Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 570: Tao ngộ Vu võ

/672


Lời Kiếm Vô Phong khiến gã trầm mặc hẳn.

Từ đáy lòng mình, chấp hành nhiệm vụ là không muốn người ngoài tham dự. Diệp Phong có nhiều bí mật không thể để Thánh điện biết, có thêm người ngoài thì phiền hà không ít. Đối phương mà phát hiện manh mối, báo cho Thánh điện thì gã cũng sẽ như sư phụ, bị Thánh điện truy sát.

Nhưng nếu trực tiếp cự tuyệt Kiếm Vô Phong, gã sợ đối phương sẽ hoài nghi. Ai biết được có phải lão đang thăm dò gã? Thêm đồng bạn sẽ tăng thêm chiến lực chỉnh thể cho tiểu đội, thông thường sẽ không ai cự tuyệt.

Thấy gã do dự, Kiếm Vô Phong cười vang phẩy tay: “Ha ha, ta không trêu ngươi nữa, kỳ thật Vệ tộc tiểu nha đầu cùng về Thánh điện từng xin rằng nếu ngươi chấp hành nhiệm vụ thì xin được đi cùng… Tiểu nha đầu tu luyện thổ nguyên khí hải, vừa đủ cùng các ngươi tổ thành đại ngũ hành chiến trận, chắc ngươi không cự tuyệt chứ?”

Gã hơi ngạc nhiên rồi tính ngộ, Kiếm Vô Phong nhất định đang hiểu lầm gã và Vũ Hân có gì đó ám muội. Bất quá gã không giải thích, về Vũ Hân, gã có thể tin được nên đáp ứng ngay.

“Đã vậy, đây là bí tịch tu luyện ngũ hành chiến trận của Thánh điện, ngươi và chúng nữ luyện tập cho thành thạo. Ta sẽ thông tri cho Vệ tộc tiểu nha đầu đến tìm ngươi. Nhiệm vụ thăm dò hư không hồn khoáng không có thời hạn nhưng có hai điểm cần chú ý…”

“Thứ nhất, Thánh điện sẽ phát cho ngươi trữ vật giới chuyên dùng để gom hồn thạch, phải đeo nó thì mới tìm được…”

“Thứ hai, thánh khí này sẽ ghi lại thông tin phát hiện hồn khoáng, người chấp hành nhiệm vụ mỗi tháng phải về Thánh điện kiểm tra một lần, đề phòng việc ở lại hư không lâu dài, tham ô nhiều hồn thạch.”

Rất dễ lý giải kiểu hạn chế này của Thánh điện, giả như võ giả chấp hành nhiệm vụ phát hiện hồn khoáng xong không về báo cáo mà ở lại khu vực hư không lợi dụng hồn thạch để tu luyện thì Thánh điện sẽ tổn thất rất lớn. Thành ra họ yêu cầu mỗi thánh mỗi người chấp hành nhiệm vụ phải quay về để tra xét thánh khí xem người này có phát hiện hồn khoáng hay không.

Vì thánh khí thu tập hồn thạch bị khống chế cực kỳ nghiêm ngặt nên người chấp hành nhiệm vụ không thể giấu được… Đương nhiên, Thánh điện cho phép trong lúc thăm dò được toàn lực hấp thu, chỉ vài người hấp thu trong một tháng thì không tổn thất bao nhiêu. Bởi không cho thì Thánh điện cũng không thể nắm được.

“Hiểu.” Gã hơi gật đầu, mắt loáng lên tia tinh ranh.

Võ giả tầm thường có lẽ không có cách nào tham ô nhiều hồn thạch trong điều kiện tra xét nghiêm ngặt thế này, nhưng với người có nguyên trạc như gã thì không thành vấn đề. Lần trước chỉ ở bần tích khoáng mạch mà gã đã thu hoạch rất lớn, nếu sau này tại hư không phát hiện thứ đẳng, trung đẳng thậm chí phú nhiêu hồn khoáng thì lượng hồn lực lấy được sẽ cực kỳ kinh nhân.

Gã cảm giác rõ ràng nhiệm vụ này lập ra là dành cho mình.

“Cuối cùng, công huân của nhiệm vụ này có ba phương pháp giành được. Thứ nhất là tự lấy được hồn thạch sẽ được thưởng nhiều nhất. Thứ hai là phát hiện quan hồn thạch có địch nhân, báo cho Thánh điện phái nhân thủ tương ứng đến tranh đoạt, nếu thành công thì công huân nhận được bằng một phần ba tự thân lấy được hồn thạch. Thứ ba, nếu tranh đoạt thất bại, Thánh điện cũng cho người phát hiện một ít công huân, tất nhiên con số này không nhiều.”

Sắp xếp xong xuôi, gã rời Thánh điện.

oOo

“Diệp Phong, Thẩm Lan, Tử Thanh muội muội, Hồng Diệp thư thư.” Hai ngày sau, Vũ Hân đến lục đảo như đã định. Cô đỏ mặt hổ thẹn, sáng vẻ thập phần khả ái... Cô không dám nhìn thẳng Diệp Phong, bị bọn Thẩm Lan kéo sang một bên.

“Ha ha, sau này tất ca là bạn, Vũ Hân cô nương không nên khách sao.” Gã mỉm cười gật đầu với cô. Nghe gã bảo mình là người cùng phe, mắt cô thoáng vui.

“Cách tu luyện ngũ hành chiến trận này, Vũ Hân cô nương có cần tập luyện không?” Thẩm Lan hỏi.

“Bất tất, ngũ hành chiến trận phải học của thánh tộc, tôi thuộc lòng rồi.”

“Vậy tất cả cùng phối hợp một lần xem sao, nếu không có vấn đề, chúng ta sẽ đi chấp hành nhiệm vụ.” Cách tu luyện ngũ hành chiến trận không phức tạp, tứ nữ và gã hiểu nhau nên dễ dàng hình thành được phối hợp.

Chiến trận tất nhiên lấy gã làm chủ đạo. Thực lực của gã cao nhất, có thể mượn nguyên lực tuần hoàn của tứ nữ dung hợp với khí hải và nguyên nguyên lực để thi triển Thần thông biến mạnh mẽ hơn.

Cảm ứng hòa hợp với gã, chúng nữ có thể dựa vào chân nguyên hùng hồn của gã để tạo thành phòng ngự cho mình. Ngũ hành chiến trận của năm người tuy không khác về bản chất với của Thánh điện nhưng vì có nhân tố đặc thù như Diệp Phong mà uy lực vượt xa chiến trận do hoàng cấp tầm thường tổ thành. Gã và tứ nữ hình thành chỉnh thể, dù gặp địch thủ có thực lực cao hơn thì bọn Thẩm Lan cũng không trở thành gánh nặng mà còn trợ lực cho gã.

oOo

Hư không vô tận không có điểm kết thúc. Nhiệm vụ của bọn Diệp Phong không cần thăm dù khu vực quá xa. Toàn bộ đều tập trung trong mấy chục vạn dặm mà Thánh điện thống trị.

Vì diệu phương hướng là vị trí tương đối, tâm là thánh diện, nếu cách Thánh điện quá xa, khoảng vài trăm vạn dặm thì cảnh tượng nhật diệu, nguyệt diệu, tinh diệu sẽ biến hóa khác nhau rành rành, người thăm dò có thể vì thế mà lạc phương vị, vĩnh viễn không về được Thánh điện.

Trong phạm vi Thánh điện chế định, biến hóa của ba diệu phương hướng không rõ, cộng với kinh nghiệm và địa đồ của người đi trước để lại thì bọn gã sẽ không lạc đường.

“Loại hồn lực thu tập khí này khá mới mẻ, có thể thăm dò được chung quanh có hồn khoáng mạch sắp hình thành hay không…” Trán gã đeo một vật phẩm như vòng kim loại, chính là hồn lực thu tập khí được Thánh điện phát cho tiểu đội.

Tuy hồn khoáng xuất hiện không có dấu hiệu gì, cũng không có quy luật, nhưng trước khi hồn động xuất hiện thì hồn thạch đã bắt đầu tích tụ, chỉ là quá trình rất nhẹ nhàng, không có năng lực cảm tri siêu việt thì không thể nhận ra.

Hồn lực thu tập khí căn cứ vào không gian, thiên địa linh khí chung quanh và vài nhân tố khác để phán đoán xem gần đó có hồn khoáng xuất hiện hay không. Đương nhiên, thủ đoạn này không phải trăm phần trăm, nhưng xác xuất cũng cao, bằng không phạm vi hư không lớn như thế, dù xuất động cả Thánh điện cũng không tìm được nhiều hồn khoáng…

“Diệp Phong, lần trước ngươi được một món hồn lực rất nhiều, sao ta không có phần?” Vũ Hân bĩu môi, nửa cười nửa không hỏi.

“Cái đó… nếu cô nương cần, tại hạ sẽ chia.” Diệp Phong hơi quẫn bách. Một năm nay gã đã quên mất Vũ Hân, hơi lấy làm hổ thẹn.

“Hi hi, đùa với ngươi thôi.” Vũ Hân trở lại khả ái, cười bảo: “Ta về Thánh điện, theo công huân ở Võ Nguyên đại lục mà được nhận một lượng hồn lực lớn, hiện tại tu vi đã đạt đến tam giai võ hoàng.”

Thẩm Lan với thiên thủy huyền âm mạch trác tuyệt, đề thăng đến võ hoàng lục giai. Dung Tử Thanh và Đông Phương Hồng Diệp theo sau, đạt tới ngũ giai võ hoàng.

“Bất quá, ta đoán gươi chọn nhiệm vụ thăm dò là có ý tư túi. Sau này mà có thu hoạch, nhất định phải có phần ta, không thĩ ta sẽ cáo mật với Thánh điện.” Vũ Hân cười cười nhìn Diệp Phong, đôi mắt linh động hấp háy như đang chứa bí mật.

“Ha ha, sau này tất cả là bạn, mỗ tuyệt đối không để cô nương thiệt.” Gã biết Vũ Hân đùa nên cũng cười ha hả.

“Ta đã nói rồi, Vũ Hân muội muội khẳng định không thoát khỏi tay tiểu sắc lang này mà.” Đông Phương Hồng Diệp nhìn hai người, Thẩm Lan và Tử Thanh cũng cười đầy ám muội.

“Hồng Diệp thư thư nói lung tung gì vậy?” Vũ Hân hổ thẹn “lùi lại”, mặt đỏ bừng.

“Cô nương nghĩ gì, Hồng Diệp thư thư nói điều đó.” Mộ Dung Tử Thanh cũng trêu.

Đang lúc cười đùa, đột nhiên óc gã rung lên, tín hiệu của hồn lực thu tập khí xuất hiện, chứng tỏ gần đó có thể xuất hiện hồn khoáng. Gã mừng thầm, không ngờ nhanh chóng có thu hoạch như vậy.

“Đợi đã, có động tĩnh.” Diệp Phong dừng lại, thần tình trở nên ngưng trọng.

“Phong, sao vậy?” Chúng nữ hơi kinh hãi, dừng ồn ào trêu nhau, cùng nhìn sang gã.

Diệp Phong hơi nhắm mắt, một lúc mới nói: “Tựa hồ có người bám theo khí tức của chúng ta.”

“Sao vậy? Lẽ nào Thánh điện nhận ra sơ hở, phái người đến giám thị?” Tứ nữ rúng động, vội hỏi.

“Thánh điện không hoài nghi gì mỗ, chắc không làm vậy. Mỗ nghĩ… chúng ta gặp phải Vu võ nhất tộc cũng đang thăm dò.” Kiếm Vô Phong trước đây đã cảnh cáo gã, trong khu vực hư không, người Thánh điện đi tìm hồn khoáng, còn Vu võ nhất tộc lại đi tìm người Thánh điện. Cứ như bọ ngựa bắt ve, chim sẻ sau lưng.

Gã lần đầu chấp hành nhiệm vụ, nhất thời sơ ý, không che giấu kỹ khí tức của chúng nhân nên để cao thủ tìm kiếm của Vu võ tộc phát hiện dấu tích.

“Tu vi người đến thế nào?” Thẩm Lan hỏi.

“Theo dấu tích ta biết thì không phải địa giai vu thánh. Không loại trừ khả năng có địa giai cường giả trà trộn vào mà ta không cảm tri được. Để an oàn, chúng ta ẩn tàng quan sát đã.” Diệp Phong thi triển hỗn nguyên lĩnh vực, xóa tan khí tức của chúng nữ rồi ẩn thân vào một lục đảo.


/672

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status