Hắn chính là người ném nương tử tân hôn tới thanh lâu làm kỹ nữ, Sở Mặc quốc nhị vương gia? Thủy Liên Y chính mình cũng không biết vì sao có thể bật thốt lên nói ra tên của hắn!
"Vương Phi còn nhớ rõ bổn vương!" Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm mặt của nàng, tựa hồ muốn tìm được thứ gì. Dung nhan giống nhau, vì sao mấy tháng không thấy tính tình hoàn toàn không giống với lúc trước?
"Vương gia! Tiểu thư hôm nay vừa mới rơi xuống nước, khả năng bị sặc nước nên ý nghĩ có chút hồ đồ! Ngài đừng trách tội nàng!" Tiểu Kinh nơm nớp lo sợ .
"Cút ngay đi!" Sở Mị Dạ thấp giọng nói "Đừng quấy rầy ta cùng Vương Phi gặp lại!"
Tiểu Kinh nhìn Vương gia mặt không chút thay đổi lại nhìn Thủy Liên Y vẻ mặt hung ác, không biết nên làm sao bây giờ. Tiểu thư sợ nhất Vương gia nha, để cho bọn họ một mình cùng một chỗ, có thể hay không gặp chuyện không may?
"Còn không mau cút đi!" Sở Mị Dạ có chút tức giận, ngay cả nha hoàn cũng dám ngỗ nghịch với hắn sao?
"Tiểu Kinh ngươi đi ra ngoài! Cẩn thận bắn tung tóe một thân máu!" Thủy Liên Y cho Tiểu Kinh đi. Người nam nhân này, không nhân tính như thế, để cho nàng hảo hảo thu thập hắn.
Nàng nói chuyện cũng trở nên thô lỗ? Còn có biểu tình này, tựa hồ phong phú rất nhiều! Sở Mị Dạ đánh giá Thủy Liên Y ngồi trên giường.
"Làm sao không nói lời nào? Câm điếc rồi?" Nàng khiêu khích.
"Nàng dám cùng bổn vương nói chuyện như vậy?" Hắn đối diện ánh mắt khiêu khích của nàng " Nàng chỉ sợ quên thân phận của mình rồi! Vương Phi!"
Thủy Liên Y nhíu mày"Vương Phi hai chữ này đừng có dính lại bên miệng! Nhiều nhất bất quá cũng là vợ trước mà thôi! Hiện tại ta và ngươi đã không hề có quan hệ gì! Đúng rồi! Cho dù ly hôn, cũng phải cho ta cái công đạo, không yêu cầu xa vời chia phòng ốc của ngươi hay tiền của ngươi, nhưng phí phụng dưỡng vẫn muốn cấp!"
Nhìn hắn ánh mắt khó hiểu"Tiền không cần nhiều lắm, tối thiểu cũng phải đủ để ta chuộc thân hoàn lương! Từ nay về sau, nam hôn nữ gả đều không tương quan! Ngươi xem thế nào?" Còn Vương gia! Keo kiệt muốn chết, đem lão bà đuổi ra cửa một xu cũng không cấp, còn lưu lạc tới thanh lâu này!
Sở Mị Dạ nghi hoặc"Cái gì là phí phụng dưỡng?" Lập tức vẻ mặt tức giận"Nam hôn nữ gả? Nàng còn muốn lập gia đình? Có người dám muốn nàng?" Hắn đi tới bắt lấy cổ tay của nàng.
Thủy Liên Y hất tay hắn "Đừng động thủ động cước với tỷ ! Chạm vào hỏng rồi ngươi bồi không nổi!"
Hừ! Hắn cười lạnh, "Mấy tháng không thấy, tính tình nàng thay đổi không ít! Bất quá. . . . . . !" Hắn nhanh như thiểm điện bắt lấy cánh tay của nàng"Thủy Liên Y! Nàng bây giờ bất quá là thanh lâu nữ tử, ai cũng có thể làm chồng!" Hắn mặt không lưu tình túm nàng vào trong lòng.
Hương thơm nhất thời nhập mũi làm cho hắn mê say, nữ nhân này dù làm hắn hận đến nghiến răng vẫn có thể gợi lên ham muốn của hắn.
"Ngươi cút cho ta! Ngựa không dừng vó cút nhanh chóng. . . ." Nàng giãy giụa khỏi cái ôm của hắn, nam nhân đáng chết này nói nàng ai cũng có thể làm chồng? Phải biết rằng, nàng vẫn là hoàng hoa khuê nữ nha! Cho dù biết hắn nói là Thủy Liên Y này, nhưng cùng tên nàng vẫn rất không thích.
Đột nhiên, hắn cuồng tiếu.
Nhìn đến hắn bất ngôn cẩn tiếu lộ ra vẻ mặt như thế, Thủy Liên Y nhất thời phát ngốc.
"Ngươi cười cái rắm a? Nói đi! Ngươi bây giờ là muốn chết! Vẫn là không muốn sống chăng?" Nàng xắn ống tay áo lên, một bộ tư thế muốn đánh một trận.
Sở Mị Dạ đánh giá nàng, Thủy Liên Y tựa hồ thật sự thay đổi thành một người khác, mấy tháng trước nhìn đến hắn còn có thể sợ tới mức cả người phát run, yếu đuối tới cực điểm. Lần này gặp mặt chẳng những quên sạch hắn, còn khiêu khích sự kiên nhẫn của hắn. Có ý tứ!
"Nàng nghĩ thế nào? Cùng ta đánh một trận?" Hắn kỳ quái nhìn nàng.
Ừ! Nàng nghĩ nghĩ. Xem thân mình cường tráng của hắn, ngẫm lại lúc ngã vào trong lòng ngực kiên cố của hắn đụng thương cái mũi của nàng! Tựa hồ là có luyện công phu? Nàng có hi vọng đánh thắng hắn hay không? Không chừng có đi!
"Hừ! Bổn tiểu thư không muốn cùng ngươi đánh?"
"Vì sao? Sợ bổn vương đánh cho nàng mặt mũi bầm dập?" Hắn đùa cợt.
Nàng lắc đầu"NO! Chủ yếu là ta chưa bao giờ cùng heo so chiêu! Đầu tiên, cùng heo đánh nhau làm chính mình trở nên rất dơ! Tiếp theo, sẽ làm cho heo thật cao hứng!"
Ách! Sở Mị Dạ ngây người!
"Nàng mắng bổn vương?" Hắn hung tợn nhìn nàng.
"Vương Phi còn nhớ rõ bổn vương!" Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm mặt của nàng, tựa hồ muốn tìm được thứ gì. Dung nhan giống nhau, vì sao mấy tháng không thấy tính tình hoàn toàn không giống với lúc trước?
"Vương gia! Tiểu thư hôm nay vừa mới rơi xuống nước, khả năng bị sặc nước nên ý nghĩ có chút hồ đồ! Ngài đừng trách tội nàng!" Tiểu Kinh nơm nớp lo sợ .
"Cút ngay đi!" Sở Mị Dạ thấp giọng nói "Đừng quấy rầy ta cùng Vương Phi gặp lại!"
Tiểu Kinh nhìn Vương gia mặt không chút thay đổi lại nhìn Thủy Liên Y vẻ mặt hung ác, không biết nên làm sao bây giờ. Tiểu thư sợ nhất Vương gia nha, để cho bọn họ một mình cùng một chỗ, có thể hay không gặp chuyện không may?
"Còn không mau cút đi!" Sở Mị Dạ có chút tức giận, ngay cả nha hoàn cũng dám ngỗ nghịch với hắn sao?
"Tiểu Kinh ngươi đi ra ngoài! Cẩn thận bắn tung tóe một thân máu!" Thủy Liên Y cho Tiểu Kinh đi. Người nam nhân này, không nhân tính như thế, để cho nàng hảo hảo thu thập hắn.
Nàng nói chuyện cũng trở nên thô lỗ? Còn có biểu tình này, tựa hồ phong phú rất nhiều! Sở Mị Dạ đánh giá Thủy Liên Y ngồi trên giường.
"Làm sao không nói lời nào? Câm điếc rồi?" Nàng khiêu khích.
"Nàng dám cùng bổn vương nói chuyện như vậy?" Hắn đối diện ánh mắt khiêu khích của nàng " Nàng chỉ sợ quên thân phận của mình rồi! Vương Phi!"
Thủy Liên Y nhíu mày"Vương Phi hai chữ này đừng có dính lại bên miệng! Nhiều nhất bất quá cũng là vợ trước mà thôi! Hiện tại ta và ngươi đã không hề có quan hệ gì! Đúng rồi! Cho dù ly hôn, cũng phải cho ta cái công đạo, không yêu cầu xa vời chia phòng ốc của ngươi hay tiền của ngươi, nhưng phí phụng dưỡng vẫn muốn cấp!"
Nhìn hắn ánh mắt khó hiểu"Tiền không cần nhiều lắm, tối thiểu cũng phải đủ để ta chuộc thân hoàn lương! Từ nay về sau, nam hôn nữ gả đều không tương quan! Ngươi xem thế nào?" Còn Vương gia! Keo kiệt muốn chết, đem lão bà đuổi ra cửa một xu cũng không cấp, còn lưu lạc tới thanh lâu này!
Sở Mị Dạ nghi hoặc"Cái gì là phí phụng dưỡng?" Lập tức vẻ mặt tức giận"Nam hôn nữ gả? Nàng còn muốn lập gia đình? Có người dám muốn nàng?" Hắn đi tới bắt lấy cổ tay của nàng.
Thủy Liên Y hất tay hắn "Đừng động thủ động cước với tỷ ! Chạm vào hỏng rồi ngươi bồi không nổi!"
Hừ! Hắn cười lạnh, "Mấy tháng không thấy, tính tình nàng thay đổi không ít! Bất quá. . . . . . !" Hắn nhanh như thiểm điện bắt lấy cánh tay của nàng"Thủy Liên Y! Nàng bây giờ bất quá là thanh lâu nữ tử, ai cũng có thể làm chồng!" Hắn mặt không lưu tình túm nàng vào trong lòng.
Hương thơm nhất thời nhập mũi làm cho hắn mê say, nữ nhân này dù làm hắn hận đến nghiến răng vẫn có thể gợi lên ham muốn của hắn.
"Ngươi cút cho ta! Ngựa không dừng vó cút nhanh chóng. . . ." Nàng giãy giụa khỏi cái ôm của hắn, nam nhân đáng chết này nói nàng ai cũng có thể làm chồng? Phải biết rằng, nàng vẫn là hoàng hoa khuê nữ nha! Cho dù biết hắn nói là Thủy Liên Y này, nhưng cùng tên nàng vẫn rất không thích.
Đột nhiên, hắn cuồng tiếu.
Nhìn đến hắn bất ngôn cẩn tiếu lộ ra vẻ mặt như thế, Thủy Liên Y nhất thời phát ngốc.
"Ngươi cười cái rắm a? Nói đi! Ngươi bây giờ là muốn chết! Vẫn là không muốn sống chăng?" Nàng xắn ống tay áo lên, một bộ tư thế muốn đánh một trận.
Sở Mị Dạ đánh giá nàng, Thủy Liên Y tựa hồ thật sự thay đổi thành một người khác, mấy tháng trước nhìn đến hắn còn có thể sợ tới mức cả người phát run, yếu đuối tới cực điểm. Lần này gặp mặt chẳng những quên sạch hắn, còn khiêu khích sự kiên nhẫn của hắn. Có ý tứ!
"Nàng nghĩ thế nào? Cùng ta đánh một trận?" Hắn kỳ quái nhìn nàng.
Ừ! Nàng nghĩ nghĩ. Xem thân mình cường tráng của hắn, ngẫm lại lúc ngã vào trong lòng ngực kiên cố của hắn đụng thương cái mũi của nàng! Tựa hồ là có luyện công phu? Nàng có hi vọng đánh thắng hắn hay không? Không chừng có đi!
"Hừ! Bổn tiểu thư không muốn cùng ngươi đánh?"
"Vì sao? Sợ bổn vương đánh cho nàng mặt mũi bầm dập?" Hắn đùa cợt.
Nàng lắc đầu"NO! Chủ yếu là ta chưa bao giờ cùng heo so chiêu! Đầu tiên, cùng heo đánh nhau làm chính mình trở nên rất dơ! Tiếp theo, sẽ làm cho heo thật cao hứng!"
Ách! Sở Mị Dạ ngây người!
"Nàng mắng bổn vương?" Hắn hung tợn nhìn nàng.
/207
|