Hoa Sơn Tiên Môn

Chương 1507: Võng chi văn minh chi chủ(trung)

/1562


Bộ pháp thực ra chỉ là một chiêu thức, nhưng là chiêu thức trên đùi, Lục Nguyên học được rất nhanh.

Nhanh như thế đã học được biến pháp Văn Minh Chi Chủ, một trong những loại Văn Minh Chi Chủ, kinh ngạc hệt như võng chi văn minh, học được rất nhanh. Nhưng võng chi Văn Minh Chi Chủ trong lòng thầm nghĩ: học công pháp nhanh hơn một chút thì có tác dụng rắm gì, mười kỷ nguyên là mười kỷ nguyên, trận chiến này cơ bản là không cần sử dụng đến, chỉ là ngáng chân mà thôi.

Bốn vị Văn Minh Chi Chủ bước nhanh như điện, ngay từ đầu bay nhanh đã không có gì bất đồng, chỉ là bay càng ngày càng gần mặt trời, thời gian dần trôi có thể thấy một vật thể không phải hình tròn mà là hình dáng như một cánh cửa, cảm giác áp lực gia tăng, ở cùng một chỗ thực lực của Lục Nguyên không thể giữ được trong nháy mắt, cho nên chỉ có thể không ngừng sải bước phi thẳng tới.

Lúc này vẫn là pháp biến Văn Minh Chi Chủ dẫn đầu, rất nhanh đã tìm được đường.

Giữa một màn hư không này chẳng có một cái gì cả.

Nhưng bỗng nhiên phát hiện ở phía trước có một mảnh đất hoang bằng phẳng, cái sân đó không được đỡ, cứ lơ lửng lơ lửng trên hư không, mặt đất có những vết tích màu đen. Pháp biến Văn Minh Chi Chủ là người đầu tiên đáp xuống mảnh đất đó, dừng ngay trên mặt mảnh đất này, Lục Nguyên cũng nhanh chóng đáp xuống bề mặt vùng đất hoang vu này:

- Đây là nhất phẩm ngộ đạo chi địa?

- Đúng, chính là ở đây.

Pháp biến Văn Minh Chi Chủ gật đầu.

Lục Nguyên đánh giá mảnh đất này, phát hiện mảnh đất này không có gì đặc biệt, nhưng có thể thấy một vài cánh cửa vĩnh hằng, xuất hiện mờ ảo ở đây. Lục Nguyên đang định hỏi sự ảo diệu của mảnh đất nhất phẩm ngộ đạo, nhưng lúc này bốn khối khí mạnh mẽ lập tức rơi xuống.

Trong lúc này cũng có bốn cái Văn Minh Chi Chủ rơi xuống, bốn Văn Minh Chi Chủ này mỗi cái có hình dáng khác nhau, điều duy nhất Lục Nguyên không nhận ra được là một vị trong đó có tiên phong đạo cốt, cực gầy, tóc trắng bồng bềnh, sắc bạc bay trong gió, vị này gọi là Hồng Quân Văn Minh Chi Chủ, còn gọi là Hồng Quân đạo tôn. Tiên cổ Văn Minh Chi Chủ họ Hồng, có người gọi ông ta là Hồng Mông. Mà Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ này nghe nói là sư đệ của Hồng Quân, cũng là một Văn Minh Chi Chủ có thực lực. Lúc này cuộc quyết chiến cuối cùng, theo lý mà nói Hoang Tiên Phật liên minh chắc thắng, không thể ngờ rằng Lục Nguyên, cuối cùng lại có thể giành được thế pháp võ liên minh cuối cùng. Lúc rời đi, Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ lợi dụng sát chiêu tâm linh mạnh mẽ để đối phó Lục Nguyên, khi đó Lục Nguyên tung hoành vô địch, đối diện với sát chiêu tâm linh mạnh mẽ rất khó khăn, cũng manh một Võ thần Văn Minh Chi Chủ giúp đỡ một tay, mới có thể khiến cho sát chiêu của Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ không có kết quả.

Cho nên Lục Nguyên có ấn tượng sâu sắc với Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ, chỉ là không thể ngờ lại gặp ở đây.

Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ liếc nhìn Lục Nguyên, ánh mắt mang theo một tia sát khí lạnh lùng.

Lục Nguyên cười lạnh lùng một tiếng, căn bản không để ý gì đến Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ này.

Ba vị Văn Minh Chi Chủ của môn phái bất tử khác Lục Nguyên đều không quen, nhưng trong đó có một vị rõ ràng là Phật cổ Văn Minh Chi Chủ, sắc mặt khô héo, khí xuất tăng cao, dường như có cảm giác phật pháp độ thiên hạ. Ông ta vừa xuất hiện thì bên cạnh có những cuồn cuộn sáng bóng có xu thế phật hóa, có thể nói, ông ta chỉ cần niệm kinh thì bảo đảo cấp Thiên Tôn đều bị ông ta đòi cho nhập phật môn, là văn minh phó chủ đau đầu vô cùng, độ hóa của phật môn vốn dĩ là chuyện khiến người ta đau đầu, nhưng đến cả Văn Minh Chi Chủ còn có thể độ hóa thì thật nực cười, Phật cổ Văn Minh Chi Chủ đích thân ra tay thì cũng không có được sự uy năng như vậy.

Ở đây mới xuất hiện mảnh đất nhất phẩm ngộ đạo, bốn vị Văn Minh Chi Chủ bất tử trong nháy mắt đều phái bốn Văn Minh Chi Chủ.

Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ cười ha hả, phất trần ông ta khẽ động:

- Không thể tưởng tượng được các ngươi lại buồn cười như vậy, rõ ràng là còn dẫn theo Lục Nguyên một người mười kỉ nguyên đến để tranh đoạt vùng đất văn minh, người như thế thì có tác dụng gì, đến đây để cản trở sao?

Ông ta vốn rất hận Lục Nguyên, bây giờ còn cái giọng điệu trào phúng.

Lục Nguyên cười nhạt:

- Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ, ông cũng ở trung ương thiên triều lâu như thế, tôi nói cho ông nghe Lục Nguyên tôi từ khi xuất đạo tới giờ bước chân sau, Tôi cản trở ư? Thật là quá nực cười.

Tiên cổ văn minh đương nhiên nghiên cứu qua về tính cách của Lục Nguyên, hết lần này tới lần khác nghiên cứu về tài liệu của Lục Nguyên đều phát hiện một chuyện, những trận xuất chiến từ trước tới giờ của Lục Nguyên có thắng có hòa có bại, nhưng tính kỹ lại thì không hề có cản trở, Hồng Minh chi chủ văn minh nghẹn lời, lập tức vừa vùng mạnh vừa quát:

- Vậy sao, hôm nay ta phải cho ngươi gãy cánh ở đây, cho ngươi nếm thử mùi vị của việc đi chân sau, để cho ngươi biết, những trận chiến trước đây của ngươi chẳng qua chỉ là của một đứa trả, nhưng những trận đấu như bây giờ mới thực sự là trận đấu của Văn Minh Chi Chủ.

Tuy thực lực của Lục Nguyên bây giờ đã yếu đi nhưng khí thế thì không hề yếu đi:

- Đợi ngươi làm được rồi hãy nói, chứ đừng có nói miệng như thế.

Câu nói này khiến cho Hồng Mông Văn Minh Chi Chủ tức giận.

Pháp biến Văn Minh Chi Chủ cười ha hả:

- Bây giờ bắt đầu nói tới chuyện chính rồi, lần này phẩm nhất phẩm ngộ đạo chi đạo tranh đoạt như thế nào.

Vị cao tăng tăng y đối diện nói:

- Cứ theo quy luật cũ, một đấu một, người thắng nhiều thì thắng, thế nào?

Vị hòa thượng này mặc dù là bộ dạng cao tăng nhưng rất cẩn thận, thoáng một cái đã phát hiện Lục Nguyên có khả năng đột phá, một một quyết đấu thì Lục Nguyên có thể dễ dàng mà giành được.

Võng chi Văn Minh Chi Chủ lập tức phản bác:

- Như thế sao được.

Ông ta cũng chú ý tới sơ hở của Lục Nguyên, cho nên lập tức phản bác.

Vị cao tăng nói:

- Theo Võng chi Văn Minh Chi Chủ thì nên làm thế nào? Nếu không chúng ta bốn đấu bốn hỗn chiến, cuối cùng người thắng thì sẽ giành được nhất phẩm ngộ đạo chi đạo, thế này có được không?

Ý kiến này Võng chi Văn Minh Chi Chủ càng không cân ngắc, bởi vì sơ hở của Lục Nguyên ở đây càng được khuếch đại lên, cho nên Võng chi Văn Minh Chi Chủ suy nghĩ và quyết định:

- Thì một đấu một, người thắng nhiều lần sẽ là người thắng cuộc.

Dùng cách này thì sự cản trở của Lục Nguyên sẽ không quá nghiêm trọng, còn ông ta thua ở trận này thì có thể thắng ở trận khác để kéo lại.

Pháp biến Văn Minh Chi Chủ nói:

- Đây là bốn đấu bốn, đánh bốn trận, trận nào người thắng nhiều thì sẽ là người chiến thắng.

Vị cao tăng nói:

- Vậy thì theo ý kiến của Pháp biến Văn Minh Chi Chủ.

Pháp biến Văn Minh Chi Chủ nói:

- Theo ý ta, bắt đầu một đấu một đánh bốn trận, sau đó người mạnh nhất sẽ đánh một đấu một, cuối cùng trận của ai có đánh nhiều nhất ba trận thì người đó thắng, ý kiến thế nào?

Chủ ý của ông ta nói ra xong, bốn vị Văn Minh Chi Chủ bất tử nghe xong lập tức đồng ý, bởi vì cách này khá công bằng.

/1562

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status