PART I
“ Chúng ta cần tìm thứ gì? ”
“ Bất cứ thứ gì có liên quan đến Strongest Students.”
Nam và San cuối cùng cũng đặt chân đến trước căn phòng hiệu trưởng. Cánh cửa bằng gỗ cao gần 4m sừng sững trước mắt khiến họ cảm thấy căng thẳng hơn bao giờ hết.
“ Tôi cảm thấy lạnh gáy. ” – San nói và đưa đôi mắt đầy lo lắng nhìn Nam.
Thiên Nam thở dài, cứ như anh đang cố lấy hết can đảm vậy. Thực vậy, Nam chưa bao giờ lo lắng đến thế khi bước chân vào nơi này nhưng lần này, đây là sự đột nhập và không quan trọng anh sẽ ra sao nếu bị phát hiện, quan trọng là San San – cô ta là con người và tính mạng luôn bị đe dọa bất cứ lúc nào.
Nếu để cô ta ở ngoài thì tốt hơn, Nam biết rằng mình sai lầm khi mang San vào đây nhưng để con bé ngay bên ngoài thì cũng không gì đảm bảo rằng con bé sẽ được an toàn.
Thiên Nam tiến lại gần, anh mở trực tiếp cánh cửa ra vì anh biết không có bất kì hệ thống bảo vệ nào.
Căn phòng rộng lớn và tối om, chỉ có ánh sáng mặt trời bên ngoài le lói vào. Mọi thứ được sắp xếp gọn gàng và sạch sẽ. Bàn làm việc trống trơn. Sàn phòng được phủ bởi một tấm thảm nâu đắt tiền.
Một căn phòng sang trọng và ngăn nắp.
“ Chúng ta cần tìm thứ gì? ” – San quay sang hỏi Nam.
“ Bất cứ thứ gì có liên quan đến Strongest Students.”
Họ bắt đầu chia nhau ra tìm kiếm, Pêu cũng tham gia.
Năm phút trôi qua, cuộc tìm kiếm diễn ra nhanh chóng nhưng kết quả không thu lại bất kì điều gì có lợi.
“ Không có bất kì thứ gì. ” – Pêu nói.
“ Anh chắc chứ Nam? Tại sao chúng ta phải tìm ở phòng hiệu trưởng trường Kaisoul mà không phải nơi khác? ” – San bắt đầu đặt nghi vấn với Nam.
Thiên Nam im lặng, anh đang suy nghĩ, chắc chắn phải có thứ gì đó, chẳng lẽ suy luận của anh là sai nhưng rõ ràng mọi thứ rất logic và không thể bẻ gãy bất kì lập luận nào.
Thế thì…anh đã sai ở đâu ?
Trong lúc Nam đang suy nghĩ thì San San vì không nhận được câu trả lời từ anh mà đi tìm một lần nữa, nó vừa mới đi được vài bước thì…
Rầm !
San bị té cái ào xuống sàn.
“ Cô không gây ồn ào thì không được à? ” – Pêu cằn nhằn.
San lổm ngổm bò vậy, đau chết được mà cái con chuột kia còn độc mồm độc miệng.
“ Tôi đâu có cố ý. ”
“ Đừng biện minh. ” – Pêu đáp.
“ Thiệt mà. ”
Trong lúc Pêu và San cãi nhau thì Nam im lặng mà quan sát. Không biết suy nghĩ cái gì, Nam bước lại gần và cúi người xuống, tay chạm sàn phòng.
Nam gõ, nghe cốc cốc, rất nhỏ nhưng Nam có thể nghe thấy.
“ Tránh ra đi San San. Có gì đấy ở dưới đây. ” – Nam bảo.
San San liền đứng dậy, nó và Pêu lặng lẽ quan sát anh. Nam đưa tay ra, San không thể thấy vì anh làm việc đấy rất nhanh và nó cũng không đặt nghi vấn vì Nam đã sử dụng thuật che mắt lên San ngay từ ban đầu.
Sau đấy, họ thấy một mảng sàn bị biến đổi, lộ ra cánh cửa xuống căn hầm nhỏ.
“ … ” – San há hốc mồm ra, Pêu cũng vậy.
Khi nãy, khi San ngã xuống, tay nó đập vào cửa hầm và Nam đã nghe tiếng động vang lên rất khác so với tiếng đập tay xuống nền đất bình thường.
Nếu Nam đoán không lầm, nếu lập luận của anh không sai thì có vẻ họ sẽ tìm thấy thứ gì đấy dưới căn hầm bí mật này.
PART II
Bức ảnh người con gái mang gương mặt của Mai San San.
Cả ba đi xuống căn hầm tối, Nam bật đèn lên. Không gian hiện ra, một căn hầm không mạng nhện, không bụi bám, còn rất mới, chắc hẳn, nó không bị bỏ hoang và những thứ được tìm kiếm tại đây không hề là vô nghĩa với chủ nhân của nó.
Họ lại chia nhau ra tìm nhưng lần này rất nhanh, không cần đến năm phút, San đã tìm thấy thứ họ cần tìm – thứ liên quan đến Strongest Students, thứ mà nó đã phải thốt lên khi tìm thấy.
“ Xem này, đây là thông tin của tất cả những thí sinh tham gia Strongest Students. ”
“ Nếu như đây là phòng hiệu trưởng Kaisoul thì có những thông tin đó là bình thường, cô nên tìm thêm. ” – Pêu nói, nó cũng đang chăm chú tìm.
“ Không phải, ý tôi không phải là sáu người đại diện Kaisoul mà là toàn bộ 23 đội chơi có mặt trong Strongest Students ! ”
“ Đâu? ” – Pêu nhảy lại chỗ San tức khắc và Nam cũng nhanh chóng tiến lại gần. Họ nhìn thấy tập hồ sơ lớn, trên bìa có ghi “ Strongest Students lần II ”.
Họ xem xét và đúng như San nói, tất cả thông tin về các thành viên của 23 đội chơi năm nay đều nằm ở đây. Thiên Nam nhanh chóng đặt tập hồ sơ ấy xuống đất và xem xét tập hồ sơ còn lại – tập hồ sơ có ghi trên bìa dòng “ Strongest Students lần I ”.
Thiên Nam nhìn thấy tất cả những thông tin của những người tham gia Strongest Students vào năm năm về trước. Anh đọc một lát rồi đóng chậm rãi tất cả những tập hồ sơ lại.
“ Thế là sao? ” – San hỏi, nó tự hỏi tại sao tất cả những thông tin đều nằm ở đây, chẳng lẽ… nhưng có lí nào chứ !
“ Cứ tìm kiếm nữa đi. ” – Nam nói rồi anh đi ra một góc, ngồi xuống trước chiếc két sắt nhỏ đã phát hiện ra kể từ khi bước xuống căn hầm. Chiếc két sắt được phong ấn bằng phép thuật và Nam đã sử dụng phép thuật để bẻ gãy khóa. Nam biết anh làm thế này có thể người đó sẽ biết nhưng San sẽ không sao vì việc làm này không cho thấy hay để lại bất cứ bằng chứng nào chứng minh San San – một con người đã có mặt tại đây.
Chiếc két sắt vừa mở ra, Nam thấy một chồng giấy được xếp gọn gàng một góc. Anh bưng nó ra.
Biết Nam thấy gì không?
Thứ chứng minh người đứng sau cuộc thi này!
Chồng giấy ấy là tất cả những bản cam kết của tất cả những thành viên của 23 đội chơi tham gia Strongest Students lần II.
“ Nam! Lui ngay! Có người đang tiến vào khu vực hành chính! ” – Tiếng Huy vang gấp qua chiếc tai thoại nhỏ.
Đúng như Huy nói, chính Nam cũng cảm nhận được nhờ hệ thống tường bảo vệ của mình rằng có ai đấy đang tiến gần đến khu vực hành chính cấp cao. Người mà Nam cho là rất nguy hiểm nếu phát hiện ra họ đã đột nhập vào đây.
Nam nhanh chóng để tất cả lại vị trí vốn có ban đầu của nó:
“ San, Pêu, để tất cả lại vị trí cũ, rời khỏi đây gấp ! ”
San San và Pêu nghe xong liền làm y như lời Nam nói, tắt đèn và cả ba nhanh chóng rời khỏi.
Trong lúc di chuyển lên cầu thang để ra khỏi hầm, Nam bỗng nhìn thấy một thứ mà nó luôn đeo bám anh một thời gian dài mãi tận về sau, cho đến ngày Nam tìm ra được nửa sự thật về câu nói của mẹ Huy ngày ấy.
Trong một hộp giấy cũ nằm dưới góc tối cầu thang, có một bức hình của người con gái không cười trong bộ trang phục lộng lẫy và kiêu sa.
Bức ảnh người con gái mang gương mặt của Mai San San.
“ Chúng ta cần tìm thứ gì? ”
“ Bất cứ thứ gì có liên quan đến Strongest Students.”
Nam và San cuối cùng cũng đặt chân đến trước căn phòng hiệu trưởng. Cánh cửa bằng gỗ cao gần 4m sừng sững trước mắt khiến họ cảm thấy căng thẳng hơn bao giờ hết.
“ Tôi cảm thấy lạnh gáy. ” – San nói và đưa đôi mắt đầy lo lắng nhìn Nam.
Thiên Nam thở dài, cứ như anh đang cố lấy hết can đảm vậy. Thực vậy, Nam chưa bao giờ lo lắng đến thế khi bước chân vào nơi này nhưng lần này, đây là sự đột nhập và không quan trọng anh sẽ ra sao nếu bị phát hiện, quan trọng là San San – cô ta là con người và tính mạng luôn bị đe dọa bất cứ lúc nào.
Nếu để cô ta ở ngoài thì tốt hơn, Nam biết rằng mình sai lầm khi mang San vào đây nhưng để con bé ngay bên ngoài thì cũng không gì đảm bảo rằng con bé sẽ được an toàn.
Thiên Nam tiến lại gần, anh mở trực tiếp cánh cửa ra vì anh biết không có bất kì hệ thống bảo vệ nào.
Căn phòng rộng lớn và tối om, chỉ có ánh sáng mặt trời bên ngoài le lói vào. Mọi thứ được sắp xếp gọn gàng và sạch sẽ. Bàn làm việc trống trơn. Sàn phòng được phủ bởi một tấm thảm nâu đắt tiền.
Một căn phòng sang trọng và ngăn nắp.
“ Chúng ta cần tìm thứ gì? ” – San quay sang hỏi Nam.
“ Bất cứ thứ gì có liên quan đến Strongest Students.”
Họ bắt đầu chia nhau ra tìm kiếm, Pêu cũng tham gia.
Năm phút trôi qua, cuộc tìm kiếm diễn ra nhanh chóng nhưng kết quả không thu lại bất kì điều gì có lợi.
“ Không có bất kì thứ gì. ” – Pêu nói.
“ Anh chắc chứ Nam? Tại sao chúng ta phải tìm ở phòng hiệu trưởng trường Kaisoul mà không phải nơi khác? ” – San bắt đầu đặt nghi vấn với Nam.
Thiên Nam im lặng, anh đang suy nghĩ, chắc chắn phải có thứ gì đó, chẳng lẽ suy luận của anh là sai nhưng rõ ràng mọi thứ rất logic và không thể bẻ gãy bất kì lập luận nào.
Thế thì…anh đã sai ở đâu ?
Trong lúc Nam đang suy nghĩ thì San San vì không nhận được câu trả lời từ anh mà đi tìm một lần nữa, nó vừa mới đi được vài bước thì…
Rầm !
San bị té cái ào xuống sàn.
“ Cô không gây ồn ào thì không được à? ” – Pêu cằn nhằn.
San lổm ngổm bò vậy, đau chết được mà cái con chuột kia còn độc mồm độc miệng.
“ Tôi đâu có cố ý. ”
“ Đừng biện minh. ” – Pêu đáp.
“ Thiệt mà. ”
Trong lúc Pêu và San cãi nhau thì Nam im lặng mà quan sát. Không biết suy nghĩ cái gì, Nam bước lại gần và cúi người xuống, tay chạm sàn phòng.
Nam gõ, nghe cốc cốc, rất nhỏ nhưng Nam có thể nghe thấy.
“ Tránh ra đi San San. Có gì đấy ở dưới đây. ” – Nam bảo.
San San liền đứng dậy, nó và Pêu lặng lẽ quan sát anh. Nam đưa tay ra, San không thể thấy vì anh làm việc đấy rất nhanh và nó cũng không đặt nghi vấn vì Nam đã sử dụng thuật che mắt lên San ngay từ ban đầu.
Sau đấy, họ thấy một mảng sàn bị biến đổi, lộ ra cánh cửa xuống căn hầm nhỏ.
“ … ” – San há hốc mồm ra, Pêu cũng vậy.
Khi nãy, khi San ngã xuống, tay nó đập vào cửa hầm và Nam đã nghe tiếng động vang lên rất khác so với tiếng đập tay xuống nền đất bình thường.
Nếu Nam đoán không lầm, nếu lập luận của anh không sai thì có vẻ họ sẽ tìm thấy thứ gì đấy dưới căn hầm bí mật này.
PART II
Bức ảnh người con gái mang gương mặt của Mai San San.
Cả ba đi xuống căn hầm tối, Nam bật đèn lên. Không gian hiện ra, một căn hầm không mạng nhện, không bụi bám, còn rất mới, chắc hẳn, nó không bị bỏ hoang và những thứ được tìm kiếm tại đây không hề là vô nghĩa với chủ nhân của nó.
Họ lại chia nhau ra tìm nhưng lần này rất nhanh, không cần đến năm phút, San đã tìm thấy thứ họ cần tìm – thứ liên quan đến Strongest Students, thứ mà nó đã phải thốt lên khi tìm thấy.
“ Xem này, đây là thông tin của tất cả những thí sinh tham gia Strongest Students. ”
“ Nếu như đây là phòng hiệu trưởng Kaisoul thì có những thông tin đó là bình thường, cô nên tìm thêm. ” – Pêu nói, nó cũng đang chăm chú tìm.
“ Không phải, ý tôi không phải là sáu người đại diện Kaisoul mà là toàn bộ 23 đội chơi có mặt trong Strongest Students ! ”
“ Đâu? ” – Pêu nhảy lại chỗ San tức khắc và Nam cũng nhanh chóng tiến lại gần. Họ nhìn thấy tập hồ sơ lớn, trên bìa có ghi “ Strongest Students lần II ”.
Họ xem xét và đúng như San nói, tất cả thông tin về các thành viên của 23 đội chơi năm nay đều nằm ở đây. Thiên Nam nhanh chóng đặt tập hồ sơ ấy xuống đất và xem xét tập hồ sơ còn lại – tập hồ sơ có ghi trên bìa dòng “ Strongest Students lần I ”.
Thiên Nam nhìn thấy tất cả những thông tin của những người tham gia Strongest Students vào năm năm về trước. Anh đọc một lát rồi đóng chậm rãi tất cả những tập hồ sơ lại.
“ Thế là sao? ” – San hỏi, nó tự hỏi tại sao tất cả những thông tin đều nằm ở đây, chẳng lẽ… nhưng có lí nào chứ !
“ Cứ tìm kiếm nữa đi. ” – Nam nói rồi anh đi ra một góc, ngồi xuống trước chiếc két sắt nhỏ đã phát hiện ra kể từ khi bước xuống căn hầm. Chiếc két sắt được phong ấn bằng phép thuật và Nam đã sử dụng phép thuật để bẻ gãy khóa. Nam biết anh làm thế này có thể người đó sẽ biết nhưng San sẽ không sao vì việc làm này không cho thấy hay để lại bất cứ bằng chứng nào chứng minh San San – một con người đã có mặt tại đây.
Chiếc két sắt vừa mở ra, Nam thấy một chồng giấy được xếp gọn gàng một góc. Anh bưng nó ra.
Biết Nam thấy gì không?
Thứ chứng minh người đứng sau cuộc thi này!
Chồng giấy ấy là tất cả những bản cam kết của tất cả những thành viên của 23 đội chơi tham gia Strongest Students lần II.
“ Nam! Lui ngay! Có người đang tiến vào khu vực hành chính! ” – Tiếng Huy vang gấp qua chiếc tai thoại nhỏ.
Đúng như Huy nói, chính Nam cũng cảm nhận được nhờ hệ thống tường bảo vệ của mình rằng có ai đấy đang tiến gần đến khu vực hành chính cấp cao. Người mà Nam cho là rất nguy hiểm nếu phát hiện ra họ đã đột nhập vào đây.
Nam nhanh chóng để tất cả lại vị trí vốn có ban đầu của nó:
“ San, Pêu, để tất cả lại vị trí cũ, rời khỏi đây gấp ! ”
San San và Pêu nghe xong liền làm y như lời Nam nói, tắt đèn và cả ba nhanh chóng rời khỏi.
Trong lúc di chuyển lên cầu thang để ra khỏi hầm, Nam bỗng nhìn thấy một thứ mà nó luôn đeo bám anh một thời gian dài mãi tận về sau, cho đến ngày Nam tìm ra được nửa sự thật về câu nói của mẹ Huy ngày ấy.
Trong một hộp giấy cũ nằm dưới góc tối cầu thang, có một bức hình của người con gái không cười trong bộ trang phục lộng lẫy và kiêu sa.
Bức ảnh người con gái mang gương mặt của Mai San San.
/57
|