Hỗn Độn Lôi Tu

Chương 47: Chữa bệnh trầm kha

/538


Nhưng thân là hạ nhân, có mệt chết cũng phải đi a? Cả đám chỉ có thể kiên trì cố gắng chạy đi, mới đi được vài dặm đường, mồ hôi đã tuôn ra như mưa, vốn cỗ kiệu lúc đầu vô cùng vững chãi cũng đã bắt đầu lung lay. Tiểu Bàn lúc này mới phát hiện có chút không đúng, vừa nhìn ra bên ngoài, thấy vẻ mặt mệt mỏi của đám phu kiêu, lập tức liền hiểu ra chuyện gì.

Kỳ thật đừng xem Tiểu Bàn đối xử với người khác mà nghĩ hắn nhẫn tâm, thật ra là do hắn bị buộc phải làm vậy. Vừa thấy mười mấy gã kiệu phu vì mình và vất vả, hắn liền áp dụng pháp lực bổ trợ, đầu tiên là tự nâng thân thể mình lên, khiến cho đám kiệu phu bớt áp lực, sau đó lặng lẽ thi triển một cái Mộc hệ pháp thuật, giúp cho đám kiệu phu hồi phục sức lực.

Phải biết rằng, mặc dù Tiểu Bàn chủ tu là Lôi Thuật, nhưng không có nghĩa là hắn đối với các phép thuật khác hoàn toàn mù tịt, trên thực tế, bất kỳ tu sĩ nào cũng đều học qua một chút Ngũ Hành phép thuật, để ứng dụng trong cuộc sống. Tỷ như tại sa mạc, cần có Thủy hệ phép thuật để tạo ra nước, khi ở địa phương nào đó lạnh lẽ, đôi khi cũng phải dùng đến Hỏa hệ phép thuật để sưởi ấm. Mấy phép thuật như thế mặc dù mức sát thương không lớn, nhưng lại phi thường hữu dụng. Giống như Tiểu Bàn hôm nay thi triển Mộc hệ hồi phục thuật, khi dùng lên những người đang mệt mỏi, có thể làm cho người ta trong khoảnh khắc lấy lại tinh thần và sức mạnh hơn gấp trăm lần. Bất quá phép thuật này cũng không thể dùng thường xuyên, vài ba lần còn có thể, nhưng nếu nhiều quá,thân thể sẽ không chịu được.

Được hồi phục thuật của Tiểu Bàn giúp đỡ, đám phu kiệu liền bừng tình, cảm giác sức nặng của cỗ kiệu đột nhiên biến mất, nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Bọn họ đương nhiên không biết tại sao lại có sự biến hóa đó, bất quá trong lòng cũng hiểu được đây chắc chắn là do vị tiên trưởng ở trên trợ giúp, nhưng dù sao cũng không dám nói, chỉ dám cảm tạ trong bụng.

Tựa hồ như vị thái sư đương triều kia quả thật đang vô cùng sốt ruột, cho nên quản gia mới không ngừng thúc giục đám kiệu phu đi mau. Kết quả là chạy được nửa ngày cuối cùng cũng đến nơi.

Cỗ kiệu cuối cùng cũng đứng lại ở một khu nhà sang trọng, nơi đây chính là nội thành trong Lam Nguyệt thành, chỉ có quan lớn mới được ở. Tiểu Bàn khi đi dọc qua Lam Nguyệt thành nhận thấy nơi đây vô cùng náo nhiệt, vô cùng khác những nơi khác. Mức phồn hoa có thể so sánh với Lăng Tiêu thành, trải qua một hồi quan sát, Tiểu Bàn nhãn giới đối với nơi này đã nhận biết rất nhiều.

Khi kiệu vừa dừng, đã thấy một nam nhân mặc quan phục, khuôn mặt uy nghiêm đang đứng chờ. Tiểu Bàn không phải là người của Lam Nguyệt thành, tự nhiên không nhận biết được cấp bậc của đối phương qua quan phục, bất quá dù nghĩ thế nào Tiểu Bàn cũng cảm thấy gã gia hỏa này dường như không giống là Thái Sư đương triều.

Quả nhân, quản gia khách khí đem đối phương dẫn tới trước mặt Tiểu Bàn, giới thiệu nói “ Tiên trưởng, vị này chính là Tam thiếu gia nhà ta. Thiếu gia, vị này chính là Huyền Thiên quan tiên trưởng, là do quan chủ phái tới để tróc quỷ.”

Đối phương thân là con trai Thái Sư, tự nhiên vô cùng kiêu ngạo, tựa hồ như nhìn thấy quần áo khó coi của Tiểu Bàn liền không để hắn vào mắt, đủng đỉnh đứng ở đó, chờ Tiểu Bàn đến bái kiến. Nhưng hắn vạn lần không ngờ, Tiểu Bàn so với hắn còn kiêu ngạo hơn, căn bản không thèm để ý tới hắn, trực tiếp nói với quản gia: “ Thái sư nhà ngươi ở đâu?”

Mắt nhìn thấy Tiểu Bàn vô lễ như vậy, Tam thiếu gia tức khắc giận dữ, hắn vừa muốn phát tác, gã quản gia đã nhanh chân chạy đến giữ chặt hắn,nhỏ giọng nó:i “ Thiếu gia, thiếu gia, đây chính là tiên trưởng có bản lĩnh cao nhân, ngài tuyệt đối không thể đắc tội, huống hồ Huyền Thiên quan lại là Hoàng gia đạo quan, ngay cả bệ hạ đối với quan chủ cũng phải nể mặt, chúng ta không thể trêu vào!”

“Quan chủ chúng ta không thể trêu vào, nhưng chỉ một gã đạo sĩ cũng không được sao?” Tam thiếu gia lập tức nhẹ giọng cười lạnh nói.

“ Thiếu gia, thiếu gia, ngài đừng nói vậy, đây chính là hậu bối của quan chủ, hơn nữa lão gia lại đang chờ!” Quản gia sợ tới mức hoảng hồn ,nhanh chóng nói: “ Chúng ta hay là đi nhanh đến gặp lão gia a!”

Vừa nghe quản gia nhắc tới cha mình, Tam thiếu gia sắc mặt lập tức hòa hoãn, khoát tay nói: “ Đi theo ta!” Nói xong, cùng không thèm hướng tới Tiểu Bàn chào hỏi, đi thẳng.

“ Hừ!” Tiểu Bàn trực tiếp cười lạnh một tiếng, đã muốn xoay người rời đi.

Bất quá, quản gia lại chạy tới nói nhỏ, khuyên năn mãi mới khiến Tiểu Bàn đi vào bên trong. Thái sư phủ tự nhiên là vô cùng to lớn, Tiểu Bàn đi theo quản gia đến cả nửa ngày, chui trái, quẹo phải mới đến một biệt viện tinh xảo, bên trong lúc này có không ít những nhân vật ăn mặc hoa lệ.

Quản gia giải thích nói: “ Thái sư có ba con trai, sáu con rể, từ khi ngài bị quỷ ám đến lâm bệnh nặng đến giờ, những người này đều ở đây hầu hạ!”

“Ân!” Tiểu Bàn không nói, gật gật đầu, sau đó theo quản gia đi vào.

Mọi người nhìn thấy quản gia đem theo một đạo sĩ mập mạp đi tới, đều lộ ra ánh mắt tò mò, nhất là đám nữ nhân, còn chỉ trỏ, nhỏ giọng bàn luận, các nàng cứ nghĩ là thanh âm của mình vô cùng nhỏ, nhưng đối với Tiểu Bàn mà nói thì không khác gì nói bên tai. Nghe những nữ nhân này ríu rít bàn luận về hình dáng, tướng mạo của mình, Tiểu Bàn một câu cũng không nói, trong tâm thầm nói: “Đây chính là con cái sao? Cả đám như thế nào mà lại sung sướng, vui vẻ như vậy, còn có tâm bàn luận về người khác!”

Tiểu Bàn trong lòng mặc dù chán ghét, nhưng cũng không muốn cùng mấy tiện nhân này so đo, vì thế chỉ coi như không biết đi vào.

Ở bên trong, trên một chiếc giường lớn, Tiểu Bàn rốt cục cũng gặp được chủ nhân ngôi nhà, đương triều Bàng thái sư, đây là một lão nhân đã hơn sáu mươi tuổi, có khí chất không giận mà uy, bất quá hiện tại hình dáng tương đối thê thảm, hai má gầy tóp, đôi mắt hõm sâu, hô hấp khó khăn nằm ở trên giường, bên cạnh có bốn nữ tử xinh đẹp hầu hạ.

Nhìn thấy Tiểu Bàn đi vào, nhãn tình của đối phương sáng lên. Hắn hiển nhiên không phải loại phế vật như Tam thiếu gia, thân là người quyền cao chức trọng, kiến thức rộng rãi,vừa nhìn thấy khí chất của Tiểu Bàn đã nhận ra đây chính là cao nhân, lập tức cười nói: “ Huyền Thiên quan đạo gia đến, lão nhân thân thể có bệnh, không thể toàn lễ, mong ngài bỏ qua!”

Chúng nhân thấy vị Thái sư đương triều này lại cung kính với Tiểu Bàn như vậy, trong lòng liền kinh hãi, không biết tại vì sao.

Mà Tiểu Bàn đối với lời nói của vị thái sư đương triều này trong lòng một trận sảng khoái, một chút khó chịu lúc trước cũng đã tan biến, hắn bèn thu lại vẻ kiêu căng, thản nhiên nói: “Không sao, sư môn phái ta tới đây để giúp Thái sư giải hạn, như vậy chúng ta hãy bắt đầu từ bệnh của ngươi đi!”

Nói xong, Tiểu bàn ngón tay duỗi ra, bắn đến một đạo linh quang, nói: “Âm khí tiêu tán”

Sau khi đạo linh quang này chiếu vào người Bàng thái sư, hắn liền rùng mình một cái, tiếp theo cả người liền sinh ra một cỗ nhiệt lưu ấm áp, dào dạt, khí lực biến mất đột nhiên trở về, thật giống như được trẻ lại mười tuổi. Hơn nữa trong người, tất cả bệnh tật dường như trong khoảng khắc đều tan biến.

“ Ai nha nha!” Bàng thái sư vô cùng vui mừng, lập tức từ trên giường nhảy xuống, hưng phấn giữ chặt tay Tiểu Bàn, nói: “Tiên trưởng, ngài không hổ là tiên trưởng a. Chỉ một chút công phu đã giúp ta khỏi bệnh!”

“A!” Đám người chung quanh nhìn thấy một màn này đều kinh hãi, không nhịn được hô lên, phải biết rằng, bệnh của Bàng thái sư không phải là ngày một ngày hai, ngự y được phái đến cũng rất nhiều, linh đan diệu dược gì cũng đã dùng qua, nhưng một tia khởi sắc cũng không có. Nhưng khi vị Tiên trưởng mập mạp này vừa tới, chỉ vung tay đã trị khỏi, đây quả thực là thần tích a.

Luận đàm, báo lỗi Hỗn Độn Lôi Tu:

http://4vn/forum/showthread.php?p=545910

Tuyển dịch giả tham gia dịch Hỗn Độn Lôi Tu:

http://4vn/forum/showthread.php?t=70509


/538

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status