Khí tức trong thể nội Hỏa nguyên thánh sứ cực kỳ hỗn loạn, nhưng thực lực không bị ảnh hưởng. Từ trên mấy trăm thước rơi xuống cũng có lĩnh vực làm đệm, không bị thương tổn.
Trên da lão liên tục mọc lên từng cục bong bóng máu rồi vỡ tung, chảy ra huyết dịch mày đỏ sậm, thậm chí có chỗ hơi chuyển màu đen. Ngực lão đen bầm, toàn thân đau đớn như bị ức vạn con kiến cắn xé.
Diệp Phong sờ cằm, từ từ lướt đến đỉnh đầu đối phương, lẩm bẩm: “Xem dáng vẻ lão thì có vẻ trúng Hủ tâm độc. Xem ra trong mấy loại, Hủ tâm độc có hiệu quả rõ nhất với thánh giai…”
“A, giúp… giúp lão phu…” Hỏa nguyên thánh sứ gào lên đứt quãng, lão vốn không thụ thương nặng lắm nhưng cơn đau xé gan xé phổi này khiến lão không chịu thấu. Đặc biệt trong huyết dịch lão như có nhiều dị vật to lớn đang dao động, xâm thực thần trí khiến nào thiếu điều phát khùng. Ở trạng thái này, dù có thực lực thánh giai cũng khó lòng phát huy được.
“Giúp ngươi? Các hạ không phải định chạy, định giáo huấn mỗ sao? Một thánh giai không còn giá trị lợi dụng, lại không có ý tốt với mỗ thì cứu để làm gì?” Diệp Phong thản nhiên trêu.
“Ta… ta đáp ứng điều kiện của ngươi, tuyệt đối... không trái lời.” Hỏa nguyên thánh sứ chật vật bò dậy, giơ cánh tay vô lực lên gần như van xin: “Ta thề.”
“Xem ra, uy lực của Hủ tâm độc không tệ, bức được cả thánh giai từ bỏ tôn nghiêm để cầu xin… Tạ lão đầu lần này cho ta một lễ vật không tệ.” Gã cực kỳ vừa ý, dù những loại độc khác hiệu quả hữu hạn thậm chí vô hiệu cũng không hề hấn gì
Độc không cần nhiều mà cần tinh.
Gã lấy giải dược Hủ tâm độc khẽ búng vào miệng đối phương. Hỏa nguyên thánh sứ vội vàng nuốt xuống, thoáng sau đau đớn trên mình giảm đi, há miệng thở hồng hộc, nằm bất động.
“Mỗ nhắc các hạ lần cuối, nếu các hạ không còn giá trị lợi dụng, mỗ sẽ không do dự giết ngay. Hy vọng các hạ đừng làm việc gì gu ngốc.” Gã lạnh lùng nhìn Hỏa nguyên thánh sứ mềm nhũn dưới đất.
“Lão phu, nhận mệnh...” Tuy lão khuất phục có phần vì không chịu nổi Hủ tâm độc dày vò nhưng thực lực Diệp Phong thể hiện mới là nguyên nhân căn bản. Gã có đủ sức mạnh khống chế, lão không thể thoát khỏi lòng tay gã.
Đã vậy, Hỏa nguyên thánh sứ đương nhiên không tự rước khổ làm gì.
“Trên mình các hạ còn gì khác lạ không?” Nhận được câu trả lời vừa ý, Diệp Phong gật đầu hỏi tiếp.
“À, còn hơi ngứa… khí hải tựa hồ hơi trở ngại…” Ban nãy quá đau đớn, Hỏa nguyên thánh sứ không chú ý đến ảnh hưởng phụ này, giờ Diệp Phong hỏi, lão mới kiểm tra thân thể, dấy lên nguyên lực tống hết các loại độc ra ngoài.
“Xem ra, chỉ Hủ tâm độc có tác dụng.” Hủ tâm độc có thể khiến độc tính xâm thực vào huyết mạch và tâm tạng địch nhân, trực tiếp phát sinh công hiệu. Dưới cơn đau đó, dù tu vi không bị ảnh hưởng nhưng thần trí không thể khống chế nguyên lực, nên không có cách nào dùng năng lượng trừ độc tính. Có lẽ vì thế mà Hủ tâm độc có tác dụng với cả thánh giai.
Hỏa nguyên thánh sứ điều tức một lúc rồi nhìn gã với ánh mắt phức tạp: “Các hạ mạo hiểm đột nhập thánh địa để giúp Yêu vương tìm cách giải chú?”
“Không sai, các hạ có cách?” Mí mắt Diệp Phong nhướng lên, nhìn Hỏa nguyên thánh sứ với vẻ hơi kích động: “Nếu các hạ giúp mỗ hoàn thành mục tiêu, mỗ đảm bảo tương lai các hạ nhất định sẽ được tự do.”
Lão cười nhăn nhó lắc đầu: “Lão phu tuy muốn có tự do, nhưng việc này… khó lắm.”
“Vì sao?” Ngữ khí Diệp Phong lạnh trở lại.
“Tuy lão phu không biết cách giải chú cụ thể nhưng theo hiểu biết thì không ngoài hai kiểu. Thứ nhất là do vu thánh thi triển vu chú tự thân giải cứu, điều này hiển nhiên bất khả thi. Thứ hai là dùng cách giải cưỡng ép, nghe nói cách này có liên quan đến người thi triển. Nhưng đối phương là địa giai vu thánh, lại là nhân vật trọng yếu để Thánh điện đối phó Vu ma nhất tộc nên luôn được bảo vệ phi thường nghiêm mật. Dù các hạ lấy thân phận thánh tiềm giả tiến nhập thánh địa, cơ hội tiếp xúc với vu thánh đó gần như không tồn tại…”
Hỏa nguyên thánh sứ hiện tại triệt để không còn ý niệm phản kháng nữa, nên biết gì cũng đáp thành thật hết.
Diệp Phong gật đầu, hai phương pháp giải chú đối phương nói đều chính xác, chửng tỏ Hỏa nguyên thánh sứ không còn tư tâm. Nhưng theo tình huống đối phương giới thiệu thì sau khi gã tiến nhập thánh địa, muốn trong thời gian ngắn lấy được tinh huyết và tính mệnh của phản đồ Vu võ đó cơ hồ là không thể nào. Nhưng sư phụ không thể đợi quá lâu…
“Phải có thân phận gì mới được gặp vu thánh?” Diệp Phong hỏi dồn.
“Nếu có giao tranh quy mô lớn một chút thì vu thánh đó có lẽ sẽ hiện thân tại Thánh điện. Nhưng tình huống đó đa phần là cùng các đại nhân vật, cơ hội tiếp xúc riêng lẻ gần như bằng không. Bình thường, trừ thiên thánh đại nhân biết nơi hắn ở, lúc nào cũng có thể gặp thì những người khác đều khó biết được nơi hắn ẩn thân.” Hỏa nguyên thánh sứ lại bổ sung: “Nhưng nếu chấp hành nhiệm vụ đặc thù một chút, cần vị vu thánh đó ra mặt thì cũng có cơ hội tiếp xúc… Trước khi bọn lão phu xuống đại lục đối phó Yêu vương, được hắn hạ vu chú lên mình…”
“Được rồi, ta đã biết. Việc này đợi vào thánh địa xong, mỗ sẽ nghĩ cách.” Dù tình thế khó khăn thế nào, gã cũng không từ bỏ cơ hội cứu sư phó
“Còn một việc mỗ không hiểu lắm.” Diệp Phong trầm tư một lúc rồi hỏi: “Tuy Thánh điện và Vu võ nhất tộc có ân oán mấy chục vạn năm, nhưng lâu như vậy rồi mà vẫn không phân thắng bại được ở thánh địa, vì sao còn liên tục tranh đấu làm gì nữa? Cứ thế không những không phân thắng bại được mà còn làm yếu đi lực lượng của mình, không có lợi cho bên nào. Thánh điện và Vu võ đều không ngốc, chắc phải hiểu điều đó chứ?” Tranh đấu lặt vặt, chi bằng tích tụ sức mạnh để phá tan đối phương.
Đạo lý đơn giản này, ngay các phương thế lực của Võ Nguyên đại lục đều hiểu rõ.
“Các hạ nói không sai, tuy song phương ân oán lâu đời nhưng nguyên nhân tranh đấu lại không phải vì cừu oán.”
“Vậy thì vì sao?”
“Ở đại lục thì nhân tố nào khiến hai thế lực tranh đấu?”
“Các hạ nói là… lợi ích?” Diệp Phong sáng mắt.
“Võ giả trên đại lục đều cho rằng ở thánh địa thành tựu được thánh giai vì linh khí đủ nồng độ, kỳ thật không hẳn.” Hỏa nguyên thánh sứ tựa hồ đã chấp nhận tất cả, không hề do dự mà thổ lộ luôn bí mật của thánh địa: “Nguyên nhân thật sự vì thánh địa có một loại vật liệu tu luyện rất quý giá. Thánh điện và Vu võ tranh đấu, phần lớn vì tranh đoạt thứ đó.”
“Còn có việc này? Sư phụ ta sao lại không biết?” Yêu vương từng phục dịch ở Thánh điện, nếu có loại nguyên liệu quý giá như thế thì nhất định đã cho gã biết.
“Việc đó bình thường thôi, Yêu vương khi xưa thực lực tuy kinh diễm nhưng chưa trở thành hạch tâm của Thánh điện nên không biết được bí mật. Đại lục đưa lên thánh tiềm giả, tuy phần lớn đều tham dự chiến đấu nhưng bị che mắt, không hiểu nguyên liệu tranh đoạt về thật ra có tác dụng gì.”
“Tài nguyên đó thật ra có tác dụng gì?” Gã lấy làm hứng thú.
“Đó là một thứ sức mạnh rất kỳ lạ, tại Thánh điện được gọi là Hồn lực!” Hỏa nguyên thánh sứ khẽ giật giật da mặt, rồi từ tốn nói: “Hút hồn lực này sẽ nhanh chóng đề cao linh hồn cảnh giới của võ giả, qua đó dễ dàng tham ngộ được bí ảo của thiên địa mà đề thăng ý cảnh đầy huyền diệu. Thánh giai trở lên, linh hồn cảnh giới có tầm quan trọng vô cùng, dù có bao nhiêu linh khí mà không có cảnh giới tương ứng thì không thể đề cao thực lực.”
"Hóa ra thế!" Gã bất giác nhớ lại đêm đầu tiên với Thẩm Lan, cảm ngộ huyền ảo lần đó hai người có được e không thoát khỏi liên can đến hồn lực cảm ngộ. Cảnh giới được đề thăng rồi mới tu luyện thì tốc độ đích xác tăng cực nhanh.
“Tức là chỉ cần ta có đủ hồn lực là sẽ có thể đề thăng thực lực trong thời gian cực nhanh. Có đủ thực lực là sẽ giành được địa vị tại Thánh điện, từ đó có cơ hội tiếp xúc với vu thánh phản bội?” Diệp Phong nhanh chóng có phản ứng, hỏi ngay.
“Tuy nói vậy nhưng có đủ hồn lực nào có dễ? Từ hoàng cấp tấn nhập thánh giai không cần nhiều hồn lực, dù chỉ thuần túy hút linh khí cũng có cơ hội đột phá. Nhưng khi các hạ đạt đến thánh giai, không có hồn lực trợ giúp thì tu luyện gần như không thể tiền bộ. Nên ở Thánh điện, hồn lực là thứ phi thường trân quý, phải có đủ công tích mới có được.” Hỏa nguyên thánh sứ nhìn gã, do dự một lúc rồi nói: “Thực lực của các hạ hiện tại cao hơn lão phu một bậc nhưng tối đa ngang với Vu võ hư thánh. Tuy có thể dễ dàng lấy được hồn lực nhưng muốn trong một thời gian ngắn lấy được nhiều thì không dễ.”
“Ở Thánh điện, số lượng địa giai võ thánh không ít nhưng mỗi Thánh điện chỉ có vài thiên thánh đại nhân, đủ thấy muốn thành thiên thánh không dễ tí nào.” Chỉ khi đạt đến thiên thánh mới được dự phần vào khống chế Thánh điện, tiếp xúc được mới phản đồ vu thánh đó.
Trên da lão liên tục mọc lên từng cục bong bóng máu rồi vỡ tung, chảy ra huyết dịch mày đỏ sậm, thậm chí có chỗ hơi chuyển màu đen. Ngực lão đen bầm, toàn thân đau đớn như bị ức vạn con kiến cắn xé.
Diệp Phong sờ cằm, từ từ lướt đến đỉnh đầu đối phương, lẩm bẩm: “Xem dáng vẻ lão thì có vẻ trúng Hủ tâm độc. Xem ra trong mấy loại, Hủ tâm độc có hiệu quả rõ nhất với thánh giai…”
“A, giúp… giúp lão phu…” Hỏa nguyên thánh sứ gào lên đứt quãng, lão vốn không thụ thương nặng lắm nhưng cơn đau xé gan xé phổi này khiến lão không chịu thấu. Đặc biệt trong huyết dịch lão như có nhiều dị vật to lớn đang dao động, xâm thực thần trí khiến nào thiếu điều phát khùng. Ở trạng thái này, dù có thực lực thánh giai cũng khó lòng phát huy được.
“Giúp ngươi? Các hạ không phải định chạy, định giáo huấn mỗ sao? Một thánh giai không còn giá trị lợi dụng, lại không có ý tốt với mỗ thì cứu để làm gì?” Diệp Phong thản nhiên trêu.
“Ta… ta đáp ứng điều kiện của ngươi, tuyệt đối... không trái lời.” Hỏa nguyên thánh sứ chật vật bò dậy, giơ cánh tay vô lực lên gần như van xin: “Ta thề.”
“Xem ra, uy lực của Hủ tâm độc không tệ, bức được cả thánh giai từ bỏ tôn nghiêm để cầu xin… Tạ lão đầu lần này cho ta một lễ vật không tệ.” Gã cực kỳ vừa ý, dù những loại độc khác hiệu quả hữu hạn thậm chí vô hiệu cũng không hề hấn gì
Độc không cần nhiều mà cần tinh.
Gã lấy giải dược Hủ tâm độc khẽ búng vào miệng đối phương. Hỏa nguyên thánh sứ vội vàng nuốt xuống, thoáng sau đau đớn trên mình giảm đi, há miệng thở hồng hộc, nằm bất động.
“Mỗ nhắc các hạ lần cuối, nếu các hạ không còn giá trị lợi dụng, mỗ sẽ không do dự giết ngay. Hy vọng các hạ đừng làm việc gì gu ngốc.” Gã lạnh lùng nhìn Hỏa nguyên thánh sứ mềm nhũn dưới đất.
“Lão phu, nhận mệnh...” Tuy lão khuất phục có phần vì không chịu nổi Hủ tâm độc dày vò nhưng thực lực Diệp Phong thể hiện mới là nguyên nhân căn bản. Gã có đủ sức mạnh khống chế, lão không thể thoát khỏi lòng tay gã.
Đã vậy, Hỏa nguyên thánh sứ đương nhiên không tự rước khổ làm gì.
“Trên mình các hạ còn gì khác lạ không?” Nhận được câu trả lời vừa ý, Diệp Phong gật đầu hỏi tiếp.
“À, còn hơi ngứa… khí hải tựa hồ hơi trở ngại…” Ban nãy quá đau đớn, Hỏa nguyên thánh sứ không chú ý đến ảnh hưởng phụ này, giờ Diệp Phong hỏi, lão mới kiểm tra thân thể, dấy lên nguyên lực tống hết các loại độc ra ngoài.
“Xem ra, chỉ Hủ tâm độc có tác dụng.” Hủ tâm độc có thể khiến độc tính xâm thực vào huyết mạch và tâm tạng địch nhân, trực tiếp phát sinh công hiệu. Dưới cơn đau đó, dù tu vi không bị ảnh hưởng nhưng thần trí không thể khống chế nguyên lực, nên không có cách nào dùng năng lượng trừ độc tính. Có lẽ vì thế mà Hủ tâm độc có tác dụng với cả thánh giai.
Hỏa nguyên thánh sứ điều tức một lúc rồi nhìn gã với ánh mắt phức tạp: “Các hạ mạo hiểm đột nhập thánh địa để giúp Yêu vương tìm cách giải chú?”
“Không sai, các hạ có cách?” Mí mắt Diệp Phong nhướng lên, nhìn Hỏa nguyên thánh sứ với vẻ hơi kích động: “Nếu các hạ giúp mỗ hoàn thành mục tiêu, mỗ đảm bảo tương lai các hạ nhất định sẽ được tự do.”
Lão cười nhăn nhó lắc đầu: “Lão phu tuy muốn có tự do, nhưng việc này… khó lắm.”
“Vì sao?” Ngữ khí Diệp Phong lạnh trở lại.
“Tuy lão phu không biết cách giải chú cụ thể nhưng theo hiểu biết thì không ngoài hai kiểu. Thứ nhất là do vu thánh thi triển vu chú tự thân giải cứu, điều này hiển nhiên bất khả thi. Thứ hai là dùng cách giải cưỡng ép, nghe nói cách này có liên quan đến người thi triển. Nhưng đối phương là địa giai vu thánh, lại là nhân vật trọng yếu để Thánh điện đối phó Vu ma nhất tộc nên luôn được bảo vệ phi thường nghiêm mật. Dù các hạ lấy thân phận thánh tiềm giả tiến nhập thánh địa, cơ hội tiếp xúc với vu thánh đó gần như không tồn tại…”
Hỏa nguyên thánh sứ hiện tại triệt để không còn ý niệm phản kháng nữa, nên biết gì cũng đáp thành thật hết.
Diệp Phong gật đầu, hai phương pháp giải chú đối phương nói đều chính xác, chửng tỏ Hỏa nguyên thánh sứ không còn tư tâm. Nhưng theo tình huống đối phương giới thiệu thì sau khi gã tiến nhập thánh địa, muốn trong thời gian ngắn lấy được tinh huyết và tính mệnh của phản đồ Vu võ đó cơ hồ là không thể nào. Nhưng sư phụ không thể đợi quá lâu…
“Phải có thân phận gì mới được gặp vu thánh?” Diệp Phong hỏi dồn.
“Nếu có giao tranh quy mô lớn một chút thì vu thánh đó có lẽ sẽ hiện thân tại Thánh điện. Nhưng tình huống đó đa phần là cùng các đại nhân vật, cơ hội tiếp xúc riêng lẻ gần như bằng không. Bình thường, trừ thiên thánh đại nhân biết nơi hắn ở, lúc nào cũng có thể gặp thì những người khác đều khó biết được nơi hắn ẩn thân.” Hỏa nguyên thánh sứ lại bổ sung: “Nhưng nếu chấp hành nhiệm vụ đặc thù một chút, cần vị vu thánh đó ra mặt thì cũng có cơ hội tiếp xúc… Trước khi bọn lão phu xuống đại lục đối phó Yêu vương, được hắn hạ vu chú lên mình…”
“Được rồi, ta đã biết. Việc này đợi vào thánh địa xong, mỗ sẽ nghĩ cách.” Dù tình thế khó khăn thế nào, gã cũng không từ bỏ cơ hội cứu sư phó
“Còn một việc mỗ không hiểu lắm.” Diệp Phong trầm tư một lúc rồi hỏi: “Tuy Thánh điện và Vu võ nhất tộc có ân oán mấy chục vạn năm, nhưng lâu như vậy rồi mà vẫn không phân thắng bại được ở thánh địa, vì sao còn liên tục tranh đấu làm gì nữa? Cứ thế không những không phân thắng bại được mà còn làm yếu đi lực lượng của mình, không có lợi cho bên nào. Thánh điện và Vu võ đều không ngốc, chắc phải hiểu điều đó chứ?” Tranh đấu lặt vặt, chi bằng tích tụ sức mạnh để phá tan đối phương.
Đạo lý đơn giản này, ngay các phương thế lực của Võ Nguyên đại lục đều hiểu rõ.
“Các hạ nói không sai, tuy song phương ân oán lâu đời nhưng nguyên nhân tranh đấu lại không phải vì cừu oán.”
“Vậy thì vì sao?”
“Ở đại lục thì nhân tố nào khiến hai thế lực tranh đấu?”
“Các hạ nói là… lợi ích?” Diệp Phong sáng mắt.
“Võ giả trên đại lục đều cho rằng ở thánh địa thành tựu được thánh giai vì linh khí đủ nồng độ, kỳ thật không hẳn.” Hỏa nguyên thánh sứ tựa hồ đã chấp nhận tất cả, không hề do dự mà thổ lộ luôn bí mật của thánh địa: “Nguyên nhân thật sự vì thánh địa có một loại vật liệu tu luyện rất quý giá. Thánh điện và Vu võ tranh đấu, phần lớn vì tranh đoạt thứ đó.”
“Còn có việc này? Sư phụ ta sao lại không biết?” Yêu vương từng phục dịch ở Thánh điện, nếu có loại nguyên liệu quý giá như thế thì nhất định đã cho gã biết.
“Việc đó bình thường thôi, Yêu vương khi xưa thực lực tuy kinh diễm nhưng chưa trở thành hạch tâm của Thánh điện nên không biết được bí mật. Đại lục đưa lên thánh tiềm giả, tuy phần lớn đều tham dự chiến đấu nhưng bị che mắt, không hiểu nguyên liệu tranh đoạt về thật ra có tác dụng gì.”
“Tài nguyên đó thật ra có tác dụng gì?” Gã lấy làm hứng thú.
“Đó là một thứ sức mạnh rất kỳ lạ, tại Thánh điện được gọi là Hồn lực!” Hỏa nguyên thánh sứ khẽ giật giật da mặt, rồi từ tốn nói: “Hút hồn lực này sẽ nhanh chóng đề cao linh hồn cảnh giới của võ giả, qua đó dễ dàng tham ngộ được bí ảo của thiên địa mà đề thăng ý cảnh đầy huyền diệu. Thánh giai trở lên, linh hồn cảnh giới có tầm quan trọng vô cùng, dù có bao nhiêu linh khí mà không có cảnh giới tương ứng thì không thể đề cao thực lực.”
"Hóa ra thế!" Gã bất giác nhớ lại đêm đầu tiên với Thẩm Lan, cảm ngộ huyền ảo lần đó hai người có được e không thoát khỏi liên can đến hồn lực cảm ngộ. Cảnh giới được đề thăng rồi mới tu luyện thì tốc độ đích xác tăng cực nhanh.
“Tức là chỉ cần ta có đủ hồn lực là sẽ có thể đề thăng thực lực trong thời gian cực nhanh. Có đủ thực lực là sẽ giành được địa vị tại Thánh điện, từ đó có cơ hội tiếp xúc với vu thánh phản bội?” Diệp Phong nhanh chóng có phản ứng, hỏi ngay.
“Tuy nói vậy nhưng có đủ hồn lực nào có dễ? Từ hoàng cấp tấn nhập thánh giai không cần nhiều hồn lực, dù chỉ thuần túy hút linh khí cũng có cơ hội đột phá. Nhưng khi các hạ đạt đến thánh giai, không có hồn lực trợ giúp thì tu luyện gần như không thể tiền bộ. Nên ở Thánh điện, hồn lực là thứ phi thường trân quý, phải có đủ công tích mới có được.” Hỏa nguyên thánh sứ nhìn gã, do dự một lúc rồi nói: “Thực lực của các hạ hiện tại cao hơn lão phu một bậc nhưng tối đa ngang với Vu võ hư thánh. Tuy có thể dễ dàng lấy được hồn lực nhưng muốn trong một thời gian ngắn lấy được nhiều thì không dễ.”
“Ở Thánh điện, số lượng địa giai võ thánh không ít nhưng mỗi Thánh điện chỉ có vài thiên thánh đại nhân, đủ thấy muốn thành thiên thánh không dễ tí nào.” Chỉ khi đạt đến thiên thánh mới được dự phần vào khống chế Thánh điện, tiếp xúc được mới phản đồ vu thánh đó.
/672
|