Nhâm Thần Phong nói bâng quơ, nếu người bình thường nghe thấy chắc chắn sẽ không hiêủ hắn đang nói gì, nhưng mà Phó Dung Phàm nghe lại hiểu được rất rõ ràng .
“Nói như vậy là cậu không hài lòng với tiểu tử còn chưa dứt sữa Hàn Triệt kia? Cho nên liền chẳng phân biệt được trắng đen trái phải nổi lên cơn ghen, sau đó làm cho tiểu bảo bối của cậu bị…” Phó Dung Phàm lay động ly rượu trong tay, sắc rượu màu đỏ sẫm như máu , hắn cứ cười như không cười nhìn người bạn lớn lên cùng mình đang ngồi trước mặt, không biết nên khóc hay cười.
“Ghen?” Nhâm Thần Phong hừ một tiếng, “Lời này dùng ở trên người mình, cậu không cảm thấy là rất buồn cười sao?”
“Cậu vẫn có thể mạnh miệng hơn một chút nữa.” Phó Dung Phàm mặt mày tươi cười rạng rỡ, “Cậu chính là không nghĩ tới Hàn Triệt kia cư nhiên lại là em trai thân sinh của Thư Liên, chậc chậc, nhìn bộ dáng kinh ngạc của cậu, thật đúng là thú vị.”
Nhâm Thần Phong không nói gì, chỉ rút ra một điếu thuốc châm lửa hút..
Em trai ? Có người em trai nào, lại dùng cái loại ánh mắt ấy nhìn chị ruột của chính mình không?
Hắn cũng không phải là một tên trời sinh vừa ngu ngốc vừa bạo ngược, tuy rằng Thư Liên thường làm cho cảm xúc của hắn không khống chế được, nhưng việc nhìn người ấy, hắn có thể khẳng định rõ ràng hắn không phải nhất thời ghen tuông.
Ghen? Chẳng lẽ hắn thật sự mê luyến thân thể của cô?
Trong khoảng thời gian cô bị Hàn Triệt mang đi này, hắn cũng đã thử quay trở lại cuộc sống trước kia, lúc thì bận rộn làm việc ở công ty, lúc nhàn rỗi thì tụ tập bạn bè, cũng có không ít phụ nữ yêu thương nhung nhớ, nhưng mà không biết vì cái gì, vẫn không thể gợi lên hứng thú.
Cô không phải xinh đẹp đến mực không ai sánh bằng, cũng không có dáng người ma quỷ hoàn mỹ đến mức làm cho người ta sôi máu, mỗi khi yên tĩnh một mình hắn lại đặc biệt nhớ lại bộ dáng cô cuộn người gào khóc thương tâm vào buổi chiều kia, nhất là khi biết được nội dung thỏa thuận của ‘ ông già’ và người phụ nữ kia, hình ảnh ấy xuất hiện ngày càng thường xuyên hơn.
Hắn quả nhiên cuồng vọng tự tin không ai bì nổi, cho nên mỗi khi có chuyện xảy ra đều suy nghĩ theo chủ quan của chính mình, hiểu lầm? có lẽ thật sự có hiểu lầm, nhưng mỗi lần nghĩ tới tính tình cô yêu đuối ai cũng có thể bắt nạt, hắn chỉ còn cảm giác giận dữ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Quả nhiên, vừa nhắc đến Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Thần Phong, cậu xem xem, tiểu bảo bối của cậu đến đây kìa.” Phó Dung Phàm cười dài nói.
Nhâm Thần Phong trừng mắt liếc hắn một cái, nghĩ muốn dùng chiêu này để lừa hắn chắc, biện pháp này quá ngây thơ .
“haiz? Bọn họ còn khoác tay, xem ra tình cảm của hai chị em quả nhiên rất thân thiết.” Phó Dung Phàm nhấp một ngụm rượu, cười đến rất có ý tứ hàm xúc.
Thuận theo ánh mắt hắn nhìn qua, Nhâm Thần Phong quả nhiên nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc, quả thật là cô, khoác lên người váy áo màu vàng nhạt, bên ngoài phhủ thêm một lớp áo khoác nhung, cô thoạt nhìn so với Hàn Triệt còn thấp nữa cái đầu, lúc nói chuyện đầu ngẩng lên nhìn hắn, trên gương mặt là vẻ thoải mái ngọt ngào, trông như cô gái nhỏ đang trong thời kỳ yêu đương ngọt ngào.
Hàn Triệt vẫn đang là tiêu điểm của nữ giới trong bữa tiệc, tay hắn khoác tay Thư Liên, lẳng lặng nghe cô nói chuyện gì đó, bỗng nhiên nở nụ cười, sự bình tĩnh của hắn lúc này giống như hồ nước tĩnh lặng bị khuấy động, gợn sóng lăn tăn.
“Nếu như không biết bọn họ là chị em, thoạt nhìn thật đúng là xứng đôi.” Phó Dung Phàm huýt sáo.
“Ngươi đã quên Hàn Triệt làm nhục Thanh Long bang như thế nào sao?” Nhâm Thần Phong vừa nói, thấy sắc mặt Phó Dung Phàm liền khẽ biến, “Câm miệng!”
“Thanh Long bang vẫn là ‘ông già’ làm chủ, liên quan gì tới mình.” Phó Dung Phàm một ngụm đem rượu đỏ uống cạn, đứng dậy, “cậu cứ vịt chết còn cứng mỏ, xem diễn tiếp đi, trai tài gái sắc, Kim Đồng Ngọc Nữ, thật đúng là đẹp mắt.”
Hắn đứng dậy ra khỏi phòng, Nhâm Thần Phong xoa xoa mi tâm, không nói nên lời tư vị ở đáy lòng.
Từ nhỏ đến lớn, đây vẫn là lần đầu tiên hắn cùng Phó Dung Phàm cãi nhau, người bạn tốt này tính tình như thế nào hắn đều biết rõ, lúc nào cũng giả vờ không quan tâm, nhưng trên thực tế đối với việc nào cũng thật sự rất tích cực, bằng không hắn cũng sẽ không bởi vì một đoạn cảm tình mất đi mà không bao giờ tin tưởng vào phụ nữ nữa, trở nên phóng đãng ,phong lưu.
Chuyện của Thanh Long bang, Phó Dung Phàm cũng không muốn quản , hắn chính là quá nhàn rỗi, vài năm qua mâu thuẫn giữa Phong Hỏa đường và Thanh Long bang hắn cũng đã bị lão già làm cho phiền não , lời hắn vừa nói ra , như lửa đổ thêm dầu.
Nhưng trước mắt chuyện này cũng không phải là chuyện quan trọng nhất, hắn nhìn Thư Liên cùng Hàn Triệt không coi ai ra gì nói nói cười cười, dường như người phụ nữ kia chỉ khi rời khỏi bản thân mình, mới có thể lộ ra phong thái tự nhiên này lại còn vui vẻ tươi cười.
Hắn muốn cô! Ý niệm này đột nhiên từ trong đầu hắn chui ra, làm cho hắn giật nảy mình, nguy hiểm như thế mãnh liệt như vậy.
Hắn không chỉ mê luyến thân thể của cô, còn có nhiều nhân tố khác nữa , nhưng Nhâm Thần Phong nhất định sẽ không tự mình thừa nhận điểm này , dỗ cho một người phụ nữ vui vẻ, chuyện này còn không phải dễ dàng sao, phương pháp trước kia của hắn có vẻ cực đoan, nếu cô không thích cường thế , như vậy hắn có thể đổi sang phương thức khác dỗ cô.
Nhâm Thần Phong ném tàn thuốc trong tay xuống đứng lên, dáng người hoàn mỹ cùng với vẻ mặt tà khí, không thể phủ nhận hắn quả thực rất có sức hấp dẫn đối với phụ nữ.
Thư Liên, em sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay tôi …
“Nói như vậy là cậu không hài lòng với tiểu tử còn chưa dứt sữa Hàn Triệt kia? Cho nên liền chẳng phân biệt được trắng đen trái phải nổi lên cơn ghen, sau đó làm cho tiểu bảo bối của cậu bị…” Phó Dung Phàm lay động ly rượu trong tay, sắc rượu màu đỏ sẫm như máu , hắn cứ cười như không cười nhìn người bạn lớn lên cùng mình đang ngồi trước mặt, không biết nên khóc hay cười.
“Ghen?” Nhâm Thần Phong hừ một tiếng, “Lời này dùng ở trên người mình, cậu không cảm thấy là rất buồn cười sao?”
“Cậu vẫn có thể mạnh miệng hơn một chút nữa.” Phó Dung Phàm mặt mày tươi cười rạng rỡ, “Cậu chính là không nghĩ tới Hàn Triệt kia cư nhiên lại là em trai thân sinh của Thư Liên, chậc chậc, nhìn bộ dáng kinh ngạc của cậu, thật đúng là thú vị.”
Nhâm Thần Phong không nói gì, chỉ rút ra một điếu thuốc châm lửa hút..
Em trai ? Có người em trai nào, lại dùng cái loại ánh mắt ấy nhìn chị ruột của chính mình không?
Hắn cũng không phải là một tên trời sinh vừa ngu ngốc vừa bạo ngược, tuy rằng Thư Liên thường làm cho cảm xúc của hắn không khống chế được, nhưng việc nhìn người ấy, hắn có thể khẳng định rõ ràng hắn không phải nhất thời ghen tuông.
Ghen? Chẳng lẽ hắn thật sự mê luyến thân thể của cô?
Trong khoảng thời gian cô bị Hàn Triệt mang đi này, hắn cũng đã thử quay trở lại cuộc sống trước kia, lúc thì bận rộn làm việc ở công ty, lúc nhàn rỗi thì tụ tập bạn bè, cũng có không ít phụ nữ yêu thương nhung nhớ, nhưng mà không biết vì cái gì, vẫn không thể gợi lên hứng thú.
Cô không phải xinh đẹp đến mực không ai sánh bằng, cũng không có dáng người ma quỷ hoàn mỹ đến mức làm cho người ta sôi máu, mỗi khi yên tĩnh một mình hắn lại đặc biệt nhớ lại bộ dáng cô cuộn người gào khóc thương tâm vào buổi chiều kia, nhất là khi biết được nội dung thỏa thuận của ‘ ông già’ và người phụ nữ kia, hình ảnh ấy xuất hiện ngày càng thường xuyên hơn.
Hắn quả nhiên cuồng vọng tự tin không ai bì nổi, cho nên mỗi khi có chuyện xảy ra đều suy nghĩ theo chủ quan của chính mình, hiểu lầm? có lẽ thật sự có hiểu lầm, nhưng mỗi lần nghĩ tới tính tình cô yêu đuối ai cũng có thể bắt nạt, hắn chỉ còn cảm giác giận dữ, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
“Quả nhiên, vừa nhắc đến Tào Tháo thì Tào Tháo đến, Thần Phong, cậu xem xem, tiểu bảo bối của cậu đến đây kìa.” Phó Dung Phàm cười dài nói.
Nhâm Thần Phong trừng mắt liếc hắn một cái, nghĩ muốn dùng chiêu này để lừa hắn chắc, biện pháp này quá ngây thơ .
“haiz? Bọn họ còn khoác tay, xem ra tình cảm của hai chị em quả nhiên rất thân thiết.” Phó Dung Phàm nhấp một ngụm rượu, cười đến rất có ý tứ hàm xúc.
Thuận theo ánh mắt hắn nhìn qua, Nhâm Thần Phong quả nhiên nhìn thấy hai bóng dáng quen thuộc, quả thật là cô, khoác lên người váy áo màu vàng nhạt, bên ngoài phhủ thêm một lớp áo khoác nhung, cô thoạt nhìn so với Hàn Triệt còn thấp nữa cái đầu, lúc nói chuyện đầu ngẩng lên nhìn hắn, trên gương mặt là vẻ thoải mái ngọt ngào, trông như cô gái nhỏ đang trong thời kỳ yêu đương ngọt ngào.
Hàn Triệt vẫn đang là tiêu điểm của nữ giới trong bữa tiệc, tay hắn khoác tay Thư Liên, lẳng lặng nghe cô nói chuyện gì đó, bỗng nhiên nở nụ cười, sự bình tĩnh của hắn lúc này giống như hồ nước tĩnh lặng bị khuấy động, gợn sóng lăn tăn.
“Nếu như không biết bọn họ là chị em, thoạt nhìn thật đúng là xứng đôi.” Phó Dung Phàm huýt sáo.
“Ngươi đã quên Hàn Triệt làm nhục Thanh Long bang như thế nào sao?” Nhâm Thần Phong vừa nói, thấy sắc mặt Phó Dung Phàm liền khẽ biến, “Câm miệng!”
“Thanh Long bang vẫn là ‘ông già’ làm chủ, liên quan gì tới mình.” Phó Dung Phàm một ngụm đem rượu đỏ uống cạn, đứng dậy, “cậu cứ vịt chết còn cứng mỏ, xem diễn tiếp đi, trai tài gái sắc, Kim Đồng Ngọc Nữ, thật đúng là đẹp mắt.”
Hắn đứng dậy ra khỏi phòng, Nhâm Thần Phong xoa xoa mi tâm, không nói nên lời tư vị ở đáy lòng.
Từ nhỏ đến lớn, đây vẫn là lần đầu tiên hắn cùng Phó Dung Phàm cãi nhau, người bạn tốt này tính tình như thế nào hắn đều biết rõ, lúc nào cũng giả vờ không quan tâm, nhưng trên thực tế đối với việc nào cũng thật sự rất tích cực, bằng không hắn cũng sẽ không bởi vì một đoạn cảm tình mất đi mà không bao giờ tin tưởng vào phụ nữ nữa, trở nên phóng đãng ,phong lưu.
Chuyện của Thanh Long bang, Phó Dung Phàm cũng không muốn quản , hắn chính là quá nhàn rỗi, vài năm qua mâu thuẫn giữa Phong Hỏa đường và Thanh Long bang hắn cũng đã bị lão già làm cho phiền não , lời hắn vừa nói ra , như lửa đổ thêm dầu.
Nhưng trước mắt chuyện này cũng không phải là chuyện quan trọng nhất, hắn nhìn Thư Liên cùng Hàn Triệt không coi ai ra gì nói nói cười cười, dường như người phụ nữ kia chỉ khi rời khỏi bản thân mình, mới có thể lộ ra phong thái tự nhiên này lại còn vui vẻ tươi cười.
Hắn muốn cô! Ý niệm này đột nhiên từ trong đầu hắn chui ra, làm cho hắn giật nảy mình, nguy hiểm như thế mãnh liệt như vậy.
Hắn không chỉ mê luyến thân thể của cô, còn có nhiều nhân tố khác nữa , nhưng Nhâm Thần Phong nhất định sẽ không tự mình thừa nhận điểm này , dỗ cho một người phụ nữ vui vẻ, chuyện này còn không phải dễ dàng sao, phương pháp trước kia của hắn có vẻ cực đoan, nếu cô không thích cường thế , như vậy hắn có thể đổi sang phương thức khác dỗ cô.
Nhâm Thần Phong ném tàn thuốc trong tay xuống đứng lên, dáng người hoàn mỹ cùng với vẻ mặt tà khí, không thể phủ nhận hắn quả thực rất có sức hấp dẫn đối với phụ nữ.
Thư Liên, em sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay tôi …
/108
|