Chương 49: Người phụ nữ này rõ ràng là dẫn bóng chạy (2/2)
Quả nhiên, phụ nữ không thể quá cưng chiều.
Mục Linh nhạy cảm phát hiện người yêu bên cạnh biến hóa, cô chuyển động con mắt, đưa tay ôm lấy Mục Niệm Tước, giống như lo lắng mở miệng: "Phong Tước, Lạc Y cô ấy có thể bởi vì em mới không chào mà đi hay không, vì sao ngốc như vậy chứ, liền như vậy trốn đi làm mọi người lo lắng."
Lệ Phong Tước liếc người phụ nữ trước mặt một cái, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Tần Đông Hải: "Ba, Lạc Y về nhà sao?"
"Không có, bây giờ con bé đã không vào trong nhà, cậu cũng không phải không biết. Sao vậy?"
Tần Đông Hải nhìn thấy là con rể của mình gọi điện thoại hơi kinh ngạc, ông không biết Lệ Phong Tước không đầu không đuôi nói một câu như vậy là có ý gì, nhưng đáy lòng lại mơ hồ có một loại linh cảm không lành.
"Vậy các người là tách ra lúc nào?"
"Sau khi ăn cơm xong, đến cùng sao vậy? Có phải là Lạc Y xảy ra chuyện gì không?"
Giọng Tần Đông Hải cũng nhiễm phải một tia lo lắng và buồn bực, ông sốt ruột hỏi dò.
"Cô ấy mất tích."
Không muốn nói nhiều hơn nữa cái gì, Lệ Phong Tước im lặng cúp điện thoại.
Nơi tim bỗng nhiên liền truyền đến một trận đau đớn sắc bén, làm người đàn ông quen mạnh mẽ này suýt nữa bắt đầu run rẩy, ngay cả Tần gia cũng không biết vị trí của cô sao?
Xem ra cô là quyết tâm muốn cắt đứt quan hệ với mình. Chậm rãi phun ra một hơi, anh tận lực ổn định giọng lại gọi điện thoại cho Hạ Hạo.
"Lập tức điều tra rõ ràng vị trí của Tần Lạc Y."
Lâm Sênh Ca nhìn thấy Lệ Phong Tước gọi điện thoại xong, nhẹ nhàng thở dài.
Nghĩ đến Tần Lạc Y, anh cảm thấy nên nhắc nhở Lệ Phong Tước một hồi: "Đợi khi tìm được Lạc Y, nhớ dẫn cô ấy đến bệnh viện xem, cơ thể cô ấy không tớt, dù sao bây giờ còn mang theo đứa trẻ."
Nói xong lời này, Lâm Sênh Ca cũng không nhìn biểu cảm của người trước mặt, liền xoay người rời khỏi.
Dù sao, anh không có bất kỳ lập trường gì đi quan tâm Tần Lạc Y.
Khi Lệ Phong Tước nghe thấy nói Tần Lạc Y mang thai, chau mày, sát khí quanh người làm nổi bật người như xuất hiện từ Tu La Địa Ngục.
Nhìn người đàn ông như vậy làm Mục Linh và Mục Niệm Tước không nhịn được cả người run rẩy.
Không quan tâm mẹ con bên cạnh nữa, Lệ Phong Tước lập tức bấm số điện thoại di động của Hạ Hạo: "Lập tức chuẩn bị xe, còn có, chỉ cần có thể tra ra Tần Lạc Y ở đâu, tôi không tiếc bất kỳ đánh đổi."
Vừa rồi anh cho rằng Tần Lạc Y chỉ là cáu kỉnh mất tích, nhưng bây giờ đến xem, người phụ nữ này rõ ràng là người dẫn bóng chạy đi.
"Sinh dục đối với phu nhân mà nói, là một trường kiếp nạn."
Run rẩy nhắm mắt lại, anh còn có thể nhớ tới lời bác sĩ nói trước đây.
Lệ Phong Tước không thể tưởng tượng, lỡ như trên thế giới này thiếu một người phụ nữ gọi là Tần Lạc Y, tính mạng của anh còn có thể hoàn chỉnh không thiếu sót hay không.
Một bên khác, khi Tần Đông Hải nghe thấy con rể của mình nói con gái mất tích, liền lập tức gọi điện thoại cho Anna: "Ngày hôm qua em và Lạc Y tách ra lúc nào? Lạc Y mất tích, em có biết hay không?"
Khuôn mặt Anna mê man nghe giọng Tần Đông Hải, nhưng không cách nào nối liền tiếng nói của mình thành một đoạn hoàn chỉnh.
Mất tích là có ý gì?
Cả người không ngừng run rẩy, cô không thể suy nghĩ sự thật là con gái của cô có lẽ đang đối mặt nguy hiểm.
Anna trong nháy mắt đỏ cả vành mắt, : "Em, em... Em lập tức đi tìm."
"Lão Phi Bình!"
Lúc này Anna hầu như mất đi thong dong cùng tao nhã ngày xưa, cô hầu như là gọi tên quản gia của mình: "Con của tôi mất tích, không thấy con bé... Cậu nhanh đi tìm, lập tức phái người tìm!"
"Vâng."
Người quản gia trung niên kia tự nhiên biết rõ phân lượng của đại tiểu thư ở trong lòng chủ mẫu, không dám tiếp tục trì hoãn, ông nhanh chóng đi điều tra chuyện này.
Bất kể là ai bắt cóc đại tiểu thư, ông cũng phải làm cho bọn họ trả giá thật lớn.
Nhìn bóng lưng của quản gia tuyệt đối trung thành kia biến mất, Anna run rẩy che miệng mình, không hề có một tiếng động nức nở.
Con gái của mình biến mất dưới mí mắt của mình, là thất trách của người mẹ cô đây.
/853
|