“Phù, đúng là may mắn.” Hỏa thánh thở phào nhẹ người, nhìn Diệp Phong với vẻ bội phục: “May mà năng lượng các hạ tu luyện có thể diệt hết nguyên lực khí tức của chúng ta, không thì với cảm tri của các thiên thánh tất sẽ truy ra chúng ta. Lúc đó thì phiền hà không nhỏ.”
“Đương nhiên, ca ca xuất chúng nhất.” Hạ Kỳ Lạp tự hào ôm tay gã, cười vui vẻ.
“Chúng ta nên làm gì bây giờ? Mộ đại nhân biết thời gian chúng ta đến thánh địa, nếu dằng dai quá, e sẽ bị Thánh điện hoài nghi.” Thẩm Lan khẽ nói, cô tinh tế cẩn thận nên hơi lo lắng.
“Về điểm này, Lan cô nương bất tất lo lắng. Thánh điện không quy định thánh tiềm giả tiến nhập thánh địa là phải đến bái kiến ngay. Lão phu có thể nói rằng dẫn các vị về nơi ở, dạy dỗ các việc cần chú ý khi bái kiến sau đó mới đến Thánh điện. Việc đó rất bình thường.” Hỏa thánh giải thích.
“Vậy thì chúng ta quan sát Thánh điện đã, coi như xem xét tình hình.” Diệp Phong ngẫm nghĩ một lúc rồi lên tiếng. Đột nhiên đến nơi lạ lùng, tất yếu phải xem xét hoàn cảnh thế nào đã.
“Các vị nên quan sát tình hình. Nhưng phải chú ý, ở những khu vực không người thường có nhân viên tuần tiễu, để bị họ phát hiện tung tích thì rầy rà to.” Hỏa thánh nhắc.
“Nhân viên tuần tiễu, tu vi như thế nào?”
“Nhân viên tuần tiễu bình thường chỉ có tu vi hư thánh. Bất quá nhân viên cao cấp thì tu vi đều là địa giai. Nhưng không có tình huống gì đặc thù, nhân viên cao cấp sẽ không dễ dàng tự thân đi tuần.”
“Tức là chỉ cần chúng ta cẩn thậm một chút, mỗ sẽ che giấu nguyên lực khí tức của mọi người, thì hư thánh ở khu vực này nếu không ở quá gần sẽ không phát hiện được tung tích của chúng ta.” Diệp Phong tỏ ra cực kỳ tự tin, hỗn nguyên chi lực của gã không có sức phá hoại nhưng trong một số trường hợp có tác dụng rất rõ. Ban nãy cũng nhờ hỗn nguyên lực che giấu cho nguyên lực khí tức của chúng nhân mà toán thiên thánh tu vi cực cao đó cũng không nhận ra tung tích của họ.
“Được, để lão phu dẫn đường, giới thiệu qua qua hoàn cảnh, thực lực phân bố của các khu vực trong Thánh điện.” Hỏa thánh cũng thấy với bản lĩnh của Diệp Phong sẽ không có vấn đề gì nên sảng khoái đáp ứng.
Được Hỏa thánh chỉ dẫn, khu vực Thánh điện thống trị tuy rộng nhưng Diệp Phong chỉ cần hiểu được hoàn cảnh phân bố, nên không cần xem xét từng điểm, Hỏa thánh chỉ rõ ở mỗi phương vị và chung quanh có địa điểm hoặc nhân vật nào quan trọng, khiến gã biết trước là được.
Trong lúc chúng nhân phi hành, nguyên lực khí tức phát ra đều bị hỗn nguyên lĩnh vực của Diệp Phong hút sạch sẽ. Lúc nhân mã tuần tiễu qua đây cũng không cảm ứng được trước đó không lâu có khá nhiều người đi qua.
Thánh địa không phân ngày đêm, tu vi đến cấp hoàng, cấp thánh thì nghỉ ngơi và điều tức không phân đêm ngày. Chúng nhân theo Hỏa thánh lang thang khắp Thánh điện trong thời gian chừng hai ngày ở đại lục, hiểu được tám phần mười tình huống. Chỉ trừ một vài căn cứ quan trọng và địa vực có nhiều cường giả trấn giữ, không được đến gần, thì những khu vực không người đều đặt chân đến.
“Lục đảo này là biên giới sau cùng mà Thánh điện thống trị. Nhưng điểm đặc biệt là từ đây đi theo tinh diệu phương hướng thì sẽ đến khu vực trung lập của Vu ma và Thánh điện, tiếp tục đi theo tinh diệu phương là sào huyệt của Vu ma.” Hỏa thánh chỉ về xa, giữa hư không cơ hồ bị quang mang rực rỡ, cực kỳ đẹp đẽ.
Thánh địa không có đất bằng, mọi khu vực đều là lập thể nên nhận biết phương hướng không thể theo phương pháp ở đại lục. Tại thánh địa, ở hư không xa lắc sẽ hiện lên ba cảnh tượng thập phần ổn định, bất biến, cơ hồ phân bố theo hình tam giác. Thánh điện xác định phương hướng thành ba loại: Tinh diệu, nhật diệu và nguyệt diệu.
Tinh diệu là phương hướng thể hiện qua tinh quang ở hư không rất xa, màu hơi ngả vàng nhạt. Nguyệt diệu là phương hướng ở hư không xa xôi thể hiện qua hình vầng trăng, màu vàng đậm hơn. Nhật diệu là cảnh tượng tròn vo xán lạn rực rỡ ở hư không xa tắp, màu vàng cam đậm.
Tam diệu phương hướng này, Thánh điện lại dựa vào tiêu chí đặc thù mà chia mỗi hướng thành 12 điểm để chỉ hướng cụ thể. Ví như từ điểm thứ hai đến chín theo tinh diệu phương hướng là khu vực thống trị của Vu ma, trong đó điểm thứ sáu là trung tâm sào huyệt Vu ma. Điểm thứ sáu tinh diệu tương đương với 15 độ theo hướng đông nam, cứ vậy theo phương thức này sẽ chỉ rõ được các địa điểm.
"Vu võ nhất tộc..." Từ đáy lòng gã nổi sóng, Hạ Kỳ Lạp cũng tỏ vẻ hoang mang. Cô được gã cho biết lai lịch của cả tộc, giơ nghe nói tiên tổ tộc nhân ở các xa thì cũng ngây ra cảm khái.
“Chỗ này không tiện ở lâu. Vì khu vực trung lập thường có Vu ma cường giả tuần thị, bị phát hiện thì khó thoát khỏi xung đột.” Hỏa thánh tra xét một hồi, có vẻ khẩn trương hơn.
“Vì sao đây là địa bàn của Thánh điện, chỉnh thể thực lực của Thánh điện cũng chiếm ưu thế, sao lại giống như Vu ma áp chế Thánh điện nhỉ?” Đông Phương Hồng Diệp hỏi.
“Việc này chư vị không biết rồi. Vu ma thánh giai cường giả, thực lực mạnh đã đành, đáng sợ nhất là năng lực khôi phục, chỉ cần không thể triệt để giết chúng thì chỉ vài tháng là thương thế nặng đến đâu cũng sẽ lành lại hoàn toàn. Cường giả Thánh điện không có năng lực đó, nên khi không có chiến tranh, Thánh điện đều tránh phát sinh xung đột với Vu ma.” Hỏa thánh cười khổ giải thích.
“Trong tình huống nào, hai bên sẽ xảy ra giao chiến?”
“Chỉ một tình huống là tranh đoạt hồn thạch. Nếu xuất hiện hồn thạch ở khu vực trung lập sẽ dẫn đến tranh đoạt kịch liệt. Cướp được hồn thạch là ảnh hưởng đến cán cân thực lực hai bên, Thánh điện và Vu ma đều sẽ dốc toàn lực.”
“Lẽ nào mục đích của song phương không phải là triệt để tiêu diệt địch nhân?” Diệp Phong lấy làm lạ.
“Tiêu diệt địch nhân thì hai bên đều muốn nhưng đấu tranh mấy vạn năm, cả hai đều hiểu muốn triệt để tiêu diệt một bên là không thể nào. Ngược lại hồn thạch có thể giúp cường giả đỉnh nhọn của cả hai bên tiên lên cảnh giới cao hơn, nên những người nắm quyền của cả hai bên đều nhiệt tình tranh đoạt. Môt khi cường giả đỉnh nhọn của hai bên cách biệt thực lực thì coi như đã quyết định tồn vong của hai thế lực.”
“Bất quá tình hình hiện tại thì song phương chỉ duy trì được cục diện bình ổn.” Hỏa thánh không giấu gì Diệp Phong.
Gã toét miệng cười: “Chuyện này... nằm ngoài dự liệu của mỗ. Tức là cứ mười năm, Thánh điện đưa một nhón thánh tiềm giả tiến nhập thánh địa chỉ để lợi dụng lực lượng này đi đoạt hồn thạch? Nhưng một nhóm hoàng cấp đối diện siêu cấp cường giả của Vu võ thì dù đông đến đâu cũng khác nào tự tìm cái chết?”
“Tranh đoạt hồn thạch kỳ thật theo một phương thức rất vi diệu…” Hỏa thánh định thích, đột nhiên, tại cự ly không đầy trăm dặm cách điểm thứ 8 theo tinh diệu phương hướng dấy lên phản ứng năng lượng đặc thù. Bọn Diệp Phong chưa hiểu gì thì lão biến sắc.
"Hồn thạch... xuất hiện rồi!" Chỉ nghe Hỏa thánh lẩm bẩm.
"Hồn thạch?"
“Hồn thạch!"...
Diệp Phong và chúng nữ đều tỏ vẻ ngạc nhiên, vận khí của họ chả lẽ tốt đến thế? Tùy tiện đi một vòng xem xét Thánh điện cũng gặp cơ hội thế nào? Tình huống này cũng như một võ giả cấp thấp ở Võ Nguyên đại lục vô tình vớ được một món tinh tệ.
Hồn thạch xuất hiện là thiên địa linh khí chi tinh hoa trong tình huống đặc thù ngưng thành kết tinh. Tính trên phạm vi cả thánh địa thì tỷ lệ hồn thạch xuất hiện không thấp nhưng đặt vào một nơi thì tỷ suất này gần như bằng không.
“Chúng ta có nên lập tức đến đó, lấy chỗ hồn thạch đó làm sở hữu riêng? Dù số lượng bao nhiêu thì cũng là một món.” Mộ Dung Tử Thanh kích động.
“Không đơn giản như thế. Hồn thạch mà xuất hiện sẽ thu hút cả hai phe đến, chúng ta tham lam chút hồn thạch có thể sẽ bị nhân mã song phương truy sát. Vu ma sẽ nhận định chúng ta thuộc Thánh điện, còn Thánh điện cũng sẽ trừng phạt hành vi đoạt hồn thạch làm của riêng này, sẽ giết không tha…” Hỏa thánh tỏ ra khẩn trương, nói tiếp: “Hồn thạch lần này năng lượng dao động không mạnh, chắc chỉ thuộc loại nghèo nàn, nhân mã hai bên được cử đến đều không quá mạnh, chi bằng chúng ta đi ngay, sẽ không bị phát hiện tung tích.”
“Không cần thiết.” Diệp Phong đột nhiên nói: “Nếu hồn thạch xuất hiện ở gần, chúng ta ít nhất cũng nên đến xem đó là thứ gì chứ, lẽ nào lại cứ thế mà đi? Hỏa thánh đã nói thực lực nhân mã song phương phái đến không mạnh lắm, thì chúng ta cứ đến xem xét trước, mỗ có cách tránh được họ.”
“Nhưng…” Hỏa thánh định khuyên can, Diệp Phong phất tay ngăn lại.
“Đừng lãng phí thời gian, mỗ đi trước một bước, các vị cố bám theo. Chúng ta gần vị trí hồn thạch hơn hai thế lực, ít nhất còn hơn mười phút để lợi dụng, nếu có cơ hội thu lấy mớ hồn thạch này thì không nên khác khí.” Hồn thạch có nghĩa là tu vi, thực lực. Diệp Phong có thể vô địch tại Võ Nguyên đại lục, nhưng tại thánh địa, tối đa chỉ thuộc nhóm hư thánh đỉnh nhọn chứ chưa phải mạnh nhất. Cửu tinh hư thánh cũng chia ra đẳng cấp.
Một khi có cơ hội lấy được hồn thạch để đề thăng thực lực nhanh chóng, Diệp Phong không muốn bỏ lỡ. Dù cơ hội là mạo hiểm, gã cũng chấp nhận.
“Đương nhiên, ca ca xuất chúng nhất.” Hạ Kỳ Lạp tự hào ôm tay gã, cười vui vẻ.
“Chúng ta nên làm gì bây giờ? Mộ đại nhân biết thời gian chúng ta đến thánh địa, nếu dằng dai quá, e sẽ bị Thánh điện hoài nghi.” Thẩm Lan khẽ nói, cô tinh tế cẩn thận nên hơi lo lắng.
“Về điểm này, Lan cô nương bất tất lo lắng. Thánh điện không quy định thánh tiềm giả tiến nhập thánh địa là phải đến bái kiến ngay. Lão phu có thể nói rằng dẫn các vị về nơi ở, dạy dỗ các việc cần chú ý khi bái kiến sau đó mới đến Thánh điện. Việc đó rất bình thường.” Hỏa thánh giải thích.
“Vậy thì chúng ta quan sát Thánh điện đã, coi như xem xét tình hình.” Diệp Phong ngẫm nghĩ một lúc rồi lên tiếng. Đột nhiên đến nơi lạ lùng, tất yếu phải xem xét hoàn cảnh thế nào đã.
“Các vị nên quan sát tình hình. Nhưng phải chú ý, ở những khu vực không người thường có nhân viên tuần tiễu, để bị họ phát hiện tung tích thì rầy rà to.” Hỏa thánh nhắc.
“Nhân viên tuần tiễu, tu vi như thế nào?”
“Nhân viên tuần tiễu bình thường chỉ có tu vi hư thánh. Bất quá nhân viên cao cấp thì tu vi đều là địa giai. Nhưng không có tình huống gì đặc thù, nhân viên cao cấp sẽ không dễ dàng tự thân đi tuần.”
“Tức là chỉ cần chúng ta cẩn thậm một chút, mỗ sẽ che giấu nguyên lực khí tức của mọi người, thì hư thánh ở khu vực này nếu không ở quá gần sẽ không phát hiện được tung tích của chúng ta.” Diệp Phong tỏ ra cực kỳ tự tin, hỗn nguyên chi lực của gã không có sức phá hoại nhưng trong một số trường hợp có tác dụng rất rõ. Ban nãy cũng nhờ hỗn nguyên lực che giấu cho nguyên lực khí tức của chúng nhân mà toán thiên thánh tu vi cực cao đó cũng không nhận ra tung tích của họ.
“Được, để lão phu dẫn đường, giới thiệu qua qua hoàn cảnh, thực lực phân bố của các khu vực trong Thánh điện.” Hỏa thánh cũng thấy với bản lĩnh của Diệp Phong sẽ không có vấn đề gì nên sảng khoái đáp ứng.
Được Hỏa thánh chỉ dẫn, khu vực Thánh điện thống trị tuy rộng nhưng Diệp Phong chỉ cần hiểu được hoàn cảnh phân bố, nên không cần xem xét từng điểm, Hỏa thánh chỉ rõ ở mỗi phương vị và chung quanh có địa điểm hoặc nhân vật nào quan trọng, khiến gã biết trước là được.
Trong lúc chúng nhân phi hành, nguyên lực khí tức phát ra đều bị hỗn nguyên lĩnh vực của Diệp Phong hút sạch sẽ. Lúc nhân mã tuần tiễu qua đây cũng không cảm ứng được trước đó không lâu có khá nhiều người đi qua.
Thánh địa không phân ngày đêm, tu vi đến cấp hoàng, cấp thánh thì nghỉ ngơi và điều tức không phân đêm ngày. Chúng nhân theo Hỏa thánh lang thang khắp Thánh điện trong thời gian chừng hai ngày ở đại lục, hiểu được tám phần mười tình huống. Chỉ trừ một vài căn cứ quan trọng và địa vực có nhiều cường giả trấn giữ, không được đến gần, thì những khu vực không người đều đặt chân đến.
“Lục đảo này là biên giới sau cùng mà Thánh điện thống trị. Nhưng điểm đặc biệt là từ đây đi theo tinh diệu phương hướng thì sẽ đến khu vực trung lập của Vu ma và Thánh điện, tiếp tục đi theo tinh diệu phương là sào huyệt của Vu ma.” Hỏa thánh chỉ về xa, giữa hư không cơ hồ bị quang mang rực rỡ, cực kỳ đẹp đẽ.
Thánh địa không có đất bằng, mọi khu vực đều là lập thể nên nhận biết phương hướng không thể theo phương pháp ở đại lục. Tại thánh địa, ở hư không xa lắc sẽ hiện lên ba cảnh tượng thập phần ổn định, bất biến, cơ hồ phân bố theo hình tam giác. Thánh điện xác định phương hướng thành ba loại: Tinh diệu, nhật diệu và nguyệt diệu.
Tinh diệu là phương hướng thể hiện qua tinh quang ở hư không rất xa, màu hơi ngả vàng nhạt. Nguyệt diệu là phương hướng ở hư không xa xôi thể hiện qua hình vầng trăng, màu vàng đậm hơn. Nhật diệu là cảnh tượng tròn vo xán lạn rực rỡ ở hư không xa tắp, màu vàng cam đậm.
Tam diệu phương hướng này, Thánh điện lại dựa vào tiêu chí đặc thù mà chia mỗi hướng thành 12 điểm để chỉ hướng cụ thể. Ví như từ điểm thứ hai đến chín theo tinh diệu phương hướng là khu vực thống trị của Vu ma, trong đó điểm thứ sáu là trung tâm sào huyệt Vu ma. Điểm thứ sáu tinh diệu tương đương với 15 độ theo hướng đông nam, cứ vậy theo phương thức này sẽ chỉ rõ được các địa điểm.
"Vu võ nhất tộc..." Từ đáy lòng gã nổi sóng, Hạ Kỳ Lạp cũng tỏ vẻ hoang mang. Cô được gã cho biết lai lịch của cả tộc, giơ nghe nói tiên tổ tộc nhân ở các xa thì cũng ngây ra cảm khái.
“Chỗ này không tiện ở lâu. Vì khu vực trung lập thường có Vu ma cường giả tuần thị, bị phát hiện thì khó thoát khỏi xung đột.” Hỏa thánh tra xét một hồi, có vẻ khẩn trương hơn.
“Vì sao đây là địa bàn của Thánh điện, chỉnh thể thực lực của Thánh điện cũng chiếm ưu thế, sao lại giống như Vu ma áp chế Thánh điện nhỉ?” Đông Phương Hồng Diệp hỏi.
“Việc này chư vị không biết rồi. Vu ma thánh giai cường giả, thực lực mạnh đã đành, đáng sợ nhất là năng lực khôi phục, chỉ cần không thể triệt để giết chúng thì chỉ vài tháng là thương thế nặng đến đâu cũng sẽ lành lại hoàn toàn. Cường giả Thánh điện không có năng lực đó, nên khi không có chiến tranh, Thánh điện đều tránh phát sinh xung đột với Vu ma.” Hỏa thánh cười khổ giải thích.
“Trong tình huống nào, hai bên sẽ xảy ra giao chiến?”
“Chỉ một tình huống là tranh đoạt hồn thạch. Nếu xuất hiện hồn thạch ở khu vực trung lập sẽ dẫn đến tranh đoạt kịch liệt. Cướp được hồn thạch là ảnh hưởng đến cán cân thực lực hai bên, Thánh điện và Vu ma đều sẽ dốc toàn lực.”
“Lẽ nào mục đích của song phương không phải là triệt để tiêu diệt địch nhân?” Diệp Phong lấy làm lạ.
“Tiêu diệt địch nhân thì hai bên đều muốn nhưng đấu tranh mấy vạn năm, cả hai đều hiểu muốn triệt để tiêu diệt một bên là không thể nào. Ngược lại hồn thạch có thể giúp cường giả đỉnh nhọn của cả hai bên tiên lên cảnh giới cao hơn, nên những người nắm quyền của cả hai bên đều nhiệt tình tranh đoạt. Môt khi cường giả đỉnh nhọn của hai bên cách biệt thực lực thì coi như đã quyết định tồn vong của hai thế lực.”
“Bất quá tình hình hiện tại thì song phương chỉ duy trì được cục diện bình ổn.” Hỏa thánh không giấu gì Diệp Phong.
Gã toét miệng cười: “Chuyện này... nằm ngoài dự liệu của mỗ. Tức là cứ mười năm, Thánh điện đưa một nhón thánh tiềm giả tiến nhập thánh địa chỉ để lợi dụng lực lượng này đi đoạt hồn thạch? Nhưng một nhóm hoàng cấp đối diện siêu cấp cường giả của Vu võ thì dù đông đến đâu cũng khác nào tự tìm cái chết?”
“Tranh đoạt hồn thạch kỳ thật theo một phương thức rất vi diệu…” Hỏa thánh định thích, đột nhiên, tại cự ly không đầy trăm dặm cách điểm thứ 8 theo tinh diệu phương hướng dấy lên phản ứng năng lượng đặc thù. Bọn Diệp Phong chưa hiểu gì thì lão biến sắc.
"Hồn thạch... xuất hiện rồi!" Chỉ nghe Hỏa thánh lẩm bẩm.
"Hồn thạch?"
“Hồn thạch!"...
Diệp Phong và chúng nữ đều tỏ vẻ ngạc nhiên, vận khí của họ chả lẽ tốt đến thế? Tùy tiện đi một vòng xem xét Thánh điện cũng gặp cơ hội thế nào? Tình huống này cũng như một võ giả cấp thấp ở Võ Nguyên đại lục vô tình vớ được một món tinh tệ.
Hồn thạch xuất hiện là thiên địa linh khí chi tinh hoa trong tình huống đặc thù ngưng thành kết tinh. Tính trên phạm vi cả thánh địa thì tỷ lệ hồn thạch xuất hiện không thấp nhưng đặt vào một nơi thì tỷ suất này gần như bằng không.
“Chúng ta có nên lập tức đến đó, lấy chỗ hồn thạch đó làm sở hữu riêng? Dù số lượng bao nhiêu thì cũng là một món.” Mộ Dung Tử Thanh kích động.
“Không đơn giản như thế. Hồn thạch mà xuất hiện sẽ thu hút cả hai phe đến, chúng ta tham lam chút hồn thạch có thể sẽ bị nhân mã song phương truy sát. Vu ma sẽ nhận định chúng ta thuộc Thánh điện, còn Thánh điện cũng sẽ trừng phạt hành vi đoạt hồn thạch làm của riêng này, sẽ giết không tha…” Hỏa thánh tỏ ra khẩn trương, nói tiếp: “Hồn thạch lần này năng lượng dao động không mạnh, chắc chỉ thuộc loại nghèo nàn, nhân mã hai bên được cử đến đều không quá mạnh, chi bằng chúng ta đi ngay, sẽ không bị phát hiện tung tích.”
“Không cần thiết.” Diệp Phong đột nhiên nói: “Nếu hồn thạch xuất hiện ở gần, chúng ta ít nhất cũng nên đến xem đó là thứ gì chứ, lẽ nào lại cứ thế mà đi? Hỏa thánh đã nói thực lực nhân mã song phương phái đến không mạnh lắm, thì chúng ta cứ đến xem xét trước, mỗ có cách tránh được họ.”
“Nhưng…” Hỏa thánh định khuyên can, Diệp Phong phất tay ngăn lại.
“Đừng lãng phí thời gian, mỗ đi trước một bước, các vị cố bám theo. Chúng ta gần vị trí hồn thạch hơn hai thế lực, ít nhất còn hơn mười phút để lợi dụng, nếu có cơ hội thu lấy mớ hồn thạch này thì không nên khác khí.” Hồn thạch có nghĩa là tu vi, thực lực. Diệp Phong có thể vô địch tại Võ Nguyên đại lục, nhưng tại thánh địa, tối đa chỉ thuộc nhóm hư thánh đỉnh nhọn chứ chưa phải mạnh nhất. Cửu tinh hư thánh cũng chia ra đẳng cấp.
Một khi có cơ hội lấy được hồn thạch để đề thăng thực lực nhanh chóng, Diệp Phong không muốn bỏ lỡ. Dù cơ hội là mạo hiểm, gã cũng chấp nhận.
/672
|