Thân thể Dương Gia Bảo không tốt, nếu Dương môn thái quân muốn hưng thịnh Dương gia thì phải dựa vào Triệu Đạc Dật.
Nếu không Dương môn thái quân sẽ không hao hết tâm tư khiến Triệu Đạc Dật bái sư.
Nắm chắc Triệu Đạc Dật, Tần vương phi liền nắm chặt cổ Dương gia.
- Dật nhi, chúng ta dùng bữa đi.
- Dạ.
Triệu Đạc Dật thấy Tần vương phi vơi bớt sầu lo, có vài phần an tâm, liền khuyên nhủ:
- Mẫu phi không cần lo lắng cho bọn đệ đệ, ở Đông Cung là ai cũng không dám bạc đãi nhi tử của phụ vương, gần đây đại huynh có uy danh rất lớn, người ở Đông Cung không dám đối xử không tốt với bọn đệ đệ.
Vốn dĩ tâm tình đang tốt lên, Tần vương phi nghe thấy câu này, nước mắt lại muốn trào ra.
Đích tử lại lưu lạc đến nổi phải xem sắc mặt thứ nghiệt( thứ xuất+ nghiệt chủng), ở Đại Minh triều là chuyện chưa từng nghe thấy.
Đích thứ khác biệt, ở huân quý nhân gia vô cùng khắc nghiệt.
Cho dù Tần vương phi là kế phi, nàng sinh nhi tử cũng là đích tử, so với Triệu Đạc Trạch còn cao quý hơn vài phần.
- Dật nhi ăn thử đi.
Tần vương phi nhịn xuống khó chịu, gắp đồ ăn cho Triệu Đạc Dật:
- Phần lớn đều là thức ăn ngươi thích, ăn nhiều một chút.
Triệu Đạc Dật biết Tần vương phi cùng Triệu Đạc Trạch có khúc mắc, cũng không nhiều lời nữa, chuyên tâm ăn đồ ăn.
Dùng bữa xong, Tần vương phi lại nói:
- Tiểu thư của Hưng Vinh hầu phủ ngươi cũng gặp rồi, ngươi thấy tốt không?
- Hết thảy đều để mẫu phi làm chủ.
Triệu Đạc Dật cười thẹn thùng, chắp tay nói:
- Mẫu phi nhìn thấy tốt, nàng liền tốt, mẫu phi sẽ không hại ta.
- Hoàn Nương phẩm mạo xuất sắc, tính tình thân hòa hoạt bát, tổ mẫu của ngươi rất thích, chỉ là liên lụy đến sủng phi hậu cung...Ta sợ vương gia không thích. Ngươi cũng nói thái tử điện hạ rất được bệ hạ tín nhiệm, mấy năm gần đây cô cô của Hoàn Nương sủng quan lục cung, nhiều lần cùng hoàng hậu nương nương tranh phong, ta lo lắng...Lo lắng chuyện Hán Sơ lại tái hiện.
- Hoàng thượng không phải là Hán Cao Tổ, hoàng hậu nương nương cũng không phải là Lữ hoàng hậu.
Triệu Đạc Dật khẽ than thở:
- Dù được sủng ái, không có hoàng tử thì có tác dụng gì? Chỉ là chuyện mẫu phi lo lắng cũng có đạo lý, hoàng hậu luôn là quốc mẫu, cô cô của nàng thực sự quá phận.
- Trừ cô cô của nàng ra, Hoàn Nương thật sự rất tốt. Trên đời này không có người vạn toàn.
Tần vương phi suy nghĩ nói:
- Ta muốn giúp ngươi tìm một thê tử giống thế tử phi...... Đáng tiếc nếu nhân gia bình thường cũng có thể dưỡng ra thế tử phi, thì đã không được thế tử gia đau sủng đến như vậy. Thế tử gia xem thế tử phi như bảo bối mà đối đãi, từ khi có thế tử phi, thế tử gia cũng không tìm người khác.
Triệu Đạc Dật cười nhàn nhạt, nói:
- Bởi vì đáng giá.
Bộ dáng của hắn vân đạm phong khinh giống như hoàn toàn buông xuống.
Tần vương phi có chút không cam lòng, nếu Triệu Đạc Dật từng thích thế tử phi, sao có thể không có cảm giác? Hay là hắn đã không còn dũng khí nhớ thương thế tử phi?
Nghĩ đến Khương Lộ Dao trầm ổn xinh đẹp, trong lòng Tần vương phi đau xót, luôn tự cho mình rất cao, lại ở trước mặt Khương Lộ Dao chịu không ít ám toán.
Vương phủ bị Khương Lộ Dao thẩm thấu tầng tầng lớp lớp, hiện giờ bị thiệt hại không ít, dù nước luộc vẫn ở trong tay nàng.
( Yul: các nàng hiểu nước luộc là gì k? K hiểu thì lần sau ta đổi từ khác)
Nhưng Khương Lộ Dao ra những điều lệ chế độ, bức thân tín của Tần vương phi không dám vượt qua giới hạn, cho dù thân tín làm quản sự, cũng khó giống như trước kia tùy tâm sở dục.
Đám thân tín này phần lớn đều là lão nhân trong vương phủ, cũng có rất nhiều người là hạ nhân hồi môn của Tần vương phi, ở trước mặt chủ tử cũng rất có thể diện, lại bị tân quy củ trói buộc, đương nhiên bọn họ muốn nháo sự, Tần vương phi để cho bọn họ đi tới trước mặt thái phi khóc lóc kể lể ủy khuất.
Kết quả, không đợi bọn họ khóc lóc kể lể xong, Khương Lộ Dao đã mang theo sổ sách đi gặp thái phi.
Nợ cũ nhiều năm, Khương Lộ Dao chỉ dùng một canh giờ liền tính ra rành mạch, này tính toán không quan trọng, quan trọng là đám người này tham ô không ít bạc, khiến thái phi tức giận muốn bật ngửa, vừa lúc thân mẫu của Khương Lộ Dao là nhị phu nhân cũng ở đó, nói một đống lời nói, còn mắng to hạ nhân vương phủ không biết xấu hổ, dám đào góc tường vương phủ.
Nhị phu nhân hận nhất chính là loại nô tài này, nói chuyện không hề khách khí, cũng kiến nghị thái phi không thể lưu lại đám nô tài như thế.
Tần vương phi vốn định cầu tình cho bọn chúng, nếu vương phủ đối đãi với nô tài quá khắc nghiệt, sẽ khiến người ngoài nghị luận.
Nhị phu nhân lại nói, tham ô bạc, còn phải khách khí? Đối với hạ nhân tham ô bạc còn phải phóng túng tha thứ, chủ tử không phải là ngốc bình thường, mà chính là đại đại ngốc.
Nhị phu nhân nhìn Tần vương phi như kẻ ngốc còn ẩn hiện thương cảm.
Thái phi cũng buông tay mặc kệ, Khương Lộ Dao cũng không bắt đám người này làm như thế nào, chỉ muốn bọn hộ truy hồi(tìm trả) lại số bạc mà bọn họ đã tham ô, nhưng bạc đều đã dùng hết, bọn họ làm gì còn bạc mà trả?
Khương Lộ Dao vẫn có biện pháp khác, chính là lấy công gán nợ, mỗi tháng trừ bạc tiêu vặt tất yếu trong sinh hoạt ra, còn lại tiền công toàn bộ khấu trừ, khiến bọn họ làm như con ở.
Hạ nhân trong vương phủ bị chải vuốt một phen, lúc này không còn ai dám xem thường thế tử phi.
Sửa trị hạ nhân còn không phải khiến Tần vương phi tức giận, càng khiến nàng cảm thấy nghẹn khuất chính là, Khương Lộ Dao không cho nàng một chút cơ hội, bên này nàng mới vừa thuyết phục các phòng còn lại trong Khương gia, bên kia Khương gia đã nháo ra chuyện thứ xuất mưu hại đích mẫu là chuyện bất hiếu bị gièm pha.
Khương gia sẽ phân gia, hiện giờ Vĩnh Ninh hầu phủ chỉ có một nhà Khương nhị gia, Tần vương phi mưu hoa này nọ đều để nước chảy mây bay.
Tần vương phi còn tính dùng chuyện Khương Lộ Kỳ cùng Triệu Đạc Dật có tư tình, hoặc là bắt chẹt Tiêu Duệ Hoa, hoặc là mượn chuyện này bôi đen Khương Lộ Dao, cũng từng nghĩ sẽ mượn chuyện về Khương Lộ Kỳ kéo Khương Lộ Dao cùng Triệu Đạc Dật vào với nhau...Còn không chờ nàng hành động.
Bên kia Tiêu Duệ Hoa kiên chọn hai phòng, lại thú một vị thê tử, Khương Lộ Kỳ lấy danh nghĩa dưỡng bệnh đóng cửa không ra.
Mỗi một lần, Khương Lộ Dao đều đi trước Tần vương phi, khiến mọi kế sách của Tần vương phi không thể tiến hành, mỗi lần đều buồn bực không thôi.
Tần vương phi có đôi khi suy nghĩ, có phải Khương Lộ Dao có thuật đọc tâm? Mỗi lần nàng định làm cái gì, nàng ta đều loại bỏ các nhược điểm một cách sạch sẽ?
Không cho Tần vương phi một cơ hội nào?
Không thể chờ Tần vương phi ra chiêu, rồi sau đó Khương Lộ Dao phản kích lại sao?
Tần vương phi xoa trán:
- Thế tử phi cũng rất thích Hoàn Nương, thế tử phi so với Hoàn Nương càng thông tuệ hơn, muốn kéo quan hệ với sủng phi hậu cung.
- Mẫu phi...
Triệu Đạc Dật không muốn nói xấu tẩu tử:
- Tẩu tử chỉ đơn thuần coi trọng tiểu thư Hưng Vinh hầu phủ.
- Dật nhi a, ta lo lắng sau này thê tử của ngươi so với thế tử phi sẽ không có địa vị.
- Tẩu tử là thế tử phi, địa vị ở vương phủ theo lý nên cao hơn thê tử của nhi tử.
- Ngươi?
Tần vương phi lại bị Triệu Đạc Dật làm nghẹn, thêm buồn bực nữa rồi:
- Thôi, nếu thái phi cùng vương gia đồng ý, ta cũng không nói gì nữa.
Triệu Đạc Dật gật đầu nói:
- Nhi tử khiến mẫu phi nhọc lòng rồi.
- Không sao, chỉ là không biết vương gia có thể coi trọng Hoàn Nương hay không.
Nếu Tần vương phi dám chọn Hoàn Nương để kích thích thần kinh đám người Dương môn quả phụ, thì nàng đã biết Tần vương có khả năng đồng ý hôn sự này.
Tần vương cũng không phải coi trọng cô cô sủng phi của Hoàn Nương, mà là coi trọng ân oán giữa Hưng Vinh hầu cùng Dương Soái.
Tần vương chỉ muốn tiêu trừ sự ảnh hưởng từ liên hôn với Dương Soái.
Thú ái nữ Hưng Vinh hầu có ân oán với Dương Soái, cũng có thể tỏ thái độ với hoàng thượng, Tần vương vô tâm tiếp nhận Dương Soái.
Đồng thời bệnh tình của thái tử cũng khiến Tần vương lo lắng, một khi thái tử bệnh chết, hoàng thượng nhất định sẽ phế hậu lập hoàng hậu khác, lấy hoàng hậu ghi danh thái tử đời kế tiếp, gần đây cô cô Hoàn Nương có tâm thu dưỡng bát hoàng tử mất mẫu.
Chỉ cần hoàng thượng đem bát hoàng tử ghi tạc dưới danh nghĩa của nàng, nàng liền có khả năng bước lên hậu vị.
Nếu tương lai bát hoàng tử có thể làm thái tử, lại dám buông lời bất kính với nàng, nước miếng cũng có thể dìm chết bát hoàng tử.
Tần vương ân chuẩn việc hôn nhân này, có thể nói là tìm cho vương phủ một con đường khác.
Một khi thái tử đăng cơ, hoàng hậu trả thù cô cô của Hoàn Nương, Tần vương có thể để Triệu Đạc Dật hưu thê...
Tuy Triệu Đạc Dật rất được Tần vương để tâm, nhưng đến thế tử cũng phải vì tương lai của Tần vương phủ mà hy sinh, huống chi là một tức phụ của thứ xuất.
Dương môn thái quân cũng biết Tần vương là người vô tình, cho nên Tần vương phi muốn dùng Hoàn Nương bức bách Dương môn thái quân vạch trần chuyện hoán tử, ai ngờ Dương môn thái quân cố tình nhịn xuống.
______________________________________
Ban đêm, Tần vương phi xác định tin tức từ trong miệng Tần vương, Tần vương nói nàng chuẩn bị sính lễ... Tần vương phi cười đáp ứng:
- Vương gia, trước đó vài ngày thái phi còn nhắc tới vật liệu đá, sao thế tử phi lại không có động tĩnh? Lô hàng vật liệu đá này chính là gia mẫu của thái phi thu mua, tiện nghi cho chúng ta.
Tần vương không thể giống như Khương nhị gia tung hoành phố phường, thám thính giá cả vật liệu đá đang dao động, đối với Tần vương mà nói, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, là tục vật.
- Chắc thế tử phi bận tâm thái hậu nương nương ở trong cung, thái phi muốn thu xếp tu sửa sân vườn đợi qua mấy ngày nữa cũng không sao.
Tần vương phi rúc vào trong lòng Tần vương:
- Thiếp thấy thời gian cần kiệm( tiết kiệm) đã qua, lúc này động thổ là thời điểm tốt nhất.
Tần vương cũng không phản đối chuyện thái phi muốn tu sửa lâm viên, tận tình ham hưởng lạc cũng có thể khiến hoàng thượng thả tâm một chút.
Gần đây Tần vương thế tử Triệu Đạc Trạch uy danh hiển hách, sau khi Tần vương nghe nói Triệu Đạc Trạch suất quân 800 phá một vạn, không chỉ không kinh hỉ, vì tử mà tự hào, ngược lại sợ tới mức thiếu chút nữa thượng triều thỉnh tội.
Nếu không phải hoàng đế tỏ vẻ rất vừa lòng Triệu Đạc Trạch, thì Tần vương có khả năng sẽ thỉnh gia pháp với nhi tử đang nổi danh.
Chưa thấy thế tử nào lại thích gây rắc rối đến như vậy.
- Ngày mai nàng nói cùng nhi tức đi, mau tu sửa lâm viên, để mẫu thân sớm ngày chuyển vào.
- Lời này thiếp khó mà nói, hay là vương gia nói cùng thế tử đi? Dù mọi chuyện thế tử đều nghe thế tử phi nói, nhưng có thể không nghe theo mệnh lệnh của vương gia?
Tần vương bực bội nhíu mày, Tần vương phi nhắc nhở hắn, người kế thừa Tần vương phủ sao có thể bị thê tử quản chế
- Nhìn vương gia nhíu mày sầu lo...tâm thiếp thật đau.
Tần vương phi nhẹ nhàng xoa chân mày của hắn, ôn nhu ôm lấy eo hắn:
- Vương gia vì sao lại phiền não? Là bên ngoài có chuyện gì sao?
Tần vương thở dài nói:
- Nếu nhi tức có thể hiểu chuyện thuận theo như vương phi thì tốt rồi. A Trạch không thể khiến ta yên tâm, hắn không làm ra chút động tĩnh, cả người liền không thoải mái, người bên ngoài đều nói A Trạch là Dương Soái tái sinh. Dương Soái...
Có cái gì tốt?
Dương gia còn chưa đủ thảm?
Tần vương không muốn Tần vương phủ có một ngày lại bước vào vết xe đổ của Dương gia.
- Thiếp biết vương gia thương tiếc thế tử.
Tần vương phi đau lòng nói:
- Người ưu tư hỏng thân mình, thế tử vẫn không hiểu, Khương nhị gia cái gì cũng dám nói với thế tử, vương gia lại quá nội liễm, điểm này không bằng nhạc phụ của thế tử.
Tần vương cho tới bây giờ vẫn như cũ, vô cùng chướng mắt Khương nhị gia.
Đối với Khương nhị gia, hắn luôn kính nhi viễn chi(xa cách), chỉ cần Khương nhị gia còn có thể dùng danh nghĩa của Dương Soái, Tần vương liền không muốn nhìn thấy Khương nhị gia.
Hắn không muốn trên đầu còn có thêm một vị nhạc phụ .
Tần vương phi nhìn thấu tâm tư của Tần vương, vương gia vô vụng, lại bị Khương nhị gia dọa rồi.
Tần vương nói:
- Qua hai ngày nữa, chờ A Trạch nhàn nhã, ta sẽ nói cùng hắn.
- Thiếp chỉ mong vương gia không phiền lòng.
- Bổn vương hiểu tâm ý của vương phi...
Tần vương giải khai y phục của Tần vương phi, ôm lấy thân thể mềm mại, đong đưa lên xuống, trong lúc nhất thời trong màn âm thanh yêu kiều rên rỉ không ngừng bên tai.
Nếu không Dương môn thái quân sẽ không hao hết tâm tư khiến Triệu Đạc Dật bái sư.
Nắm chắc Triệu Đạc Dật, Tần vương phi liền nắm chặt cổ Dương gia.
- Dật nhi, chúng ta dùng bữa đi.
- Dạ.
Triệu Đạc Dật thấy Tần vương phi vơi bớt sầu lo, có vài phần an tâm, liền khuyên nhủ:
- Mẫu phi không cần lo lắng cho bọn đệ đệ, ở Đông Cung là ai cũng không dám bạc đãi nhi tử của phụ vương, gần đây đại huynh có uy danh rất lớn, người ở Đông Cung không dám đối xử không tốt với bọn đệ đệ.
Vốn dĩ tâm tình đang tốt lên, Tần vương phi nghe thấy câu này, nước mắt lại muốn trào ra.
Đích tử lại lưu lạc đến nổi phải xem sắc mặt thứ nghiệt( thứ xuất+ nghiệt chủng), ở Đại Minh triều là chuyện chưa từng nghe thấy.
Đích thứ khác biệt, ở huân quý nhân gia vô cùng khắc nghiệt.
Cho dù Tần vương phi là kế phi, nàng sinh nhi tử cũng là đích tử, so với Triệu Đạc Trạch còn cao quý hơn vài phần.
- Dật nhi ăn thử đi.
Tần vương phi nhịn xuống khó chịu, gắp đồ ăn cho Triệu Đạc Dật:
- Phần lớn đều là thức ăn ngươi thích, ăn nhiều một chút.
Triệu Đạc Dật biết Tần vương phi cùng Triệu Đạc Trạch có khúc mắc, cũng không nhiều lời nữa, chuyên tâm ăn đồ ăn.
Dùng bữa xong, Tần vương phi lại nói:
- Tiểu thư của Hưng Vinh hầu phủ ngươi cũng gặp rồi, ngươi thấy tốt không?
- Hết thảy đều để mẫu phi làm chủ.
Triệu Đạc Dật cười thẹn thùng, chắp tay nói:
- Mẫu phi nhìn thấy tốt, nàng liền tốt, mẫu phi sẽ không hại ta.
- Hoàn Nương phẩm mạo xuất sắc, tính tình thân hòa hoạt bát, tổ mẫu của ngươi rất thích, chỉ là liên lụy đến sủng phi hậu cung...Ta sợ vương gia không thích. Ngươi cũng nói thái tử điện hạ rất được bệ hạ tín nhiệm, mấy năm gần đây cô cô của Hoàn Nương sủng quan lục cung, nhiều lần cùng hoàng hậu nương nương tranh phong, ta lo lắng...Lo lắng chuyện Hán Sơ lại tái hiện.
- Hoàng thượng không phải là Hán Cao Tổ, hoàng hậu nương nương cũng không phải là Lữ hoàng hậu.
Triệu Đạc Dật khẽ than thở:
- Dù được sủng ái, không có hoàng tử thì có tác dụng gì? Chỉ là chuyện mẫu phi lo lắng cũng có đạo lý, hoàng hậu luôn là quốc mẫu, cô cô của nàng thực sự quá phận.
- Trừ cô cô của nàng ra, Hoàn Nương thật sự rất tốt. Trên đời này không có người vạn toàn.
Tần vương phi suy nghĩ nói:
- Ta muốn giúp ngươi tìm một thê tử giống thế tử phi...... Đáng tiếc nếu nhân gia bình thường cũng có thể dưỡng ra thế tử phi, thì đã không được thế tử gia đau sủng đến như vậy. Thế tử gia xem thế tử phi như bảo bối mà đối đãi, từ khi có thế tử phi, thế tử gia cũng không tìm người khác.
Triệu Đạc Dật cười nhàn nhạt, nói:
- Bởi vì đáng giá.
Bộ dáng của hắn vân đạm phong khinh giống như hoàn toàn buông xuống.
Tần vương phi có chút không cam lòng, nếu Triệu Đạc Dật từng thích thế tử phi, sao có thể không có cảm giác? Hay là hắn đã không còn dũng khí nhớ thương thế tử phi?
Nghĩ đến Khương Lộ Dao trầm ổn xinh đẹp, trong lòng Tần vương phi đau xót, luôn tự cho mình rất cao, lại ở trước mặt Khương Lộ Dao chịu không ít ám toán.
Vương phủ bị Khương Lộ Dao thẩm thấu tầng tầng lớp lớp, hiện giờ bị thiệt hại không ít, dù nước luộc vẫn ở trong tay nàng.
( Yul: các nàng hiểu nước luộc là gì k? K hiểu thì lần sau ta đổi từ khác)
Nhưng Khương Lộ Dao ra những điều lệ chế độ, bức thân tín của Tần vương phi không dám vượt qua giới hạn, cho dù thân tín làm quản sự, cũng khó giống như trước kia tùy tâm sở dục.
Đám thân tín này phần lớn đều là lão nhân trong vương phủ, cũng có rất nhiều người là hạ nhân hồi môn của Tần vương phi, ở trước mặt chủ tử cũng rất có thể diện, lại bị tân quy củ trói buộc, đương nhiên bọn họ muốn nháo sự, Tần vương phi để cho bọn họ đi tới trước mặt thái phi khóc lóc kể lể ủy khuất.
Kết quả, không đợi bọn họ khóc lóc kể lể xong, Khương Lộ Dao đã mang theo sổ sách đi gặp thái phi.
Nợ cũ nhiều năm, Khương Lộ Dao chỉ dùng một canh giờ liền tính ra rành mạch, này tính toán không quan trọng, quan trọng là đám người này tham ô không ít bạc, khiến thái phi tức giận muốn bật ngửa, vừa lúc thân mẫu của Khương Lộ Dao là nhị phu nhân cũng ở đó, nói một đống lời nói, còn mắng to hạ nhân vương phủ không biết xấu hổ, dám đào góc tường vương phủ.
Nhị phu nhân hận nhất chính là loại nô tài này, nói chuyện không hề khách khí, cũng kiến nghị thái phi không thể lưu lại đám nô tài như thế.
Tần vương phi vốn định cầu tình cho bọn chúng, nếu vương phủ đối đãi với nô tài quá khắc nghiệt, sẽ khiến người ngoài nghị luận.
Nhị phu nhân lại nói, tham ô bạc, còn phải khách khí? Đối với hạ nhân tham ô bạc còn phải phóng túng tha thứ, chủ tử không phải là ngốc bình thường, mà chính là đại đại ngốc.
Nhị phu nhân nhìn Tần vương phi như kẻ ngốc còn ẩn hiện thương cảm.
Thái phi cũng buông tay mặc kệ, Khương Lộ Dao cũng không bắt đám người này làm như thế nào, chỉ muốn bọn hộ truy hồi(tìm trả) lại số bạc mà bọn họ đã tham ô, nhưng bạc đều đã dùng hết, bọn họ làm gì còn bạc mà trả?
Khương Lộ Dao vẫn có biện pháp khác, chính là lấy công gán nợ, mỗi tháng trừ bạc tiêu vặt tất yếu trong sinh hoạt ra, còn lại tiền công toàn bộ khấu trừ, khiến bọn họ làm như con ở.
Hạ nhân trong vương phủ bị chải vuốt một phen, lúc này không còn ai dám xem thường thế tử phi.
Sửa trị hạ nhân còn không phải khiến Tần vương phi tức giận, càng khiến nàng cảm thấy nghẹn khuất chính là, Khương Lộ Dao không cho nàng một chút cơ hội, bên này nàng mới vừa thuyết phục các phòng còn lại trong Khương gia, bên kia Khương gia đã nháo ra chuyện thứ xuất mưu hại đích mẫu là chuyện bất hiếu bị gièm pha.
Khương gia sẽ phân gia, hiện giờ Vĩnh Ninh hầu phủ chỉ có một nhà Khương nhị gia, Tần vương phi mưu hoa này nọ đều để nước chảy mây bay.
Tần vương phi còn tính dùng chuyện Khương Lộ Kỳ cùng Triệu Đạc Dật có tư tình, hoặc là bắt chẹt Tiêu Duệ Hoa, hoặc là mượn chuyện này bôi đen Khương Lộ Dao, cũng từng nghĩ sẽ mượn chuyện về Khương Lộ Kỳ kéo Khương Lộ Dao cùng Triệu Đạc Dật vào với nhau...Còn không chờ nàng hành động.
Bên kia Tiêu Duệ Hoa kiên chọn hai phòng, lại thú một vị thê tử, Khương Lộ Kỳ lấy danh nghĩa dưỡng bệnh đóng cửa không ra.
Mỗi một lần, Khương Lộ Dao đều đi trước Tần vương phi, khiến mọi kế sách của Tần vương phi không thể tiến hành, mỗi lần đều buồn bực không thôi.
Tần vương phi có đôi khi suy nghĩ, có phải Khương Lộ Dao có thuật đọc tâm? Mỗi lần nàng định làm cái gì, nàng ta đều loại bỏ các nhược điểm một cách sạch sẽ?
Không cho Tần vương phi một cơ hội nào?
Không thể chờ Tần vương phi ra chiêu, rồi sau đó Khương Lộ Dao phản kích lại sao?
Tần vương phi xoa trán:
- Thế tử phi cũng rất thích Hoàn Nương, thế tử phi so với Hoàn Nương càng thông tuệ hơn, muốn kéo quan hệ với sủng phi hậu cung.
- Mẫu phi...
Triệu Đạc Dật không muốn nói xấu tẩu tử:
- Tẩu tử chỉ đơn thuần coi trọng tiểu thư Hưng Vinh hầu phủ.
- Dật nhi a, ta lo lắng sau này thê tử của ngươi so với thế tử phi sẽ không có địa vị.
- Tẩu tử là thế tử phi, địa vị ở vương phủ theo lý nên cao hơn thê tử của nhi tử.
- Ngươi?
Tần vương phi lại bị Triệu Đạc Dật làm nghẹn, thêm buồn bực nữa rồi:
- Thôi, nếu thái phi cùng vương gia đồng ý, ta cũng không nói gì nữa.
Triệu Đạc Dật gật đầu nói:
- Nhi tử khiến mẫu phi nhọc lòng rồi.
- Không sao, chỉ là không biết vương gia có thể coi trọng Hoàn Nương hay không.
Nếu Tần vương phi dám chọn Hoàn Nương để kích thích thần kinh đám người Dương môn quả phụ, thì nàng đã biết Tần vương có khả năng đồng ý hôn sự này.
Tần vương cũng không phải coi trọng cô cô sủng phi của Hoàn Nương, mà là coi trọng ân oán giữa Hưng Vinh hầu cùng Dương Soái.
Tần vương chỉ muốn tiêu trừ sự ảnh hưởng từ liên hôn với Dương Soái.
Thú ái nữ Hưng Vinh hầu có ân oán với Dương Soái, cũng có thể tỏ thái độ với hoàng thượng, Tần vương vô tâm tiếp nhận Dương Soái.
Đồng thời bệnh tình của thái tử cũng khiến Tần vương lo lắng, một khi thái tử bệnh chết, hoàng thượng nhất định sẽ phế hậu lập hoàng hậu khác, lấy hoàng hậu ghi danh thái tử đời kế tiếp, gần đây cô cô Hoàn Nương có tâm thu dưỡng bát hoàng tử mất mẫu.
Chỉ cần hoàng thượng đem bát hoàng tử ghi tạc dưới danh nghĩa của nàng, nàng liền có khả năng bước lên hậu vị.
Nếu tương lai bát hoàng tử có thể làm thái tử, lại dám buông lời bất kính với nàng, nước miếng cũng có thể dìm chết bát hoàng tử.
Tần vương ân chuẩn việc hôn nhân này, có thể nói là tìm cho vương phủ một con đường khác.
Một khi thái tử đăng cơ, hoàng hậu trả thù cô cô của Hoàn Nương, Tần vương có thể để Triệu Đạc Dật hưu thê...
Tuy Triệu Đạc Dật rất được Tần vương để tâm, nhưng đến thế tử cũng phải vì tương lai của Tần vương phủ mà hy sinh, huống chi là một tức phụ của thứ xuất.
Dương môn thái quân cũng biết Tần vương là người vô tình, cho nên Tần vương phi muốn dùng Hoàn Nương bức bách Dương môn thái quân vạch trần chuyện hoán tử, ai ngờ Dương môn thái quân cố tình nhịn xuống.
______________________________________
Ban đêm, Tần vương phi xác định tin tức từ trong miệng Tần vương, Tần vương nói nàng chuẩn bị sính lễ... Tần vương phi cười đáp ứng:
- Vương gia, trước đó vài ngày thái phi còn nhắc tới vật liệu đá, sao thế tử phi lại không có động tĩnh? Lô hàng vật liệu đá này chính là gia mẫu của thái phi thu mua, tiện nghi cho chúng ta.
Tần vương không thể giống như Khương nhị gia tung hoành phố phường, thám thính giá cả vật liệu đá đang dao động, đối với Tần vương mà nói, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, là tục vật.
- Chắc thế tử phi bận tâm thái hậu nương nương ở trong cung, thái phi muốn thu xếp tu sửa sân vườn đợi qua mấy ngày nữa cũng không sao.
Tần vương phi rúc vào trong lòng Tần vương:
- Thiếp thấy thời gian cần kiệm( tiết kiệm) đã qua, lúc này động thổ là thời điểm tốt nhất.
Tần vương cũng không phản đối chuyện thái phi muốn tu sửa lâm viên, tận tình ham hưởng lạc cũng có thể khiến hoàng thượng thả tâm một chút.
Gần đây Tần vương thế tử Triệu Đạc Trạch uy danh hiển hách, sau khi Tần vương nghe nói Triệu Đạc Trạch suất quân 800 phá một vạn, không chỉ không kinh hỉ, vì tử mà tự hào, ngược lại sợ tới mức thiếu chút nữa thượng triều thỉnh tội.
Nếu không phải hoàng đế tỏ vẻ rất vừa lòng Triệu Đạc Trạch, thì Tần vương có khả năng sẽ thỉnh gia pháp với nhi tử đang nổi danh.
Chưa thấy thế tử nào lại thích gây rắc rối đến như vậy.
- Ngày mai nàng nói cùng nhi tức đi, mau tu sửa lâm viên, để mẫu thân sớm ngày chuyển vào.
- Lời này thiếp khó mà nói, hay là vương gia nói cùng thế tử đi? Dù mọi chuyện thế tử đều nghe thế tử phi nói, nhưng có thể không nghe theo mệnh lệnh của vương gia?
Tần vương bực bội nhíu mày, Tần vương phi nhắc nhở hắn, người kế thừa Tần vương phủ sao có thể bị thê tử quản chế
- Nhìn vương gia nhíu mày sầu lo...tâm thiếp thật đau.
Tần vương phi nhẹ nhàng xoa chân mày của hắn, ôn nhu ôm lấy eo hắn:
- Vương gia vì sao lại phiền não? Là bên ngoài có chuyện gì sao?
Tần vương thở dài nói:
- Nếu nhi tức có thể hiểu chuyện thuận theo như vương phi thì tốt rồi. A Trạch không thể khiến ta yên tâm, hắn không làm ra chút động tĩnh, cả người liền không thoải mái, người bên ngoài đều nói A Trạch là Dương Soái tái sinh. Dương Soái...
Có cái gì tốt?
Dương gia còn chưa đủ thảm?
Tần vương không muốn Tần vương phủ có một ngày lại bước vào vết xe đổ của Dương gia.
- Thiếp biết vương gia thương tiếc thế tử.
Tần vương phi đau lòng nói:
- Người ưu tư hỏng thân mình, thế tử vẫn không hiểu, Khương nhị gia cái gì cũng dám nói với thế tử, vương gia lại quá nội liễm, điểm này không bằng nhạc phụ của thế tử.
Tần vương cho tới bây giờ vẫn như cũ, vô cùng chướng mắt Khương nhị gia.
Đối với Khương nhị gia, hắn luôn kính nhi viễn chi(xa cách), chỉ cần Khương nhị gia còn có thể dùng danh nghĩa của Dương Soái, Tần vương liền không muốn nhìn thấy Khương nhị gia.
Hắn không muốn trên đầu còn có thêm một vị nhạc phụ .
Tần vương phi nhìn thấu tâm tư của Tần vương, vương gia vô vụng, lại bị Khương nhị gia dọa rồi.
Tần vương nói:
- Qua hai ngày nữa, chờ A Trạch nhàn nhã, ta sẽ nói cùng hắn.
- Thiếp chỉ mong vương gia không phiền lòng.
- Bổn vương hiểu tâm ý của vương phi...
Tần vương giải khai y phục của Tần vương phi, ôm lấy thân thể mềm mại, đong đưa lên xuống, trong lúc nhất thời trong màn âm thanh yêu kiều rên rỉ không ngừng bên tai.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com
/239
|