Sự kiện máy bay va chạm vào căn cứ cứu trợ sinh vật biển Tinh Lục rất nhanh đã gây ra náo động trên internet. Không phải vì tai nạn máy bay, cũng không phải vì bọn họ đâm trúng căn cứ cứu trợ sinh vật biển, mà là vì rất nhiều người sống sót nói rằng bọn họ được một con “cá lớn” cứu.
Hành khách bay lần này tổng cộng có 176 người, trong đó có 121 hành khách vì thuyền cứu sinh không bị hư nên may mắn sống sót, thuyền cứu sinh của 55 hành khách còn lại thì bị hỏng, tâm lý lại vây trong sự hoảng sợ, cho dù là kiện tướng bơi lội chỉ sợ cũng khó có thể sống sót, nhưng cuối cùng lại có 47 người được cứu, chỉ có 8 người gặp nạn, đây không thể nghi ngờ là một kỳ tích.
Sau đó, những người sống sót vẫn còn mơ hồ với quá trình được cứu, lúc ấy vì quá mức hoảng sợ, hơn nữa bầu trời âm u, không ai thấy rõ bộ dáng con cá kia.
Ngoại giới đối với tin tức này nửa tin nửa ngờ, thậm chí có không ít người công kích cho rằng tin tức là giả, châm chọc nói mắt bọn họ có vấn đề.
Nhưng không lâu sau đó, một đoạn video đuọce tung lên mạng, chứng minh tính chân thật của tin tức kia. Đó là đoạn ghi hình mà camera ở căn cứ Tinh Lục quay được – toàn bộ quá trình Hỏa Diễm cứu người. Nó vượt sóng lớn cứu người gặp nạn, dáng người tao nhã mà mạnh mẽ kia như phát sáng, dưới đáy đại dương âm u phác họa ra một bóng hình xinh đẹp.
Khi thấy nó lần lượt bị người gặp nạn không biết chuyện gây thương tích, thậm chí thiếu chút nữa chết trên tay một người nào đó, nhưng nó vẫn không từ bỏ vẫn cứ cứu hộ thì tất cả mọi người đều chấn kinh, tiếp đó là cảm động khó nói lên lời.
Một con cá cũng biết cứu người, đây là giống cá gì vậy? Mọi người rất nhanh phát hiện ra vấn đề này, nhìn dáng hình của nó hơi giống cá mập, nhưng cá mập tuyệt đối sẽ không cứu người.
Nghi vấn này cũng không kéo dài bao lâu, rất nhanh đã có người đưa ra đáp án. Loại sinh vật này không phải là cá, mà là một loại động vật có vú mất tích hơn hai trăm năm trước tên là “cá heo”. Loại sinh vật này có chỉ số thông minh rất cao, tình cảm phong phú, đã từng rất thân thiết với con người.
Sau khi đáp án được công bố, tất cả đều ồ lên. Đây là cá heo? Hai trăm năm trước đã mất tích sao? Mọi người lập tức tìm dữ liệu có liên quan hệ đến cá heo, nhưng dù sao đã cách hơn hai trăm năm, dữ liệu được bảo tồn trên mạng rất ít, chỉ có một vài hình ảnh và tin tức cùng mấy dòng giới thiệu đơn giản.
Vì thế, bọn họ chuyển dời tầm mắt đến Tinh Lục, con cá heo này xuất hiện ở gần Tinh Lục, nếu nói không liên quan gì đến căn cứ kia thì chắc chẳng ai tin.
Thôi tiến sĩ trưng cầu suy nghĩ của Tần Uyên, hắn gật đầu nói: “Công khai một số video đi.”
Tồn tại của Hỏa Diễm đã bị phát hiện, tiếp tục giữ bí mật cũng không có ý nghĩa gì, càng để nhiều người biết đến và bảo vệ nó cũng không phải chuyện xấu.
Được đến Tần Uyên đồng ý, Tinh Lục trực tiếp up những video về sinh hoạt của Hỏa Diễm và Hải Lãng lên internet.
Cá heo săn mồi, cá heo nhảy cao, cá heo cười híp mắt, cá heo làm nũng, cá heo dính người, cá heo khiêu vũ… hàng trăm hàng nghìn dáng vẻ, vô cùng đáng yêu.
Video vừa được tung ra, chỉ trong vài giờ mà lượt xem đã tăng vọt, bình luận nhiều như sắp nhấn chìm cả trang web.
【 Trời ạ, trên đời lại có loài động vật đáng yêu như thế, rất muốn nuôi một em! 】
【 Trước kia tôi chỉ yêu mèo con chó con, bây giờ tôi quyết định trở thành fan não tàn của Hỏa Diễm và Hải Lãng. 】
【 A a a a a, rất muốn chơi đùa cùng mấy đứa! 】
【Mẹ, buông cá heo ra, để tui tới! 】
…
Hai bé cá heo trong vòng một đêm đã nổi tiếng toàn thế giới.
Giống loài mất tích hơn hai trăm năm trước lại xuất hiện, chúng nó thông minh đáng yêu khiến mọi người yêu thích, chúng nó anh dũng gan dạ khiến mọi người cảm động. Vô số người gửi yêu cầu tới Tinh Lục, muốn tận mắt trông thấy hai con cá heo này, từng đoàn từng đoàn gửi tiền quyên góp tới Tinh Lục, hi vọng chúng nó nhận được đãi ngộ tốt nhất. Nhưng bọn họ không biết, Hỏa Diễm mà bọn họ yêu thích giờ phút này đang cận kề nguy hiểm.
Trước đó Hải Lãng đã được Thượng Khả giấu trong hầm nên không bị thương, chỉ là sau khi trở về vẫn không chịu ăn gì, một mình lượn quanh khu thuỷ vực, thường thường phát ra tiếng kêu thê lương.
Mọi người trong căn cứ hiểu rõ, nếu không tìm thấy Hỏa Diễm, Hải Lãng khẳng định cũng không sống được bao lâu.
Theo lý mà nói, sóng gió qua đi, Hỏa Diễm phải quay về căn cứ mới đúng. Nhưng hai ngày rồi vẫn không thấy bóng dáng nó, hiển nhiên đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Ngay tại lúc sức nhẫn nại của Tần Uyên sắp đạt đến cực hạn thì một tin tức truyền đến: Có người ở thôn Lâm Hải nhìn thấy sinh vật cá heo “hư hư thực thực”.
Tần Uyên không tìm hiểu sâu về hàm ý của mấy chữ “hư hư thực thực”, đã mang người chạy tới thôn Lâm Hải.
Hôm nay đúng lúc là ngày thôn Lâm Hải cử hành tế Hải Thần, trong thôn vô cùng náo nhiệt, mỗi người đều mang theo một con cá sống đi đến ven biển, chuẩn bị trực tiếp mổ cá.
Trong đó được chú ý nhất chính là con trai trưởng thôn hai ngày trước đã bắt về một con cá lớn, dài chừng 2m, nặng đến 140kg.
Con cá này đúng là Thượng Khả, cậu bị đặt trong thùng nước dưới bán tế, đang hấp hối.
Một tiếng hô “nghi thức bắt đầu” vang lên, Thượng Khả bị mang từ trong thùng nước ra đặt ngang trên bàn tế, đầu và đuôi đều bị người giữ chặt.
Cá heo không có vẩy cá, cho nên người mổ cá trực tiếp mổ bụng cậu, dùng sức rạch ra.
Thượng Khả chỉ cảm thấy đau đớn, thân thể run rẩy vô lực, cảm giác tính mạng của mình đang dần xói mòn…
“Dừng tay!” Một tiếng hét to từ nơi cách đây không xa truyền đến, ngăn cản người mổ cá chuẩn bị lấy nội tạng.
Tần Uyên quả thực không dám tin vào hai mắt của mình. Hỏa Diễm đáng yêu thiện lương giờ phút này lại bị người ta coi như tế phẩn đặt ở trên bàn gỗ chuẩn bị mổ bụng, người nó chồng chất vết thương, trên cái đuôi có một miệng vết thương do kim loại tạo thành, bụng bị xé rách một lỗ có thể thấy máu thịt bên trong.
Tần Uyên nổi lên sát khí, đám người Thôi tiến sĩ cũng tức giận không kiềm được.
“Chết tiệt!” Tần Uyên bước nhanh đến đấm bay người mổ cá, bảo tiêu lập tức tiến lên vây chung quanh bảo vệ Tần Uyên.
“Các người là ai? Dựa vào cái gì mà dám đánh người?”
“Mẹ kiếp, dám phá đám lễ tế Hải Thần của tụi tao, mọi người, xông lên!”
Thôn dân vươn tay quơ lấy gia cụ xông lên đánh nhau với bảo tiêu Tần Uyên mang đến, hiện trường nhất thời hỗn loạn.
Tần Uyên không để ý đến đám người đang đánh nhau xung quanh, giờ phút này hắn chỉ chú ý tới an nguy của Hỏa Diễm.
“Hỏa Diễm, Hỏa Diễm.” Tần Uyên nhẹ giọng gọi, sợ âm thanh quá lớn sẽ dọa đến nó.
Cậu hé mắt nhìn Tần Uyên, ánh mắt vốn ảm đạm kia bỗng phát sáng, ngay lập tức hơi cong cong lên như là đang cười.
“Chịu đựng một chút, sẽ mang em đi ngay thôi.” Hai mắt Tần Uyên đỏ sậm, đau lòng tột đỉnh.
“Két nước đến đây, mau mang Hỏa Diễm đi.” Đám người Thôi tiến sĩ mang một két nước lớn tới, sau đó hợp lực nhẹ nhàng nâng Hỏa Diễm vào trong.
Nháy mắt khi tiến vào két nước, Thượng Khả cảm thấy vô cùng thoải mái, cảm giác đau đớn cũng giảm bớt không ít.
【 Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến —— trở thành thức ăn cho nhân loại. 】
【 Ký chủ quang vinh sống sót trong nhiệm vụ chủ tuyến, hệ thống tặng thêm 5 năm thời gian ngưng lại. 】
Mơ mơ hồ hồ nghe được tiếng hệ thống, Thượng Khả cảm thấy kỳ quái, rõ ràng cậu còn chưa bị ăn, sao lại hoàn thành nhiệm vụ?
【 Nhiệm vụ trở thành thức ăn cho nhân loại hoàn thành, bị ăn hay không, không quan trọng. 】
Thượng Khả: … Ha ha, thì ra là thế.
Haiz, mệt mỏi quá đi, ngủ một giấc đã…
Thượng Khả tạm thời được mang về thủy cung tư nhân của Tần Uyên, nơi đó có đầy đủ trang thiết bị để chữa bệnh, hơn nữa sẽ không bị ai quấy rầy.
Trong khi cậu được trị liệu, thôn dân thôn Lâm Hải đã bị bảo tiêu của Tần Uyên đánh kia lũ lượt đi tố cáo Tần thị lên toà án, đánh người, cướp bóc, phá hư tế điện… các loại tội danh.
Tần Uyên là người thừa kế xí nghiệp nổi tiếng toàn cầu, tin tức có liên quan đến hắn tự nhiên sẽ bị chú ý. Chuyện này rất nhanh rơi vào tay các cư dân mạng, mọi người thấy ảnh chụp thôn dân bị đánh đều lên án hành vi ỷ thế hiếp người của Tần Uyên, muốn xử lý chuyện này công bằng.
Dư luận có khuynh hướng nghiêng về thôn dân thôn Lâm Hải, nhóm thôn dân này thừa nước lấn tới yêu cầu Tần thị phải bồi thường các loại phí tổn, thương tổn thân nhân, tổn thất tài vật, tổn thất tinh thần, tổng cộng hơn 5000 vạn.
Mãi cho đến khi trên mạng có một tiêu đề giật gân ——《Cá heo cứu người bị chúng ta giết chết! 》, bên trong đính kèm một tấm ảnh chụp.
Bây giờ cá heo là đề tài sốt dẻo nhất với dân mạng, cho nên ngay khi bài viết được đăng tải đã hấp dẫn không ít người vào đọc, ban đầu còn tưởng người này định giật tít câu view, nhưng sau khi nhìn thấy ảnh chụp bên trong thì tất cả mọi người đều phẫn nộ.
Hỏa Diễm trong tấm ảnh bị đặt trên bàn gỗ, dao cắt qua bụng nó, đóa Thiên Xích như tàn héo làm mọi người đau đớn.
Mấy ngày trước nó xuyên qua sóng lớn cứu 47 người, vài ngày sau nó lại trở thành thịt dưới tay nhân loại, cô độc rời khỏi thế giới này.
Những người nhìn thấy ảnh chụp ghê rợn này, sau mấy giây trầm mặc là một làn sóng phẫn nộ.
【Mẹ kiếp, không thể tha thứ! 】
【 Tôi không tin đó là Hỏa Diễm! 】
【 Ánh mắt Hỏa Diễm hình như rất đau lòng, tôi muốn khóc quá. 】
【 Tôi đã khóc, thật là quá đáng. 】
【 Khó trách Tần tổng lại đi đánh người, đổi thành tôi, không giết chết bọn họ thì tôi sẽ không ngừng tay! 】
【 Bọn họ còn dám yêu cầu bồi thường? Thương tổn quốc bảo, không ngồi tù đã may rồi. 】
【 Hành vi của ngư dân có thể thông cảm, có thể bọn họ không biết đó là cá heo, cũng không chú ý tin tức của Hỏa Diễm. Nhưng thương tổn bọn họ tạo thành lại không thể tha thứ. 】
…
Ý kiến dư luận trong nháy mắt đã nghịch chuyển, thôn dân vốn nhận được đồng tình giờ trở thành đối tượng công kích dưới ngòi bút của mọi người, các tờ báo về bảo vệ động vật cũng xuất hiện, khơi gợi ảnh hưởng lớn đối với xã hội.
Những thôn dân kia chẳng những không được bồi thường, mà còn có nguy cơ phải đối mặt với một loạt các luật bảo vệ động vật.
Bên ngoài sục sôi ngất trời, Thượng Khả được coi như chủ đề lại đang dưỡng thương trong thủy cung của Tần Uyên.
Môi trường thoải mái, trị liệu tốt, hơn nữa năng lực tự lành của Thượng Khả rất mạnh, không quá nửa tháng thương thế đã tốt hơn nửa. Cho dù là cá heo hơn hai trăm năm trước cũng có thể khôi phục như ban đầu, thậm chí cả vết sẹo cũng sẽ không để lại. Cá heo hiện giờ đã biến dị tiến hoá, năng lực tự lành lại càng cao, dùng lời nói của Thôi tiến sĩ chính là: “Chỉ cần những phần quan trọng không bị tổn hại, thì dù bị lăng trì cũng có thể khôi phục hoàn hảo không còn dấu vết.”
Những lời này nhận được hai ánh mắt sắc như dao của Tần Uyên, khiến Thôi tiến sĩ hung hăng hưởng thụ khoái cảm bị “lăng trì”.
Sau khi Thượng Khả được đưa đến thủy cung của Tần Uyên, Hải Lãng cũng được đón đến. Hết cách, nếu không để chúng gặp nhau chỉ sợ Hải Lãng sẽ tuyệt thực mà chết.
Thượng Khả nghe nói Hải Lãng tuyệt thực, lén giáo huấn nó một chút, nói cho nó biết phải quý trọng sinh mệnh, dũng cảm đối mặt nhân sinh tàn khốc.
Hải Lãng vui tươi hớn hở giống con ong mật nhỏ bám dính lấy Thượng Khả, cũng không biết nó có nghe thấy hay không.
Bên ngoài rất tò mò về hai chú cá heo, sôi nổi yêu cầu được gặp chúng nó nhưng đều bị Tần Uyên lấy lý do phải dưỡng thương từ chối. Còn có một vài tổ chức có tiếng muốn tham dự hạng mục nghiên cứu cá heo, Tần Uyên lại càng không rảnh mà để ý.
Hắn không chỉ là một thương nhân, còn là thành viên vinh dự của tổ chức bảo vệ môi trường thế giới, đứng top thế giới giải người đóng góp rất nhiều cho công cuộc bảo vệ môi trường, giúp đỡ xây dựng nhiều căn cứ cứu trợ động vật hoang dã và thành lập đoàn thể chuyên nghiệp chữa bệnh và chăm sóc động vật.
Sự cố lần này khiến Tần Uyên cảm thấy tự trách vô cùng, để tránh giẫm lên vết xe đổ, hắn không tiếc tiêu phí số tiền lớn để nâng cấp toàn diện hệ thống phòng ngự, tăng cường sức phòng ngự.
Thủy cung của Tần Uyên là hình vòng cung, chia thuỷ vực thành ba phần nội trung ngoại, các khu thuỷ vực thông nhau, có thể qua lại chuyển đổi. Nội khu thiết kế cột nước lớn trong suốt đan xen các vòng thủy tinh ngang dọc, các loại thủy sinh vật bơi qua lại như một thế giới dưới đại dương.
Vừa vào trong thủy cung đã chứng kiến Thượng Khả đang chơi cầu trượt, từ trên lao thẳng xuống, phía sau còn có Hải Lãng.
Khóe mắt Tần Uyên run rẩy vài cái, bước đến cạnh hồ quát khẽ: “Hỏa Diễm, em còn chưa khỏe hẳn, không được chơi loại trò chơi nguy hiểm này!”
Thượng Khả bùm một tiếng rơi vào trong nước, sau đó lại ló đầu ra, cùng Hải Lãng dùng ánh mắt long lanh nhìn Tần Uyên.
Tần Uyên bị nhìn đến mềm nhũn, giọng nói chậm dần: “Mấy ngày nữa thiết kế cho hai đứa vài kiểu trò chơi vui hơn.”
“Vút ~~” Thượng Khả bật nhảy, lộn một vòng trên không trung.
Tần Uyên: … Hình như rất vui, làm sao bây giờ? Cần đi kiểm tra không? Hay là trực tiếp xuống nước bơi vài vòng cùng ẻm?
Suy nghĩ 5 giây, Tần Uyên quyết định xuống nước.
Thượng Khả thấy thế, tao nhã xoay vài vòng ở trong nước, toàn thân đều tản ra hơi thở dụ hoặc.
Người đàn ông của tui và tui cùng nhau dưới nước play!
Nhìn thấy cơ thể cao lớn của hắn, Thượng Khả không nhịn được dùng đuôi vỗ vài cái, rất săn chắc nha. Tầm mắt dời xuống phía dưới, độ lớn vật thể nào đó không tồi, hẳn là đạt đến tiêu chuẩn quốc tế, cậu dùng vây cá cảm nhận một chút, lúc hắn nhìn qua thì bày ra vẻ mặt ngây thơ.
Tần Uyên vừa bị dê: … Lúc nãy thật sự không phải cố ý chứ?
Tần Uyên và Thượng Khả, thêm bóng đèn Hải Lãng bơi vài vòng trong nước. Tần Uyên ôm Thượng Khả, cảm giác như đang ôm một quả cục đá đông lạnh lớn, vừa lạnh vừa trơn khiến người ta yêu thích không buông tay.
Hắn lại nhìn miệng vết thương ở bụng và đuôi Thượng Khả một chút, hiện giờ chỉ còn lại dấu vết nhàn nhạt, trong lòng có chút vui mừng. Nhớ lại lúc nhìn thấy nó ở thôn Lâm Hải, hắn đã nghĩ không cứu sống được nó, cái sự phẫn nộ và sợ hãi này là lần đầu tiên hắn thể nghiệm.
“Hỏa Diễm, cứ yên tâm, sau này tuyệt đối sẽ không để em bị bất cứ thương tổn gì.” Tần Uyên hôn lên trán Thượng Khả, nhỏ giọng hứa hẹn.
Thượng Khả bất đắc dĩ nhìn về phía Tần Uyên: tuy anh nói vậy, nhưng anh không có cách ngăn cản tôi tìm đường chết đâu.
【 Chúc mừng ký chủ mở ra cánh cửa thế giới mới. 】
Thượng Khả: … Có ý gì?
【 Hiện tại tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến—— tìm kiếm “Người cá”. 】
Tìm kiếm người cá?
Hệ thống, mày xác định không nói đùa chứ? Thế giới này có người cá?
【 Gợi ý nhiệm vụ. 】
Lại còn có cả gợi ý? Hệ thống khi nào thì tốt bụng quá vậy?
【 Mời ký chủ chú ý dấu chấm câu. 】
Thượng Khả: … Ha ha 凸 ^-^ 凸.
Hành khách bay lần này tổng cộng có 176 người, trong đó có 121 hành khách vì thuyền cứu sinh không bị hư nên may mắn sống sót, thuyền cứu sinh của 55 hành khách còn lại thì bị hỏng, tâm lý lại vây trong sự hoảng sợ, cho dù là kiện tướng bơi lội chỉ sợ cũng khó có thể sống sót, nhưng cuối cùng lại có 47 người được cứu, chỉ có 8 người gặp nạn, đây không thể nghi ngờ là một kỳ tích.
Sau đó, những người sống sót vẫn còn mơ hồ với quá trình được cứu, lúc ấy vì quá mức hoảng sợ, hơn nữa bầu trời âm u, không ai thấy rõ bộ dáng con cá kia.
Ngoại giới đối với tin tức này nửa tin nửa ngờ, thậm chí có không ít người công kích cho rằng tin tức là giả, châm chọc nói mắt bọn họ có vấn đề.
Nhưng không lâu sau đó, một đoạn video đuọce tung lên mạng, chứng minh tính chân thật của tin tức kia. Đó là đoạn ghi hình mà camera ở căn cứ Tinh Lục quay được – toàn bộ quá trình Hỏa Diễm cứu người. Nó vượt sóng lớn cứu người gặp nạn, dáng người tao nhã mà mạnh mẽ kia như phát sáng, dưới đáy đại dương âm u phác họa ra một bóng hình xinh đẹp.
Khi thấy nó lần lượt bị người gặp nạn không biết chuyện gây thương tích, thậm chí thiếu chút nữa chết trên tay một người nào đó, nhưng nó vẫn không từ bỏ vẫn cứ cứu hộ thì tất cả mọi người đều chấn kinh, tiếp đó là cảm động khó nói lên lời.
Một con cá cũng biết cứu người, đây là giống cá gì vậy? Mọi người rất nhanh phát hiện ra vấn đề này, nhìn dáng hình của nó hơi giống cá mập, nhưng cá mập tuyệt đối sẽ không cứu người.
Nghi vấn này cũng không kéo dài bao lâu, rất nhanh đã có người đưa ra đáp án. Loại sinh vật này không phải là cá, mà là một loại động vật có vú mất tích hơn hai trăm năm trước tên là “cá heo”. Loại sinh vật này có chỉ số thông minh rất cao, tình cảm phong phú, đã từng rất thân thiết với con người.
Sau khi đáp án được công bố, tất cả đều ồ lên. Đây là cá heo? Hai trăm năm trước đã mất tích sao? Mọi người lập tức tìm dữ liệu có liên quan hệ đến cá heo, nhưng dù sao đã cách hơn hai trăm năm, dữ liệu được bảo tồn trên mạng rất ít, chỉ có một vài hình ảnh và tin tức cùng mấy dòng giới thiệu đơn giản.
Vì thế, bọn họ chuyển dời tầm mắt đến Tinh Lục, con cá heo này xuất hiện ở gần Tinh Lục, nếu nói không liên quan gì đến căn cứ kia thì chắc chẳng ai tin.
Thôi tiến sĩ trưng cầu suy nghĩ của Tần Uyên, hắn gật đầu nói: “Công khai một số video đi.”
Tồn tại của Hỏa Diễm đã bị phát hiện, tiếp tục giữ bí mật cũng không có ý nghĩa gì, càng để nhiều người biết đến và bảo vệ nó cũng không phải chuyện xấu.
Được đến Tần Uyên đồng ý, Tinh Lục trực tiếp up những video về sinh hoạt của Hỏa Diễm và Hải Lãng lên internet.
Cá heo săn mồi, cá heo nhảy cao, cá heo cười híp mắt, cá heo làm nũng, cá heo dính người, cá heo khiêu vũ… hàng trăm hàng nghìn dáng vẻ, vô cùng đáng yêu.
Video vừa được tung ra, chỉ trong vài giờ mà lượt xem đã tăng vọt, bình luận nhiều như sắp nhấn chìm cả trang web.
【 Trời ạ, trên đời lại có loài động vật đáng yêu như thế, rất muốn nuôi một em! 】
【 Trước kia tôi chỉ yêu mèo con chó con, bây giờ tôi quyết định trở thành fan não tàn của Hỏa Diễm và Hải Lãng. 】
【 A a a a a, rất muốn chơi đùa cùng mấy đứa! 】
【Mẹ, buông cá heo ra, để tui tới! 】
…
Hai bé cá heo trong vòng một đêm đã nổi tiếng toàn thế giới.
Giống loài mất tích hơn hai trăm năm trước lại xuất hiện, chúng nó thông minh đáng yêu khiến mọi người yêu thích, chúng nó anh dũng gan dạ khiến mọi người cảm động. Vô số người gửi yêu cầu tới Tinh Lục, muốn tận mắt trông thấy hai con cá heo này, từng đoàn từng đoàn gửi tiền quyên góp tới Tinh Lục, hi vọng chúng nó nhận được đãi ngộ tốt nhất. Nhưng bọn họ không biết, Hỏa Diễm mà bọn họ yêu thích giờ phút này đang cận kề nguy hiểm.
Trước đó Hải Lãng đã được Thượng Khả giấu trong hầm nên không bị thương, chỉ là sau khi trở về vẫn không chịu ăn gì, một mình lượn quanh khu thuỷ vực, thường thường phát ra tiếng kêu thê lương.
Mọi người trong căn cứ hiểu rõ, nếu không tìm thấy Hỏa Diễm, Hải Lãng khẳng định cũng không sống được bao lâu.
Theo lý mà nói, sóng gió qua đi, Hỏa Diễm phải quay về căn cứ mới đúng. Nhưng hai ngày rồi vẫn không thấy bóng dáng nó, hiển nhiên đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Ngay tại lúc sức nhẫn nại của Tần Uyên sắp đạt đến cực hạn thì một tin tức truyền đến: Có người ở thôn Lâm Hải nhìn thấy sinh vật cá heo “hư hư thực thực”.
Tần Uyên không tìm hiểu sâu về hàm ý của mấy chữ “hư hư thực thực”, đã mang người chạy tới thôn Lâm Hải.
Hôm nay đúng lúc là ngày thôn Lâm Hải cử hành tế Hải Thần, trong thôn vô cùng náo nhiệt, mỗi người đều mang theo một con cá sống đi đến ven biển, chuẩn bị trực tiếp mổ cá.
Trong đó được chú ý nhất chính là con trai trưởng thôn hai ngày trước đã bắt về một con cá lớn, dài chừng 2m, nặng đến 140kg.
Con cá này đúng là Thượng Khả, cậu bị đặt trong thùng nước dưới bán tế, đang hấp hối.
Một tiếng hô “nghi thức bắt đầu” vang lên, Thượng Khả bị mang từ trong thùng nước ra đặt ngang trên bàn tế, đầu và đuôi đều bị người giữ chặt.
Cá heo không có vẩy cá, cho nên người mổ cá trực tiếp mổ bụng cậu, dùng sức rạch ra.
Thượng Khả chỉ cảm thấy đau đớn, thân thể run rẩy vô lực, cảm giác tính mạng của mình đang dần xói mòn…
“Dừng tay!” Một tiếng hét to từ nơi cách đây không xa truyền đến, ngăn cản người mổ cá chuẩn bị lấy nội tạng.
Tần Uyên quả thực không dám tin vào hai mắt của mình. Hỏa Diễm đáng yêu thiện lương giờ phút này lại bị người ta coi như tế phẩn đặt ở trên bàn gỗ chuẩn bị mổ bụng, người nó chồng chất vết thương, trên cái đuôi có một miệng vết thương do kim loại tạo thành, bụng bị xé rách một lỗ có thể thấy máu thịt bên trong.
Tần Uyên nổi lên sát khí, đám người Thôi tiến sĩ cũng tức giận không kiềm được.
“Chết tiệt!” Tần Uyên bước nhanh đến đấm bay người mổ cá, bảo tiêu lập tức tiến lên vây chung quanh bảo vệ Tần Uyên.
“Các người là ai? Dựa vào cái gì mà dám đánh người?”
“Mẹ kiếp, dám phá đám lễ tế Hải Thần của tụi tao, mọi người, xông lên!”
Thôn dân vươn tay quơ lấy gia cụ xông lên đánh nhau với bảo tiêu Tần Uyên mang đến, hiện trường nhất thời hỗn loạn.
Tần Uyên không để ý đến đám người đang đánh nhau xung quanh, giờ phút này hắn chỉ chú ý tới an nguy của Hỏa Diễm.
“Hỏa Diễm, Hỏa Diễm.” Tần Uyên nhẹ giọng gọi, sợ âm thanh quá lớn sẽ dọa đến nó.
Cậu hé mắt nhìn Tần Uyên, ánh mắt vốn ảm đạm kia bỗng phát sáng, ngay lập tức hơi cong cong lên như là đang cười.
“Chịu đựng một chút, sẽ mang em đi ngay thôi.” Hai mắt Tần Uyên đỏ sậm, đau lòng tột đỉnh.
“Két nước đến đây, mau mang Hỏa Diễm đi.” Đám người Thôi tiến sĩ mang một két nước lớn tới, sau đó hợp lực nhẹ nhàng nâng Hỏa Diễm vào trong.
Nháy mắt khi tiến vào két nước, Thượng Khả cảm thấy vô cùng thoải mái, cảm giác đau đớn cũng giảm bớt không ít.
【 Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến —— trở thành thức ăn cho nhân loại. 】
【 Ký chủ quang vinh sống sót trong nhiệm vụ chủ tuyến, hệ thống tặng thêm 5 năm thời gian ngưng lại. 】
Mơ mơ hồ hồ nghe được tiếng hệ thống, Thượng Khả cảm thấy kỳ quái, rõ ràng cậu còn chưa bị ăn, sao lại hoàn thành nhiệm vụ?
【 Nhiệm vụ trở thành thức ăn cho nhân loại hoàn thành, bị ăn hay không, không quan trọng. 】
Thượng Khả: … Ha ha, thì ra là thế.
Haiz, mệt mỏi quá đi, ngủ một giấc đã…
Thượng Khả tạm thời được mang về thủy cung tư nhân của Tần Uyên, nơi đó có đầy đủ trang thiết bị để chữa bệnh, hơn nữa sẽ không bị ai quấy rầy.
Trong khi cậu được trị liệu, thôn dân thôn Lâm Hải đã bị bảo tiêu của Tần Uyên đánh kia lũ lượt đi tố cáo Tần thị lên toà án, đánh người, cướp bóc, phá hư tế điện… các loại tội danh.
Tần Uyên là người thừa kế xí nghiệp nổi tiếng toàn cầu, tin tức có liên quan đến hắn tự nhiên sẽ bị chú ý. Chuyện này rất nhanh rơi vào tay các cư dân mạng, mọi người thấy ảnh chụp thôn dân bị đánh đều lên án hành vi ỷ thế hiếp người của Tần Uyên, muốn xử lý chuyện này công bằng.
Dư luận có khuynh hướng nghiêng về thôn dân thôn Lâm Hải, nhóm thôn dân này thừa nước lấn tới yêu cầu Tần thị phải bồi thường các loại phí tổn, thương tổn thân nhân, tổn thất tài vật, tổn thất tinh thần, tổng cộng hơn 5000 vạn.
Mãi cho đến khi trên mạng có một tiêu đề giật gân ——《Cá heo cứu người bị chúng ta giết chết! 》, bên trong đính kèm một tấm ảnh chụp.
Bây giờ cá heo là đề tài sốt dẻo nhất với dân mạng, cho nên ngay khi bài viết được đăng tải đã hấp dẫn không ít người vào đọc, ban đầu còn tưởng người này định giật tít câu view, nhưng sau khi nhìn thấy ảnh chụp bên trong thì tất cả mọi người đều phẫn nộ.
Hỏa Diễm trong tấm ảnh bị đặt trên bàn gỗ, dao cắt qua bụng nó, đóa Thiên Xích như tàn héo làm mọi người đau đớn.
Mấy ngày trước nó xuyên qua sóng lớn cứu 47 người, vài ngày sau nó lại trở thành thịt dưới tay nhân loại, cô độc rời khỏi thế giới này.
Những người nhìn thấy ảnh chụp ghê rợn này, sau mấy giây trầm mặc là một làn sóng phẫn nộ.
【Mẹ kiếp, không thể tha thứ! 】
【 Tôi không tin đó là Hỏa Diễm! 】
【 Ánh mắt Hỏa Diễm hình như rất đau lòng, tôi muốn khóc quá. 】
【 Tôi đã khóc, thật là quá đáng. 】
【 Khó trách Tần tổng lại đi đánh người, đổi thành tôi, không giết chết bọn họ thì tôi sẽ không ngừng tay! 】
【 Bọn họ còn dám yêu cầu bồi thường? Thương tổn quốc bảo, không ngồi tù đã may rồi. 】
【 Hành vi của ngư dân có thể thông cảm, có thể bọn họ không biết đó là cá heo, cũng không chú ý tin tức của Hỏa Diễm. Nhưng thương tổn bọn họ tạo thành lại không thể tha thứ. 】
…
Ý kiến dư luận trong nháy mắt đã nghịch chuyển, thôn dân vốn nhận được đồng tình giờ trở thành đối tượng công kích dưới ngòi bút của mọi người, các tờ báo về bảo vệ động vật cũng xuất hiện, khơi gợi ảnh hưởng lớn đối với xã hội.
Những thôn dân kia chẳng những không được bồi thường, mà còn có nguy cơ phải đối mặt với một loạt các luật bảo vệ động vật.
Bên ngoài sục sôi ngất trời, Thượng Khả được coi như chủ đề lại đang dưỡng thương trong thủy cung của Tần Uyên.
Môi trường thoải mái, trị liệu tốt, hơn nữa năng lực tự lành của Thượng Khả rất mạnh, không quá nửa tháng thương thế đã tốt hơn nửa. Cho dù là cá heo hơn hai trăm năm trước cũng có thể khôi phục như ban đầu, thậm chí cả vết sẹo cũng sẽ không để lại. Cá heo hiện giờ đã biến dị tiến hoá, năng lực tự lành lại càng cao, dùng lời nói của Thôi tiến sĩ chính là: “Chỉ cần những phần quan trọng không bị tổn hại, thì dù bị lăng trì cũng có thể khôi phục hoàn hảo không còn dấu vết.”
Những lời này nhận được hai ánh mắt sắc như dao của Tần Uyên, khiến Thôi tiến sĩ hung hăng hưởng thụ khoái cảm bị “lăng trì”.
Sau khi Thượng Khả được đưa đến thủy cung của Tần Uyên, Hải Lãng cũng được đón đến. Hết cách, nếu không để chúng gặp nhau chỉ sợ Hải Lãng sẽ tuyệt thực mà chết.
Thượng Khả nghe nói Hải Lãng tuyệt thực, lén giáo huấn nó một chút, nói cho nó biết phải quý trọng sinh mệnh, dũng cảm đối mặt nhân sinh tàn khốc.
Hải Lãng vui tươi hớn hở giống con ong mật nhỏ bám dính lấy Thượng Khả, cũng không biết nó có nghe thấy hay không.
Bên ngoài rất tò mò về hai chú cá heo, sôi nổi yêu cầu được gặp chúng nó nhưng đều bị Tần Uyên lấy lý do phải dưỡng thương từ chối. Còn có một vài tổ chức có tiếng muốn tham dự hạng mục nghiên cứu cá heo, Tần Uyên lại càng không rảnh mà để ý.
Hắn không chỉ là một thương nhân, còn là thành viên vinh dự của tổ chức bảo vệ môi trường thế giới, đứng top thế giới giải người đóng góp rất nhiều cho công cuộc bảo vệ môi trường, giúp đỡ xây dựng nhiều căn cứ cứu trợ động vật hoang dã và thành lập đoàn thể chuyên nghiệp chữa bệnh và chăm sóc động vật.
Sự cố lần này khiến Tần Uyên cảm thấy tự trách vô cùng, để tránh giẫm lên vết xe đổ, hắn không tiếc tiêu phí số tiền lớn để nâng cấp toàn diện hệ thống phòng ngự, tăng cường sức phòng ngự.
Thủy cung của Tần Uyên là hình vòng cung, chia thuỷ vực thành ba phần nội trung ngoại, các khu thuỷ vực thông nhau, có thể qua lại chuyển đổi. Nội khu thiết kế cột nước lớn trong suốt đan xen các vòng thủy tinh ngang dọc, các loại thủy sinh vật bơi qua lại như một thế giới dưới đại dương.
Vừa vào trong thủy cung đã chứng kiến Thượng Khả đang chơi cầu trượt, từ trên lao thẳng xuống, phía sau còn có Hải Lãng.
Khóe mắt Tần Uyên run rẩy vài cái, bước đến cạnh hồ quát khẽ: “Hỏa Diễm, em còn chưa khỏe hẳn, không được chơi loại trò chơi nguy hiểm này!”
Thượng Khả bùm một tiếng rơi vào trong nước, sau đó lại ló đầu ra, cùng Hải Lãng dùng ánh mắt long lanh nhìn Tần Uyên.
Tần Uyên bị nhìn đến mềm nhũn, giọng nói chậm dần: “Mấy ngày nữa thiết kế cho hai đứa vài kiểu trò chơi vui hơn.”
“Vút ~~” Thượng Khả bật nhảy, lộn một vòng trên không trung.
Tần Uyên: … Hình như rất vui, làm sao bây giờ? Cần đi kiểm tra không? Hay là trực tiếp xuống nước bơi vài vòng cùng ẻm?
Suy nghĩ 5 giây, Tần Uyên quyết định xuống nước.
Thượng Khả thấy thế, tao nhã xoay vài vòng ở trong nước, toàn thân đều tản ra hơi thở dụ hoặc.
Người đàn ông của tui và tui cùng nhau dưới nước play!
Nhìn thấy cơ thể cao lớn của hắn, Thượng Khả không nhịn được dùng đuôi vỗ vài cái, rất săn chắc nha. Tầm mắt dời xuống phía dưới, độ lớn vật thể nào đó không tồi, hẳn là đạt đến tiêu chuẩn quốc tế, cậu dùng vây cá cảm nhận một chút, lúc hắn nhìn qua thì bày ra vẻ mặt ngây thơ.
Tần Uyên vừa bị dê: … Lúc nãy thật sự không phải cố ý chứ?
Tần Uyên và Thượng Khả, thêm bóng đèn Hải Lãng bơi vài vòng trong nước. Tần Uyên ôm Thượng Khả, cảm giác như đang ôm một quả cục đá đông lạnh lớn, vừa lạnh vừa trơn khiến người ta yêu thích không buông tay.
Hắn lại nhìn miệng vết thương ở bụng và đuôi Thượng Khả một chút, hiện giờ chỉ còn lại dấu vết nhàn nhạt, trong lòng có chút vui mừng. Nhớ lại lúc nhìn thấy nó ở thôn Lâm Hải, hắn đã nghĩ không cứu sống được nó, cái sự phẫn nộ và sợ hãi này là lần đầu tiên hắn thể nghiệm.
“Hỏa Diễm, cứ yên tâm, sau này tuyệt đối sẽ không để em bị bất cứ thương tổn gì.” Tần Uyên hôn lên trán Thượng Khả, nhỏ giọng hứa hẹn.
Thượng Khả bất đắc dĩ nhìn về phía Tần Uyên: tuy anh nói vậy, nhưng anh không có cách ngăn cản tôi tìm đường chết đâu.
【 Chúc mừng ký chủ mở ra cánh cửa thế giới mới. 】
Thượng Khả: … Có ý gì?
【 Hiện tại tuyên bố nhiệm vụ phụ tuyến—— tìm kiếm “Người cá”. 】
Tìm kiếm người cá?
Hệ thống, mày xác định không nói đùa chứ? Thế giới này có người cá?
【 Gợi ý nhiệm vụ. 】
Lại còn có cả gợi ý? Hệ thống khi nào thì tốt bụng quá vậy?
【 Mời ký chủ chú ý dấu chấm câu. 】
Thượng Khả: … Ha ha 凸 ^-^ 凸.
/131
|