Vì sự cố ngoài ý muốn và không rõ nguyên nhân nên tất cả được chuyển sang một hồ bơi khác để đội quản lí tiện xem xét lại nơi đã xảy ra vụ nổ và trên hết là bảo đảm an toàn cho những người tham gia.
Thiên Nam và tất cả những người cùng tham gia vòng đua khi nãy đều phải thực hiện vào vòng bơi của mình.
San San không biết bơi nên giờ thì nó chỉ đứng trên bờ. Anh Huy và Thiên Nam không trách gì nó hết, họ sẽ cố gắng hết sức để lấp đầy phần khuyết và đem về thứ hạng cao cho đội.
“ Này. ” – San quay sang gọi Huy – “ Hay chúng ta mua gì đó đi, Nam chưa ăn gì mà còn phải bơi nữa. Chúng ta cũng mua cho cậu ăn nữa. ”
Anh Huy nghe xong, gật đầu, phì cười:
“ Nghe mấy câu đầu, tôi cứ tưởng cô chỉ lo cho Nam. May mà có tên tôi ở trỏng. ”
San San làm mặt quỉ, tưởng là nó chỉ quan tâm Nam thôi sao, San cũng quan tâm Huy nữa chứ. Họ cùng một đội mà.
Anh Huy cùng San rời khỏi để đến với khu vực bán đồ ăn. Đi một khoảng, Huy tự nhiên thấy có gì đó khó chịu.
“ À… tôi đi vệ sinh tí nhé. ” – Cậu dặn dò San kĩ lưỡng là phải đợi cậu và cho cậu cùng chọn món nữa thì mới yên tâm quay lưng chạy đi.
San San gật đầu, nó đứng đợi Huy. Chán quá nên San hát vài giai điệu quen thuộc mà nó đã nghe từ ipod của Huy.
Thế nhưng, bài ca ấy không duy trì được lâu…
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Anh Huy rời khỏi nhà vệ sinh, cậu chẳng biết San có đợi cậu không nữa hay lại tí tởn đi mua đồ ăn trước rồi cũng nên.
Huy đi đến chỗ hẹn khi nãy nhưng lại chẳng thấy San đâu. Không phải chứ, chẳng lẽ con bé này bỏ rơi cậu thật à, trông San khi nãy có vẻ sẽ đợi Huy mà, chắc con bé không bỏ cậu đâu.
Huy nhìn ngược, nhìn xuôi. Cậu chẳng thấy ai cả.
Khoan đã…
Huy nghe tiếng ai đó…
Là của San San…!
Huy mừng quá, cậu lần theo tiếng nói tuy nhỏ nhưng khoảng cách chắc chắn ở rất gần cậu.
San San chắc chắn đang ở sau bức tường kia !
“ S… ” – Câu nói của Huy bị ngắt quãng bởi đằng sau bức tường ấy, người cậu thấy không chỉ có San mà bao gồm cả ông ta.
Oliver, ông làm gì đây ?
“ Tại sao ông luôn cứ bám theo tôi vậy ? ” – San nói, trông tức giận lắm. Tất nhiên là nó phải tức giận rồi vì San cảm thấy bản thân sợ ông ta đủ rồi. Nó biết nó không nên làm thế, việc to tiếng với người đàn ông này có thể sẽ kéo theo vô vàn những hậu quả khôn lường nhưng thực sự là bản thân San không thể chịu đựng thêm bất cứ lần theo đuổi nào của ông ta nữa.
“ Đừng làm vướng tay đồng đội mình. ” – Oliver nói và San không hiểu, cái quái gì mà vướng tay ở đây ?
Khoan đã… chẳng lẽ là vụ bơi lội hay sao ? San không biết bơi và điều đó đã làm ảnh hưởng đến đội. San biết chứ nhưng thực sự là nó không biết bơi.
“ Tôi… rất muốn giúp họ. ” – San cố nói, giọng rất buồn, tại nó thấy bản thân vô dụng quá – “ Nhưng tôi thực sự không biết bơi. ”
“ Không phải việc đó. ” – Oliver lạnh lùng. Câu nói này của ông ta khiến San ngạc nhiên kinh khủng.
Nếu không phải việc đó thì là việc nào chứ ?
“ Trong tương lai, hãy tự bảo vệ bản thân mình. Cô bảo vệ cô, tức cô đã bảo vệ họ. ”
Nói rồi, Oliver rời đi. San San đứng sững người, câu nói của Oliver bao hàm rất nhiều ý và ngay hiện tại, San không thể hiểu rõ ý của Oliver là gì.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
“ Lâu quá rồi tôi mới thấy ông xuất hiện đấy. ” – Giọng nói của một chàng trai vang lên – “ Oliver . ” – Huy mỉm cười.
Oliver quay lại, ông ta nhìn Huy đang đứng tựa lưng vào bức tường, hai tay khoanh lại mà nhìn ông.
Anh Huy sải bước lại gần, trông không có gì là nể cả hay sợ hãi.
“ Lí do gì đưa ông đến đây? ” – Huy im lặng vài giây, rồi nhìn thẳng vào mắt ông ta – “Thiên Nam? San San? Hay là thành viên mới của tổ chức?”
“ Ta không muốn tán gẫu với cậu. ”
“ Khoan đã. ” – Huy dang hai tay ra vội chặn đường Oliver – “ Nói cho tôi biết đi, sao ông quen San San được vậy ? ” – Nếu Oliver nghĩ Anh Huy sẽ cho ông ta đi khi cậu chưa đạt được ít nhất một mục đích mà cậu đặt vào cuộc nói chuyện này thì ông ta sai rồi.
Nghe Huy nói, Oliver biết ngay cuộc đối thoại khi nãy giữa ông và San San đã bị nghe lén. Vì ông luôn theo San San từng bước nên chắc chắn, chuyện San không hề hé môi nửa lời với Huy hay bất kì ai, Oliver đều biết.
Oliver cũng biết, San có gan trời cũng không dám hé môi nửa lời.
Ông ta trầm ngâm, im lặng, không nói gì. Liếc nhìn Huy rồi đi vài bước thật chậm về phía trước.
“ …!!! ”
“ Phòng vệ quá tệ. ” – Oliver khẽ nói.
Khẩu súng ngắn đen huyền có huy hiệu những thanh gươm chắn thành chữ X nằm dưới chiếc khiên và kề vào cổ một con mãnh thú với những chiếc răng nanh sắc nhọn áp sát vào cổ Anh Huy.
“ Nên nhớ, đây chỉ là lời cảnh cáo, phe thợ săn giờ đã khác. Lần sau, nếu các người không cảnh giác, chuyện bị giết chỉ bằng khẩu súng của thợ săn là rất dễ xảy ra đấy. ”
Rút khẩu súng lại, Olive rời đi. Bóng áo choàng đen khuất dần xa.
Không biết bao lần cậu bị Oliver giơ súng ra áp vào người mình mà đe dọa, những lần như thế, Huy đều có thể chống lại được. Nhưng lần này, việc chống lại được hay không lại không hề quan trọng bằng câu nói và biểu hiện hoàn toàn khác so với trước đây của Oliver.
Ông ta chỉ như thế trước những chuyện liên quan đến một người… nhưng giờ, Oliver lại nói những điều đó với thái độ đó với Huy.
Anh Huy nắm chặt tay, cậu có thể cảm thấy không gian xung quanh đang tối sầm lại và một tương lai rất khó khăn đang chờ đợi bọn họ phía trước.
Bọn họ - tức, gia tộc họ Dương hay cụ thể hơn là những ma cà rồng.
Thiên Nam và tất cả những người cùng tham gia vòng đua khi nãy đều phải thực hiện vào vòng bơi của mình.
San San không biết bơi nên giờ thì nó chỉ đứng trên bờ. Anh Huy và Thiên Nam không trách gì nó hết, họ sẽ cố gắng hết sức để lấp đầy phần khuyết và đem về thứ hạng cao cho đội.
“ Này. ” – San quay sang gọi Huy – “ Hay chúng ta mua gì đó đi, Nam chưa ăn gì mà còn phải bơi nữa. Chúng ta cũng mua cho cậu ăn nữa. ”
Anh Huy nghe xong, gật đầu, phì cười:
“ Nghe mấy câu đầu, tôi cứ tưởng cô chỉ lo cho Nam. May mà có tên tôi ở trỏng. ”
San San làm mặt quỉ, tưởng là nó chỉ quan tâm Nam thôi sao, San cũng quan tâm Huy nữa chứ. Họ cùng một đội mà.
Anh Huy cùng San rời khỏi để đến với khu vực bán đồ ăn. Đi một khoảng, Huy tự nhiên thấy có gì đó khó chịu.
“ À… tôi đi vệ sinh tí nhé. ” – Cậu dặn dò San kĩ lưỡng là phải đợi cậu và cho cậu cùng chọn món nữa thì mới yên tâm quay lưng chạy đi.
San San gật đầu, nó đứng đợi Huy. Chán quá nên San hát vài giai điệu quen thuộc mà nó đã nghe từ ipod của Huy.
Thế nhưng, bài ca ấy không duy trì được lâu…
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
Anh Huy rời khỏi nhà vệ sinh, cậu chẳng biết San có đợi cậu không nữa hay lại tí tởn đi mua đồ ăn trước rồi cũng nên.
Huy đi đến chỗ hẹn khi nãy nhưng lại chẳng thấy San đâu. Không phải chứ, chẳng lẽ con bé này bỏ rơi cậu thật à, trông San khi nãy có vẻ sẽ đợi Huy mà, chắc con bé không bỏ cậu đâu.
Huy nhìn ngược, nhìn xuôi. Cậu chẳng thấy ai cả.
Khoan đã…
Huy nghe tiếng ai đó…
Là của San San…!
Huy mừng quá, cậu lần theo tiếng nói tuy nhỏ nhưng khoảng cách chắc chắn ở rất gần cậu.
San San chắc chắn đang ở sau bức tường kia !
“ S… ” – Câu nói của Huy bị ngắt quãng bởi đằng sau bức tường ấy, người cậu thấy không chỉ có San mà bao gồm cả ông ta.
Oliver, ông làm gì đây ?
“ Tại sao ông luôn cứ bám theo tôi vậy ? ” – San nói, trông tức giận lắm. Tất nhiên là nó phải tức giận rồi vì San cảm thấy bản thân sợ ông ta đủ rồi. Nó biết nó không nên làm thế, việc to tiếng với người đàn ông này có thể sẽ kéo theo vô vàn những hậu quả khôn lường nhưng thực sự là bản thân San không thể chịu đựng thêm bất cứ lần theo đuổi nào của ông ta nữa.
“ Đừng làm vướng tay đồng đội mình. ” – Oliver nói và San không hiểu, cái quái gì mà vướng tay ở đây ?
Khoan đã… chẳng lẽ là vụ bơi lội hay sao ? San không biết bơi và điều đó đã làm ảnh hưởng đến đội. San biết chứ nhưng thực sự là nó không biết bơi.
“ Tôi… rất muốn giúp họ. ” – San cố nói, giọng rất buồn, tại nó thấy bản thân vô dụng quá – “ Nhưng tôi thực sự không biết bơi. ”
“ Không phải việc đó. ” – Oliver lạnh lùng. Câu nói này của ông ta khiến San ngạc nhiên kinh khủng.
Nếu không phải việc đó thì là việc nào chứ ?
“ Trong tương lai, hãy tự bảo vệ bản thân mình. Cô bảo vệ cô, tức cô đã bảo vệ họ. ”
Nói rồi, Oliver rời đi. San San đứng sững người, câu nói của Oliver bao hàm rất nhiều ý và ngay hiện tại, San không thể hiểu rõ ý của Oliver là gì.
+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+
“ Lâu quá rồi tôi mới thấy ông xuất hiện đấy. ” – Giọng nói của một chàng trai vang lên – “ Oliver . ” – Huy mỉm cười.
Oliver quay lại, ông ta nhìn Huy đang đứng tựa lưng vào bức tường, hai tay khoanh lại mà nhìn ông.
Anh Huy sải bước lại gần, trông không có gì là nể cả hay sợ hãi.
“ Lí do gì đưa ông đến đây? ” – Huy im lặng vài giây, rồi nhìn thẳng vào mắt ông ta – “Thiên Nam? San San? Hay là thành viên mới của tổ chức?”
“ Ta không muốn tán gẫu với cậu. ”
“ Khoan đã. ” – Huy dang hai tay ra vội chặn đường Oliver – “ Nói cho tôi biết đi, sao ông quen San San được vậy ? ” – Nếu Oliver nghĩ Anh Huy sẽ cho ông ta đi khi cậu chưa đạt được ít nhất một mục đích mà cậu đặt vào cuộc nói chuyện này thì ông ta sai rồi.
Nghe Huy nói, Oliver biết ngay cuộc đối thoại khi nãy giữa ông và San San đã bị nghe lén. Vì ông luôn theo San San từng bước nên chắc chắn, chuyện San không hề hé môi nửa lời với Huy hay bất kì ai, Oliver đều biết.
Oliver cũng biết, San có gan trời cũng không dám hé môi nửa lời.
Ông ta trầm ngâm, im lặng, không nói gì. Liếc nhìn Huy rồi đi vài bước thật chậm về phía trước.
“ …!!! ”
“ Phòng vệ quá tệ. ” – Oliver khẽ nói.
Khẩu súng ngắn đen huyền có huy hiệu những thanh gươm chắn thành chữ X nằm dưới chiếc khiên và kề vào cổ một con mãnh thú với những chiếc răng nanh sắc nhọn áp sát vào cổ Anh Huy.
“ Nên nhớ, đây chỉ là lời cảnh cáo, phe thợ săn giờ đã khác. Lần sau, nếu các người không cảnh giác, chuyện bị giết chỉ bằng khẩu súng của thợ săn là rất dễ xảy ra đấy. ”
Rút khẩu súng lại, Olive rời đi. Bóng áo choàng đen khuất dần xa.
Không biết bao lần cậu bị Oliver giơ súng ra áp vào người mình mà đe dọa, những lần như thế, Huy đều có thể chống lại được. Nhưng lần này, việc chống lại được hay không lại không hề quan trọng bằng câu nói và biểu hiện hoàn toàn khác so với trước đây của Oliver.
Ông ta chỉ như thế trước những chuyện liên quan đến một người… nhưng giờ, Oliver lại nói những điều đó với thái độ đó với Huy.
Anh Huy nắm chặt tay, cậu có thể cảm thấy không gian xung quanh đang tối sầm lại và một tương lai rất khó khăn đang chờ đợi bọn họ phía trước.
Bọn họ - tức, gia tộc họ Dương hay cụ thể hơn là những ma cà rồng.
/57
|