Trời trong xanh, mây trắng, nắng chói chang. Những tàn cây đung đưa nghiêng mình trong gió đón chào cái ánh nắng ban mai vừa chóm dậy, tiếng chim hót líu lo, mùi thơm thoang thoảng của những bông hoa đang lan rung rinh đua nhau chào một ngày mới
Buổi sáng mùa xuân thật ấm áp quá. Cũng như thường lệ trên con đường quen thuộc một cô bé tóc cột đuôi ngựa khoác trên người một chiếc áo sơ mi, một chiếc quần Jean, một cái kính cận ôm một cái cặp chạy thật nhanh để đến trường để không phải trễ học.Cô gái này rất mạnh bạo, rất có cá tính nhưng cũng là một con người thật khó hiểu. Mãi chạy thật nhanh và rồi..Ầm.Thiên Thiên đụng phải một anh chàng cũng đang đi phía trước mặt. Không cần giải thích nhiều Thiên Thiên đứng dậy với ánh mắt hình viên đạn :
- Đi đứng kiểu gì thế hả, như con rùa cản đường cản lối của người ta
Đã bị đâm trúng lại còn bị thêm một câu chào đầu buổi sáng :
- Con nhỏ kia. Cô có bị điên không hả ? Cô đâm vào bổn thiếu gia mà còn nói lí nữa hả ?
- Đồ Quỷ Vương
-Cô nói cái gì hả ?
- Tui nói anh là đồ quỷ vương. Cầu trời trên đường đi anh vấp cục đá té chết cho rồi.
- Cô ngang như cua vậy.. Nếu cô không phải là con gái thì tui đã cho cô ít phép tắt rồi ( cười đắc ý . )
- Anh có ngon thì nhào vô.( vừa nói vừa chạy vì trễ học ). Tôi đang gấp nếu không tui sẽ tính sổ với anh
Nói xong Thiên Thiên chạy một mạch bỏ lại anh chàng đang đứng với vẻ mặt tức tối của một người bị con gái hạ nhục, anh lầm bầm :
- Cầu cho cô lấy phải thằng quỷ vương làm chồng để xem cô còn nói người khác là quỷ vương nữa không !
Nói xong anh ta cũng tiếp tục đi về phí trước.
Đến trước cổng trường Thiên Thiên bị bảo vệ chặn lại không cho vào. Lần này lại phải giở độc chiêu của cô bé " Nủng nịu kế"
- Bác ơiiiiiiiiiiiiiiii!! Cháu bị tai nạn giữa đường đo Bác cho cháu vào đi để cháu còn lên phòng y tế bôi thuốc ( với vết trầy xước do cú ngã khi đụng cái thằng quỷ vương)
Không chịu nồi bác bảo vệ đành mở cổng và chưa nói thêm được câu nào cô bé đã chạy cái vèo vào tuốt sân trường
- Té đau thế mà chạy nhanh thật ( bác bảo vệ lầm bầm )
Buổi sáng mùa xuân thật ấm áp quá. Cũng như thường lệ trên con đường quen thuộc một cô bé tóc cột đuôi ngựa khoác trên người một chiếc áo sơ mi, một chiếc quần Jean, một cái kính cận ôm một cái cặp chạy thật nhanh để đến trường để không phải trễ học.Cô gái này rất mạnh bạo, rất có cá tính nhưng cũng là một con người thật khó hiểu. Mãi chạy thật nhanh và rồi..Ầm.Thiên Thiên đụng phải một anh chàng cũng đang đi phía trước mặt. Không cần giải thích nhiều Thiên Thiên đứng dậy với ánh mắt hình viên đạn :
- Đi đứng kiểu gì thế hả, như con rùa cản đường cản lối của người ta
Đã bị đâm trúng lại còn bị thêm một câu chào đầu buổi sáng :
- Con nhỏ kia. Cô có bị điên không hả ? Cô đâm vào bổn thiếu gia mà còn nói lí nữa hả ?
- Đồ Quỷ Vương
-Cô nói cái gì hả ?
- Tui nói anh là đồ quỷ vương. Cầu trời trên đường đi anh vấp cục đá té chết cho rồi.
- Cô ngang như cua vậy.. Nếu cô không phải là con gái thì tui đã cho cô ít phép tắt rồi ( cười đắc ý . )
- Anh có ngon thì nhào vô.( vừa nói vừa chạy vì trễ học ). Tôi đang gấp nếu không tui sẽ tính sổ với anh
Nói xong Thiên Thiên chạy một mạch bỏ lại anh chàng đang đứng với vẻ mặt tức tối của một người bị con gái hạ nhục, anh lầm bầm :
- Cầu cho cô lấy phải thằng quỷ vương làm chồng để xem cô còn nói người khác là quỷ vương nữa không !
Nói xong anh ta cũng tiếp tục đi về phí trước.
Đến trước cổng trường Thiên Thiên bị bảo vệ chặn lại không cho vào. Lần này lại phải giở độc chiêu của cô bé " Nủng nịu kế"
- Bác ơiiiiiiiiiiiiiiii!! Cháu bị tai nạn giữa đường đo Bác cho cháu vào đi để cháu còn lên phòng y tế bôi thuốc ( với vết trầy xước do cú ngã khi đụng cái thằng quỷ vương)
Không chịu nồi bác bảo vệ đành mở cổng và chưa nói thêm được câu nào cô bé đã chạy cái vèo vào tuốt sân trường
- Té đau thế mà chạy nhanh thật ( bác bảo vệ lầm bầm )
/27
|