Đừng Cố Gắng Chạy Trốn Vì Đó Là Định Mệnh

Chương 35

/39


Mita vội vã đi từ trên lầu xuống. Mặt hớn hở. Đoán coi! Vì sao cô bạn này lại vui như vậy?

Đáp án là Robert. Anh đang đứng trước nhà đợi cô.

- Sao hôm nay anh lại đến vào giờ này – Mita nói.

- Anh chợt muốn đòi nợ em nên anh tới – Robert cười lém lỉnh.

- Em ăn sáng chưa?

- Em chưa ăn. Anh thì sao?

- Anh cũng vậy. Chúng ta đi ăn sáng nhé. Anh biết một nhà hàng rất ngon chỉ bán vào ngày chủ nhật.

- Chà! – Mita thích thú.

Tiếng gõ cửa phòng Raindy.

Anna tươi cười bước vào. Anna là vậy. Gõ cửa lấy lệ thôi. Cô luôn đi vào ngay sau khi gõ cửa mà không cần đợi câu trả lời.

Anna đang rất tươi tắn trong bộ váy von nhiều lớp màu xanh nhạt. Áo lửng trắng và giày búp bê trắng. Nhìn cô bây giờ y như búp bê barbie.

Raindy đang ngồi bên bàn máy tính. Hình như cô đang đọc tin tức.

Từ phía sau, Anna choàng tay ôm cổ Raindy.

- Rain à, tớ và Ji Hoo sẽ đi khu vui chơi, cậu đi cùng nhé!

- Hai cậu đi chơi, tớ đi theo làm gì. Đi với bạn trai còn bắt tớ đi theo nữa à? – Raindy nói giọng thật hiền.

- Nhưng hôm nay là chủ nhật mà. Cậu nên ra ngoài chơi đi. Cậu chẳng giống thiếu nữ 18 chút nào. Cứ y như bà cụ vậy.

- Còn cậu chẳng giống bạn tờ chút nào. Giống con tớ thì đúng hơn – Raindy chọc ghẹo.

- Tớ luôn cần cậu ở bên như một người mẹ, một người chị và một người bạn mà – Anna áp má vào má Raindy.

- Thế sau này lấy chồng thì như thế nào?

- Tớ sẽ dẫn cậu theo – Anna nói chắc nịch.

- Thế tớ không cần lấy chồng à?

- Ừ ha. Vậy chúng ta sẽ sống chung. Tớ, cậu và Mita sẽ mãi sống chung như thế này. Sau này ba chúng ta lấy chồng cũng vậy. Sáu người sẽ sống chung và con cái chúng ta cũng sẽ là bạn thân của nhau.

Raindy bắt đầu thấy lo ngại về cái kế hoạch của Anna. Có vẻ không giống như đang đùa chút nào.

- Thôi được rồi! Chuyện đó để sau này tính tiếp. Còn bây giờ, cậu đi khu vui chơi đi và nhớ ăn giùm tớ một cây kẹo bông nhé! – Raindy nói và xoa đầu.

- Cậu không đi thật à? – Anna chau mày.

- Ừ, tớ có hẹn rồi – Raindy nói xạo.

- Ra là vậy. Tạm thời tớ sẽ không hỏi gì nhưng đi chơi về phải khai báo rõ nghe chưa – Anna nheo mắt nhìn Raindy.

- Được rồi tớ sẽ kế cho cậu nghe sau.

Anna hôn lên má Raindy rồi đi ra ngoài.

Đầu óc Raindy bắt đầu hoạt động hết công suất bịa ra một câu chuyện gì đó để tối kể cho Anna. Nhưng Raindy không biết phải nói mình đi chơi cùng ai. Đang đau đầu thì điện thoại Raindy reo lên. Trên màn hình hiển thị chữ “Thằng khốn” (có lẽ Raindy quên không sửa tên)

- Alo

- Hôm nay đi chơi với tớ nhé! – Min Won hào hứng.

- Đi đâu?

- Đi rồi biết. Xuống dưới đi! Tớ đang ở trước cổng nè.

*********

Nhà hàng Dream

Mita đang ngồi một mình. Vừa gọi món xong thì Robert cũng biến đi đằng nào mất tiêu. Để Mita ngồi đợi một mình.

Cuối cùng Robert cũng quay lại.

- Xin lỗi vì để em đợi lâu.

- Có gì đâu, chờ đợi là cả một nghệ thuật đấy.

Robert quay lại không bao lâu thì thức ăn cũng được đưa ra. Hai phần beefsteak trông rất hấp dẫn được bày ra.

Robert nhìn Mita ăn, đôi mắt thăm dò.

- Thế nào? Hợp khẩu vị của em chứ? – Robert hỏi.

- Hoàn hảo! – Mita nói kèm một nụ cười khuyến mãi thêm một cái nháy mắt đẹp ngất ngây.

- Thiên sứ mỉm cười với tôi và tôi không còn thiết chi cõi trần – Robert bị nụ cười ấy chinh phục hoàn toàn (bị chinh phục ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi ấy chứ). Anh đang bay bổng trong suy nghĩ của mình.

- Đồ ăn rất ngon, lại rất đông khách. Tại sao lại chỉ mở cửa mỗi chủ nhật thôi nhỉ? – Mita hỏi.

- Vì chủ nhân của nhà hàng này cũng chính là đầu bếp của nhà hàng. Anh ta rất đam mê nấu ăn nên đã mở ra nhà hàng này. Ban đầu nhà hàng mở cửa tất cả những ngày trong tuần. Nhưng sau đó, chủ nhân của nhà hàng phải kế thừa công ty của bà nội anh ta. Dù thế anh ta vẫn muốn thực hiện ước mơ của mình nên không đóng cửa nhà hàng. Thay vào đó, nhà hàng chỉ mở cửa vào chủ nhật thôi vì chỉ có chủ nhật anh ta mới không phải đến công ti.

- Thật là đáng nể!

- Em thấy thế sao?

- Phải, một người cháu hiếu thảo đã hy sinh giấc mơ để kế thừa sự nghiệp của bà mình nhưng vì niềm đam mê nên đã nghĩ ra cách vẹn cả đôi đường. Bà của người đó chắc rất tự hào về cháu mình.

- Em thật tuyện vời – Robert nhìn Mita, ánh mắt long lanh ấm áp.

- Em khen người ta mà sao anh hào hứng quá vậy? – Mita chau mày.

- Thì người em khen chính là anh mà.

Mita mở mắt to hết cỡ. Đôi mắt xám tro ánh lên sự kinh ngạc.

- Vậy khi nãy anh…

- Ừ, lúc nãy anh đi chế biến thức ăn.

- Vậy món em đang ăn là do anh làm sao? Anh tuyệt thật đấy!

- Nhưng hôm em gặp anh lần đầu, hôm đó là chủ nhật mà. Sao anh không ở nhà hàng mà lại ở đó – Mita chau mày, nghiêng đầu ngẫm nghĩ.

- Hôm đó… là ngày công bố di chúc của bà anh. Bà ấy mất ba ngày trước đó. Vì bà anh mất nên anh buộc phải tiếp quản công ti. Ba mẹ anh mất trong tai nạn máy bay khi anh còn rất nhỏ. Bà nội đã nuôi anh và bà ấy rất yêu thương anh.

- Em xin lỗi – Mita e dè.

/39

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status