Phan Hải và nữ nhân cách nhau một khoảng mười mét và nhìn chằm chằm từng cử động của nhau. Phan Hải đang không ngừng vận chuyển Bá Thiên Công Pháp để bổ sung linh khí đã tiêu thất một khoảng lớn. Tu vi không bằng đối thủ, kinh nghiệm chiến đấu thời gian qua chỉ là với những linh thú bình thường. Đặc biệt điều hắn nhận ra là hắn không hề có vũ kỹ nào cả. Tất cả chiêu thức trước giờ hắn hoàn toàn dựa vào tốc độ cùng những kỹ cơ bản nhất. Hắn biết rằng càng dây dưa lâu với đối phương thì hắn sẽ là kẻ thua vì thế hắn quyết định dùng toàn bộ sức mạnh bộc phát và tìm cách đào thoát.
- Cực! Chạy ngay đi! Trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn!
Hắn hét lớn nói với Cực đang đứng gần đó. Cực như đã quá quen thuộc với câu nói này. Nó liền tức tốc chạy sâu vào rừng để lẩn trốn.
Vút!
Khi bóng dáng của Cực vừa biến mất hắn liền đằng đằng sát khí phóng về phía đối phương.
- Băng Linh Thập Diệt Kiếm
Nữ nhân hét lên một tiếng rồi liền thi triễn kiếm pháp của bản thân. Xung quanh nàng từng đạo kiếm linh màu trắng mờ ảo quấn tỏa ra phía sau lưng nàng. Từng mũi kiếm hướng về phía nam nhân đang phóng về phía nàng. Một khắc sau đó từng đạo kiếm linh liền phóng thẳng về phía Phan Hải. Không hề do dự hắn liên xông thẳng vào kiếm trận đấy. Đến khi vừa gần sát hắn liền cúi nhẹ người luồn qua rồi phóng vụt lên chém về phía nữ nhân đấy. Nữ nhân liền tức tốc đưa thanh kiếm lên đỡ lấy lưỡi hái đang chém về phía mình. Thế nhưng nàng lập tức hối hận. Hải Phan cố ý dùng lưỡi hái tấn công ở tầm gần rồi đến khi nữ nhân ấy chặn đòn hắn liền đẩy dài lưỡi hái về phía đầu của nữ tử.
Xoẹt!Vù!
Một tia máu bay ra, sau đó bóng dáng của Hải Phan biến mất ngay sau đó. Nữ tử liền tức tốc hướng về phía Cực đã chạy đi đuổi theo. Nàng đoán rằng kẻ này sẽ đi theo con vật đấy. Thế nhưng chạy theo một đường dài thì nàng không hề tìm kiếm được bất kỳ dấu vết nào. Từ bỏ truy đuổi, nàng đứng lại đưa tay sờ lên má. Một vết thương ngang má từ kẻ đấy, tuy không nặng bao nhiêu và với tu vi của nàng thì không có vấn đề gì cả. Thế nhưng, nhân sắc với một nữ nhân đó chính là điều tối kỵ nhất trên thế gian này. Lửa giận hằn rõ trên đôi mắt nàng, vẫn không ngừng tìm kiếm bất kỳ động tỉnh nào cho dù là nhỏ nhất.
15 phút trôi qua!
Nàng nhận ra rằng đã mất dấu của tên ác nhân này. Liền lấy từ trong túi trữ vật ra một lệnh bài màu trắng ở một mặt có khắc chữ BĂNG. Nàng nhìn chằm chằm tấm lệnh bài rồi đưa tới gần trán. Một ánh sáng nhu hòa màu trắng chợt lóe lên.
- Kiểm tra đoạn ký ức này! Những ai ở bên ngoài toàn lực truy bắt kẻ này!
Sau đó, nàng lại lấy tiếp một lệnh bài khác cũng bằng ngọc nhưng lại màu đen. Ở một mặt nó lại khắc chữ PHÁP. Tiếp tục đưa tấm lệnh bài đấy lên trán. Lại một ánh sáng màu tím tỏa ra.
- Dựa vào ký ức đưa kẻ này vào Sát Ma Nhân bảng. Phần thưởng là Địa Linh Khí trung cấp và một trăm linh thạch.
Làm xong mọi việc, nàng liền chậm rãi bước một đoạn ngắn rồi kiễm tra xung quanh. Vẫn không có gì xảy ra. Nàng liền phi thân lên không và biến mất trong ánh sáng của mặt trăng.
=========
Cách đó khá xa, Cực đang nắm cổ áo của Phan Hải rồi kéo hắn chạy đi. Mặc dù rất khó chịu nhưng không còn cách nào khác.
- Ta cần phải học thêm vũ kỹ, ám khí, độc. Cần phải nhiều thứ bảo mệnh hơn a!
=========
Sáng ngày hôm sau, toàn bộ Nam Kinh Đại Lục sôi trào một câu chuyện. Hai tu sĩ bước ra từ một tòa nhà cổ kính cao đến 11 tầng vừa nói chuyện.
- Kẻ này cũng to gán lắm á Vế Xệu à. Dám rạch mặt của thánh nữ Băng Kiếm Môn. Hắn chỉ có thể chết thôi!
- Cai Dù người nói chưa chắc hẳn đúng. Tu vi Địa Linh Kỳ có thể gây tổn thương cho Khống Thiên Kỳ rồi biến mất không dấu vết cũng không phải không có chiêu trò!
- Hừ! Quản gì, để gia gia ta săn cái đầu hắn để kiếm thưởng. Linh thạch thật sự thiếu a.
=========
Ở một nơi khác trong một căn phòng rộng lớn, một nam tử nhắm mắt tu luyện. Từng đạo ánh sáng vờn quanh hắn chứng tỏ hắn đang ở những phân đoạn cuối cùng để trùng kích Nhập Thánh Kỳ.
Cốc! Cốc!
- Vào đi! - Âm thanh của hắn vang lên thật trầm ấm và đầy sự an tĩnh.
- Bảo Thánh Chủ. Thánh nữ Băng Kiếm Cốc bị tấn công!
- Hử? Đưa ta xem! - Đôi mắt nam tử lóe lên một chút lửa giận rồi dập tắt ngay tức khắc.
Hắn nhìn vào một quả cầu to chừng qua dưa hấu. Thông tin của Băng Kiếm lệnh bài và Pháp Hội lệnh hiện ra.
- Hừ! Địa Linh Kỳ nho nhỏ cũng dám to gan như vậy. - Âm thanh phát ra đầy sự lạnh lẽo và sát khí ẩn tàng trong đó. - Ra lệnh cho Thập Đại cao thủ của nội môn đệ từ và Bách huyết thủ của ngoại môn xuất phát tìm kiếm kẻ này. Ưu tiên còn sống!
- Vâng!!
=========
Trong lúc Nam Kinh Đại Lục đang dáo dác tìm kẻ được đưa lên Sát Ma Nhân bảng thì Hải Phan vẫn không hề hay biết. Hắn bây giờ đang không ngừng dùng lưỡi hái để tấn công những viên sỏi do Cực quất tới.
- Sao hệ thống không có nhiệm vụ nhỉ?
- Cực! Chạy ngay đi! Trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn!
Hắn hét lớn nói với Cực đang đứng gần đó. Cực như đã quá quen thuộc với câu nói này. Nó liền tức tốc chạy sâu vào rừng để lẩn trốn.
Vút!
Khi bóng dáng của Cực vừa biến mất hắn liền đằng đằng sát khí phóng về phía đối phương.
- Băng Linh Thập Diệt Kiếm
Nữ nhân hét lên một tiếng rồi liền thi triễn kiếm pháp của bản thân. Xung quanh nàng từng đạo kiếm linh màu trắng mờ ảo quấn tỏa ra phía sau lưng nàng. Từng mũi kiếm hướng về phía nam nhân đang phóng về phía nàng. Một khắc sau đó từng đạo kiếm linh liền phóng thẳng về phía Phan Hải. Không hề do dự hắn liên xông thẳng vào kiếm trận đấy. Đến khi vừa gần sát hắn liền cúi nhẹ người luồn qua rồi phóng vụt lên chém về phía nữ nhân đấy. Nữ nhân liền tức tốc đưa thanh kiếm lên đỡ lấy lưỡi hái đang chém về phía mình. Thế nhưng nàng lập tức hối hận. Hải Phan cố ý dùng lưỡi hái tấn công ở tầm gần rồi đến khi nữ nhân ấy chặn đòn hắn liền đẩy dài lưỡi hái về phía đầu của nữ tử.
Xoẹt!Vù!
Một tia máu bay ra, sau đó bóng dáng của Hải Phan biến mất ngay sau đó. Nữ tử liền tức tốc hướng về phía Cực đã chạy đi đuổi theo. Nàng đoán rằng kẻ này sẽ đi theo con vật đấy. Thế nhưng chạy theo một đường dài thì nàng không hề tìm kiếm được bất kỳ dấu vết nào. Từ bỏ truy đuổi, nàng đứng lại đưa tay sờ lên má. Một vết thương ngang má từ kẻ đấy, tuy không nặng bao nhiêu và với tu vi của nàng thì không có vấn đề gì cả. Thế nhưng, nhân sắc với một nữ nhân đó chính là điều tối kỵ nhất trên thế gian này. Lửa giận hằn rõ trên đôi mắt nàng, vẫn không ngừng tìm kiếm bất kỳ động tỉnh nào cho dù là nhỏ nhất.
15 phút trôi qua!
Nàng nhận ra rằng đã mất dấu của tên ác nhân này. Liền lấy từ trong túi trữ vật ra một lệnh bài màu trắng ở một mặt có khắc chữ BĂNG. Nàng nhìn chằm chằm tấm lệnh bài rồi đưa tới gần trán. Một ánh sáng nhu hòa màu trắng chợt lóe lên.
- Kiểm tra đoạn ký ức này! Những ai ở bên ngoài toàn lực truy bắt kẻ này!
Sau đó, nàng lại lấy tiếp một lệnh bài khác cũng bằng ngọc nhưng lại màu đen. Ở một mặt nó lại khắc chữ PHÁP. Tiếp tục đưa tấm lệnh bài đấy lên trán. Lại một ánh sáng màu tím tỏa ra.
- Dựa vào ký ức đưa kẻ này vào Sát Ma Nhân bảng. Phần thưởng là Địa Linh Khí trung cấp và một trăm linh thạch.
Làm xong mọi việc, nàng liền chậm rãi bước một đoạn ngắn rồi kiễm tra xung quanh. Vẫn không có gì xảy ra. Nàng liền phi thân lên không và biến mất trong ánh sáng của mặt trăng.
=========
Cách đó khá xa, Cực đang nắm cổ áo của Phan Hải rồi kéo hắn chạy đi. Mặc dù rất khó chịu nhưng không còn cách nào khác.
- Ta cần phải học thêm vũ kỹ, ám khí, độc. Cần phải nhiều thứ bảo mệnh hơn a!
=========
Sáng ngày hôm sau, toàn bộ Nam Kinh Đại Lục sôi trào một câu chuyện. Hai tu sĩ bước ra từ một tòa nhà cổ kính cao đến 11 tầng vừa nói chuyện.
- Kẻ này cũng to gán lắm á Vế Xệu à. Dám rạch mặt của thánh nữ Băng Kiếm Môn. Hắn chỉ có thể chết thôi!
- Cai Dù người nói chưa chắc hẳn đúng. Tu vi Địa Linh Kỳ có thể gây tổn thương cho Khống Thiên Kỳ rồi biến mất không dấu vết cũng không phải không có chiêu trò!
- Hừ! Quản gì, để gia gia ta săn cái đầu hắn để kiếm thưởng. Linh thạch thật sự thiếu a.
=========
Ở một nơi khác trong một căn phòng rộng lớn, một nam tử nhắm mắt tu luyện. Từng đạo ánh sáng vờn quanh hắn chứng tỏ hắn đang ở những phân đoạn cuối cùng để trùng kích Nhập Thánh Kỳ.
Cốc! Cốc!
- Vào đi! - Âm thanh của hắn vang lên thật trầm ấm và đầy sự an tĩnh.
- Bảo Thánh Chủ. Thánh nữ Băng Kiếm Cốc bị tấn công!
- Hử? Đưa ta xem! - Đôi mắt nam tử lóe lên một chút lửa giận rồi dập tắt ngay tức khắc.
Hắn nhìn vào một quả cầu to chừng qua dưa hấu. Thông tin của Băng Kiếm lệnh bài và Pháp Hội lệnh hiện ra.
- Hừ! Địa Linh Kỳ nho nhỏ cũng dám to gan như vậy. - Âm thanh phát ra đầy sự lạnh lẽo và sát khí ẩn tàng trong đó. - Ra lệnh cho Thập Đại cao thủ của nội môn đệ từ và Bách huyết thủ của ngoại môn xuất phát tìm kiếm kẻ này. Ưu tiên còn sống!
- Vâng!!
=========
Trong lúc Nam Kinh Đại Lục đang dáo dác tìm kẻ được đưa lên Sát Ma Nhân bảng thì Hải Phan vẫn không hề hay biết. Hắn bây giờ đang không ngừng dùng lưỡi hái để tấn công những viên sỏi do Cực quất tới.
- Sao hệ thống không có nhiệm vụ nhỉ?
/22
|