Đội Kaisoul I rời khỏi vòng tròn và tiến đến khu vực ban kiểm duyệt cách đấy đúng 100m.
“ Chúc mừng, các bạn là đội thứ 8 được vào vòng trong. ” – Anh quản trị viên mỉm cười thật tươi.
Cùng lúc đó, khắp cả khu vực nghe tiếng thông báo:
“ Số 8, trường… ”
“ Đã có tám đội vào vòng trong sao? Đúng là không đùa được. ” – Huy trầm trồ.
Họ đứng sau đợi đội trước rời đi thì nhận ra đấy chính là đội Alvin. Alvin thấy họ, mỉm cười:
“ Đúng là không thể xem thường, các bạn chỉ mới có hai vật phẩm, thế mà giờ lại đến ngay liên tiếp sau đội tôi. ”
Không ai đáp gì, riêng Thiên Nam, anh cầm quả táo và viên bi in hình số 7 tiến về phía trước, đặt lên bàn với đôi mắt cương nghị, anh đưa tờ danh sách và dõng dạc giải thích:
“ Chúng tôi có tất cả năm từ: “vật lí”, “con người”, “cái chết”, “kế toán”, “mất mát”. ” – Rồi anh lấy tay rà từng từ – “ Quả táo gắn liền với sự phát hiện và mở ra quá trình nguyên cứu về định luật vạn vật hấp dẫn bên vật lí của nhà bác học nổi tiếng Newton. Đó là “vật lí”. ” – Rồi Nam đưa tay rà xuống từ “con người” – “ Bên Thiên Chúa Giáo, con người là Adam và Eva đã không nghe lời Thiên Chúa và bị đuổi khỏi vườn Địa Đàng vì đã ăn trái cấm. Ở Bắc Âu, trái cấm được biết đến như một loại táo, do trong tiếng Latin thì tính từ "malum" mang nghĩa là ác quỷ nhưng danh từ lại mang nghĩa là quả táo. Đó là “ con người ”.”
San nuốt nước bọt còn Anh Huy thì chỉ im lặng, cậu tin họ sẽ thành công. Anh chàng quản trị viên không nói gì mà cứ tiếp tục lắng nghe, anh ta biết, họ đã giải được gợi ý và phát hiện ra luật ngầm của cuộc thi này.
Thiên Nam tiếp tục, anh rà xuống từ “cái chết” : “ Như đã nói trên, trái cấm được biết đến là một loại táo. Mà theo truyền thuyết trên, vì cãi lời Thiên Chúa là ăn trái cấm – trái biết được sự khôn ngoan nên Adam và Eva đã bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng và con người từ đấy, phải chịu đau đớn và phải chết đi. Họ không thể có sự sống vĩnh cữu, họ phải chết. Đó là “cái chết”.” – Ngón tay thon dài của chàng trai có đôi mắt màu nâu hạt dẻ rà xuống từ “kế toán”, ánh mắt anh cũng chuyển hướng sang viên bi in hình số 7 đang đặt trên bàn: “ Kế toán có liên quan đến số liệu. Số liệu là những con số. Số 7 là con số. ”
“ Vậy còn mất mát? ” – Quản trị viên cao giọng hỏi, để xem anh chàng này có thể giải thích thật thích đáng cho từ ngữ cuối cùng không.
Qua thái độ của quản trị viên, cả ba đều biết lời giải đáp gợi ý và những gì họ suy luận đều đúng.
Nhưng vấn đề còn nằm ở lời giải thích cho từ “ mất mát ”, thật sự San San cùng đội nhưng nó cũng phải tự hỏi lời giải thích của Nam là gì cho từ “mất mát” này. Anh Huy cũng đang tự hỏi, họ hành động cùng nhau nhưng suy nghĩ thì tách biệt nhau. Những gì Thiên Nam nghĩ, hai người còn lại không biết được.
Thiên Nam mỉm cười nửa miệng, anh trả lời đầy tự tin: “ “Bảy” trong từ Hán Việt đọc là “ thất ”, cũng có nghĩa là mất. Đó là “mất mát.” . Hết. ”
Đôi mắt của anh chàng quản trị viên biểu lộ sự thích thú, anh mỉm cười:
“ Giải được gợi ý, biết được luật ngầm và lời giải thích rất thuyết phục. Chúc mừng, các bạn là đội thứ 9 đậu vào vòng trong. ”
Vừa kết thúc, trên loa có tiếng nói phát ra:
“ Số 9, Kaisoul I. ”
Thiên Nam quay lại, mỉm cười với hai người còn lại. San San nhìn anh, anh ta rất ấn tượng, quả thực không hổ danh là thiên tài 16 tuổi từng chinh phục rất nhiều cuộc thi.
Vậy là tấm vé vào vòng trong đã đến với Kaisoul I một cách rất thuyết phục.
Thế còn Kaisoul II ?
San San rất vui nhưng nó cũng bắt đầu lo lắng, liệu bạn của nó có thể thành công, liệu họ có thể vượt qua vòng I ?
Đang chìm trong những lo lắng, San đi theo rìa ranh giới vòng tròn và thật bất ngờ, nó gặp được họ – đội Kaisoul II. Họ chỉ thu được bốn vật phẩm và hình như không hề có câu trả lời cho gợi ý. Vì San thấy rõ một vật trong bốn vật mà đội Kaisoul II đang nắm giữ có thể cùng đáp ứng cho cả hai từ ngữ trong bản danh sách của đội. San biết danh sách từ ngữ của họ vì họ là bạn bè cơ mà.
Suy nghĩ thế nào chẳng biết, San nhìn xung quanh rồi nó mom mem gọi Liên lại, chỉ nói: “ Gợi ý hai, rule và dấu ba chấm. ”
Rồi San chạy đi thật nhanh, mặt tái mét vì San nghĩ rằng nếu ban quản trị phát hiện ra hành động vừa rồi của nó thì tình hình sẽ trở nên rất tệ hại.
Còn Liên chỉ đứng nhìn theo bóng San, cô nghe rõ những gì San nói và đang suy nghĩ…
San San không biết rằng, mọi hành động của nó không thể qua mặt được ban quản trị nhưng họ sẽ không truy tội nó vì phải có những hành động như vậy thì mới có số liệu để họ thực hiện tiếp vòng II của cuộc thi Strongest Students.
23 giờ 5 phút!
Tất cả mọi đội chơi được tập hợp để chờ đợi và lắng nghe kết quả. Chị quản trị viên xuất hiện ở đầu trò chơi lại cầm chiếc mic trắng, dõng dạc nói:
“ Chúc mừng các bạn đã hoàn thành vòng một ! Chúng ta có 13 đội xuất sắc nhất đạt vào vòng trong. ”
Giọng nói dịu dàng của chị ấy cứ vang lên, mọi người chăm chú lắng nghe, không ai biết rằng, tất cả những camera được gắn quanh khu vực này đều được truyền tải hình ảnh đến một nơi mà những con người nơi ấy đã quan sát tỉ mỉ các đội chơi kể từ rất lâu, thậm chí ngay cả khi trò chơi chưa bắt đầu.
………
……
Một căn phòng khá tối, ngoài ánh sáng từ hàng trăm màn hình được treo trên tường phát ra thì dường như không có bất kì luồng sáng nào len vào. Từng con người mặc cùng trang phục ngồi trên những chiếc ghế da không ngừng quan sát, ghi chép và đánh dấu trên chiếc máy tính cầm tay riêng đặt dưới bàn.
Duy chỉ có một người đàn ông mặc vest khoanh tay đứng xa trong tối, mắt không rời khỏi màn hình. Có màn hình hiện lên hình ảnh chị MC đang nói tại khu vực diễn ra vòng một, có màn hình thì chiếu hình ảnh từng đội chơi, mọi ngóc ngách dường như đều được quan sát và phản ánh rất tỉ mỉ, đến cả một con muỗi dường như cũng rất khó có thể lọt qua.
Có người mở cửa, một người đàn ông với mái tóc bạc trắng…
“ Thưa ông. ”
Ánh sáng bên ngoài hắt vào đôi mắt màu bạch hổ sắc lạnh:
“ Chuyện gì vậy? ”
“ Đã đến giờ đi gặp phù thủy Thanh Vân. ”
Không đáp, khẽ gật đầu.
“ Đội số 13, trường Hà Cao Viên.” – Chị quản trị viên nói. Vừa dứt lời, có gì đấy màu đen xẹt qua mặt, hai, ba rồi vô số…!!!
Tất cả mọi người sững người nhìn về hướng những chiếc màn hình.
“ Cái gì vậy???!!! ” – Những nhân viên lần lượt bất ngờ rồi hốt hoảng, chuyện này quả thực không nằm trong sự sắp xếp của họ.
……
………
Tất cả những thành viên của 23 đội chơi đứng tại đấy đều hướng mắt ngước nhìn trời cao, cả những quản trị viên của cuộc thi cũng bất ngờ không kém.
Trên trời cao, không biết từ đâu, những cánh hoa hồng đen từ từ rơi xuống như một cơn mưa, rất nhiều cánh hoa rơi xuống.
Chị MC liền chạy xuống sân khấu, liên lạc với những quản trị viên còn lại:
“ Hoa hồng đen ở đâu ra? Theo sự sắp xếp thì đâu có vụ này? ”
Nhưng không ai có thể trả lời vì không ai biết.
Thiên Nam nhìn lên trời rồi lại đưa mắt nhìn quanh, ánh mắt cực kì dè chừng như đang cố tìm kiếm một thứ gì đấy.
Anh Huy đứng phía sau cũng không kém, nắm tay cậu siết chặt và đôi mắt chợt trở nên sắc lạnh, cũng đang tìm kiếm gì đó.
Bất ngờ, hai cành hoa hồng đen, mỗi cành lần lượt rơi xuống trước mặt Thiên Nam và Anh Huy. Nam và Huy ngước đầu lên nhưng không thấy ai, không ai biết chúng từ đâu đến.
Lúc này, những cánh hồng đen cũng không còn rơi xuống nữa.
………
……
Qua những camera, hình ảnh hai cành hoa hồng rơi xuống chỗ Thiên Nam và Anh Huy tất nhiên không qua được mắt của hai người đàn ông, nhất là người có mái tóc vàng óng và đôi mắt màu bạch hổ.
“ Đây là một lời tuyên chiến. ” – Ông ta khẽ nói.
……
………
Anh Huy bước lại gần Thiên Nam, cậu không nhìn anh mà nhìn thẳng về phía trước:
“ Có vẻ như đã đến lúc tìm kiếm ai là người thực sự đứng sau cuộc thi này. ”
Thiên Nam cúi xuống, nhặt đóa hồng lên, nhìn nó, không nói gì.
Người thực sự đứng sau cuộc thi này…?
Hai người con trai, mỗi người một ý nghĩ nhưng họ sẽ làm mọi thứ có lợi nhất để đạt được mục đích của mình.
Xa xa, họ không biết rằng có một chàng trai với mái tóc nâu vàng và gương mặt trẻ con đang nhìn họ mỉm cười đầy ẩn ý. Cậu ta nhặt một cánh hồng đen trên mặt đất:
“ Khi ngày đó gần đến, có vẻ như những thợ săn đã bắt đầu hành động. ”– Và Alvin thổi nhẹ cánh hồng tung bay trong không gian.
Thế nhưng Alvin lại không phải là kẻ có nụ cười đầy ma mị khi nhìn thấy Anh Huy có mặt tại cuộc thi. Đó là kẻ khác, kẻ mà Alvin cũng không ngờ hắn ta đang đứng ngay rất gần và chăm chú thật kĩ thái độ của cậu.
Nói đúng hơn, không phải là “hắn” nữa, mà là “họ” .
C.20.2
“ Chúc mừng, các bạn là đội thứ 8 được vào vòng trong. ” – Anh quản trị viên mỉm cười thật tươi.
Cùng lúc đó, khắp cả khu vực nghe tiếng thông báo:
“ Số 8, trường… ”
“ Đã có tám đội vào vòng trong sao? Đúng là không đùa được. ” – Huy trầm trồ.
Họ đứng sau đợi đội trước rời đi thì nhận ra đấy chính là đội Alvin. Alvin thấy họ, mỉm cười:
“ Đúng là không thể xem thường, các bạn chỉ mới có hai vật phẩm, thế mà giờ lại đến ngay liên tiếp sau đội tôi. ”
Không ai đáp gì, riêng Thiên Nam, anh cầm quả táo và viên bi in hình số 7 tiến về phía trước, đặt lên bàn với đôi mắt cương nghị, anh đưa tờ danh sách và dõng dạc giải thích:
“ Chúng tôi có tất cả năm từ: “vật lí”, “con người”, “cái chết”, “kế toán”, “mất mát”. ” – Rồi anh lấy tay rà từng từ – “ Quả táo gắn liền với sự phát hiện và mở ra quá trình nguyên cứu về định luật vạn vật hấp dẫn bên vật lí của nhà bác học nổi tiếng Newton. Đó là “vật lí”. ” – Rồi Nam đưa tay rà xuống từ “con người” – “ Bên Thiên Chúa Giáo, con người là Adam và Eva đã không nghe lời Thiên Chúa và bị đuổi khỏi vườn Địa Đàng vì đã ăn trái cấm. Ở Bắc Âu, trái cấm được biết đến như một loại táo, do trong tiếng Latin thì tính từ "malum" mang nghĩa là ác quỷ nhưng danh từ lại mang nghĩa là quả táo. Đó là “ con người ”.”
San nuốt nước bọt còn Anh Huy thì chỉ im lặng, cậu tin họ sẽ thành công. Anh chàng quản trị viên không nói gì mà cứ tiếp tục lắng nghe, anh ta biết, họ đã giải được gợi ý và phát hiện ra luật ngầm của cuộc thi này.
Thiên Nam tiếp tục, anh rà xuống từ “cái chết” : “ Như đã nói trên, trái cấm được biết đến là một loại táo. Mà theo truyền thuyết trên, vì cãi lời Thiên Chúa là ăn trái cấm – trái biết được sự khôn ngoan nên Adam và Eva đã bị đuổi ra khỏi vườn địa đàng và con người từ đấy, phải chịu đau đớn và phải chết đi. Họ không thể có sự sống vĩnh cữu, họ phải chết. Đó là “cái chết”.” – Ngón tay thon dài của chàng trai có đôi mắt màu nâu hạt dẻ rà xuống từ “kế toán”, ánh mắt anh cũng chuyển hướng sang viên bi in hình số 7 đang đặt trên bàn: “ Kế toán có liên quan đến số liệu. Số liệu là những con số. Số 7 là con số. ”
“ Vậy còn mất mát? ” – Quản trị viên cao giọng hỏi, để xem anh chàng này có thể giải thích thật thích đáng cho từ ngữ cuối cùng không.
Qua thái độ của quản trị viên, cả ba đều biết lời giải đáp gợi ý và những gì họ suy luận đều đúng.
Nhưng vấn đề còn nằm ở lời giải thích cho từ “ mất mát ”, thật sự San San cùng đội nhưng nó cũng phải tự hỏi lời giải thích của Nam là gì cho từ “mất mát” này. Anh Huy cũng đang tự hỏi, họ hành động cùng nhau nhưng suy nghĩ thì tách biệt nhau. Những gì Thiên Nam nghĩ, hai người còn lại không biết được.
Thiên Nam mỉm cười nửa miệng, anh trả lời đầy tự tin: “ “Bảy” trong từ Hán Việt đọc là “ thất ”, cũng có nghĩa là mất. Đó là “mất mát.” . Hết. ”
Đôi mắt của anh chàng quản trị viên biểu lộ sự thích thú, anh mỉm cười:
“ Giải được gợi ý, biết được luật ngầm và lời giải thích rất thuyết phục. Chúc mừng, các bạn là đội thứ 9 đậu vào vòng trong. ”
Vừa kết thúc, trên loa có tiếng nói phát ra:
“ Số 9, Kaisoul I. ”
Thiên Nam quay lại, mỉm cười với hai người còn lại. San San nhìn anh, anh ta rất ấn tượng, quả thực không hổ danh là thiên tài 16 tuổi từng chinh phục rất nhiều cuộc thi.
Vậy là tấm vé vào vòng trong đã đến với Kaisoul I một cách rất thuyết phục.
Thế còn Kaisoul II ?
San San rất vui nhưng nó cũng bắt đầu lo lắng, liệu bạn của nó có thể thành công, liệu họ có thể vượt qua vòng I ?
Đang chìm trong những lo lắng, San đi theo rìa ranh giới vòng tròn và thật bất ngờ, nó gặp được họ – đội Kaisoul II. Họ chỉ thu được bốn vật phẩm và hình như không hề có câu trả lời cho gợi ý. Vì San thấy rõ một vật trong bốn vật mà đội Kaisoul II đang nắm giữ có thể cùng đáp ứng cho cả hai từ ngữ trong bản danh sách của đội. San biết danh sách từ ngữ của họ vì họ là bạn bè cơ mà.
Suy nghĩ thế nào chẳng biết, San nhìn xung quanh rồi nó mom mem gọi Liên lại, chỉ nói: “ Gợi ý hai, rule và dấu ba chấm. ”
Rồi San chạy đi thật nhanh, mặt tái mét vì San nghĩ rằng nếu ban quản trị phát hiện ra hành động vừa rồi của nó thì tình hình sẽ trở nên rất tệ hại.
Còn Liên chỉ đứng nhìn theo bóng San, cô nghe rõ những gì San nói và đang suy nghĩ…
San San không biết rằng, mọi hành động của nó không thể qua mặt được ban quản trị nhưng họ sẽ không truy tội nó vì phải có những hành động như vậy thì mới có số liệu để họ thực hiện tiếp vòng II của cuộc thi Strongest Students.
23 giờ 5 phút!
Tất cả mọi đội chơi được tập hợp để chờ đợi và lắng nghe kết quả. Chị quản trị viên xuất hiện ở đầu trò chơi lại cầm chiếc mic trắng, dõng dạc nói:
“ Chúc mừng các bạn đã hoàn thành vòng một ! Chúng ta có 13 đội xuất sắc nhất đạt vào vòng trong. ”
Giọng nói dịu dàng của chị ấy cứ vang lên, mọi người chăm chú lắng nghe, không ai biết rằng, tất cả những camera được gắn quanh khu vực này đều được truyền tải hình ảnh đến một nơi mà những con người nơi ấy đã quan sát tỉ mỉ các đội chơi kể từ rất lâu, thậm chí ngay cả khi trò chơi chưa bắt đầu.
………
……
Một căn phòng khá tối, ngoài ánh sáng từ hàng trăm màn hình được treo trên tường phát ra thì dường như không có bất kì luồng sáng nào len vào. Từng con người mặc cùng trang phục ngồi trên những chiếc ghế da không ngừng quan sát, ghi chép và đánh dấu trên chiếc máy tính cầm tay riêng đặt dưới bàn.
Duy chỉ có một người đàn ông mặc vest khoanh tay đứng xa trong tối, mắt không rời khỏi màn hình. Có màn hình hiện lên hình ảnh chị MC đang nói tại khu vực diễn ra vòng một, có màn hình thì chiếu hình ảnh từng đội chơi, mọi ngóc ngách dường như đều được quan sát và phản ánh rất tỉ mỉ, đến cả một con muỗi dường như cũng rất khó có thể lọt qua.
Có người mở cửa, một người đàn ông với mái tóc bạc trắng…
“ Thưa ông. ”
Ánh sáng bên ngoài hắt vào đôi mắt màu bạch hổ sắc lạnh:
“ Chuyện gì vậy? ”
“ Đã đến giờ đi gặp phù thủy Thanh Vân. ”
Không đáp, khẽ gật đầu.
“ Đội số 13, trường Hà Cao Viên.” – Chị quản trị viên nói. Vừa dứt lời, có gì đấy màu đen xẹt qua mặt, hai, ba rồi vô số…!!!
Tất cả mọi người sững người nhìn về hướng những chiếc màn hình.
“ Cái gì vậy???!!! ” – Những nhân viên lần lượt bất ngờ rồi hốt hoảng, chuyện này quả thực không nằm trong sự sắp xếp của họ.
……
………
Tất cả những thành viên của 23 đội chơi đứng tại đấy đều hướng mắt ngước nhìn trời cao, cả những quản trị viên của cuộc thi cũng bất ngờ không kém.
Trên trời cao, không biết từ đâu, những cánh hoa hồng đen từ từ rơi xuống như một cơn mưa, rất nhiều cánh hoa rơi xuống.
Chị MC liền chạy xuống sân khấu, liên lạc với những quản trị viên còn lại:
“ Hoa hồng đen ở đâu ra? Theo sự sắp xếp thì đâu có vụ này? ”
Nhưng không ai có thể trả lời vì không ai biết.
Thiên Nam nhìn lên trời rồi lại đưa mắt nhìn quanh, ánh mắt cực kì dè chừng như đang cố tìm kiếm một thứ gì đấy.
Anh Huy đứng phía sau cũng không kém, nắm tay cậu siết chặt và đôi mắt chợt trở nên sắc lạnh, cũng đang tìm kiếm gì đó.
Bất ngờ, hai cành hoa hồng đen, mỗi cành lần lượt rơi xuống trước mặt Thiên Nam và Anh Huy. Nam và Huy ngước đầu lên nhưng không thấy ai, không ai biết chúng từ đâu đến.
Lúc này, những cánh hồng đen cũng không còn rơi xuống nữa.
………
……
Qua những camera, hình ảnh hai cành hoa hồng rơi xuống chỗ Thiên Nam và Anh Huy tất nhiên không qua được mắt của hai người đàn ông, nhất là người có mái tóc vàng óng và đôi mắt màu bạch hổ.
“ Đây là một lời tuyên chiến. ” – Ông ta khẽ nói.
……
………
Anh Huy bước lại gần Thiên Nam, cậu không nhìn anh mà nhìn thẳng về phía trước:
“ Có vẻ như đã đến lúc tìm kiếm ai là người thực sự đứng sau cuộc thi này. ”
Thiên Nam cúi xuống, nhặt đóa hồng lên, nhìn nó, không nói gì.
Người thực sự đứng sau cuộc thi này…?
Hai người con trai, mỗi người một ý nghĩ nhưng họ sẽ làm mọi thứ có lợi nhất để đạt được mục đích của mình.
Xa xa, họ không biết rằng có một chàng trai với mái tóc nâu vàng và gương mặt trẻ con đang nhìn họ mỉm cười đầy ẩn ý. Cậu ta nhặt một cánh hồng đen trên mặt đất:
“ Khi ngày đó gần đến, có vẻ như những thợ săn đã bắt đầu hành động. ”– Và Alvin thổi nhẹ cánh hồng tung bay trong không gian.
Thế nhưng Alvin lại không phải là kẻ có nụ cười đầy ma mị khi nhìn thấy Anh Huy có mặt tại cuộc thi. Đó là kẻ khác, kẻ mà Alvin cũng không ngờ hắn ta đang đứng ngay rất gần và chăm chú thật kĩ thái độ của cậu.
Nói đúng hơn, không phải là “hắn” nữa, mà là “họ” .
C.20.2
/57
|