Chương 46: Giúp người đàn ông khác nuôi đứa trẻ (2/2)
Kỳ thực cô cũng không quen động tác thân mật như vậy, đặc biệt đối phương vẫn là một người xa lạ, thế nhưng bị vướng bởi ba, cô lại không tiện cự tuyệt.
"Ba ba, lần sau ba còn có thể dẫn con tới không?"
Lúc Tần Lạc Y và Anna từ phòng riêng đi ra, Lệ Phong Tước trùng hợp nắm tay Mục Niệm Tước từ phòng Bách Hợp đối diện đi tới đây.
Vừa ngẩng đầu, Lệ Phong Tước liền trông thấy người phụ nữ mấy ngày không thấy mình, dẫm chân xuống, anh thậm chí muốn xông tới ôm lấy người vợ rõ ràng tiều tụy kia, thế nhưng lúc Mục Linh cũng đi tới bên cạnh anh thì anh phát hiện anh căn bản không có lập trường đi tới chào hỏi Tần Lạc Y.
"Ba ba, tại sao anh không đi ạ?"
Mục Niệm Tước phát hiện Lệ Phong Tước dừng bước lại, nghi hoặc ngẩng đầu hỏi dò, cái giọng bi bô kia dẫn tới mấy người Tần Lạc Y cũng nhìn lại hướng này.
Tần Đông Hải vốn là đang mỉm cười nghe hai người phụ nữ này nói việc nhà, nghe thấy giọng liền theo bản năng quay đầu nhìn tới, nhưng này vừa nhìn, ông lại triệt để sửng sốt.
Trong tay con rể của mình đang nắm một đứa bé, bên cạnh còn có một người phụ nữ thân mật đứng đó, nhưng này không phải trọng điểm, làm cho ông khó có thể tin nhất chính là, đứa trẻ vậy mà gọi anh là "Ba ba".
ánh mắt Tần Đông Hải trong nháy mắt lạnh lẽo đi.
Trước đó cũng tiếp xúc với Lệ Phong Tước mấy lần, Tần Đông Hải còn thấy người đàn ông này rất giữ gìn con gái của mình, là một người đàn ông đáng để phó thác, chí ít cũng tốt hơn Cố Quan Thành nhiều.
Nhưng bây giờ xem tình huống này, hai người cũng thật là kẻ tám lạng người nửa cân.
Nghi hoặc nhìn con gái của mình, ánh mắt Tần Đông Hải có chút không vui.
Tần Lạc Y tự nhiên tiếp nhận được tin tức của ba, cô không biết làm sao trả lời.
Lẽ nào nói cho ba, người phụ nữ kia là người yêu của chồng mình, hơn nữa còn sinh đứa bé cho anh, bây giờ hai người trở về, tự mình đến cho người ta vị trí?
Cười khổ cúi đầu, cô chỉ có thể yên lặng tiếp nhận ánh mắt chất vấn đến từ ba.
Ngón tay theo bản năng sờ lên cái bụng, cô dường như có thể cảm nhận được mạng sống yếu ớt trong bụng mình kia, trong lòng bỗng nhiên liền tràn đầy khổ sở.
Lệ Phong Tước, con trai của anh trở về, con của em phải làm sao?
Không để ý tới ánh mắt giao lưu của đôi cha con này, Anna nhìn người đàn ông im lặng trước mặt lông mày hơi nhíu, ánh mắt cũng là nói không ra trào phúng, chậm rãi cong khóe môi, ánh mắt cô ta lưu luyến trên người Lệ Phong Tước và đứa trẻ.
"Ồ? đây không phải chồng Lạc Y nhà tôi sao? Xem ra cũng không thông minh nha, giúp người đàn ông khác nuôi đứa trẻ, quả nhiên đủ khác với tất cả mọi người."
Nói xong cũng mặc kệ Lệ Phong Tước trong nháy mắt lạnh mặt xuống, cô ta lại quay đầu tập trung nhìn xem Tần Lạc Y bên cạnh.
"Đứa trẻ, mặc kệ con làm quyết định gì, mặc kệ không được mọi người hiểu, chỉ cần con cần trợ giúp, có thể đến tìm dì bất cứ lúc nào."
Tần Lạc Y bắt đầu nghe thấy giọng điệu lành lạnh của Anna, đáy lòng lướt qua một tia không tự nhiên, thế nhưng tiếp theo cô lại tiếp nhận được hứa hẹn chân thành của người phụ nữ này.
Tần Lạc Y theo lễ tiết cười cười, lập tức dự định mở miệng chối từ, nhưng không chờ cô mở miệng, người phụ nữ trước mặt liền cắt ngang cô, tiếp tục nói.
"Dì biết con muốn nói gì, có điều Lạc Y, giữa chúng ta thật sự không cần thiết khách khí như vậy."
Anna kéo người bên cạnh đi lướt qua Lệ Phong Tước, Tần Lạc Y bởi vì trong lòng lúng túng liền cụp con ngươi.
"Dì cũng rất lâu không về Trung Quốc, lát nữa con xin nghỉ một ngày, chúng ta cùng đi ra ngoài chơi."
Tần Đông Hải vẫn đang đối diện với Lệ Phong Tước, tuy rằng sản nghiệp Tần gia không bằng H&J, nhưng nếu như Lệ Phong Tước dám trêu đùa con gái của ông như vậy, ông chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha anh như thế.
"Lạc Y."
đi ra cửa lớn quán cơm, cũng nhìn thấy Anna lên xe trước, Tần Đông Hải vẫn là có chút không tự nhiên gọi con gái của mình.
"Con có thể tin tưởng Anna, đứa trẻ, dù cho toàn thế giới đều thương tổn con, cô ấy cũng tuyệt đối sẽ không làm tổn thương con."
/853
|