Final X

Chương 11: Ổn?

/57


“ San San , tụi này tính đi kara sau giờ học , bà đi không ? ” – Một nam một nữ đứng trước bàn San với gương mặt cực kì hào hứng .

San ngước mắt nhìn họ , nó suy nghĩ một thoáng , có gì đó đang xao động trong ánh mắt tưởng chừng rất bình thản , San mỉm cười thật tươi :

“ Xin lỗi nhưng tui bận rồi . Cảm ơn vì đã rủ nhé ^^~ . ”

Câu trả lời của nó khiến hai học sinh khá tiếc nuối , họ muốn nó đi , họ cũng quý nó lắm nhưng nói như thế thì đành thôi vậy .

+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+

San San đeo chiếc ba lô , đi chầm chậm , miệng lẩm bẩm đếm từng bước chân trên mặt đất của mình . San thấy nó thật điên nhưng điều này khiến San phút chốc quên đi nỗi buồn trước mắt .

San nhìn vào tiệm kara , bạn nó – những người bạn đã rủ nó đi chơi cùng họ khi nãy đang vui vẻ cười nói tiến vào tiệm kara . San San thở dài , chắc họ chẳng thấy nó đâu . Nhưng thấy làm gì chứ , nó cũng chẳng mong họ thấy , nếu thấy , thế nào họ cũng sẽ hỏi rồi lại kéo nó vào tiệm kara , mà San thì làm gì có tiền để trả cho một buổi đi chơi như thế .

Trong quá khứ , San có thể trả , thậm chí là vui vẻ trả cho nhiều buổi đi chơi .

Nhưng giờ thì khác , đến cả một bữa hát kara , nó còn không thể …

“ San San . ”

San quay ra sau , đôi mắt nó mở to khi nhìn thấy Kim . Kim mặc quần short và áo thun , là đồ thường , đúng rồi vì cả tuần nay San chẳng thấy Kim đi học .

“ Mày mất tích đấy à ? Đến điện thoại cũng không nghe . ” – San cau mày .

“ Tao xin lỗi , tao bận vài chuyện . ” – Kim mỉm cười nhẹ , Kim chưa bao giờ nở một nụ cười thật tươi như San .

“ Bận sau khi bị nói là tâm thần ? Mày đùa tao đấy à ? Rốt cuộc là có chuyện gì ? ” – Đúng như San nói , sau cái ngày mà nó lảm nhảm về việc Khang và Liên quen nhau rồi đám nữ sinh chỉ trỏ nói rằng Kim có bệnh sử bị tâm thần , thì sau đó , Kim nghỉ học cả mấy ngày liền , cả điện thoại , mạng xã hội đều trong tình trạng im lìm không động tĩnh . Hỏi sao San không lấy làm ngạc nhiên .

“ Tao bận thật mà . ” – Kim lại cười .

San không hỏi nữa , thú thật thì nó biết Kim không muốn kể thì có trời mới cậy được miệng con nhỏ đó ra . Với lại trong lúc này , San buồn quá , buồn đến mức nó không còn có thể suy nghĩ nhiều cho người khác .

“ Sao mày lại đứng ở đây ? Tao đi mua nước gần đây , tự nhiên thấy mày đứng nhìn tụi nó buồn quá . Tụi nó ăn hiếp mày à ? ”

“ Con khùng , lớn rồi còn gì ăn hiếp . ” – San cười , nụ cười không tươi như hàng ngày – “ Không có gì đâu , tao ổn . ”

Ổn , là ổn thật chứ ?

Nụ cười tươi tắn , đôi mắt sáng không ánh chút đau buồn , là ổn thật chứ ?

“ Nói tao sự thật . ”

“ Không có gì , tao ổn . ”

“ NÓI TAO SỰ THẬT . ” – Kim gằn giọng

“ Tao ổn ” ? Thật chất thì chẳng ốn tí nào .

Đến lúc này , San mới thở dài , nó không cười nữa , trong ánh mắt nỗi buồn dần hiện lên . San của vài phút trước khác hẳn San của lúc này , nụ cười không còn tươi tắn , ánh mắt dường như thay đổi đau đớn đến tận cùng .

San bắt đầu kể …

:. :. : Flashback :. :. :

8 giờ tối qua …

Đêm .

Trời tối mịt và ve ve bên tai là tiếng muỗi kêu .

San San mở cánh cửa nhà , một cảm giác bất an nào đấy trào lên mà chính nó cũng không thể hiểu nổi . Căn nhà tối om chưa được bật đèn điện cứ như đang báo hiệu về một tương lai cũng tăm tối như thế .

“ Hức … hức … ” – Có tiếng nức nở của ai đấy vang lên .

San San vội thả chiếc balô xuống đất , nó chạy nhanh vào nhà , tay với lấy chiếc công tắc .

Cả căn nhà sáng trưng .

Mẹ San ngồi một góc trong phòng khách , hai tay chống trên hai đầu gối đang cong lên , đầu tóc rủ rượi và gương mặt úp vào không ngước nhìn San .

San San thẫn thờ , môi không nhấp và như khô đi , hai tay con bé nắm chặt chiếc váy đồng phục của mình .

San không nói gì , nó biết mẹ nó đang khóc chứ , nó biết nó cần phải làm gì đấy chứ nhưng hình như có gì đang nghẹn lại trong họng khiến San không thể bật lên thành tiếng .

“ Mẹ xin lỗi … ” – Bà ấy nói nhỏ trong tiếng nấc , chỉ đủ để hai người nghe thấy .

San không hiểu chuyện gì , nó thoáng nhíu mày, thế nhưng vẫn không hỏi bất cứ điều gì .

“ Công ti sắp phá sản rồi , chúng ta mất hết rồi , mẹ xin lỗi . ” – Cảm xúc vỡ òa , kết câu vẫn là lời xin lỗi .

San San vẫn không đáp , cụp mắt xuống , hai tay nó buông lõng , San chỉ im lặng nhìn người mẹ đang đau đớn tột cùng .

“ Đó không phải là lỗi của mẹ , vì thế xin đừng xin lỗi ạ . ” – San mỉm cười buồn nhưng nước mắt vẫn cứ rơi .

Nó lặng lẽ quì xuống trước mẹ mình và dang tay ôm bà ấy vào lòng , San không nói gì , chỉ ôm như thế .

Tiếng khóc , tiếng nấc cứ càng lớn hơn . Mẹ San không biết khóc hết bao nhiêu là nước mắt cho lỗi lầm của mình đã khiến việc kinh doanh bị vỡ lỗ , còn San thì cứ im lặng mà ôm người phụ nữ ấy vào lòng , nó không nói gì mà hai dòng nước mắt cứ lặng lẽ rơi .

+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+

Cánh cửa sổ mở hí để những cơn gió đêm khẽ len vào . San San nằm trong bóng tối trên chiếc giường nệm êm của mình . Nó đặt tay lên trán , nghĩ ngợi …

Bảy tiếng trước …

“ Vậy là còn hai ngày nữa là đến ngày đăng kí tham gia Strongest Students , chả biết có ai tham gia không nữa . ” – Một nữ sinh chống tay lên bàn nhìn San hí hửng nói .

San cười :

“ Cuộc thi ghê vậy ai mà dám tham gia . ”

“ Nhưng con số ba tỷ , tui cá là nó sẽ khiến Strongest Students không hề ế thí sinh tham gia đâu . ”

Strongest Students là một cuộc thi thử thách lòng gan dạ , trí thông minh và sự nhạy bén của những thí sinh chủ yếu là sinh viên , học sinh trong khu vực tham gia qua ba vòng thi với giá trị giải thưởng lên đến ba tỷ đồng . Strongest Students vào năm năm trước , vào lần tổ chức đầu tiên thì được biết đến là một cuộc thi lành mạnh và khá hấp dẫn, tuy nhiên , lại trở thành nỗi ám ảnh của tất cả những người biết đến nó trong suốt 5 năm qua khi nhìn thấy tình trạng trở về của hầu hết những người tham gia vòng cuối và nghe họ kể lại câu chuyện kinh hoàng đã trải qua .

Strongest Students là một cuộc thi rất nguy hiểm vì trước khi tham gia bạn sẽ phải kí cam kết rằng mọi thiệt hại về tinh thần hay thể chất đều không liên can đến ban tổ chức .

Thế nhưng con số ba tỷ đồng …

Liệu nếu San thắng , nó có thể giúp đỡ được mẹ mình chứ ?

:. :. : End Flashback :. :. :

“ Vậy mày tính tham gia Strongest Students ? ” – Kim trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết khi San kết thúc câu chuyện của mình .

San San không đáp , nó biết Kim sẽ không đồng ý .

“ Tao về đây , tao bận . ” – San toan quay lưng bước đi thì bàn tay Kim đã níu lại thật mạnh.

“ Tao cấm mày tham gia . ” – Kim nói , đôi mắt cương quyết .

“ Tao biết rồi , tao sẽ không tham gia đâu . ” – San San mỉm cười buồn , nó đưa tay dứt tay Kim ra – “ Tao về. ”

Và rồi quay lưng bước đi .

Kim đứng nhìn theo bước chân San , thật buồn , trông thật đáng buồn .

San San liệu có thật sẽ không tham gia cuộc thi kinh khiếp ấy không ?

Nếu San tham gia , liệu Kim có dám liều mình bảo vệ con bé đến cùng ?

/57

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status