Hôn nhân mỏng manh, chồng trước quá ngang tàng

Chương 106 - Chương 88

/916


Editor: Xám

Anh lợi dụng một người già đáng thương như vậy để tự đề cao danh tiếng, anh không cảm thấy rằng anh rất quáng đáng, thủ đoạn của anh rất tồi tệ sao?

Âm lượng của cô không hề cao, nhưng giọng nói vô cùng rõ ràng. Mỗi một chữ đều mang thái độ chỉ trích đối với Cố Thừa Diệu.

Ánh nắng sáng sớm xuyên qua cửa sổ kính của phòng ăn, ánh sáng đó chiếu lên mặt bàn, rồi lại phản chiếu trên mặt cô.

Hào quang màu vang kia khiến nhìn cô đầy chính khí lẫm liệt.

Phì. Cố Thừa Diệu đột nhiên cười: Diêu Hữu Thiên, cô có biết thế nào gọi là khéo léo dẫn dắt không.

,

Thế nào là quá đáng? Thế nào là tồi tệ?

Nếu như muốn đến thành phố Y mở công ty, đương nhiên phải dùng mức độ cao nhất để đề cao danh tiếng của công ty nhà mình.

Những công ty làm từ thiện kia, có mấy chỗ là thật lòng làm từ thiện?

Chẳng phải là núp sau tên tuổi làm từ thiện, mượn cơ hội quảng bá công ty mình, giành được sự tin tưởng của công chúng hay sao.

Thậm chí Cố Thừa Diệu có thể đoán được, hôm nay tin tức này tung ra, cổ phiếu của Cố thị sẽ tăng lên bao nhiêu phần trăm.

,

Tôi giúp đỡ bà Đinh, tôi không hề muốn bà ấy báo đáp, chỉ là mượn cơ hội tuyên truyền công ty của Cố thị một chút thôi. Mà đối với bà ấy mà nói, có thể thu hút được nhiều người quan tâm đến bà ấy hơn, giúp bà ấy tìm được con trai nhanh hơn. Về phần Cố thị, đã nâng cao danh tiếng ở thành phố Y. Đây chính là đôi bên cùng có lợi.

Trên mặt không hề có ý cười ôn hòa như trên báo.

Người làm chuyện lớn, không câu nệ những việc nhỏ nhặt. Thân là người lãnh đạo của một công ty, nếu như ngay cả làm việc gì, làm thế nào mới tốt nhất cho công ty cũng không biết. Vậy vị trí đó cũng có thể đổi thành người khác ngồi vào rồi.

Nói cách khác, Diêu Hữu Thiên cũng có thể rút lui rồi.

Đối với việc này, anh không thừa nhận mình đã làm sai.

,

Đương nhiên Diêu Hữu Thiên biết câu nói kia, cũng biết hành động ngày hôm nay của Cố Thừa Diệu cũng rất bình thường trong giới thương trường.

Nhưng cô không thoải mái. Bà Đinh đáng thương như vậy, Cố Thừa Diệu lại lợi dụng sự thương cảm của người khác để viết báo.

Muốn giúp người thì giúp người. Sao lại làm như vậy.

Cho dù anh muốn nâng cao danh tiếng Cố thị ở thành phố Y, cũng vẫn có những cách khác, anh thế này, có phần, có phần ——

Trong lòng Diêu Hữu Thiên cân nhắc một lát, nghĩ ra một từ thích hợp nhất: Loại thủ đoạn này của anh, có phần bỉ ổi quá rồi.

,

Lần này Cố Thừa Diệu không ăn bữa sáng nữa. Bình tĩnh nhìn Diêu Hữu Thiên, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm khuôn mặt cô, khuôn mặt tuấn tú hơi nghiêng, mang theo vẻ thâm độc.

Anh đứng khuất bóng. Ánh mặt trời chiếu vào vai anh, khiến sắc mặt anh có chút mông lung không nhìn rõ được, cả người tạo cho người ta cảm giác âm u lạnh lẽo.

Bỉ ổi? Cô cũng biết thế nào gọi là bỉ ổi sao? Cô bỏ thuốc tôi, dụ dỗ tôi xảy ra quan hệ với cô, thậm chí tố cáo tôi lên tòa, ép tôi không thể không cưới cô thì không gọi là bỉ ổi ư?

. . . . . . Diêu Hữu Thiên không thể thốt nên lời, chỉ ngơ ngác nhìn vẻ âm u lạnh lẽo trên mặt Cố Thừa Diệu.

Cô vẫn cho rằng, anh ta biết hôm đó chỉ là hiểu lầm. Nhưng rõ ràng cho đến tận hôm nay, anh vẫn nghĩ chuyện đó là do cô thiết kế.

Cố Thừa Diệu đứng lên, lần này cũng không đợi Diêu Hữu Thiên, giọng nói của anh cực lạnh.

,

Nếu như cô cảm thấy thủ đoạn của tôi tồi tệ, hoặc là cho rằng tôi đang lợi dụng bà Đinh. Vậy bây giờ cô có thể đi nói với truyền thông, tôi mua danh chuộc tiếng, Cố thị là công ty giả từ thiện. Như vậy, vừa hay có thể giúp công ty Chính Phát các người rạng danh.

Lúc anh nói, đã đi đến trước mặt Diêu Hữu Thiên, cúi người xuống, hai tay chống lên lưng ghế dựa mà cô ngồi.

Thân hình Diêu Hữu Thiên tương đối nhỏ xinh, cứ như vậy, giống như đang ôm cô trong lồng ngực anh.

,

Diêu Hữu Thiên lùi về sau theo bản năng. Nhưng bả vai lại chạm vào mu bàn tay anh.

Cách lớp vải mỏng manh, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ truyền đến từ tay anh một cách rõ ràng.

Trên mặt hiện lên vẻ không được tự nhiên, muốn đẩy Cố Thừa Diệu ra, nhưng ngước mắt lên lại đối diện với sự u ám trong mắt anh.

Cực lạnh, cực buốt, ngực cô khẽ run lên vì sợ, muốn bảo anh tránh ra, nhưng nhất thời nói không nên lời.

,

Trên thế giới này ai cũng có tư cách chỉ trích tôi, chỉ riêng cô không có.

. . . . . . . Làn môi Diêu Hữu Thiên mấp máy, cảm nhận được hơi thở của anh, mang theo độ ấm thiêu đốt người, lướt


/916

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status