Chương 10
Vuốt ve an ủi sau khi xong việc là một khâu rất quan trọng trong quá trình làm t̠ình, ban đầu Tống Sâm không nói một lời đã tốc váy lên làm cô ngay tại đây, sau khi sung sướng xong lại vứt cô ở chỗ này một mình, tố chất thật sự rất kém cỏi.
Dịch Thư Nguyệt nhìn ra ngoài, khoảng không trước mắt chợt mờ đi, nước mắt trào ra lăn dài trên má, lát sau mới muộn màng nhận ra hình như mình đang khóc.
Cũng phải.
Dù lúc trước đã đoán được Tống Sâm đồng ý kết hôn với mình là vì muốn trả thù cô ngày xưa đã đá anh, nhưng trong lòng vẫn ôm ấp chút hy vọng, tưởng rằng anh sẽ nể tình cũ mà đối xử với cô tốt một chút.
Kết quả bây giờ mới thấy chút hy vọng này cũng không còn nữa, cô hoài nghi Tống Sâm chỉ muốn tìm một con búp bê tình du͙c biết cử động biết chảy nước để phục vụ ham muốn của mình. Bỗng nhiên cửa phòng bếp lại được ai đó mở ra, một đôi dép lê nam xuất hiện trong tầm mắt, ngay sau đó, giọng nói trầm khàn của Tống Sâm từ đỉnh đầu truyền tới "Khóc cái gì?"
Anh khom lưng ngồi xuống, dùng khăn giấy lau sạch thân dưới cho cô, sau đó bế bổng cô như bế một đứa trẻ rồi ném cô lên giường lớn trong phòng ngủ, tiếp đó chính anh cũng trèo lên theo, cuối cùng chấp nhận số phận, đưa tay lau nước mắt cho cô.
"Vừa nãy tôi đi tìm điện thoại của em." Tống Sâm lạnh mặt giải thích, anh thở dài, động tác trên tay bất giác nhẹ hơn rất nhiều "Không định bỏ em ở đó một mình."
Dịch Thư Nguyệt chớp mắt "Ờ."
"Bây giờ gọi cho bạn trai cũ của em, nói rằng em đã kết hôn, bây giờ em là người đã có chồng, sau đó nói chia tay với anh ta."
"..."
Dịch Thư Nguyệt vẫn ngồi im không nhúc nhích.
Giọng Tống Sâm càng lạnh hơn "Không muốn? Vậy ba em..."
"Không phải." Vấn đề này thật sự đã khiến Dịch Thư Nguyệt tò mò rất lâu rồi "Tôi làm gì có bạn trai cũ?"
Trước đây cô thật sự chỉ có một người bạn trai là anh.
Tống Sâm "..."
Anh lạnh mặt nhắc đến một cái "Lục Hành."
Anh không nói, Dịch Thư Nguyệt cũng chẳng nhớ đến người đó.
Cô và Lục Hành là bạn đại học, ngoại hình và hoàn cảnh gia đình của hai người rất tốt nên có rất nhiều người theo đuổi. Vấn đề là Dịch Thư Nguyệt không muốn yêu đương, trong lòng Lục Hành cũng có Bạch Nguyệt Quang của riêng mình nên hai người không thể chịu nổi đống phiền phức này, cuối cùng quyết định hợp tác với nhau, nói dối với bên ngoài rằng hai người họ đang yêu nhaụ
Thế mà lại có hiệu quả thật, ít nhất đã đổi được một khoảng thời gian yên tĩnh. Cứ như vậy từ năm nhất ngụy trang đến năm cuối đại học, sau khi Bạch Nguyệt Quang của Lục Hành quay về Kinh Thành, anh ta lập tức nói chuyện này với Dịch Thư Nguyệt, Dịch Thư Nguyệt tỏ vẻ thấu hiểu, thậm chí Bạch Nguyệt Quang của anh ta và cô còn trở thành chị em tốt của nhaụ
Dù thế nào thì Dịch Thư Nguyệt cũng không ngờ Tống Sâm lại nhắc đến chuyện này.
Hồi đại học anh chuyển đi nơi khác, cũng đâu có ở Kinh Thành, làm sao anh có thể biết được lời đồn đại ở trường của họ chứ?
Dịch Thư Nguyệt vẫn kiên trì "Anh nghe tôi giải thích đã..."
Tống Sâm không muốn nghe, sắc mặt anh không chút thay đổi uy hiếp cô "Tốt nhất là em nên gọi cho anh ta ngay bây giờ, chú ý chọn những lời tôi thích nghe, điều này sẽ quyết định lát nữa em được ăn cơm hay tiếp tục bị tôi làm ngay tại đây."
Dịch Thư Nguyệt "..."
/167
|