Hôn Nhân Ấm Áp: Tư Thiếu, Chiều Chuộng Vô Độ

Chương 21: Không trở về.

/1620


Chương 21: Không trở về.
Tư Chiến Bắc vừa nhìn đã biết là con cưng của trời, mà cô chỉ là một cô gái đến từ nông thôn, anh thích cô mới là lạ.
Nghĩ vậy, cảm xúc kích động của cô từ từ bình tĩnh lại, ánh mắt thoáng hiện sự cô đơn.
Tư Chiến Bắc thấy vẻ mặt này của cô thì lại hiểu lầm, tưởng rằng cô đang sợ, thế là nói: “Em đừng suy nghĩ nhiều, anh đùa thôi”.
Thịnh Phong Hoa nghe câu này xong là trong lòng không khỏi tự giễu, quả nhiên, là cô suy nghĩ nhiều, anh chỉ đang nói đùa mà thôi.
Tự cho rằng suy nghĩ của mình là thật, sắc mặt Thịnh Phong Hoa lạnh lùng, ngẩng đầu nên nhìn Tư Chiến Bắc, nói: “Không còn sớm nữa, anh về đi”.
Khi cô nói ra câu này, bầu không khí mờ ám trong phòng bỗng nhiên tan biến, Tư Chiến Bắc bình tĩnh nhìn Thịnh Phong Hoa một lúc lâu, thấy cô đã không còn sự xấu hồ như trước từ sớm, anh không khỏi cảm thấy kỳ lạ.
Anh nhìn ra được Thịnh Phong Hoa mất hứng, nhưng lại không biết mình chọc phải cô ở chỗ nào.
Thế là anh hơi nhíu mày, hỏi: “Em bị sao thế?”.
“Không có gì, em buồn ngủ, muốn ngủ”. Thịnh Phong Hoa thản nhiên trả lời một câu, ra vẻ muốn đuổi người.
Tư Chiến Bắc nhìn Thịnh Phong Hoa thật sâu, cũng không hỏi nhiều mà dứt khoát đứng dậy, đi tới cái ghế bên cạnh ngồi xuống.
Sau đó, không biết anh lấy đâu ra một quyển tạp chí quân đội, nghiêm túc đọc.
Thịnh Phong Hoa thấy Tư Chiến Bắc ngồi trên ghế, có vẻ không có ý định đi, cô nhíu mày hỏi: “Anh không định trở về sao?”.
Tư Chiến Bắc ngẩng đầu nhìn Thịnh Phong Hoa, không nói gì, nhưng ánh mắt lại rất rõ ràng, nghĩ là “em nói đúng rồi”.
Lần này Thịnh Phong Hoa hoàn toàn bối rối, chỉ cái ghế mà Tư Chiến Bắc đang ngồi, nói: “Chỗ này không có giường cho người nhà, cũng chỉ có một cái ghế, lẽ nào anh định ngồi cả đêm sao!?”.
“Ừm!”. Tư Chiến Bắc nhẹ nhàng lên tiếng, sau đó lại cúi đầu xem tạp chí.
Lần này Thịnh Phong Hoa khó chịu trong người, vừa rồi cô đuổi anh về, tuy có phần tức giận, nhưng cũng vì xót anh.
Khoan nói đến việc anh làm nhiệm vụ vừa về, căn bản chưa được nghỉ ngơi, chỉ riêng chuyện ngày mai anh còn phải đi làm thôi là cô đã không nỡ để anh ở lại rồi, người làm bằng sắt cũng không chịu nổi.
Dĩ nhiên, nếu anh mệt thì cũng có thể chấp nhận ngủ trên ghế như lúc chiều, nhưng như vậy sẽ rất khó chịu, cô không đành lòng.
Thế mà Thịnh Phong Hoa lại nói: “Anh về đi, em không cần anh ở lại”.
“Không sao”. Tư Chiến Bắc không ngẩng đầu lên, trả lời một câu.
Lần này Thịnh Phong Hoa hơi tức giận, cô cũng không biết mình đang giận cái gì, thế nên giọng nói không khỏi lớn hơn: “Em bảo anh về, anh không nghe sao?”.
Cô lớn tiếng như thế khiến Tư Chiến Bắc sợ hết hồn, ngẩng đầu nhìn cô với vẻ mặt khó chịu: “Em bị gì thế?”.
“Không có gì, chỉ không muốn anh ở lại đây gác đêm, nhìn phiền”.
Để Tư Chiến Bắc về nghỉ ngơi, Thịnh Phong Hoa nói một câu trái lương tâm.
Quả nhiên, Tư Chiến Bắc nghe vậy thì sắc mặt lập tức thay đổi, ánh mắt nhìn cô hơi lạnh lùng, cũng hơi bi thương, anh nói: “Em nói cái gì? Em không muốn nhìn thấy anh, đúng không?”.
“Em…”.
Thịnh Phong Hoa thấy sự bi thương thoáng hiện trong mắt Tư Chiến Bắc, há miệng nhưng không nói nên lời, trong lòng hơi hối hận, lẽ ra mình không nên nói như vậy, dù sao Tư Chiến Bắc ở lại cũng là vì cô.
Nghĩ vậy, Thịnh Phong Hoa cúi đầu, áy náy nói một tiếng: “Tư Chiến Bắc, em xin lỗi!”.

/1620

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status