Lý Nguy hỏi một câu làm cho Hạ Chân Ngọc vô cùng lo sợ, chẳng lẽ Lý Nguy thật sự đã biết cái gì, lại theo bản năng sờ sờ bờ môi có chút sưng, có lẽ là nhìn thấy ở chỗ khác có dấu vết để lại?
Hạ Chân Ngọc đứng nguyên tại chỗ, trong đầu thật sự không nghĩ ra Lý Nguy làm thế nào để phát hiện, cô miễn cưỡng nở nụ cười hỏi: “Lý Nguy, anh nói cái gì vậy, em không hiểu?”
Vừa dứt lời Lý Nguy đột nhiên ngẩng đầu lên nói: “Vừa rồi anh nhìn thấy Quách chủ nhiệm ở đơn vị em đi ra, đi cùng với Trương trưởng phòng, bọn họ không nhìn thấy anh.”
Thật ra bản thân Hạ Chân Ngọc có thể tìm một lý do tùy tiện qua loa để giải thích, nhưng làm như vậy rất gượng ép cũng quá vũ nhục Lý Nguy, vì thế nhẹ nhàng nói: “Lý Nguy, anh muốn nói cái gì?”
Giọng nói của Lý Nguy rất gấp: “Chân Ngọc, có một số việc anh đã biết đến rồi, nhưng mà em không cần phải lo lắng, anh nhất định sẽ bảo vệ em, quyết sẽ không thỏa hiệp với bọn họ, em yên tâm!”
Lúc này Hạ Chân Ngọc mới hiểu được quả thật là Lý nguy đã biết một ít sự tình, nhưng hẳn là anh ta vẫn còn chưa biết cô cùng Chu Cẩn Vũ đã xảy ra quan hệ rồi. Cô nóng lòng muốn biết rốt cuộc Lý Nguy đã biết được những chuyện gì, liền gọi điện thoại về nhà nói với cha mẹ cô là hôm nay không thể trở về được, hẹn cuối tuần rồi đến sau.
Ở bên kia điện thoại bà Hạ than phiền vài câu “Đồ ăn đều đã chuẩn bị xong hết rồi” gì gì đó, cũng liền ngắt điện thoại.
Hạ Chân Ngọc cùng Lý Nguy đón xe trở về nhà, vừa vào cô cửa cũng chẳng quan tâm đến những cái khác, trực tiếp kéo Lý Nguy hỏi hắn rốt cuộc là biết được những gì.
Lý Nguy có chút ấp a ấp úng nói: “Kỳ thật anh cũng không muốn nói cho em, sợ trong lòng em có gánh nặng, nhưng mà xem ra tình huống hôm nay đoán chừng là có khả năng em cũng đã biết. Ngày đó trong buổi Tiệc mừng công, Trương trưởng phòng cùng Lương cục trưởng đã nói với anh một số chuyện, ý tứ là lần này anh có thể được tham gia phá án chính là do —— Chu thị trưởng cố ý chỉ thị. Hơn nữa, tương lai anh có thể phát triển được hay không cũng bất quá chỉ là một câu nói của Chu thị trưởng. Nhưng mà Chu thị trưởng làm như vậy hoàn toàn là vì trân trọng em.”
Hạ Chân Ngọc tức giận đến mức sắc mặt trắng bệch, tay cũng có chút run run, Chu Cẩn Vũ lại có thể để cho Trương trưởng phòng và Lương cục trưởng uy hiếp cùng dụ dỗ Lý Nguy như thế, chả trách ngày đó lúc quay trở lại bàn tiệc cô thấy Lý Nguy ngồi một mình ngẩn người, nguyên lai đều là đã sớm mưu tính từ trước rồi, khi đó bản thân cô đang làm cái gì? Lúc Lý Nguy bị bọn họ ám chỉ cùng nhục nhã, bản thân cô đang làm cái gì? Lúc đó cô đang cùng Chu Cẩn Vũ mây mưa thất thường, chính cô mới khiến cho Lý Nguy bị người khác sỉ nhục rất lớn!
Lý Nguy thấy vẻ mặt Hạ Chân Ngọc không đúng lắm, lập tức kéo tay cô khuyên nhủ: “Chân Ngọc, em không cần tức giận, anh không đáp ứng, anh đã cự tuyệt, Lý Nguy anh không làm được việc cũng không thể dựa vào việc bán đứng vợ mình, dựa vào phụ nữ để thăng chức như vậy! Em đừng kích động, chỉ cần chúng ta cùng nhau cố gắng, anh tin tưởng bọn họ có nhiều thủ đoạn hơn nữa cũng là vô dụng, cùng lắm thì anh chỉ coi như là một khoa viên, bọn họ còn có thể đem anh đuổi đi hay sao?”
Hạ Chân Ngọc cảm động nhìn Lý Nguy, cô không ngờ rằng tính cách Lý Nguy yếu đuối như vậy lại có thể kháng cự lại những lời diễn thuyết dụ hoặc của Trương trưởng phòng cùng người lãnh đạo trực tiếp của anh ta là Lương cục trưởng, càng không thể ngờ rằng Lý Nguy sẽ bảo hộ cùng quan tâm cô như thế, nước mắt cuối cùng không nhịn được liền chảy xuống.
Việc này ngược lại lại khiến cho Lý Nguy luống cuống, từ lúc anh ta cùng Hạ Chân Ngọc qua lại đến khi kết hôn cho tới bây giờ còn chưa thấy Hạ Chân Ngọc khóc bao giờ, anh ta biết cô vẫn là người cực kỳ lý trí và bình tĩnh, xem ra lúc này thật đúng là đã bị hoảng sợ, trong lòng nổi lên sự thương tiếc, anh ta đem Hạ Chân Ngọc ôm vào trong ngực an ủi nói: “Chân Ngọc, có phải là hôm nay em phải chịu ủy khuất cái gì không? Đừng sợ, từ nay về sau anh sẽ luôn luôn bảo vệ em, mỗi ngày anh sẽ đi đón em tan làm có được không, đừng khóc nữa. Đúng rồi, em cũng không cần phải làm ầm lên, dù sao không dựa vào bọn họ thì cũng không nên để lộ ra ngoài, người chịu ảnh hưởng, chịu liên lụy vẫn là chúng ta.”
Hạ Chân Ngọc khóc trong chốc lát mới cảm giác đỡ hơn nhiều, cô đau lòng như thế phần lớn nguyên nhân vẫn là cô cảm thấy bản thân mình thực sự có lỗi với Lý Nguy, tuy rằng cô không đặt quá nhiều tình cảm đối với anh ta nhưng nếu đã kết hôn thì tình cảm vẫn phải có.
Hôm nay thấy Lý Nguy biểu hiện như thế, cô không những cảm thấy bản thân mình không đúng mà còn càng thêm chán ghét cùng oán hận Chu Cẩn Vũ ẩm hiểm và ti tiện. Lý Nguy dũng cảm làm cho Hạ Chân Ngọc xúc động rất nhiều, cũng khiến cho trong lòng cô đưa ra một quyết định.
Lau nước mắt, Hạ Chân Ngọc cười nói: “Em không khóc nữa, em không sao. Lý Nguy, cảm ơn anh, cảm ơn anh đã bảo vệ em, từ nay về sau chúng ta sẽ sống tốt cuộc sống của mình!”
Lý Nguy cũng cười nói: “Em xem, em vừa khóc vừa cười, anh còn chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ em như vậy, thật thú vị.”
Hạ Chân Ngọc đập vào người anh ta một chút nói: “Anh còn có thể nói giỡn được à, mấy ngày trước là ai có bộ dáng thất hồn lạc phách, ngay cả đi làm cũng không đi?”
Lý Nguy ngượng ngùng gãi đầu nói: “Là do anh nhất thời nghĩ luẩn quẩn trong lòng thôi. Chân Ngọc, hiện tại thân thể anh tuy rằng còn chưa có tốt, nhưng Lý Nguy anh như thế nào đi nữa cũng là một người đàn ông, bán vợ cầu vinh là chuyện anh sẽ không làm.”
Hạ Chân Ngọc ôn nhu nói: “Em biết, anh là một người tốt, cũng là một người chồng tốt. Lý Nguy, hiện tại em đói bụng, chúng ta đi ăn một bữa thật ngon đi?”
Lý Nguy gật đầu đáp ứng đi tới gần cửa xỏ giầy, Hạ Chân Ngọc nhìn bóng lưng Lý Nguy vẻ mặt cô dần kiên định hơn.
Hôm nay khi đang trong giờ làm việc, Hạ Chân Ngọc đang ghi số liệu thì di động vang lên, vừa nhìn đến liền thấy lại là cuộc gọi đến của Chu Cẩn Vũ, cô trực tiếp lờ đi mặc cho điện thoại vẫn vang lên như trước. Hai ngày này đối với điện thoại của Chu Cẩn Vũ cô đều áp dụng loại phương pháp này, cô không nghe cũng không ấn tắt đi, khi nào không vang lên nữa cũng mặc kệ. Cô cũng đã nghĩ đến việc đổi số điện thoại, nhưng làm như vậy thì rất phiền toái, người thân bạn bè đồng nghiệp đều phải thông báo một lần, vậy thì hãy để cho Chu Cẩn Vũ thấy khó mà lui là tốt rồi.
Chị Vương đang đứng bên canh Hạ Chân Ngọc nói chuyện phiếm thấy vậy liền nói: “Chân Ngọc, làm sao em lại không nghe điện thoại vậy, đổ chuông một thời gian dài như thế rồi, cứ một lát lại có điện thoại.”
Hạ Chân Ngọc nói: “Em không muốn nghe, là ngân hàng gọi điện đến, nếu nghe liền không dứt được.”
Chị Vương nghe xong liền nói: “Đúng vậy, loại điện thoại này thật đúng là làm cho người ta phiền lòng, vậy em hãy đem số điện thoại đó cho vào sổ đen đi, như thế thuận tiện hơn rất nhiều.”
Hạ Chân Ngọc vỗ vỗ đầu mình nói: “Haizz, chị không nói thì em cũng thật không nghĩ tới, cảm ơn chị Vương nha.” Sau đó trực tiếp cầm lấy điện thoại đem số điện thoại đó cho vào sổ đen, lần này rốt cục cũng được thanh tĩnh rồi.
Hạ Chân Ngọc đã quyết định đoạn tuyệt quan hệ với Chu Cẩn Vũ. Lý Nguy đã tỏ rõ thái độ khiến cô không chấm dứt đoạn quan hệ sai lầm này, cô cũng không thể tiếp tục làm cho Lý Nguy hổ thẹn thêm nữa.
Quả nhiên di động không hề vang lên nữa, Hạ Chân Ngọc hy vọng Chu Cẩn Vũ nhân việc này có thể hiểu được rõ ràng thái độ của cô. Hôm nay cơ quan Lý Nguy có vụ án nên phải tăng ca không thể tới đón cô. Bắt đầu từ ngày đó Lý Nguy đều là đến đây đón Hạ Chân Ngọc tan làm, mà Hạ Chân Ngọc cũng luôn ở lại cơ quan lúc tan tầm chờ Lý Nguy đến, sau đó hai người ở bên ngoài giải quyết bữa cơm chiều rồi cùng nhau về nhà, tình cảm thân mật hơn rất nhiều.
Lúc tan làm Hạ Chân Ngọc cầm túi xách đi về phía nhà ga, lúc này di động lại vang lên, Hạ Chân Ngọc thấy đó là một số lạ liền nghe nghe máy, giọng nói không có cảm xúc của Chu Cẩn Vũ truyền tới: “Vì sao không nghe điện thoại?”
Hạ Chân Ngọc nghĩ bản thân cô đúng là suy tính không chu đáo, nhưng mà vẫn bình tĩnh nói: “Không muốn nghe!”
Chu Cẩn Vũ nói: “Anh ở góc phố phía trước chờ em.”
Hạ Chân Ngọc đáp: “Không cần chờ, tôi sẽ không đến gặp anh đâu.”
Chu Cẩn Vũ cười lạnh một tiếng nói: “Chân Ngọc, cho dù em có ý nghĩ gì hay không thì cũng phải gặp mặt anh nói chuyện cho rõ ràng chứ, cứ không nghe điện thoại như vậy liền tính là kết thúc sao? Hay là về sau chỉ cần là một số điện thoại lạ em cũng không nghe?”
Hạ Chân Ngọc nghĩ nếu như Chu Cẩn Vũ không ngừng đổi số điện thoại để gọi cho cô, như vậy thật đúng là không chịu nổi và cũng rất rắc rối, vẫn là nên nói rõ ràng thì tốt hơn. Cô biết rõ chỉ một câu nói cũng không có cắt đứt quan hệ được, hơn nữa Chu Cẩn Vũ cũng không phải là người dễ dàng thỏa hiệp như vậy, cô suy nghĩ một chút liền đáp ứng là sẽ qua đó.
Trên xe Chu Cẩn Vũ, Hạ Chân Ngọc nói: “ Anh không cần phải lái xe đến chỗ nào cả, chúng ta ở ngay trong xe nói cho rõ ràng là được rồi.”
Chu Cẩn Vũ ngay cả một cái liếc mắt cũng chưa nhìn đến Hạ Chân Ngọc, anh trực tiếp lái xe về Nhã Phong. Hạ Chân Ngọc thấy vậy cũng không nói gì, đến Nhã Phong cũng tốt, đó là một nơi khá kín đáo, có thể nói rõ ràng mọi chuyện mà không cần lo lắng bị người khác nhìn thấy hay nghe được.
Đến Nhã Phong, Chu Cẩn Vũ dừng xe lại, hai người vẫn trầm mặc như trước đi lên lầu vào phòng. Hạ Chân Ngọc thuận tiện đứng ở ngay cửa ra vào, cô cũng không có tiếp tục đi vào bên trong. Cô nói: “Tôi nói xong sẽ đi luôn, Chu Cẩn Vũ tôi không muốn tiếp tục mối quan hệ này với anh, chúng ta có thể dễ dàng đến với nhau thì hãy cũng chia tay nhau như thế.”
Chu Cẩn Vũ rất bình tĩnh, trước tiên đem áo khoác cởi ra ném lên trên chiếc ghế sô pha rồi mới xoay người nhìn Hạ Chân Ngọc nói: “Lý do là gì?”
Hạ Chân Ngọc nói: “Chuyện này còn cần phải có lý do sao? Kết thúc một đoạn quan hệ ngoài hôn nhân là chuyện hai năm rõ mười nhất trên đời. Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy, tôi muốn sống tốt cuộc sống của chính bản thân mình.”
Chu Cẩn Vũ cười cười: “Sống tốt cuộc sống của chính mình, cùng một gã vô dụng như thế mà em có thể sống một cuộc sống bình thường được sao?”
Hạ Chân Ngọc có chút tức giận nói: “Còn nữa, cũng xin anh từ nay về sau không cần tiếp tục nói những lời vũ nhục Lý Nguy như thế nữa, thân thể anh ta có vẫn đề không phải là lỗi của anh ta, những lời xấu xa như vậy anh cứ giữ lại trong miệng thì tốt hơn.”
Chu Cẩn Vũ nheo mắt lại hỏi cô: “Hắn cho em uống loại thuốc quái quỷ gì vậy hả, mà khiến cho em một lòng hướng về hắn như thế? Hôm nay nếu không đưa ra cho anh một lý do khiến anh hài lòng, thì hy vọng chấm dứt mối quan hệ này của em chính là nằm mơ đi.”
Hạ Chân Ngọc cảm thấy thực đúng là may mắn vì đã tới nơi này nói chuyện, nếu không còn chưa nói xong hai câu đã bị anh làm hỏng rồi. Dù sao thì cô cũng đã dự định tốt mọi việc rồi, cái gì cũng không sợ, liền hồi đáp: “Khỏi cần Lý Nguy cho tôi uống thuốc gì gì đó, anh ta là người chồng hợp pháp của tôi, là tôi không muốn gặp lại anh, không có lý do gì có thể làm cho anh vừa lòng, cũng không nhất thiết cần anh vừa lòng!”
Chu Cẩn Vũ bước nhanh đến định kéo Hạ Chân Ngọc vào lòng, Hạ Chân Ngọc vội vàng lui lại phía sau, nói: “Anh ngoại trừ việc cưỡng ép kéo tôi lên giường còn có thể làm cái gì? Chu Cẩn Vũ, bên ngoài có rất nhiều người phụ nữ trẻ tuổi, xinh đẹp anh không cần phải tiếp tục quấn quít lấy tôi!”
Chu Cẩn Vũ dừng cước bộ lại, nói: “Oh, như vậy là do lúc ban đầu anh mạnh mẽ cưỡng ép em đúng không? Nói, rốt cuộc bởi vì sao, nói rõ ràng anh sẽ không miễn cưỡng em nữa.”
Hạ Chân Ngọc cho rằng Chu Cẩn Vũ vẫn là tự tôn thân phận, nếu người phụ nữa không muốn thì như thế nào đi nữa anh cũng sẽ không quá mức dây dưa, vì thế nghĩ nghĩ nói: “Tiệc mừng công ngày đó anh bảo Trương trưởng phòng và Lương cục trưởng nói với Lý Nguy cái gì đó? Làm sao anh có thể làm ra việc bỉ ổi như vậy, anh bảo người ta đi uy hiếp cùng dụ dỗ Lý Nguy! Anh muốn làm cái gì? Muốn cho Lý Nguy vì danh lợi mà cam tâm tình nguyện dâng tặng vợ mình ra hay sao, muốn anh ta từ này về sau không hề gây trở ngại đến ham muốn cá nhân của anh, đúng hay không?”
Chu Cẩn Vũ nghe xong vừa định nói chuyện, Hạ Chân Ngọc lại chưa cho anh cơ hội, cô nhanh chóng nói tiếp: “Anh không cần nói không phải là do anh sai khiến. Nhưng mà cũng đúng, anh không cần sai khiến, một câu anh cũng không cần phải nói, chỉ cần một ánh mắt của anh là đủ rồi, những người này là thân tín của anh liền biết phải xử lý như thế nào, không có sự ngầm đồng ý của anh bọn họ làm sao lại có thể làm ra những việc như vậy! Nhưng mà, đáng tiếc, Lý Nguy không đáp ứng, tính toán của anh thất bại rồi! Như thế nào? Không ngờ rằng người mà anh luôn miệng nói là đồ bỏ đi lại cư nhiên không để ý tới tiền đồ tươi sáng mà anh cấp cho chứ?”
Chu Cẩn Vũ chậm rãi nở nụ cười: “Anh nói mà, làm sao cùng anh nói trở mặt liền trở mặt ngay như thế, hóa ra là có người hiên ngang lẫm liệt làm anh hùng cứu mỹ nhân. Nhưng mà Chân Ngọc, anh không phủ nhận chuyện lần này là có ý đồ của anh bên trong, nhưng em cũng phải hiểu cho anh, anh làm như vậy là do nhất thời nóng vội thôi, về sau khẳng định sẽ không làm như vậy nữa, nếu không thì như thế này đi, anh sẽ đề cấp cất nhắc Lý Nguy em xem có được không?”
Hạ Chân Ngọc thật không ngờ rằng Chu Cẩn Vũ đến bây giờ còn có thể chuyển ngược trở lại dụ dỗ cô. Đúng vậy a, nếu đem Lý Nguy ra cất nhắc lên trên, như vậy sẽ đem cô Lý Nguy và anh buộc cùng một chỗ, đầu óc Chu Cẩn Vũ rốt cuộc suy nghĩ cái gì, bản thân cô biểu đạt còn không có rõ ràng sao?
Hít sâu một hơi, Hạ Chân Ngọc tận lực bình tĩnh nói: “Anh vẫn còn chưa có rõ ràng sao? Lý Nguy và tôi đều không cần thăng chức cái gì gì đó, chúng tôi chỉ muốn một cuộc sống yên ổn, cho nên anh cũng không cần tiếp tục nói đến chuyện đó.”
Lúc này Chu Cẩn Vũ nhìn Hạ Chân Ngọc trầm giọng nói: “Em s không sợ hắn biết mối quan hệ của chúng ta, đến lúc đó nếu hắn còn có thể nghĩ như vậy, anh liền chấp nhận.”
Hạ Chân Ngọc lại nở nụ cười: “Không cần anh phải đi nói ra. Chu Cẩn Vũ, hiện tại việc tôi phải làm là, thứ nhất cùng anh chấm dứt quan hệ, thứ hai là giúp Lý Nguy chữa khỏi thân thể, việc cuối cùng chính là nói cho anh ta biết chân tướng sự việc trong khoảng thời gian này, về phần kết quả là cái gì cũng không cần anh phải quan tâm.”
Một lát sau, Hạ Chân Ngọc thấy Chu Cẩn Vũ không nói cái gì nữa, nghĩ rằng như vậy là đã xong rồi, cô liếc nhìn Chu Cẩn Vũ rồi xoay người chuẩn bị rời khỏi, ai ngờ còn chưa có đụng tới tay nắm cửa, liền trực tiếp bị Chu Cẩn Vũ đột nhiên ôm lấy từ phía sau. Chu Cẩn Vũ đặt cằm lên trên vai Hạ Chân Ngọc, miệng dán vào lỗ tai của cô, giọng nói thập phần sa sút: “Chân Ngọc, em không thể tha thứ cho anh một lần sao? Anh cam đoan sẽ không hề sử dụng thủ đoạn gì, cũng không cần cầu em thường xuyên ở cùng một chỗ với anh, chúng ta thỉnh thoảng gặp mặt một lần có được hay không?”
Nói xong liền hôn vào tai Hạ Chân Ngọc, tay cũng từ khe hở của bộ quần áo Hạ Chân Ngọc với vào bên trong, dịu dàng vuốt ve hai luồng cao ngất, thấy Hạ Chân Ngọc không có cự tuyệt, trong thâm tâm lập tức cảm thấy vui vẻ, anh xoay người cô lại liền hôn lên môi cô.
Hạ Chân Ngọc không ra tay ngăn cản, chẳng qua là cô áp chế cảm giác làm cho cô có chút run rẩy đó, lạnh giọng nói: “Chu Cẩn Vũ, với thân phận và bối cảnh như vậy của anh, chẳng lẽ anh thật sự làm ra loại chuyện tình không được chấp nhận này sao?”
Chu Cẩn Vũ nghe xong lời này, ngừng tay lại cũng chậm rãi từ trong quần áo của Hạ Chân Ngọc rút ra, lùi lại phía sau một bước nói: “Em quyết tâm muốn rời khỏi anh?”
Hạ Chân Ngọc lặng im ngầm thừa nhận, Chu Cẩn Vũ ôn nhu nở nụ cười, nói: “Được, anh thành toàn (giúp đỡ để người khác đạt được mục đích) cho em, Chân Ngọc.”
Hạ Chân Ngọc có chút bất ngờ, cô nhìn ánh mắt của Chu Cẩn Vũ, xác nhận anh thật sự không có đang nói mát mới nhỏ giọng nói: “Cảm ơn anh. Còn nữa, căn nhà này anh vẫn là nhận lại đi, tôi không muốn.” Nói xong liền mở cửa rời đi.
Chu Cẩn Vũ đứng tại chỗ nhìn Hạ Chân Ngọc rời đi, ánh mắt đã trở nên một mảnh âm u, thấp giọng nói: “Chân Ngọc, anh toàn toàn cho em, hôm nay anh tạm thành toàn cho em.”
Hạ Chân Ngọc đứng nguyên tại chỗ, trong đầu thật sự không nghĩ ra Lý Nguy làm thế nào để phát hiện, cô miễn cưỡng nở nụ cười hỏi: “Lý Nguy, anh nói cái gì vậy, em không hiểu?”
Vừa dứt lời Lý Nguy đột nhiên ngẩng đầu lên nói: “Vừa rồi anh nhìn thấy Quách chủ nhiệm ở đơn vị em đi ra, đi cùng với Trương trưởng phòng, bọn họ không nhìn thấy anh.”
Thật ra bản thân Hạ Chân Ngọc có thể tìm một lý do tùy tiện qua loa để giải thích, nhưng làm như vậy rất gượng ép cũng quá vũ nhục Lý Nguy, vì thế nhẹ nhàng nói: “Lý Nguy, anh muốn nói cái gì?”
Giọng nói của Lý Nguy rất gấp: “Chân Ngọc, có một số việc anh đã biết đến rồi, nhưng mà em không cần phải lo lắng, anh nhất định sẽ bảo vệ em, quyết sẽ không thỏa hiệp với bọn họ, em yên tâm!”
Lúc này Hạ Chân Ngọc mới hiểu được quả thật là Lý nguy đã biết một ít sự tình, nhưng hẳn là anh ta vẫn còn chưa biết cô cùng Chu Cẩn Vũ đã xảy ra quan hệ rồi. Cô nóng lòng muốn biết rốt cuộc Lý Nguy đã biết được những chuyện gì, liền gọi điện thoại về nhà nói với cha mẹ cô là hôm nay không thể trở về được, hẹn cuối tuần rồi đến sau.
Ở bên kia điện thoại bà Hạ than phiền vài câu “Đồ ăn đều đã chuẩn bị xong hết rồi” gì gì đó, cũng liền ngắt điện thoại.
Hạ Chân Ngọc cùng Lý Nguy đón xe trở về nhà, vừa vào cô cửa cũng chẳng quan tâm đến những cái khác, trực tiếp kéo Lý Nguy hỏi hắn rốt cuộc là biết được những gì.
Lý Nguy có chút ấp a ấp úng nói: “Kỳ thật anh cũng không muốn nói cho em, sợ trong lòng em có gánh nặng, nhưng mà xem ra tình huống hôm nay đoán chừng là có khả năng em cũng đã biết. Ngày đó trong buổi Tiệc mừng công, Trương trưởng phòng cùng Lương cục trưởng đã nói với anh một số chuyện, ý tứ là lần này anh có thể được tham gia phá án chính là do —— Chu thị trưởng cố ý chỉ thị. Hơn nữa, tương lai anh có thể phát triển được hay không cũng bất quá chỉ là một câu nói của Chu thị trưởng. Nhưng mà Chu thị trưởng làm như vậy hoàn toàn là vì trân trọng em.”
Hạ Chân Ngọc tức giận đến mức sắc mặt trắng bệch, tay cũng có chút run run, Chu Cẩn Vũ lại có thể để cho Trương trưởng phòng và Lương cục trưởng uy hiếp cùng dụ dỗ Lý Nguy như thế, chả trách ngày đó lúc quay trở lại bàn tiệc cô thấy Lý Nguy ngồi một mình ngẩn người, nguyên lai đều là đã sớm mưu tính từ trước rồi, khi đó bản thân cô đang làm cái gì? Lúc Lý Nguy bị bọn họ ám chỉ cùng nhục nhã, bản thân cô đang làm cái gì? Lúc đó cô đang cùng Chu Cẩn Vũ mây mưa thất thường, chính cô mới khiến cho Lý Nguy bị người khác sỉ nhục rất lớn!
Lý Nguy thấy vẻ mặt Hạ Chân Ngọc không đúng lắm, lập tức kéo tay cô khuyên nhủ: “Chân Ngọc, em không cần tức giận, anh không đáp ứng, anh đã cự tuyệt, Lý Nguy anh không làm được việc cũng không thể dựa vào việc bán đứng vợ mình, dựa vào phụ nữ để thăng chức như vậy! Em đừng kích động, chỉ cần chúng ta cùng nhau cố gắng, anh tin tưởng bọn họ có nhiều thủ đoạn hơn nữa cũng là vô dụng, cùng lắm thì anh chỉ coi như là một khoa viên, bọn họ còn có thể đem anh đuổi đi hay sao?”
Hạ Chân Ngọc cảm động nhìn Lý Nguy, cô không ngờ rằng tính cách Lý Nguy yếu đuối như vậy lại có thể kháng cự lại những lời diễn thuyết dụ hoặc của Trương trưởng phòng cùng người lãnh đạo trực tiếp của anh ta là Lương cục trưởng, càng không thể ngờ rằng Lý Nguy sẽ bảo hộ cùng quan tâm cô như thế, nước mắt cuối cùng không nhịn được liền chảy xuống.
Việc này ngược lại lại khiến cho Lý Nguy luống cuống, từ lúc anh ta cùng Hạ Chân Ngọc qua lại đến khi kết hôn cho tới bây giờ còn chưa thấy Hạ Chân Ngọc khóc bao giờ, anh ta biết cô vẫn là người cực kỳ lý trí và bình tĩnh, xem ra lúc này thật đúng là đã bị hoảng sợ, trong lòng nổi lên sự thương tiếc, anh ta đem Hạ Chân Ngọc ôm vào trong ngực an ủi nói: “Chân Ngọc, có phải là hôm nay em phải chịu ủy khuất cái gì không? Đừng sợ, từ nay về sau anh sẽ luôn luôn bảo vệ em, mỗi ngày anh sẽ đi đón em tan làm có được không, đừng khóc nữa. Đúng rồi, em cũng không cần phải làm ầm lên, dù sao không dựa vào bọn họ thì cũng không nên để lộ ra ngoài, người chịu ảnh hưởng, chịu liên lụy vẫn là chúng ta.”
Hạ Chân Ngọc khóc trong chốc lát mới cảm giác đỡ hơn nhiều, cô đau lòng như thế phần lớn nguyên nhân vẫn là cô cảm thấy bản thân mình thực sự có lỗi với Lý Nguy, tuy rằng cô không đặt quá nhiều tình cảm đối với anh ta nhưng nếu đã kết hôn thì tình cảm vẫn phải có.
Hôm nay thấy Lý Nguy biểu hiện như thế, cô không những cảm thấy bản thân mình không đúng mà còn càng thêm chán ghét cùng oán hận Chu Cẩn Vũ ẩm hiểm và ti tiện. Lý Nguy dũng cảm làm cho Hạ Chân Ngọc xúc động rất nhiều, cũng khiến cho trong lòng cô đưa ra một quyết định.
Lau nước mắt, Hạ Chân Ngọc cười nói: “Em không khóc nữa, em không sao. Lý Nguy, cảm ơn anh, cảm ơn anh đã bảo vệ em, từ nay về sau chúng ta sẽ sống tốt cuộc sống của mình!”
Lý Nguy cũng cười nói: “Em xem, em vừa khóc vừa cười, anh còn chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ em như vậy, thật thú vị.”
Hạ Chân Ngọc đập vào người anh ta một chút nói: “Anh còn có thể nói giỡn được à, mấy ngày trước là ai có bộ dáng thất hồn lạc phách, ngay cả đi làm cũng không đi?”
Lý Nguy ngượng ngùng gãi đầu nói: “Là do anh nhất thời nghĩ luẩn quẩn trong lòng thôi. Chân Ngọc, hiện tại thân thể anh tuy rằng còn chưa có tốt, nhưng Lý Nguy anh như thế nào đi nữa cũng là một người đàn ông, bán vợ cầu vinh là chuyện anh sẽ không làm.”
Hạ Chân Ngọc ôn nhu nói: “Em biết, anh là một người tốt, cũng là một người chồng tốt. Lý Nguy, hiện tại em đói bụng, chúng ta đi ăn một bữa thật ngon đi?”
Lý Nguy gật đầu đáp ứng đi tới gần cửa xỏ giầy, Hạ Chân Ngọc nhìn bóng lưng Lý Nguy vẻ mặt cô dần kiên định hơn.
Hôm nay khi đang trong giờ làm việc, Hạ Chân Ngọc đang ghi số liệu thì di động vang lên, vừa nhìn đến liền thấy lại là cuộc gọi đến của Chu Cẩn Vũ, cô trực tiếp lờ đi mặc cho điện thoại vẫn vang lên như trước. Hai ngày này đối với điện thoại của Chu Cẩn Vũ cô đều áp dụng loại phương pháp này, cô không nghe cũng không ấn tắt đi, khi nào không vang lên nữa cũng mặc kệ. Cô cũng đã nghĩ đến việc đổi số điện thoại, nhưng làm như vậy thì rất phiền toái, người thân bạn bè đồng nghiệp đều phải thông báo một lần, vậy thì hãy để cho Chu Cẩn Vũ thấy khó mà lui là tốt rồi.
Chị Vương đang đứng bên canh Hạ Chân Ngọc nói chuyện phiếm thấy vậy liền nói: “Chân Ngọc, làm sao em lại không nghe điện thoại vậy, đổ chuông một thời gian dài như thế rồi, cứ một lát lại có điện thoại.”
Hạ Chân Ngọc nói: “Em không muốn nghe, là ngân hàng gọi điện đến, nếu nghe liền không dứt được.”
Chị Vương nghe xong liền nói: “Đúng vậy, loại điện thoại này thật đúng là làm cho người ta phiền lòng, vậy em hãy đem số điện thoại đó cho vào sổ đen đi, như thế thuận tiện hơn rất nhiều.”
Hạ Chân Ngọc vỗ vỗ đầu mình nói: “Haizz, chị không nói thì em cũng thật không nghĩ tới, cảm ơn chị Vương nha.” Sau đó trực tiếp cầm lấy điện thoại đem số điện thoại đó cho vào sổ đen, lần này rốt cục cũng được thanh tĩnh rồi.
Hạ Chân Ngọc đã quyết định đoạn tuyệt quan hệ với Chu Cẩn Vũ. Lý Nguy đã tỏ rõ thái độ khiến cô không chấm dứt đoạn quan hệ sai lầm này, cô cũng không thể tiếp tục làm cho Lý Nguy hổ thẹn thêm nữa.
Quả nhiên di động không hề vang lên nữa, Hạ Chân Ngọc hy vọng Chu Cẩn Vũ nhân việc này có thể hiểu được rõ ràng thái độ của cô. Hôm nay cơ quan Lý Nguy có vụ án nên phải tăng ca không thể tới đón cô. Bắt đầu từ ngày đó Lý Nguy đều là đến đây đón Hạ Chân Ngọc tan làm, mà Hạ Chân Ngọc cũng luôn ở lại cơ quan lúc tan tầm chờ Lý Nguy đến, sau đó hai người ở bên ngoài giải quyết bữa cơm chiều rồi cùng nhau về nhà, tình cảm thân mật hơn rất nhiều.
Lúc tan làm Hạ Chân Ngọc cầm túi xách đi về phía nhà ga, lúc này di động lại vang lên, Hạ Chân Ngọc thấy đó là một số lạ liền nghe nghe máy, giọng nói không có cảm xúc của Chu Cẩn Vũ truyền tới: “Vì sao không nghe điện thoại?”
Hạ Chân Ngọc nghĩ bản thân cô đúng là suy tính không chu đáo, nhưng mà vẫn bình tĩnh nói: “Không muốn nghe!”
Chu Cẩn Vũ nói: “Anh ở góc phố phía trước chờ em.”
Hạ Chân Ngọc đáp: “Không cần chờ, tôi sẽ không đến gặp anh đâu.”
Chu Cẩn Vũ cười lạnh một tiếng nói: “Chân Ngọc, cho dù em có ý nghĩ gì hay không thì cũng phải gặp mặt anh nói chuyện cho rõ ràng chứ, cứ không nghe điện thoại như vậy liền tính là kết thúc sao? Hay là về sau chỉ cần là một số điện thoại lạ em cũng không nghe?”
Hạ Chân Ngọc nghĩ nếu như Chu Cẩn Vũ không ngừng đổi số điện thoại để gọi cho cô, như vậy thật đúng là không chịu nổi và cũng rất rắc rối, vẫn là nên nói rõ ràng thì tốt hơn. Cô biết rõ chỉ một câu nói cũng không có cắt đứt quan hệ được, hơn nữa Chu Cẩn Vũ cũng không phải là người dễ dàng thỏa hiệp như vậy, cô suy nghĩ một chút liền đáp ứng là sẽ qua đó.
Trên xe Chu Cẩn Vũ, Hạ Chân Ngọc nói: “ Anh không cần phải lái xe đến chỗ nào cả, chúng ta ở ngay trong xe nói cho rõ ràng là được rồi.”
Chu Cẩn Vũ ngay cả một cái liếc mắt cũng chưa nhìn đến Hạ Chân Ngọc, anh trực tiếp lái xe về Nhã Phong. Hạ Chân Ngọc thấy vậy cũng không nói gì, đến Nhã Phong cũng tốt, đó là một nơi khá kín đáo, có thể nói rõ ràng mọi chuyện mà không cần lo lắng bị người khác nhìn thấy hay nghe được.
Đến Nhã Phong, Chu Cẩn Vũ dừng xe lại, hai người vẫn trầm mặc như trước đi lên lầu vào phòng. Hạ Chân Ngọc thuận tiện đứng ở ngay cửa ra vào, cô cũng không có tiếp tục đi vào bên trong. Cô nói: “Tôi nói xong sẽ đi luôn, Chu Cẩn Vũ tôi không muốn tiếp tục mối quan hệ này với anh, chúng ta có thể dễ dàng đến với nhau thì hãy cũng chia tay nhau như thế.”
Chu Cẩn Vũ rất bình tĩnh, trước tiên đem áo khoác cởi ra ném lên trên chiếc ghế sô pha rồi mới xoay người nhìn Hạ Chân Ngọc nói: “Lý do là gì?”
Hạ Chân Ngọc nói: “Chuyện này còn cần phải có lý do sao? Kết thúc một đoạn quan hệ ngoài hôn nhân là chuyện hai năm rõ mười nhất trên đời. Tôi không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy, tôi muốn sống tốt cuộc sống của chính bản thân mình.”
Chu Cẩn Vũ cười cười: “Sống tốt cuộc sống của chính mình, cùng một gã vô dụng như thế mà em có thể sống một cuộc sống bình thường được sao?”
Hạ Chân Ngọc có chút tức giận nói: “Còn nữa, cũng xin anh từ nay về sau không cần tiếp tục nói những lời vũ nhục Lý Nguy như thế nữa, thân thể anh ta có vẫn đề không phải là lỗi của anh ta, những lời xấu xa như vậy anh cứ giữ lại trong miệng thì tốt hơn.”
Chu Cẩn Vũ nheo mắt lại hỏi cô: “Hắn cho em uống loại thuốc quái quỷ gì vậy hả, mà khiến cho em một lòng hướng về hắn như thế? Hôm nay nếu không đưa ra cho anh một lý do khiến anh hài lòng, thì hy vọng chấm dứt mối quan hệ này của em chính là nằm mơ đi.”
Hạ Chân Ngọc cảm thấy thực đúng là may mắn vì đã tới nơi này nói chuyện, nếu không còn chưa nói xong hai câu đã bị anh làm hỏng rồi. Dù sao thì cô cũng đã dự định tốt mọi việc rồi, cái gì cũng không sợ, liền hồi đáp: “Khỏi cần Lý Nguy cho tôi uống thuốc gì gì đó, anh ta là người chồng hợp pháp của tôi, là tôi không muốn gặp lại anh, không có lý do gì có thể làm cho anh vừa lòng, cũng không nhất thiết cần anh vừa lòng!”
Chu Cẩn Vũ bước nhanh đến định kéo Hạ Chân Ngọc vào lòng, Hạ Chân Ngọc vội vàng lui lại phía sau, nói: “Anh ngoại trừ việc cưỡng ép kéo tôi lên giường còn có thể làm cái gì? Chu Cẩn Vũ, bên ngoài có rất nhiều người phụ nữ trẻ tuổi, xinh đẹp anh không cần phải tiếp tục quấn quít lấy tôi!”
Chu Cẩn Vũ dừng cước bộ lại, nói: “Oh, như vậy là do lúc ban đầu anh mạnh mẽ cưỡng ép em đúng không? Nói, rốt cuộc bởi vì sao, nói rõ ràng anh sẽ không miễn cưỡng em nữa.”
Hạ Chân Ngọc cho rằng Chu Cẩn Vũ vẫn là tự tôn thân phận, nếu người phụ nữa không muốn thì như thế nào đi nữa anh cũng sẽ không quá mức dây dưa, vì thế nghĩ nghĩ nói: “Tiệc mừng công ngày đó anh bảo Trương trưởng phòng và Lương cục trưởng nói với Lý Nguy cái gì đó? Làm sao anh có thể làm ra việc bỉ ổi như vậy, anh bảo người ta đi uy hiếp cùng dụ dỗ Lý Nguy! Anh muốn làm cái gì? Muốn cho Lý Nguy vì danh lợi mà cam tâm tình nguyện dâng tặng vợ mình ra hay sao, muốn anh ta từ này về sau không hề gây trở ngại đến ham muốn cá nhân của anh, đúng hay không?”
Chu Cẩn Vũ nghe xong vừa định nói chuyện, Hạ Chân Ngọc lại chưa cho anh cơ hội, cô nhanh chóng nói tiếp: “Anh không cần nói không phải là do anh sai khiến. Nhưng mà cũng đúng, anh không cần sai khiến, một câu anh cũng không cần phải nói, chỉ cần một ánh mắt của anh là đủ rồi, những người này là thân tín của anh liền biết phải xử lý như thế nào, không có sự ngầm đồng ý của anh bọn họ làm sao lại có thể làm ra những việc như vậy! Nhưng mà, đáng tiếc, Lý Nguy không đáp ứng, tính toán của anh thất bại rồi! Như thế nào? Không ngờ rằng người mà anh luôn miệng nói là đồ bỏ đi lại cư nhiên không để ý tới tiền đồ tươi sáng mà anh cấp cho chứ?”
Chu Cẩn Vũ chậm rãi nở nụ cười: “Anh nói mà, làm sao cùng anh nói trở mặt liền trở mặt ngay như thế, hóa ra là có người hiên ngang lẫm liệt làm anh hùng cứu mỹ nhân. Nhưng mà Chân Ngọc, anh không phủ nhận chuyện lần này là có ý đồ của anh bên trong, nhưng em cũng phải hiểu cho anh, anh làm như vậy là do nhất thời nóng vội thôi, về sau khẳng định sẽ không làm như vậy nữa, nếu không thì như thế này đi, anh sẽ đề cấp cất nhắc Lý Nguy em xem có được không?”
Hạ Chân Ngọc thật không ngờ rằng Chu Cẩn Vũ đến bây giờ còn có thể chuyển ngược trở lại dụ dỗ cô. Đúng vậy a, nếu đem Lý Nguy ra cất nhắc lên trên, như vậy sẽ đem cô Lý Nguy và anh buộc cùng một chỗ, đầu óc Chu Cẩn Vũ rốt cuộc suy nghĩ cái gì, bản thân cô biểu đạt còn không có rõ ràng sao?
Hít sâu một hơi, Hạ Chân Ngọc tận lực bình tĩnh nói: “Anh vẫn còn chưa có rõ ràng sao? Lý Nguy và tôi đều không cần thăng chức cái gì gì đó, chúng tôi chỉ muốn một cuộc sống yên ổn, cho nên anh cũng không cần tiếp tục nói đến chuyện đó.”
Lúc này Chu Cẩn Vũ nhìn Hạ Chân Ngọc trầm giọng nói: “Em s không sợ hắn biết mối quan hệ của chúng ta, đến lúc đó nếu hắn còn có thể nghĩ như vậy, anh liền chấp nhận.”
Hạ Chân Ngọc lại nở nụ cười: “Không cần anh phải đi nói ra. Chu Cẩn Vũ, hiện tại việc tôi phải làm là, thứ nhất cùng anh chấm dứt quan hệ, thứ hai là giúp Lý Nguy chữa khỏi thân thể, việc cuối cùng chính là nói cho anh ta biết chân tướng sự việc trong khoảng thời gian này, về phần kết quả là cái gì cũng không cần anh phải quan tâm.”
Một lát sau, Hạ Chân Ngọc thấy Chu Cẩn Vũ không nói cái gì nữa, nghĩ rằng như vậy là đã xong rồi, cô liếc nhìn Chu Cẩn Vũ rồi xoay người chuẩn bị rời khỏi, ai ngờ còn chưa có đụng tới tay nắm cửa, liền trực tiếp bị Chu Cẩn Vũ đột nhiên ôm lấy từ phía sau. Chu Cẩn Vũ đặt cằm lên trên vai Hạ Chân Ngọc, miệng dán vào lỗ tai của cô, giọng nói thập phần sa sút: “Chân Ngọc, em không thể tha thứ cho anh một lần sao? Anh cam đoan sẽ không hề sử dụng thủ đoạn gì, cũng không cần cầu em thường xuyên ở cùng một chỗ với anh, chúng ta thỉnh thoảng gặp mặt một lần có được hay không?”
Nói xong liền hôn vào tai Hạ Chân Ngọc, tay cũng từ khe hở của bộ quần áo Hạ Chân Ngọc với vào bên trong, dịu dàng vuốt ve hai luồng cao ngất, thấy Hạ Chân Ngọc không có cự tuyệt, trong thâm tâm lập tức cảm thấy vui vẻ, anh xoay người cô lại liền hôn lên môi cô.
Hạ Chân Ngọc không ra tay ngăn cản, chẳng qua là cô áp chế cảm giác làm cho cô có chút run rẩy đó, lạnh giọng nói: “Chu Cẩn Vũ, với thân phận và bối cảnh như vậy của anh, chẳng lẽ anh thật sự làm ra loại chuyện tình không được chấp nhận này sao?”
Chu Cẩn Vũ nghe xong lời này, ngừng tay lại cũng chậm rãi từ trong quần áo của Hạ Chân Ngọc rút ra, lùi lại phía sau một bước nói: “Em quyết tâm muốn rời khỏi anh?”
Hạ Chân Ngọc lặng im ngầm thừa nhận, Chu Cẩn Vũ ôn nhu nở nụ cười, nói: “Được, anh thành toàn (giúp đỡ để người khác đạt được mục đích) cho em, Chân Ngọc.”
Hạ Chân Ngọc có chút bất ngờ, cô nhìn ánh mắt của Chu Cẩn Vũ, xác nhận anh thật sự không có đang nói mát mới nhỏ giọng nói: “Cảm ơn anh. Còn nữa, căn nhà này anh vẫn là nhận lại đi, tôi không muốn.” Nói xong liền mở cửa rời đi.
Chu Cẩn Vũ đứng tại chỗ nhìn Hạ Chân Ngọc rời đi, ánh mắt đã trở nên một mảnh âm u, thấp giọng nói: “Chân Ngọc, anh toàn toàn cho em, hôm nay anh tạm thành toàn cho em.”
/67
|