Địa giới là một vùng đất được bao phủ bởi màu đen và sự chết chóc..Ở đây không có cây cối hay loài vật nào có thể sinh trưởng và tồn tại.Tất cả là do nguồn không khí ở đây đã bị phá hoại.Ngày xưa,khi tổ tiên của loài người đã tạo ra một sinh vật,là sinh vật được tạo hóa từ bàn tay của các vị thần,đó chính là quỷ.Nhưng họ sống quá ác độc và tàn nhẫn,làm phụ lòng của các đấng tạo hóa,tức giận,họ trục xuất quỷ xuống địa giới và lần lượt họ tạo ra thiên thần và con người.Con người là sản phẩm mà họ tự hào nhất..Họ ban cho loài người cảm xúc,trí thức,và là người đứng đầu chuỗi thức ăn của trái đất.Từ đó,Thiên thần luôn bảo vệ loài người từ thiên giới và không ngừng tiêu diệt loài quỷ_những sản phẩm thất bại.Một hôm,cô bé loài người kết bạn với một cô bé ở địa giới và một cậu nhóc ở thiên giới,họ vui vẻ chơi với nhau cho tới một ngày.Những người đứng đầu ở 3 lãnh thỗ đã phát hiện,họ đã trục xuất và cấm loài quỷ xuất hiện trước mặt con người,những thiên thần cầu xin đấng tạo hóa ban cho họ ước nguyện là biến những loài quỷ trở nên sợ ánh sáng để không thể làm hại con người.Họ đã đồng ý.Cô bé địa giới vô cùng ấm ức,cô đã đứng trước mặt đấng tạo hóa,không chút sợ sệt,cô nói:
-Các người,những giống loài được các ngài ban cho tình cảm,ngài trân trọng và thương yêu họ..ngài vứt bỏ chúng tôi..chúng tôi đã không nói gì,bây giờ các ngài lại khiến cho chúng tôi phải sống chui sống tủi nhục.Các ngài cho rằng chúng tôi không có tình cảm..đúng!Nhưng bản năng của chúng tôi đó là đoàn kết,tình mẫu tử là tất cả của tôi..tôi xem các ngài là những đấng sinh thành nhưng các ngài đã khiến tôi thất vọng.Tôi thề..Một ngày các ngài sẽ hối hận..sẽ có ngày các ngươi..những sản phẩm được yêu thương sẽ chịu những tổn thương của chúng tôi..Sẽ có ngày các người phải biết thế nào là nhục nhã.
Nói xong cô bé đó tự tử trước họ..dòng máu tươi.đỏ thẫm chảy dài trên nền đất nhân gian.Các đấng tạo hóa biến mất.Những lãnh thổ được đặt ra ngăn cấm xâm phạm..loài quỷ trở lại địa giới..họ tôn cô bé ấy làm nữ thần.người dám đứng lên vì họ..và từ đó khi đêm xuống,loài quỷ lại đi tàn sát dân làng,họ cho quỷ là điềm ác.Màu đỏ là sự xui xẻo..Câu chuyện từ đó được bắt đầu.
-Giết là niềm vui của chúng ta.Hành hạ là hạnh phúc.Máu là thức uống.Thức ăn là thịt tươi.Nỗi đau là giấc mộng lành,người bạn duy nhất là bóng tối..Mãi mãi và mãi mãi không bao giờ phản bội địa giới..demons.-trong phòng học,những giọng nói trầm có cao có,tất cả đều đọc khẩu hiệu của trường..Trường "devil",đây là ngôi trường duy nhất dành cho con nhà quỷ vương hay họ hàng của quỷ vương học tập..Nơi đây đào tạo những con quỷ trở thành sát thủ trong bóng tối..Ở đây có 3 giai cấp.Đó là "Sát thủ bóng đêm" "tập sự" và "biệt cấm".Biệt cấm là những tên gọi dành cho những thành viên ưu tú nhất của trường và đương nhiên cô cũng nằm trong số đó,biệt cấm tức là những cái tên duy nhất và không bao giờ thay đổi của địa giới,và nơi đây cô được gọi là "Mắt bạc".Đơn giản vì đôi mắt cô có màu bạc,nhìn vào chưa đầy 2s đã cảm thấy mình giống như đang bị ăn sống,đẹp,vô cảm,giỏi.Đó là những lời khen của mọi người đối với cô.
"Kréccccccc"Tiếng quái thú hét lên.Học sinh từ các phòng học ùa ra.Một con quái thú cấp A,đây là phoenix fair,một con phượng hòang lửa,một con thú rất hiếm,vô cùng hung dữ nhưng có rất đẹp.Mọi người cứ tưởng tượng một con phượng hoàng + lửa xung quanh.Trên lưng nó là một người đàn ông đứng tuổi..Nhìn vẻ hùng dũng lẫn những vết tích trên khuôn mặt mọi người có thể nghĩ được đây là một người có địa vị và sức mạnh trong địa giới.Người đàn ông đó bước xuống,vươn tay ra.Bỗng,một chiếc quyền trượng xuất hiện."Krốc"Người đó đặt xuống đất,cất cái giọng ồm ồm nhưng đầy quyền lực:
- Vi ! Ta có chuyện muốn nói với con
Trong phút chốc,những ánh mắt đổ xô về cô_Vi,đứng dậy cô không ngại ném ánh mắt giết người cho những người xung quanh như cảnh báo"nhìn cái gì mà nhìn",Đi về phía cửa sổ,nhẹ nhàng cô nhảy xuống,đứng trước mặt người đàn ông đó,chăm chú,cô đang giao tiếp với ông ta bằng mắt..Một sự im lặng bao bọc ngôi trường,mọi người nín thở chờ đợi.Trong tiềm thức,cô hỏi ông:
- ...
- Vi..Con có vẻ lớn rồi nhỉ?-Người đàn ông nhìn Vi trìu mến.
-....
-Thôi được..nếu con đã không muốn nói thì ta cũng vào chuyện chính.Mẹ con..vẫn còn sống.
Cô nhếch mày lên,cô đang ngạc nhiên..chuyện đó là phi lý mà,mẹ cô đã chết..Đã bị...
- Đó là người giả?-Vi
-Đúng..Ta muốn con đi kiếm bà ta và hãy giết ả.-Giọng nói ông bỗng đầy sát khí.
-...Được thôi..Ta cũng muốn xem bà ta ra sao khi bỏ ta..-Vi tiếp lời..đôi mắt như ánh lên sự hy vọng.Mẹ cô còn sống...
Một tiếng sáo vang lên.một đoạn nhạc du dương cất lên,giai điệu êm dịu nhưng cũng đầy oán khí.."Krécccccccccccccc".Đúng,một con phượng hoàng khác đậu xuống sân trường.Lông nó trắng như tuyết,mắt đỏ như máu,đôi vuốt sắc nhọn,Hệt như chủ nó vậy..xinh đẹp nhưng tàn nhẫn.Đáp xuống,nó leo lên con phượng và bay đi..Đôi cánh đập nhẹ nhàng nhưng xung quanh nó những chiếc lông vũ rơi xuống..trắng như tuyết..rồi nhẹ nhàng tan thành tro..hòa lẫn vào gió.Người đàn ông cũng đi,"Mắt bạc" cũng đi.Ngôi trường đã trở lại công việc của nó..Vài lớp lại đồng thanh đọc câu khẩu hiệu,nhưng trong đầu,ai cũng cảm thấy nuối tiếc vì không được nghe giọng nói của Vi.
-Các người,những giống loài được các ngài ban cho tình cảm,ngài trân trọng và thương yêu họ..ngài vứt bỏ chúng tôi..chúng tôi đã không nói gì,bây giờ các ngài lại khiến cho chúng tôi phải sống chui sống tủi nhục.Các ngài cho rằng chúng tôi không có tình cảm..đúng!Nhưng bản năng của chúng tôi đó là đoàn kết,tình mẫu tử là tất cả của tôi..tôi xem các ngài là những đấng sinh thành nhưng các ngài đã khiến tôi thất vọng.Tôi thề..Một ngày các ngài sẽ hối hận..sẽ có ngày các ngươi..những sản phẩm được yêu thương sẽ chịu những tổn thương của chúng tôi..Sẽ có ngày các người phải biết thế nào là nhục nhã.
Nói xong cô bé đó tự tử trước họ..dòng máu tươi.đỏ thẫm chảy dài trên nền đất nhân gian.Các đấng tạo hóa biến mất.Những lãnh thổ được đặt ra ngăn cấm xâm phạm..loài quỷ trở lại địa giới..họ tôn cô bé ấy làm nữ thần.người dám đứng lên vì họ..và từ đó khi đêm xuống,loài quỷ lại đi tàn sát dân làng,họ cho quỷ là điềm ác.Màu đỏ là sự xui xẻo..Câu chuyện từ đó được bắt đầu.
-Giết là niềm vui của chúng ta.Hành hạ là hạnh phúc.Máu là thức uống.Thức ăn là thịt tươi.Nỗi đau là giấc mộng lành,người bạn duy nhất là bóng tối..Mãi mãi và mãi mãi không bao giờ phản bội địa giới..demons.-trong phòng học,những giọng nói trầm có cao có,tất cả đều đọc khẩu hiệu của trường..Trường "devil",đây là ngôi trường duy nhất dành cho con nhà quỷ vương hay họ hàng của quỷ vương học tập..Nơi đây đào tạo những con quỷ trở thành sát thủ trong bóng tối..Ở đây có 3 giai cấp.Đó là "Sát thủ bóng đêm" "tập sự" và "biệt cấm".Biệt cấm là những tên gọi dành cho những thành viên ưu tú nhất của trường và đương nhiên cô cũng nằm trong số đó,biệt cấm tức là những cái tên duy nhất và không bao giờ thay đổi của địa giới,và nơi đây cô được gọi là "Mắt bạc".Đơn giản vì đôi mắt cô có màu bạc,nhìn vào chưa đầy 2s đã cảm thấy mình giống như đang bị ăn sống,đẹp,vô cảm,giỏi.Đó là những lời khen của mọi người đối với cô.
"Kréccccccc"Tiếng quái thú hét lên.Học sinh từ các phòng học ùa ra.Một con quái thú cấp A,đây là phoenix fair,một con phượng hòang lửa,một con thú rất hiếm,vô cùng hung dữ nhưng có rất đẹp.Mọi người cứ tưởng tượng một con phượng hoàng + lửa xung quanh.Trên lưng nó là một người đàn ông đứng tuổi..Nhìn vẻ hùng dũng lẫn những vết tích trên khuôn mặt mọi người có thể nghĩ được đây là một người có địa vị và sức mạnh trong địa giới.Người đàn ông đó bước xuống,vươn tay ra.Bỗng,một chiếc quyền trượng xuất hiện."Krốc"Người đó đặt xuống đất,cất cái giọng ồm ồm nhưng đầy quyền lực:
- Vi ! Ta có chuyện muốn nói với con
Trong phút chốc,những ánh mắt đổ xô về cô_Vi,đứng dậy cô không ngại ném ánh mắt giết người cho những người xung quanh như cảnh báo"nhìn cái gì mà nhìn",Đi về phía cửa sổ,nhẹ nhàng cô nhảy xuống,đứng trước mặt người đàn ông đó,chăm chú,cô đang giao tiếp với ông ta bằng mắt..Một sự im lặng bao bọc ngôi trường,mọi người nín thở chờ đợi.Trong tiềm thức,cô hỏi ông:
- ...
- Vi..Con có vẻ lớn rồi nhỉ?-Người đàn ông nhìn Vi trìu mến.
-....
-Thôi được..nếu con đã không muốn nói thì ta cũng vào chuyện chính.Mẹ con..vẫn còn sống.
Cô nhếch mày lên,cô đang ngạc nhiên..chuyện đó là phi lý mà,mẹ cô đã chết..Đã bị...
- Đó là người giả?-Vi
-Đúng..Ta muốn con đi kiếm bà ta và hãy giết ả.-Giọng nói ông bỗng đầy sát khí.
-...Được thôi..Ta cũng muốn xem bà ta ra sao khi bỏ ta..-Vi tiếp lời..đôi mắt như ánh lên sự hy vọng.Mẹ cô còn sống...
Một tiếng sáo vang lên.một đoạn nhạc du dương cất lên,giai điệu êm dịu nhưng cũng đầy oán khí.."Krécccccccccccccc".Đúng,một con phượng hoàng khác đậu xuống sân trường.Lông nó trắng như tuyết,mắt đỏ như máu,đôi vuốt sắc nhọn,Hệt như chủ nó vậy..xinh đẹp nhưng tàn nhẫn.Đáp xuống,nó leo lên con phượng và bay đi..Đôi cánh đập nhẹ nhàng nhưng xung quanh nó những chiếc lông vũ rơi xuống..trắng như tuyết..rồi nhẹ nhàng tan thành tro..hòa lẫn vào gió.Người đàn ông cũng đi,"Mắt bạc" cũng đi.Ngôi trường đã trở lại công việc của nó..Vài lớp lại đồng thanh đọc câu khẩu hiệu,nhưng trong đầu,ai cũng cảm thấy nuối tiếc vì không được nghe giọng nói của Vi.
/11
|