Hồ Tự Lập cũng rất buồn bực, nói: "Tình huống này, thật sự là tôi không biết, tôi sẽ lập tức hỏi lão Trương, hắn là phó cục trưởng phân công quản lý đội cảnh sát giao thông, thật kì quái, cho tới bây giờ, tôi vẫn chưa từng nghe nói chuyện có trạm thu phí tại đó, nếu không thì cậu đưa điện thoại cho cảnh sát giao thông kia đi, tôi nói với hắn hai câu."
Trong nội tâm Dương Tử Hiên rất không thoải mái, cũng không muốn đưa điện thoại cho cảnh sát đầu húi cua kia, trực tiếp chặt đứt điện thoại.
Hành động này lại làm cho Hồ Tự Lập gấp đến quýnh lên.
Loại hiện tượng cảnh sát giao thông thu phí không tuân theo quy định này tại thập niên 90 là chuyện cực kỳ thông thường, thẳng đến thế sau kỷ mới, mới được truyền thông liên tiếp đưa ra ánh sáng, việc thu phí không tuân theo quy định mới bắt đầu khiêm tốn hơn trước đây.
Dương Tử Hiên không biết rốt cuộc Hồ Tự Lập có thông qua việc thu phí không tuân theo quy định, kiếm tiền cho cục công an hay không, nhưng Dương Tử Hiên biết, thật sự muốn điều tra Hồ Tự Lập mà nói, hắn cũng không phải là hạng người hoàn toàn sạch sẽ, không có vấn đề.
Ngày đó cùng nhau ăn cơm với Hồ Tự Lập, đã gặp được hắn chọn một bình ngưu tiên(rượu thuốc cho đàn ông), rõ ràng cho thấy là nuôi một tình nhân ở bên ngoài.
Nếu như những cảnh sát giao thông thu phí không tuân theo quy định này thật sự là Hồ Tự Lập chỉ thị, như vậy, khẳng định là bản thân Hồ Tự Lập cũng tồn tại vấn đề mục nát.
Dương Tử Hiên không muốn điều tra Hồ Tự Lập, hiện tại hắn và Hồ Tự Lập người đứng cùng một chiến hào, Dương Tử Hiên không hi vọng Hồ Tự Lập ngã bởi chút ít vấn đề nhỏ này, bị đám người Hà Tân Nghi kia bắt lấy nhược điểm.
Trực tiếp cắt đứt điện thoại của Hồ Tự Lập, coi như là cho Hồ Tự Lập một lời cảnh cáo.
Nhưng trên thực tế, trong lòng Hồ Tự Lập lại đang cảm thấy cực kỳ buồn bực.
Thái độ trực tiếp cắt đứt điện thoại của Dương Tử Hiên, lại làm cho hắn không thể không cẩn thận, hắn muốn đối phó với Hà Tân Nghi và Hà Khôn, tuyệt đối không thể ly khai khỏi sự hỗ trợ của Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên là thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, mỗi ngày tiếp nhận một đống lớn tin tức tố cáo tố giác cán bộ, đương nhiên có rất nhiều chuyện đều là chứng cớ chưa đầy đủ, nhưng ít nhất, trong tay Dương Tử Hiên vẫn có tài liệu đen về Hà Tân Nghi và Hà Khôn.
Hồ Tự Lập lập tức để cho thư ký kêu lão Trương, phó cục trưởng được phân công quản lý cảnh sát giao thông đến, chất vấn hắn chuyện gì xảy ra.
"Cục trưởng, chuyện này là chuyện gì, tôi thật sự không biết! Vấn đề thu phí không tuân theo quy định, trước kia chúng ta cũng đã thông báo phê bình xử lý một đám người rồi, không biết có phải là một đám thằng nhóc phía dưới kia tự ý làm không."
Hồ Tự Lập phất phất tay áo, để cho hắn lập tức xuống dưới tra một chút, hiện tại rốt cuộc là ai dám tự ý điều tra xe?
Một đoàn người Dương Tử Hiên đang cực kỳ phiền muộn.
Hồ Khải vẫn còn hỏi đầu húi cua, xem hắn rốt cuộc là cảnh sát trung đội nào.
Đầu húi cua trực tiếp quát: "Mày xuống đây, mày xuống rồi nói sau, mày không xuống, đừng có mơ đến chuyện đi!"
Dương Tử Hiên thật đúng là chưa thấy cảnh sát giao thông ngang ngược như vậy, vậy mà lại vô duyên vô cớ không thả bọn họ đi.
"Vậy ý của anh là không để cho chúng tôi đi? Chúng tôi nộp phạt tiền, cũng không để cho chúng tôi đi, đúng không?" Tuy Hồ Khải không biết cáo mượn oai hùm, nhưng trường kỳ đứng ở bên người Dương Tử Hiên, cũng học xong cách xụ mặt dọa người.
Đầu húi cua và đám cảnh sát đồng bọn bên cạnh cười hì hì mấy tiếng, bọn hắn vốn chỉ là vì thiết lập trạm thu phí lấy tiền, nhưng thấy Dương Tử Hiên và Hồ Khải xác thực không giống như là người bình thường, còn hỏi thăm đội ngũ bọn hắn, thoáng cái đến cảnh giác, định bắt Hồ Khải, gán hắn một tội giả mạo lãnh đạo ủy ban tỉnh, dọa cho một trận.
Cho nên tên cảnh sát đầu húi cua không ngừng giựt giây bắt Hồ Khải xuống xe.
Đầu húi cua cười ha ha, nói: "Tôi chưa nói không cho các người đi, các người có thể đi, các người có thể tiến lên, xem đi được bao xa..."
Dương Tử Hiên vốn đang chưa đến mức tức giận, nhưng nghe tên đầu húi cua không ngừng khi dễ mình và người đi đường, trong lòng cảm thấy rất tức giận, ngoài mặt lại có chút giận quá mà hóa cười, thật sự là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, thay đổi biển số xe một cái, ngay cả một cảnh sát giao thông cũng dám khi dễ đến đầu mình rồi.
"Các người chấp pháp không đúng quy định, chúng ta đi cũng không tính là trái pháp luật, lão Lưu, trực tiếp quay đầu!"
Dương Tử Hiên lạnh lùng phân phó nói.
Đầu húi cua vừa nghe Dương Tử Hiên phân phó, lập tức để cho đồng bọn từ phía sau ngăn cản xe Dương Tử Hiên, đằng sau vốn đã chắn rất nhiều xe, muốn quay đầu, độ khó cực kỳ cao, đầu húi cua rất dễ dàng ngăn cản xe Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên bắt chéo hai tay ngực trước, trong nội tâm thực sự nổi giận.
"Các người sẽ phải chịu trách nhiệm vì hành vi của mình!"
"Những lời uy hiếp này không đủ đâu! Xin tha cho tao đi! Mày thật đúng là đã coi mình thành lớn nhân vật ! Tao cảnh cáo chúng mày, chúng mày hoặc là lập tức xuống xe, giao tiền phạt và giấy chứng nhận ra đây, bằng không thì cứ chờ ở chỗ này đi."
Dương Tử Hiên hừ lạnh một tiếng, điện thoại lại vang lên, là Hồ Tự Lập , hắn vừa nghe lão Trương báo cáo, liền gọi điện thoại cho Dương Tử Hiên, nói: "Chúng tôi đã tra xét, toàn đội ngũ cảnh sát giao thông bộ thành phố đều không nhúc nhích, tôi đã để cho cảnh sát khu vực gần đó chạy đến, tôi đoán bọn họ là người trung đoàn cảnh sát giao thông tỉnh."
Dương Tử Hiên cau mày, nói: "Đã biết!”
Hồ Tự Lập gật gật đầu, nói: "Chắc chắn không sai rồi! Không phải là người của chúng ta, thì chính là trung đoàn cảnh sát giao thông tỉnh, đoán chừng là có vài tên tiểu quỷ muốn làm khó cậu."
Tiểu quỷ trong miệng Hồ Tự Lập, tự nhiên là chỉ những người thân tín của Hà Tân Nghi.
Trung đoàn cảnh sát giao thông tỉnh là nghành trực thuộc phòng công an tỉnh, Hà Tân Nghi kinh doanh phòng công an giống như thùng sắt, lực khống chế đối với cảnh sát giao thông trung đoàn cũng rất mạnh.
Sự tình Hà Tân Nghi làm nhục nhã Dương Tử Hiên truyền ra ngoài, về sau, những tiểu quỷ muốn vỗ mông ngựa tâng bốc Hà Tân Nghi, những tiểu quỷ tranh công trước mặt Hà Tân Nghi kia, tự nhiên đều nhớ kỹ về Dương Tử Hiên.
Trong đội cảnh sát giao thông cũng sẽ có người nghe được tin tức này, liền nhắc người ta tra xét biển số xe của Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên vẫn chưa được phân phối xe đặc biệt, trước kia ở bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, hắn thường xuyên sử dụng một cỗ Phú Khang, treo giấy phép Tỉnh ủy.
Cảnh sát giao thông cũng không dám tra giấy phép Tỉnh ủy đại viện, nhưng Dương Tử Hiên còn một cái giấy phép khác, bọn hắn có thể nhận ra.
Hôm nay thiết lập trạm thu phí không tuân theo quy định, không phải là để đặc biệt phạt xe Dương Tử Hiên, mà là kiếm tiền cho công an.
Tóc húi cua nhìn thấy Dương Tử Hiên có vẻ như là người lai lịch không nhỏ, nhưng đi xe biển số rất bình thường, liền cảm thấy không đúng, lập tức để cho người báo cáo lãnh đạo, lãnh đạo đúng là của thân tín Hà Tân Nghi, vừa nghe được liền mừng rỡ, liền nói với đầu húi cua, bọn họ đều là người giả mạo lãnh đạo tỉnh, phải giữ tất cả giấy chứng nhận của bọn hắn.
Bởi vậy mới có một màn ngay cả phạt tiền cũng không cần, trực tiếp không cho xe Dương Tử Hiên rời đi.
Bây giờ coi như là Dương Tử Hiên đã hiểu toàn bộ mọi chuyện, xem ra lực ảnh hưởng đến từ một màn Hà Tân Nghi nhục nhã mình kia, thật đúng là không nhỏ.
Dương Tử Hiên sờ sờ cái mũi, cười cười, nói với Hồ Khải: "Chúng ta đi xuống thôi......"
Hồ Khải và Dương Tử Hiên vừa đi xuống dưới, toàn bộ giấy chứng nhận lập tức bị lấy mất rồi, nhưng thời điểm lục soát công tác chứng minh của Dương Tử Hiên, đầu húi cua thoáng nhìn một ít giới thiệu trên đó, một loạt danh hiệu thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, phó sở trưởng sở giám sát, phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách hiện lên trong mắt hắn, thiếu chút nữa chân đã mềm nhũn ngã xuống.
Hiện tại hắn chỉ có thể khẩn cầu đám người này đều là một đám lừa đảo, giả mạo là lãnh đạo Tỉnh ủy ủy ban tỉnh.
Bằng không thì mấy người bọn hắn thật sự là không chịu nổi.
"Đám người các cậu dám giả mạo lãnh đạo, thật đúng là ăn được gan báo rồi!” Giọng nói đầu húi cua rất nghiêm khắc, giáo huấn Dương Tử Hiên và Hồ Khải.
Lúc hắn nói câu này, phân cục trưởng cục công an thành phố Tử Kim, trung đội cảnh sát giao thông đều đã tới.
Cục trưởng phân cục công an khu Tử Dương quen biết Dương Tử Hiên, vừa nhìn thấy lập tức tiến lên quát lớn: "Các người muốn làm cái gì? Thu phí không tuân theo quy định sao? Còn dám nhục mạ cả lãnh đạo...”
Khu Tử Dương là trung tâm chính trị toàn tỉnh, vị trí phân cục trưởng cục công an cũng cực kỳ mẫn cảm quan trọng, quan uy cực kỳ không nhỏ.
Tóc húi cua cũng quen biết cục trưởng phân cục công an này, có chút kinh ngạc nhìn Dương Tử Hiên, lại có chút ít kinh ngạc nhìn những người đang đi tới.
Trưởng phân cục công an khu Tử Dương vội vàng đi lên, đứng ở bên người Dương Tử Hiên, nói: "Hồ cục trưởng vừa mới gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi sang đây xem xem chuyện gì xảy ra, tôi vội vàng tới đây, may mắn là không đến chậm, Dương sở, ngài không có chuyện gì chứ?"
Khóe miệng Dương Tử Hiên hiên lên nụ cười lạnh, nói: "Tôi có thể có chuyện gì đây, tôi tốt lắm... Như vậy đi, giao nơi đây cho cậu xử lý, lát nữa cho tôi một cái kết quả, tôi còn phải triển khai cuộc họp tại Ủy ban hoạch định chính sách bên kia, hiện tại cũng đã trễ rồi, phải lập tức đi qua đó!”
Đầu húi cua vẻ mặt đầy ngạc nhiên nhìn Dương Tử Hiên, nghe trưởng phân cục công an trước mắt hô Dương Tử Hiên là "Dương sở”, đầu óc oanh một tiếng, mất đi tri giác.
Dương Tử Hiên để Hồ Khải lưu lại hiện trường xử lý, cầm lại giấy chứng nhận, bảo Lão Lưu lái xe chở mình đến Ủy ban hoạch định chính sách.
Hội nghị Ủy ban hoạch định chính sách đã chạy đến một nửa, đề tài thảo luận là cải cách xí nghiệp nhà nước, bản thân Dương Tử Hiên là nhân vật chủ yếu, nhưng lại đến muộn, Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể nói xin lỗi mấy câu: "Trên đường tôi bị cảnh sát giao thông kiểm tra xe, nên mới đến muộn, xin lỗi..."
Vốn không ít người trong Ủy ban hoạch định chính sách không hảo cảm với Dương Tử Hiên, lần này lại đến muộn, trong mắt bọn hắn, nhất định là Dương Tử Hiên cố ý, cố ý đến muộn, làm cho bọn họ phải đợi, diễu võ dương oai.
Càng làm cho người đáng ghê tởm hơn chính là, đã đến muộn, còn biên tập ra lý do cảnh sát giao thông kiểm tra xe vụng về như vậy.
Nhiều cán bộ kỳ cựu tư cách lão thành chính trực hừ lạnh một tiếng, một người nói: "Thì ra cảnh sát giao thông tỉnh thành đã oai phong đến mức này rồi, oai phong đến mức dám tra cả xe mang biển số xe Tỉnh ủy".
"Lao bí thư, cũng không thể nói như vậy, nói không chừng đồng chí Tử Hiên vừa vặn đụng phải một đồng chí cảnh sát giao thông mới nhậm chức, còn chưa kịp nhớ rõ ràng biển số xe Tỉnh ủy và ủy ban tỉnh nữa.”
"Đúng, ha ha ha... Xem ra đồng chí Tử Hiên ra đường không chọn giờ rồi, đi ra ngoài đều đụng phải người mới."
Châm chọc Dương Tử Hiên là phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, phó bí thư đảng tổ, Lao Luân Sĩ, một cán bộ có tư cách cực kỳ lão thành.
Từ lúc mới thiết lập Ban kế hoạch, tiền thân của Ủy ban hoạch định chính sách, về sau lên cấp thành Ủy ban hoạch định chính sách, hắn đều một mực công tác ở Ủy ban hoạch định chính sách, là nhân vật số hai trong Ủy ban hoạch định chính sách.
Dương Tử Hiên biết rõ Lao Luân Sĩ là cán bộ kỳ cựu tính đảng rất mạnh, cực kỳ chính trực, tuy Lao Luân Sĩ mở miệng châm chọc hắn, nhưng Dương Tử Hiên không muốn tranh giành cái gì với một lão đồng chí chính trực như vậy.
Nếu hắn cãi lộn, rồi chuyện lại truyền ra ngoài, nhất định sẽ làm cho ấn tượng của một số người giảm xuống, mặt khác, Dương Tử Hiên tin tưởng câu nói lâu ngày biết người.
Lao Luân Sĩ cũng là người thông minh, không qua bao lâu, sẽ quen thuộc, hiểu Dương Tử Hiên hắn là người nào, hoàn toàn không cần phải vì khí phách nhất thời mà cãi lộn với hắn.
"Đề tài thảo luận hôm nay là vấn đề cải cách xí nghiệp nhà nước, vấn đề cải cách xí nghiệp nhà nước, đã sớm được liệt vào công tác trọng điểm toàn bộ tỉnh trong năm năm tới.”
“Cải cách xí nghiệp nhà nước, cũng không phải cải cách một câu, cải cách lần thứ nhất, có thể làm được rõ ràng, trước kia ủy ban tỉnh đã chọn mấy cái xí nghiệp nhà nước làm nơi thí điểm cải cách, đều là xí nghiệp thuộc tỉnh, tôi cảm thấy chúng ta Ủy ban hoạch định chính sách cũng có thể liệt mấy xí nghiệp vào danh sách nơi làm thí điểm!”
“Ví dụ như nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu đoạn thời gian trước làm cho xôn xao khắp chính trường, còn có cả Đông Nhuộm, đều là xí nghiệp cực kỳ điển hình, chúng ta có thể liệt hai nhà xí nghiệp này vào nơi làm thí điểm."
Lúc Dương Tử Hiên làm việc, không biết ướt át bẩn thỉu dài dòng, lập tức cắt vào chủ đề.
Hiệu suất cao, tác phong nghiêm túc, thật sự khiến Lao Luân Sĩ và các lão đồng chí thoả mãn, tuy thằng nhóc này hung hăng càn quấy, nhưng làm việc rất nghiêm túc.
Trong khoảng thời gian Dương Tử Hiên báo cáo, Viên Đồng Tài luôn trầm mặc, một lúc sau mới lên tiếng: "Trước kia Ích Châu thay đổi chế độ xã hội rất thành công, từ một xí nghiệp ô tô nhỏ, trở thành là chế tạo nhà máy xe tải có lực ảnh hưởng trong cả nước."
“Tuy đã xuất hiện vấn đề xói mòn tài sản quốc hữu, nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm...Không thể phủ nhận công trạng thay đổi chế độ xã hội trước kia của nó."
Dương Tử Hiên cười cười, nói "Những lời Viên chủ nhiệm nói, tôi cũng cực kỳ đồng ý, nhưng khả năng là Viên chủ nhiệm có chỗ không biết rồi, chẳng những nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu tồn tại vấn đề xói mòn tài sản quốc hữu, vấn đề mục nát và hiệu suất thấp bên trong cũng cực kỳ nghiêm trọng, tất nhiên phải tiến hành thay đổi chế độ xã hội..."
Mặt Viên Đồng Tài đen lên, Dương Tử Hiên đang trắng trợn đánh vào mặt hắn.
Dương Tử Hiên cũng không thèm để ý, mâu thuẫn cùng Viên Đồng Tài đã tồn tại từ lâu, cũng không cần phải ngụy trang kề vai sát cánh với hắn.
Ra ngoài phòng họp, về sau, Dương Tử Hiên liền nhận được điện thoại của Hồ Khải, tất cả giấy chứng nhận đều đã cầm trở lại, hỏi thăm Dương Tử Hiên xem nên xử trí những cảnh sát giao thông thu phí không tuân theo quy định thế nào.
Dương Tử Hiên trầm ngâm một chút rồi mới nói: "Đi theo chương trình bình thường, để cho Sài Quá Long định ra văn bản tài liệu, thông báo cảnh cáo lần thứ nhất đối với lãnh đạo chủ quản trung đoàn cảnh sát giao thông tỉnh.”
"Vậy còn những nhân viên cảnh sát giao thông ở hiện trường?"
"Thông báo phê bình! Tiến hành xử phạt hành chính!"
……
Hà Khôn ngồi đối diện cha mình, vừa cười vừa nói: "Cha, lão Vương đội cảnh sát giao thông này, thật đúng là đã đạt đến một trình độ đẳng cấp, cha chỉ công khai nhục nhã Dương Tử Hiên một chút, hắn liền nhớ kỹ Dương Tử Hiên này, còn điều tra xe của hắn...là một nhân tài."
Hà Tân Nghi vừa ăn hoa quả, vừa cười nói: "Đây cũng là một lần khảo nghiệm đối với hắn, trung đoàn trưởng trung đoàn cảnh sát giao thông phải thay đổi người rồi, có thể cân nhắc hắn một tý…con không thấy cuối năm nay, hắn chạy vào nhà chúng ta rất nhiệt tình đấy sao? Là đồng chí không tệ!"
"Nghe nói sở giám sát sẽ tiến hành thông báo cảnh cáo đối với lão Vương, cha xem nên làm sao bây giờ?"
"Ha ha, công việc phòng công an chúng ta, đến lượt Dương Tử Hiên hắn khoa tay múa chân lúc nào rồi, cái cảnh cáo đó, vừa đến chỗ của cha đã bị áp xuống tới rồi, không được thông qua....”
“Lão Vương giúp cha làm việc, cha đương nhiên phải bảo vệ tốt, hi sinh mấy cảnh sát giao thông coi như xong, sở giám sát muốn xử phạt hành chính đối với bọn họ, cứ để cho bọn hắn chịu, mấy cảnh sát giao thông cũng không làm được việc gì...."
Trong nội tâm Dương Tử Hiên rất không thoải mái, cũng không muốn đưa điện thoại cho cảnh sát đầu húi cua kia, trực tiếp chặt đứt điện thoại.
Hành động này lại làm cho Hồ Tự Lập gấp đến quýnh lên.
Loại hiện tượng cảnh sát giao thông thu phí không tuân theo quy định này tại thập niên 90 là chuyện cực kỳ thông thường, thẳng đến thế sau kỷ mới, mới được truyền thông liên tiếp đưa ra ánh sáng, việc thu phí không tuân theo quy định mới bắt đầu khiêm tốn hơn trước đây.
Dương Tử Hiên không biết rốt cuộc Hồ Tự Lập có thông qua việc thu phí không tuân theo quy định, kiếm tiền cho cục công an hay không, nhưng Dương Tử Hiên biết, thật sự muốn điều tra Hồ Tự Lập mà nói, hắn cũng không phải là hạng người hoàn toàn sạch sẽ, không có vấn đề.
Ngày đó cùng nhau ăn cơm với Hồ Tự Lập, đã gặp được hắn chọn một bình ngưu tiên(rượu thuốc cho đàn ông), rõ ràng cho thấy là nuôi một tình nhân ở bên ngoài.
Nếu như những cảnh sát giao thông thu phí không tuân theo quy định này thật sự là Hồ Tự Lập chỉ thị, như vậy, khẳng định là bản thân Hồ Tự Lập cũng tồn tại vấn đề mục nát.
Dương Tử Hiên không muốn điều tra Hồ Tự Lập, hiện tại hắn và Hồ Tự Lập người đứng cùng một chiến hào, Dương Tử Hiên không hi vọng Hồ Tự Lập ngã bởi chút ít vấn đề nhỏ này, bị đám người Hà Tân Nghi kia bắt lấy nhược điểm.
Trực tiếp cắt đứt điện thoại của Hồ Tự Lập, coi như là cho Hồ Tự Lập một lời cảnh cáo.
Nhưng trên thực tế, trong lòng Hồ Tự Lập lại đang cảm thấy cực kỳ buồn bực.
Thái độ trực tiếp cắt đứt điện thoại của Dương Tử Hiên, lại làm cho hắn không thể không cẩn thận, hắn muốn đối phó với Hà Tân Nghi và Hà Khôn, tuyệt đối không thể ly khai khỏi sự hỗ trợ của Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên là thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, mỗi ngày tiếp nhận một đống lớn tin tức tố cáo tố giác cán bộ, đương nhiên có rất nhiều chuyện đều là chứng cớ chưa đầy đủ, nhưng ít nhất, trong tay Dương Tử Hiên vẫn có tài liệu đen về Hà Tân Nghi và Hà Khôn.
Hồ Tự Lập lập tức để cho thư ký kêu lão Trương, phó cục trưởng được phân công quản lý cảnh sát giao thông đến, chất vấn hắn chuyện gì xảy ra.
"Cục trưởng, chuyện này là chuyện gì, tôi thật sự không biết! Vấn đề thu phí không tuân theo quy định, trước kia chúng ta cũng đã thông báo phê bình xử lý một đám người rồi, không biết có phải là một đám thằng nhóc phía dưới kia tự ý làm không."
Hồ Tự Lập phất phất tay áo, để cho hắn lập tức xuống dưới tra một chút, hiện tại rốt cuộc là ai dám tự ý điều tra xe?
Một đoàn người Dương Tử Hiên đang cực kỳ phiền muộn.
Hồ Khải vẫn còn hỏi đầu húi cua, xem hắn rốt cuộc là cảnh sát trung đội nào.
Đầu húi cua trực tiếp quát: "Mày xuống đây, mày xuống rồi nói sau, mày không xuống, đừng có mơ đến chuyện đi!"
Dương Tử Hiên thật đúng là chưa thấy cảnh sát giao thông ngang ngược như vậy, vậy mà lại vô duyên vô cớ không thả bọn họ đi.
"Vậy ý của anh là không để cho chúng tôi đi? Chúng tôi nộp phạt tiền, cũng không để cho chúng tôi đi, đúng không?" Tuy Hồ Khải không biết cáo mượn oai hùm, nhưng trường kỳ đứng ở bên người Dương Tử Hiên, cũng học xong cách xụ mặt dọa người.
Đầu húi cua và đám cảnh sát đồng bọn bên cạnh cười hì hì mấy tiếng, bọn hắn vốn chỉ là vì thiết lập trạm thu phí lấy tiền, nhưng thấy Dương Tử Hiên và Hồ Khải xác thực không giống như là người bình thường, còn hỏi thăm đội ngũ bọn hắn, thoáng cái đến cảnh giác, định bắt Hồ Khải, gán hắn một tội giả mạo lãnh đạo ủy ban tỉnh, dọa cho một trận.
Cho nên tên cảnh sát đầu húi cua không ngừng giựt giây bắt Hồ Khải xuống xe.
Đầu húi cua cười ha ha, nói: "Tôi chưa nói không cho các người đi, các người có thể đi, các người có thể tiến lên, xem đi được bao xa..."
Dương Tử Hiên vốn đang chưa đến mức tức giận, nhưng nghe tên đầu húi cua không ngừng khi dễ mình và người đi đường, trong lòng cảm thấy rất tức giận, ngoài mặt lại có chút giận quá mà hóa cười, thật sự là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, thay đổi biển số xe một cái, ngay cả một cảnh sát giao thông cũng dám khi dễ đến đầu mình rồi.
"Các người chấp pháp không đúng quy định, chúng ta đi cũng không tính là trái pháp luật, lão Lưu, trực tiếp quay đầu!"
Dương Tử Hiên lạnh lùng phân phó nói.
Đầu húi cua vừa nghe Dương Tử Hiên phân phó, lập tức để cho đồng bọn từ phía sau ngăn cản xe Dương Tử Hiên, đằng sau vốn đã chắn rất nhiều xe, muốn quay đầu, độ khó cực kỳ cao, đầu húi cua rất dễ dàng ngăn cản xe Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên bắt chéo hai tay ngực trước, trong nội tâm thực sự nổi giận.
"Các người sẽ phải chịu trách nhiệm vì hành vi của mình!"
"Những lời uy hiếp này không đủ đâu! Xin tha cho tao đi! Mày thật đúng là đã coi mình thành lớn nhân vật ! Tao cảnh cáo chúng mày, chúng mày hoặc là lập tức xuống xe, giao tiền phạt và giấy chứng nhận ra đây, bằng không thì cứ chờ ở chỗ này đi."
Dương Tử Hiên hừ lạnh một tiếng, điện thoại lại vang lên, là Hồ Tự Lập , hắn vừa nghe lão Trương báo cáo, liền gọi điện thoại cho Dương Tử Hiên, nói: "Chúng tôi đã tra xét, toàn đội ngũ cảnh sát giao thông bộ thành phố đều không nhúc nhích, tôi đã để cho cảnh sát khu vực gần đó chạy đến, tôi đoán bọn họ là người trung đoàn cảnh sát giao thông tỉnh."
Dương Tử Hiên cau mày, nói: "Đã biết!”
Hồ Tự Lập gật gật đầu, nói: "Chắc chắn không sai rồi! Không phải là người của chúng ta, thì chính là trung đoàn cảnh sát giao thông tỉnh, đoán chừng là có vài tên tiểu quỷ muốn làm khó cậu."
Tiểu quỷ trong miệng Hồ Tự Lập, tự nhiên là chỉ những người thân tín của Hà Tân Nghi.
Trung đoàn cảnh sát giao thông tỉnh là nghành trực thuộc phòng công an tỉnh, Hà Tân Nghi kinh doanh phòng công an giống như thùng sắt, lực khống chế đối với cảnh sát giao thông trung đoàn cũng rất mạnh.
Sự tình Hà Tân Nghi làm nhục nhã Dương Tử Hiên truyền ra ngoài, về sau, những tiểu quỷ muốn vỗ mông ngựa tâng bốc Hà Tân Nghi, những tiểu quỷ tranh công trước mặt Hà Tân Nghi kia, tự nhiên đều nhớ kỹ về Dương Tử Hiên.
Trong đội cảnh sát giao thông cũng sẽ có người nghe được tin tức này, liền nhắc người ta tra xét biển số xe của Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên vẫn chưa được phân phối xe đặc biệt, trước kia ở bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, hắn thường xuyên sử dụng một cỗ Phú Khang, treo giấy phép Tỉnh ủy.
Cảnh sát giao thông cũng không dám tra giấy phép Tỉnh ủy đại viện, nhưng Dương Tử Hiên còn một cái giấy phép khác, bọn hắn có thể nhận ra.
Hôm nay thiết lập trạm thu phí không tuân theo quy định, không phải là để đặc biệt phạt xe Dương Tử Hiên, mà là kiếm tiền cho công an.
Tóc húi cua nhìn thấy Dương Tử Hiên có vẻ như là người lai lịch không nhỏ, nhưng đi xe biển số rất bình thường, liền cảm thấy không đúng, lập tức để cho người báo cáo lãnh đạo, lãnh đạo đúng là của thân tín Hà Tân Nghi, vừa nghe được liền mừng rỡ, liền nói với đầu húi cua, bọn họ đều là người giả mạo lãnh đạo tỉnh, phải giữ tất cả giấy chứng nhận của bọn hắn.
Bởi vậy mới có một màn ngay cả phạt tiền cũng không cần, trực tiếp không cho xe Dương Tử Hiên rời đi.
Bây giờ coi như là Dương Tử Hiên đã hiểu toàn bộ mọi chuyện, xem ra lực ảnh hưởng đến từ một màn Hà Tân Nghi nhục nhã mình kia, thật đúng là không nhỏ.
Dương Tử Hiên sờ sờ cái mũi, cười cười, nói với Hồ Khải: "Chúng ta đi xuống thôi......"
Hồ Khải và Dương Tử Hiên vừa đi xuống dưới, toàn bộ giấy chứng nhận lập tức bị lấy mất rồi, nhưng thời điểm lục soát công tác chứng minh của Dương Tử Hiên, đầu húi cua thoáng nhìn một ít giới thiệu trên đó, một loạt danh hiệu thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, phó sở trưởng sở giám sát, phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách hiện lên trong mắt hắn, thiếu chút nữa chân đã mềm nhũn ngã xuống.
Hiện tại hắn chỉ có thể khẩn cầu đám người này đều là một đám lừa đảo, giả mạo là lãnh đạo Tỉnh ủy ủy ban tỉnh.
Bằng không thì mấy người bọn hắn thật sự là không chịu nổi.
"Đám người các cậu dám giả mạo lãnh đạo, thật đúng là ăn được gan báo rồi!” Giọng nói đầu húi cua rất nghiêm khắc, giáo huấn Dương Tử Hiên và Hồ Khải.
Lúc hắn nói câu này, phân cục trưởng cục công an thành phố Tử Kim, trung đội cảnh sát giao thông đều đã tới.
Cục trưởng phân cục công an khu Tử Dương quen biết Dương Tử Hiên, vừa nhìn thấy lập tức tiến lên quát lớn: "Các người muốn làm cái gì? Thu phí không tuân theo quy định sao? Còn dám nhục mạ cả lãnh đạo...”
Khu Tử Dương là trung tâm chính trị toàn tỉnh, vị trí phân cục trưởng cục công an cũng cực kỳ mẫn cảm quan trọng, quan uy cực kỳ không nhỏ.
Tóc húi cua cũng quen biết cục trưởng phân cục công an này, có chút kinh ngạc nhìn Dương Tử Hiên, lại có chút ít kinh ngạc nhìn những người đang đi tới.
Trưởng phân cục công an khu Tử Dương vội vàng đi lên, đứng ở bên người Dương Tử Hiên, nói: "Hồ cục trưởng vừa mới gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi sang đây xem xem chuyện gì xảy ra, tôi vội vàng tới đây, may mắn là không đến chậm, Dương sở, ngài không có chuyện gì chứ?"
Khóe miệng Dương Tử Hiên hiên lên nụ cười lạnh, nói: "Tôi có thể có chuyện gì đây, tôi tốt lắm... Như vậy đi, giao nơi đây cho cậu xử lý, lát nữa cho tôi một cái kết quả, tôi còn phải triển khai cuộc họp tại Ủy ban hoạch định chính sách bên kia, hiện tại cũng đã trễ rồi, phải lập tức đi qua đó!”
Đầu húi cua vẻ mặt đầy ngạc nhiên nhìn Dương Tử Hiên, nghe trưởng phân cục công an trước mắt hô Dương Tử Hiên là "Dương sở”, đầu óc oanh một tiếng, mất đi tri giác.
Dương Tử Hiên để Hồ Khải lưu lại hiện trường xử lý, cầm lại giấy chứng nhận, bảo Lão Lưu lái xe chở mình đến Ủy ban hoạch định chính sách.
Hội nghị Ủy ban hoạch định chính sách đã chạy đến một nửa, đề tài thảo luận là cải cách xí nghiệp nhà nước, bản thân Dương Tử Hiên là nhân vật chủ yếu, nhưng lại đến muộn, Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể nói xin lỗi mấy câu: "Trên đường tôi bị cảnh sát giao thông kiểm tra xe, nên mới đến muộn, xin lỗi..."
Vốn không ít người trong Ủy ban hoạch định chính sách không hảo cảm với Dương Tử Hiên, lần này lại đến muộn, trong mắt bọn hắn, nhất định là Dương Tử Hiên cố ý, cố ý đến muộn, làm cho bọn họ phải đợi, diễu võ dương oai.
Càng làm cho người đáng ghê tởm hơn chính là, đã đến muộn, còn biên tập ra lý do cảnh sát giao thông kiểm tra xe vụng về như vậy.
Nhiều cán bộ kỳ cựu tư cách lão thành chính trực hừ lạnh một tiếng, một người nói: "Thì ra cảnh sát giao thông tỉnh thành đã oai phong đến mức này rồi, oai phong đến mức dám tra cả xe mang biển số xe Tỉnh ủy".
"Lao bí thư, cũng không thể nói như vậy, nói không chừng đồng chí Tử Hiên vừa vặn đụng phải một đồng chí cảnh sát giao thông mới nhậm chức, còn chưa kịp nhớ rõ ràng biển số xe Tỉnh ủy và ủy ban tỉnh nữa.”
"Đúng, ha ha ha... Xem ra đồng chí Tử Hiên ra đường không chọn giờ rồi, đi ra ngoài đều đụng phải người mới."
Châm chọc Dương Tử Hiên là phó chủ nhiệm Ủy ban hoạch định chính sách, phó bí thư đảng tổ, Lao Luân Sĩ, một cán bộ có tư cách cực kỳ lão thành.
Từ lúc mới thiết lập Ban kế hoạch, tiền thân của Ủy ban hoạch định chính sách, về sau lên cấp thành Ủy ban hoạch định chính sách, hắn đều một mực công tác ở Ủy ban hoạch định chính sách, là nhân vật số hai trong Ủy ban hoạch định chính sách.
Dương Tử Hiên biết rõ Lao Luân Sĩ là cán bộ kỳ cựu tính đảng rất mạnh, cực kỳ chính trực, tuy Lao Luân Sĩ mở miệng châm chọc hắn, nhưng Dương Tử Hiên không muốn tranh giành cái gì với một lão đồng chí chính trực như vậy.
Nếu hắn cãi lộn, rồi chuyện lại truyền ra ngoài, nhất định sẽ làm cho ấn tượng của một số người giảm xuống, mặt khác, Dương Tử Hiên tin tưởng câu nói lâu ngày biết người.
Lao Luân Sĩ cũng là người thông minh, không qua bao lâu, sẽ quen thuộc, hiểu Dương Tử Hiên hắn là người nào, hoàn toàn không cần phải vì khí phách nhất thời mà cãi lộn với hắn.
"Đề tài thảo luận hôm nay là vấn đề cải cách xí nghiệp nhà nước, vấn đề cải cách xí nghiệp nhà nước, đã sớm được liệt vào công tác trọng điểm toàn bộ tỉnh trong năm năm tới.”
“Cải cách xí nghiệp nhà nước, cũng không phải cải cách một câu, cải cách lần thứ nhất, có thể làm được rõ ràng, trước kia ủy ban tỉnh đã chọn mấy cái xí nghiệp nhà nước làm nơi thí điểm cải cách, đều là xí nghiệp thuộc tỉnh, tôi cảm thấy chúng ta Ủy ban hoạch định chính sách cũng có thể liệt mấy xí nghiệp vào danh sách nơi làm thí điểm!”
“Ví dụ như nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu đoạn thời gian trước làm cho xôn xao khắp chính trường, còn có cả Đông Nhuộm, đều là xí nghiệp cực kỳ điển hình, chúng ta có thể liệt hai nhà xí nghiệp này vào nơi làm thí điểm."
Lúc Dương Tử Hiên làm việc, không biết ướt át bẩn thỉu dài dòng, lập tức cắt vào chủ đề.
Hiệu suất cao, tác phong nghiêm túc, thật sự khiến Lao Luân Sĩ và các lão đồng chí thoả mãn, tuy thằng nhóc này hung hăng càn quấy, nhưng làm việc rất nghiêm túc.
Trong khoảng thời gian Dương Tử Hiên báo cáo, Viên Đồng Tài luôn trầm mặc, một lúc sau mới lên tiếng: "Trước kia Ích Châu thay đổi chế độ xã hội rất thành công, từ một xí nghiệp ô tô nhỏ, trở thành là chế tạo nhà máy xe tải có lực ảnh hưởng trong cả nước."
“Tuy đã xuất hiện vấn đề xói mòn tài sản quốc hữu, nhưng khuyết điểm không che lấp được ưu điểm...Không thể phủ nhận công trạng thay đổi chế độ xã hội trước kia của nó."
Dương Tử Hiên cười cười, nói "Những lời Viên chủ nhiệm nói, tôi cũng cực kỳ đồng ý, nhưng khả năng là Viên chủ nhiệm có chỗ không biết rồi, chẳng những nhà máy chế tạo ô tô Ích Châu tồn tại vấn đề xói mòn tài sản quốc hữu, vấn đề mục nát và hiệu suất thấp bên trong cũng cực kỳ nghiêm trọng, tất nhiên phải tiến hành thay đổi chế độ xã hội..."
Mặt Viên Đồng Tài đen lên, Dương Tử Hiên đang trắng trợn đánh vào mặt hắn.
Dương Tử Hiên cũng không thèm để ý, mâu thuẫn cùng Viên Đồng Tài đã tồn tại từ lâu, cũng không cần phải ngụy trang kề vai sát cánh với hắn.
Ra ngoài phòng họp, về sau, Dương Tử Hiên liền nhận được điện thoại của Hồ Khải, tất cả giấy chứng nhận đều đã cầm trở lại, hỏi thăm Dương Tử Hiên xem nên xử trí những cảnh sát giao thông thu phí không tuân theo quy định thế nào.
Dương Tử Hiên trầm ngâm một chút rồi mới nói: "Đi theo chương trình bình thường, để cho Sài Quá Long định ra văn bản tài liệu, thông báo cảnh cáo lần thứ nhất đối với lãnh đạo chủ quản trung đoàn cảnh sát giao thông tỉnh.”
"Vậy còn những nhân viên cảnh sát giao thông ở hiện trường?"
"Thông báo phê bình! Tiến hành xử phạt hành chính!"
……
Hà Khôn ngồi đối diện cha mình, vừa cười vừa nói: "Cha, lão Vương đội cảnh sát giao thông này, thật đúng là đã đạt đến một trình độ đẳng cấp, cha chỉ công khai nhục nhã Dương Tử Hiên một chút, hắn liền nhớ kỹ Dương Tử Hiên này, còn điều tra xe của hắn...là một nhân tài."
Hà Tân Nghi vừa ăn hoa quả, vừa cười nói: "Đây cũng là một lần khảo nghiệm đối với hắn, trung đoàn trưởng trung đoàn cảnh sát giao thông phải thay đổi người rồi, có thể cân nhắc hắn một tý…con không thấy cuối năm nay, hắn chạy vào nhà chúng ta rất nhiệt tình đấy sao? Là đồng chí không tệ!"
"Nghe nói sở giám sát sẽ tiến hành thông báo cảnh cáo đối với lão Vương, cha xem nên làm sao bây giờ?"
"Ha ha, công việc phòng công an chúng ta, đến lượt Dương Tử Hiên hắn khoa tay múa chân lúc nào rồi, cái cảnh cáo đó, vừa đến chỗ của cha đã bị áp xuống tới rồi, không được thông qua....”
“Lão Vương giúp cha làm việc, cha đương nhiên phải bảo vệ tốt, hi sinh mấy cảnh sát giao thông coi như xong, sở giám sát muốn xử phạt hành chính đối với bọn họ, cứ để cho bọn hắn chịu, mấy cảnh sát giao thông cũng không làm được việc gì...."
/705
|