Chương 46: Giúp người đàn ông khác nuôi đứa trẻ (1/2)
Mặc kệ xuất phát từ nguyên nhân gì, Tần Lạc Y đều không thể cự tuyệt Tần Đông Hải.
Ở Tần gia, cũng chỉ có một mình ba là người thật sự đối tốt với cô.
Dù cho sau đó cô không được ba mẹ cho phép liền gả cho Lệ Phong Tước, thậm chí làm Tần Chỉ Văn bị thương tổn, dù cho cô là tự ăn quả ác, nhưng ba vẫn không có khiển trách cô quá nhiều.
ông đều là yên lặng quan tâm mình.
Thoáng do dự một lát, cô đi tới quán cơm ba nói.
Người đến quán Hoa Hưng xưa nay không ít, còn chưa đến gần, Tần Lạc Y liền có thể rõ ràng nhìn thấy đủ loại xe sang dừng ở trước cửa.
Nắm túi xách trong tay, Tần Lạc Y nhấc chân đi vào trong.
"Chào ngài, xin hỏi có hẹn trước không?"
Tiểu thư tiếp khách dịu dàng thay Tần Lạc Y mở cửa, lập tức mở miệng hỏi.
"Lầu Mẫu Đơn."
"Được rồi, mời tới bên này."
"Cảm ơn, tự tôi đi là được."
Tần Lạc Y thoáng cúi đầu xem như là nói cám ơn, Chỉ Văn cực kỳ thích hoàn cảnh Hoa Hưng, đều là ầm ĩ muốn tới dùng cơm, bởi vậy nơi này cũng là nơi mà nhà bọn họ mỗi lần liên hoan thường đến, mà lầu Mẫu Đơn lại trùng hợp là phòng mà Tần Lạc Y thích nhất.
Nghĩ đến hành động của mẹ và Tần Chỉ Văn, cô bỗng nhiên không biết phải đi vào thế nào.
Thoáng cắn cắn môi dưới, Tần Lạc Y nỗ lực tràn ra một nụ mỉm cười khéo léo, đẩy cửa đi vào.
Thế nhưng vòng qua bình phong, Tần Lạc Y lại có chút sửng sốt, cô vốn cho rằng là một buổi gia đình tụ hội, có điều người trước bàn cô cũng không quen biết.
Không chút biến sắc đánh giá hai người trước bàn, dựa vào bên trái chính là một mỹ phụ tao nhã, mà đứng sau người là một người đàn ông nước ngoài.
Không cho Tần Lạc Y quá nhiều thời gian suy nghĩ, Tần Đông Hải nhiệt tình giới thiệu con gái với mọi người.
"Lạc Y à, mau tới đây, đây là dì Anna của con."
"Dì, chú."
Tần Lạc Y lễ phép chào hai người trước mặt, cô chú ý tới người phụ nữ trong bữa tiệc kia có tướng mạo cực kỳ xuất chúng, xem ra dường như chừng bốn mươi tuổi, cử chỉ tao nhã khéo léo.
Chỉ là ở lúc mình gọi cô ấy là dì thì người kia dường như mặt lộ vẻ không thích, dường như không thích tên gọi này.
Tần Lạc Y phát hiện người trước mặt biến hóa, đôi mi thanh tú cau lại, cô không biết có phải là cô thất lễ chỗ nào không?
Nghi hoặc nhìn ba của mình, chưa kịp chờ Tần Đông Hải mở miệng giải thích, người phụ nữ ung dung kia liền nhiệt tình chào mời cô gái ngồi ở bên cạnh mình.
"Lạc Y, nhanh ngồi xuống đi, gần đây thế nào? Công việc có bận rộn lắm không? Dì và ba con gọi đều là món con thích ăn, nhanh, ăn nhiều một chút."
Người phụ nữ gọi là Anna kia ở sau khi Tần Lạc Y ngồi xuống, liền có vẻ cực kỳ kích động, cặp con mắt kia không nhịn được đảo quanh Tần Lạc Y, cũng nhiệt tình chia thức ăn.
"Gần đây còn may, bởi vì càng ngày càng lạnh, tiệm bán hoa vắng khách không ít, cũng tất nhiên không thể bận bịu."
Tần Lạc Y nhìn người phụ nữ nhiệt tình càng hiện ra khép nép, cô không rõ ràng tại sao người này lại quan tâm mình như vậy, theo lễ tiết ăn đồ ăn trong chén, cô chỉ có thể cười ứng phó tình hình trước mặt.
"Đừng để cho mình quá mệt mỏi, cơ thể đều quan trọng hơn tất cả."
"Dạ, con nhớ rồi."
Hầu như là dày vò ăn xong bữa cơm này, Tần Lạc Y bị người phụ nữ gọi là Anna kia cặp tay đi ra phòng khách.
/853
|