Con nào , con nấy mập ú như được nuôi bằng thuốc tăng trọng . Cá biệt có con còn đầy gai tua tủa . Trông gớm chết !!!! Chả hiểu hắn tìm ở đâu ra nhiều sâu như thế ? Ở cái thành phố toàn khí thải công nghiệp này , sâu bọ được coi như đồ ... quý hiếm !!!
Trước sự mong đợi của hắn , con nhỏ thản nhiên ném hộp quà xuống đất .
- Bụp !!!! Bụp !!!
Nó dẫm lên những chú sâu đầy tội nghiệp không chút thương xót .
Nguyễn Đình Dương trố mắt . Hắn than thầm :
- Chết tiệt !!! Ai mà biết con nhỏ không sợ sâu cơ chứ ?
Nở nụ cười thật tươi . Con bé bĩu môi :
- Tưởng gì ??? Mấy thứ này đây giết suốt ! Lần sau có muốn hù dọa thì ráng kiếm mấy trò khá khẩm hơn nha ???
Dực Bự vỗ vai hắn đầy thông cảm :
- Mày thua rồi ! Chỗ bạn bè tao khuyên thật tình : Không đấu lại nó đâu !!! Con nhỏ này dã man từ trong máu thịt
Vậy tại sao hắn không quên ? Con người ấy , tiếng nói ấy , đôi mắt ấy luôn in đậm trong đầu hắn . Cô ta thực sự đã thay đổi . Không còn chút gì của Mỹ Trang ngày xưa . Nhưng tại sao hắn vừa gặp đã nhận ra ? Không ! Chỉ nghe tiếng hắn đã biết rồi . Phải chăng con người đó đã trở thành nỗi ám ảnh của cuộc đời hắn ???
Mang theo tâm trạng rối bời , hắn bước vào giờ kiểm tra . Đình Dương vốn học giỏi . Chỉ vì quá quậy phá mà hắn bị giáo viên ghét . Cộng thêm thói hợm hĩnh kiểu - công tử lắm tiền , hắn làm mưa làm gió tại khu Bất Trị ! Mà đâu riêng gì hắn . Đứa nào ở đó chẳng thế ? Khu Bất Trị toàn con nhà giàu . Mang tên Bất Trị thì hẳn các bạn phải hiểu nỗi khổ của giáo viên nơi đó . Ở khu Tự Trị kỉ luật được thắt chặt trên từng ... cm ! Còn khu Bất Trị , kỉ luật là một từ chưa bao giờ được nhắc đến ! Không chịu nổi , cha hắn đã đề nghị hiệu trưởng tống hắn vào khu Tự Trị . Những mong hắn sẽ thay đổi . Hắn có thay đổi hay không thì từ từ các bạn sẽ rõ ...
Gần hết giờ mà Đình Dương vẫn chưa viết được chữ nào . Hắn lơ đãng nhìn ra cửa sổ . Tâm trí hắn bốc tận mây xanh . Và chỉ được kéo trở về mặt đất khi thầy Thắng đọc to bài thơ của Tùng Baby trước lớp .
Hắn cố nín cười . Nhưng khi cả lớp vỡ ra như tổ ong . Hắn không chịu nổi mà bật lên cười sằng sặc . Đình Dương vỗ trán :
- Đâu phải đã đến ngày tận thế ! Vợ chưa cưới thì đã sao nào ??? Hắn không thích thì trời cũng không ép nổi !
Đình Dương chợt nhận ra . Lâu lắm rồi , hắn mới được cười một cách thoải mái thế . Hình như từ lúc bước chân vào khu Tự Trị , cuộc đời hắn đã có thêm nhiều màu sắc . Không còn là những chuỗi ngày vô vị ngập chìm trong rượu , bia và thuốc lắc . Không còn những đêm phóng xe bạt mạng ! Hắn dành nhiều thời gian hơn để nghĩ về bản thân , về những người xung quanh và cả về ... nó !
Đình Dương mỉm cười . Bỏ cuộc bây giờ là quá sớm ! Phải chứng minh cho con nhỏ ấy biết : Hắn là một người không thể xem thường !!!
*******
Ôm gói quà hắn đưa , con bé vô cùng nghi hoặc . Trời hôm nay không bão , đời nào hắn lại tặng quà cho mình ? Gói quà với đủ màu sặc sỡ báo hiệu gu thẩm mĩ kinh hoàng . Nó nghĩ bụng . Quà của hắn chắc chả có gì tốt đẹp . Cứ nhìn hắn thì biết . Khuôn mặt gian xảo , cộng thêm điệu cười nửa miệng vô cùng đáng ghét ! Ây vậy mà lũ con gái trong lớp cứ nhất nhất phong tặng hắn danh hiệu hotboy . Chả hiểu hắn hot ở chỗ nào ??? ( Cái này phải kiểm tra mới biết được !^ ^ " Lời của tác giả " )
Nhìn vẻ mặt kì cục của con bé , hắn chỉ muốn lăn ra cười . Kịch hay còn ở phía trước ! Nhóc ạ !!! Hắn khiêu khích :
- Sao ??? Không dám mở à ? Nhóc lùn sợ rồi sao ???
Con bé nóng mặt :
- Hoàng Thu Dung này chưa biết chữ " sợ " viết - thế - nào !!!
- Thế thì mở đi còn chờ gì nữa ? Đảm bảo rùng rợn tới từng chân tơ kẽ tóc !!!
Phụ họa với hắn , bọn còn lại nhao lên :
- Phải đấy !!! Mở đi chứ ??? Đội trưởng đội GTT mà không dám mở quà người khác đưa thì kém cỏi quá đấy !!!
- Kém cỏi như thế thì ra lệnh cho ai được chứ ???
Đặng chẳng đừng , con bé đành nhắm mắt đưa chân .
Roạttttt.!!!!!!!!!!! ........Chiếc hộp bật ra . Lũ con trai ồ lên thích thú . Còn bọn con gái rú rít bằng những tiếng tây tàu đủ cả ! Chẳng ai bảo ai , chúng đồng loạt lùi xa .
Đây !!! Món quà của tên băm trợn đang ngoe nguẩy bò . Khoảng hai chục con sâu đủ màu sặc sỡ đang thi nhau khoe sắc . Chúng kiêu hãnh vểnh râu như muốn bảo :
- Chúng tôi là sâu !!! Xin hãy nhìn ngắm và bảo vệ chúng tôi
Con nào , con nấy mập ú như được nuôi bằng thuốc tăng trọng . Cá biệt có con còn đầy gai tua tủa . Trông gớm chết !!!! Chả hiểu hắn tìm ở đâu ra nhiều sâu như thế ? Ở cái thành phố toàn khí thải công nghiệp này , sâu bọ được coi như đồ ... quý hiếm !!!
Trước sự mong đợi của hắn , con nhỏ thản nhiên ném hộp quà xuống đất .
- Bụp !!!! Bụp !!!
Nó dẫm lên những chú sâu đầy tội nghiệp không chút thương xót .
Nguyễn Đình Dương trố mắt . Hắn than thầm :
- Chết tiệt !!! Ai mà biết con nhỏ không sợ sâu cơ chứ ?
Nở nụ cười thật tươi . Con bé bĩu môi :
- Tưởng gì ??? Mấy thứ này đây giết suốt ! Lần sau có muốn hù dọa thì ráng kiếm mấy trò khá khẩm hơn nha ???
Dực Bự vỗ vai hắn đầy thông cảm :
- Mày thua rồi ! Chỗ bạn bè tao khuyên thật tình : Không đấu lại nó đâu !!! Con nhỏ này dã man từ trong máu thịt
/60
|