Hoàng Tử Online

Chương 32

/61


- Cháu cẩn thận chút đi! Đưa mũi đan đi cho chính xác! Lấy múi còn không được thì làm sao đan khăn?

.

Tôi nhăn nhó, tôi cầm que đan chẳng khác nào người Tây cầm đũa. Cứ trái trái, cứng cứng sao ấy! Sợi len thử sau một hồi bị tôi hành hạ đã xơ ra cả, lại còn quăn queo nhìn phát khiếp lên được. Ôi khó quá đi!

.

- Có lẽ tại mới học nên thế! Thanh chịu khó tập một thời gian là làm được ấy mà! Không sao đâu! – Quang lại động viên, nhưng tôi biết là cậu ấy cũng phát mệt vì sự vụng về của mình.

.

Thêm một hồi nữa thì tôi…dẹp que. Đúng hơn là tôi không thể đan được trong hoàn cảnh như thế này.

.

- Cháu nhớ được cách đan rồi ạ, cảm ơn cô nhiều! Về nhà cháu sẽ tập tiếp!

.

- Uh! Thế cũng được! Tay cháu cứng quá, nên luyện nhiều hơn! – cô chủ quầy cũng nguôi bực bội, nhẹ nhàng khuyên bảo tôi.

.

- Bây giờ cô bán cho cháu một cuộn len trắng và một cuộn len đen, cháu muốn phối hai màu này!

.

- Đợi cô chút! Nhưng cháu chọn que đan cỡ mấy? Hay là chọn cỡ 3 như que đan thử cháu vừa đan?

.

- Thế cũng được ạ!

.

Thật tình là chưa bắt tay vào việc thì tôi đã cảm thấy…nản! Không biết chiếc khăn len tự đan trong tưởng tượng của tôi sẽ được ra đời khi nào nữa…

.

- Cậu đan khăn cho ai thế? – Quang hỏi nhỏ.

.

- Uhm…đan tặng một người bạn!

.

- Có thể đan tặng mình một cái được không? – Quang nhìn tôi đề nghị với một thái độ tự nhiên.

.

- Đan tặng cậu???? – tôi buột miệng hỏi lại.

.

- Hì! Mình nói đùa thế thôi! Dù không đan khăn nhưng mình nghĩ việc này cũng khá mệt và mất nhiều thời gian! Cậu đan một cái chắc sẽ không còn sức đan cái thứ hai! – Quang cười hiền, khoát khoát tay.

.

Tôi không nói gì. Sao nhỉ? Đan một cái, rồi đan thêm một cái nữa chắc cũng không phải là vấn đề gì lớn. Trần Thanh Thanh tôi có phương châm sống hết mình vì bạn bè. Mà Quang lại rất tốt với tôi (tôi cảm nhận như vậy!) thì hà cớ gì tôi không đan tặng cậu ta một cái nhỉ??? Quang lại là em song sinh với Minh nữa chứ?????

.

Nghĩ lui nghĩ tới, tôi nói vọng vào trong:

.

- Cô ơi! Cho cháu thêm hai cuộn nữa, một cuộn trắng và một cuộn xanh dương nữa cô nhé!

.

Màu xanh dương ập đến trong đầu tôi khi nghĩ về Quang. Nhẹ nhàng và hiền hoà….

.

- Này! Cậu mua thêm 2 cuộn nữa là sao vậy? Chẳng lẽ đan tặng mình thật sao? - cậu ta ngớ người hỏi tôi.

.

Vừa lúc đó thì cô chủ quán cũng đi ra với 4 cuộn len và một cặp que đan được bỏ trong một chiếc túi nhựa trong xinh xinh. Tôi vui vẻ nhận lấy rồi gửi tiền. Giá cả cũng không đắt cho lắm.

.

- Chào cô chúng cháu về! Cảm ơn cô nhiều! Mình về thôi!

.

Tôi cúi đầu chào cô chủ quầy rồi thúc nhẹ vào tay Quang. Cậu ấy cũng luống cuống chào rồi theo tôi ra ngoài.

.

- Cậu chưa trả lời câu hỏi của mình! – Quang có vẻ buồn buồn.

.

- Thì tôi đan tặng cậu chứ tặng ai nữa! – tôi cười khì nhìn cậu ấy, trông Quang lúc này ngố ngố vui cực.

.

- Thật à? Mình không ngờ cậu làm thật! – Quang sướng rơn, ánh mắt sáng lên.

.

Tôi vừa phì cười vừa cúi xuống giở nắp cặp để lấy chìa mở khoá xe. Nhưng nụ cười của tôi tắt ngúm khi ngăn ngoài của cặp trống trơn. Lúc nãy tôi nhớ đã khoá xe rồi cầm chìa vào trong rồi mà. Sao giờ không có nhỉ???? Mất chìa thì làm sao mà về???

.

Tôi cứ thế nhảy tưng tưng lên, vò đầu bức tai, mặt mày nhăn nhó. Tôi cố mò lại trong kí ức mình đã cầm chìa hay chưa? Và nếu đã cầm thì mình để nó ở đâu???

/61

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status