Ninh Phàm không thể không thừa nhận, số phận của hắn thật là may mắn. Gặp được Lôi Thập Nhất, dùng lôi ngọc vô dụng đổi được không không ít thứ tốt, thật sự là một chuyện may.
Độn nhập vào Huyền Âm giới, hắn mượn tốc độ tu luyện gấp trăm lần luyện hóa nguyên lôi, hàn khí.
Gần nửa ngày, Ninh Phàm ra ngoài, khí tức hơi tinh tiến.
Luyện hóa Trường Tình Lệ, Ninh Phàm đề thăng ngàn giáp pháp lực, Thiên Sương Hàn Khí trong cơ thể đã đạt đến chín loại!
Ngàn giáp pháp lực, đối với Ninh Phàm vốn có pháp lực vượt qua 600 ngàn giáp mà nói, chỉ là một sợi lông của chín con trâu - không đáng kể gì.
Nhưng một hiệu quả khác của Trường Tình Lệ khiến cho Ninh Phàm rất hài lòng.
Một giọt lệ trường tình, một giọt lệ đoạn tình, Thiên Sương Hàn Khí này xếp hàng thứ hai, có thần hiệu trợ tinh thần ninh tâm cho tu sĩ.
Vừa uống vào, Ninh Phàm đã cảm thấy toàn thân mát mẻ, lúc tu luyện, không nảy sinh một chút tâm ma, đạo tâm kiên định như huyền băng!
Khó trách vật này có thể đáng giá 500 triệu tiên ngọc, quả thật là vật có giá trị.
1200 đạo Nguyên Thần chi lôi, nhất nhất bị Ninh Phàm luyện hóa.
500 đạo Nguyên Thần chi lôi lúc đầu, luyện vào Nguyên Lôi chi giáp, khiến cho Lôi giáp ngân quang càng ngày càng rực rỡ, đã đột phá giáp bạc cấp bốn.
Còn dư lại 700 nguyên lôi, sử dụng lôi giáp tiếp tục đột phá tới cấp bốn điên phong, từng tia sấm chớp màu vàng bắt đầu xuất hiện ở lôi giáp.
Sau khi luyện hóa 1200 nguyên lôi, Nguyên Lôi chi giáp của Ninh Phàm cơ hồ đã hoàn toàn là màu vàng nhạt, chỉ còn lại một vài đạo ngân lôi chưa tiêu đi mà thôi.
Nếu ngân lôi triệt để tiêu mất hết, đều hóa thành kim lôi, tất lôi giáp này có thể đột phá kim giáp, đủ để phòng ngự một cú đánh của Khuy hư!
"Phúc giáp!"
Trên hoang mạc, tâm niệm của Ninh Phàm vừa động, lôi giáp đã khoác lên trên thân.
Nguyên Lôi chi giáp, lúc không dùng thì bảo vệ nguyên thần.
Lúc gọi ra, có thể bảo vệ toàn thân.
Lôi giáp hộ thân màu vàng nhạt, Ninh Phàm khoác kim giáp giống như kim thần.
Quanh thân hiện lên ánh chớp màu vàng, ánh sáng tản ra, dẫn đến vô số tử linh rình rập mưu toan phát động công kích đối với hắn.
Ánh chớp màu vàng kim dường như là một món ăn ngon chuyên dụ dỗ tử linh kéo tới.
Một chút sát khí tiêu túc thoáng hiện ở cặp mắt, Ninh Phàm bước ra một bước, hóa thành một đạo sấm chớp màu vàng kim, triển khai sát lục!
Một mình xông vào trong vòng vây tử linh, gần ngàn con tử linh chí ít cũng là nguyên anh, thậm chí tên mạnh nhất có ttu vi hóa thần điên phong, đều phát động pháp thuật sấm chớp.
Tuy có vô số công kích, nhưng không một đòn công kích nào có thể công phá phòng ngự của lôi giáp.
Kiếm Niệm của Ninh Phàm quét qua, từng phiến nguyên anh tử linh bị kiếm niệm xé nát.
Hắn bấm chỉ quyết một cái, tầng tầng Hắc Long Mộ Bia trấn áp xuống, trấn chết vô số tử linh.
Ánh mắt của hắn lạnh lùng, dường như lần nữa quay trở về cuộc sống trong biển máu.
Há miệng thôn phệ 17 đạo nguyên lôi, hắn phất tay áo lấy đi 17 mai lôi ngọc, ánh mắt lạnh lùng, khí thế tản ra, đi thẳng về phía lôi chủ của tầng thứ năm.
Dọc đường, càng lúc càng nhiều tử linh dò theo kim sấm chớp màu vàng mà kéo đến.
Bọn chúng có ý đồ trảm sát Ninh Phàm, cướp lấy kim lôi, nhưng trả giá cho sự tham lam này. . . chính là cái chết!
Xuy! Xuy! Xuy!
Từng đạo mặc sắc kiếm quang khuếch tán khắp tầng thứ năm.
Từng đạo Huyết Lôi tiên ảnh đánh giết tử linh hóa thần.
Cao thủ của tầng thứ năm dĩ nhiên nhiều hơn so với bốn tầng trước gộp lại.
Ninh Phàm giống như bơi trong biển máu, sát lục 100 ngàn nguyên anh, 105 Hóa thần, rồi xuất hiện bên ngoài một tòa cự cung.
Trong cung lớn có một lão giả mặc long bào, sắc mặt âm trầm như sắt. Lão, chính là Lôi chủ của lôi tháp tầng thứ năm!
Lão nắm được rất nhiều phong tình báo, báo cáo có tử linh tầng dưới xâm nhập lên tầng thứ năm, sát lục như vân.
Lão cũng nghe nói, sát nhân cuồng đồ kia giết người như ngóe, mang lôi giáp bí thuật màu vàng kim. Lôi giáp cực mạnh, đủ để phòng ngự hết thảy hóa thần công kích!
Lão phái thủ hạ ra truy sát Ninh Phàm, nhưng từng người từng người một vỡ vụn mệnh bài, đua nhau bỏ mình.
Long bào lão giả trợn mắt như thần, đang cảm giác được Ninh Phàm đi tới bên ngoài cự cung, giận quá hóa cười, vỗ án:
- Tên oắt này thật to gan! Ta không tìm ngươi, ngươi lại tự mình đưa tới cửa! Giao lôi giáp bí thuật ra, cho ngươi toàn thây!
- Giao ra Ô Kim trúc diệp, cho ngươi toàn thây.
- Muốn chết!
Oanh!
Long bào lão giả càng tức giận hơn, đạp xuống một bước, pháp lực kinh khủng của Khuy hư tu sĩ trực tiếp chấn cự cung vỡ vụn, chỉ còn lại một đống ngói vụn đổ nát.
Khí thế mãnh liệt hóa thành một đạo lôi long màu vàng kim bắn thẳng tới Ninh Phàm.
Nhìn thấy lôi long màu vàng kim xông tới mặt, Ninh Phàm không ngờ lại không né tránh, tùy ý để cho vô số ánh chớp của lôi long bao trùm lấy mình.
- Hừ! Đây là kết quả ngươi dám phản kháng lão phu!
Long bào lão giả cười lạnh một tiếng, lão vừa nhìn đã biết, Ninh Phàm chỉ là Bán bộ Luyện hư mà thôi.
Bán bộ Luyện hư nhỏ nhoi, bị Kim Lôi Hóa Long thuật của lão đánh trúng ngay mặt, lão thấy, Ninh Phàm hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là chưa khảo vấn ra bí thuật của Ninh Phàm, đã tiêu diệt kẻ này.
Nhưng lão không đắc ý quá lâu, chợt sắc mặt cả kinh.
Ánh sáng kim lôi đầy trời đang công kích Ninh Phàm chợt suy yếu với tốc độ đáng sợ rồi biến mất!
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao kim lôi của lão phu biến mất?
Long bào lão giả chấn kinh không thôi.
Một chiêu Kim Lôi Hóa Long này của lão, ngay cả đối phó khuy hư đồng cấp cũng mọi việc đều thuận lợi, vì sao ngày hôm nay lại xuất hiện dị trạng như thế này?
Lão tự nhiên không hiểu là Ninh Phàm đã ngưng tụ Thái Tố Lôi tinh, trên người có Thái Tố Lôi Đồ thuật, đều có thể nhất nhất thôn phệ lôi đình đồng cấp mà không tổn hại đến một sợi lông cái tóc.
Thân ở trong biển kim lôi, Ninh Phàm không sợ chút nào. Lôi giáp của hắn sau khi thôn phệ 105 đạo nguyên lôi, đã triệt để tiêu đi tất cả ngân lôi, hóa thành màu vàng nhạt thuần túy.
Cấp bậc của lôi giáp đã là ngân giáp điên phong, bây giờ lại cách với mức đột phá kim giáp bậc một không nhiều.
Chỉ kém một bước cuối cùng, là có thể đột phá kim giáp bậc một, mấu chốt của đột phá chính là sát lục long bào lão giả, hấp thu Nguyên Thần chi lôi!
Cho dù là chưa đột phá kim giáp, với lôi giáp mạnh như hiện giờ, cơ hồ có thể phòng ngự triệt để thế công lôi đình của lão giả.
Rời thân khỏi lôi hải, cho dù Ninh Phàm không gọi ra bản mệnh tinh thần, cũng có thể không bị thương!
Sấm chớp vừa động dưới chân, một Huyết sắc lôi đồ dài vạn dặm chợt mở ra như một bức họa.
Khoảnh khắc lôi đồ hiện lên, chu thiên kim lôi bị lôi cầu chấn một cái rồi cuốn hút, bị thôn phệ toàn bộ.
Một cú đánh toàn lựccủa Long bào lão giả, không ngờ bị triệt để phá đi như vậy!
- Thái tố lôi đồ!
Trong lòng lão giả chấn động thật sâu. Cuối cùng lão đã rõ, vì sao lôi thuật của mình không cách nào làm tổn thương đến Ninh Phàm, lại bị thôn phệ.
Thái tố lôi đồ đều có thể thôn phệ sấm sét cùng cấp!
Ninh Phàm ngưng tụ ra lôi giáp màu vàng kim, lĩnh ngộ lôi đạo đã đột phá ngân lôi cấp, đạt đến kim lôi cấp.
Long bào lão giả khống chế kim lôi, tuyệt không có cách nào dựa vào kim lôi làm tổn thương chút nào đối với hắn!
Lôi đế có nói, kẻ cầm Thái tố lôi đồ, có thể là chủ của vạn lôi!
- Lão phu một đường tu hành, pháp lực đều là lôi đình, cho dù cảnh giới là Luyện hư, nhưng tất cả lôi lực đều bị tên này khắc chế, dựa vào pháp thuật, pháp bảo là không có cách nào làm hắn bị thương nửa phần. Như vậy, duy chỉ có dựa vào nhục thân, cùng hắn phân thắng thua!
Lão giả cười lạnh, nhục thân của lão đã là ngọc mệnh đệ tứ cảnh, chỉ bằng vào thân thể là có thể chiến hóa thần điên phong, cộng thêm luyện thể thuật của lão có đẳng cấp cực kỳ cao, xem ra trấn áp Ninh Phàm không khó.
Lão giả bước ra một bước, nhục thân vụt cao lên cả nghìn trượng.
Sau mười bước, nhục thân của lão đã cao 5000 trượng.
Lão hóa thành một cự nhân mặc long bào, mỗi bước đi tới đều đạp vỡ núi sông.
Cự nhân hít thở mây khí, có thế phun ra nuốt vào núi sông, đánh một chưởng vào đầu Ninh Phàm, có lực mạnh dời núi lấp biển!
- Tưởng dựa vào nhục thân trấn áp ta sao, rất tiếc. . . Quá yếu!
Ninh Phàm cười lạnh, chân đạp lôi cầu, nhục thân cất cao, cũng bước liên tục mười bước, sau mười bước, hóa thành một cự nhân kim giáp cao 5000 trượng.
- Ngươi cũng là thể tu Ngọc mệnh đệ tứ cảnh!
Lão giả hơi kinh ngạc, nhưng tự phụ phẩm bậc luyện thể thuật của mình không tầm thường, không mảy may cho rằnh mình thất bại trước Ninh Phàm.
Lão giả đánh ra một quyền, Ninh Phàm cũng nghênh đón một quyền.
Cùng là ngọc mệnh đệ tứ cảnh, nhưng vừa giao thủ, quyền cốt của lão giả đột nhiên vỡ nát, một cổ cự lực làm vỡ nát xương cánh tay, phản chấn vào ngực, khiến cho tấm thân to lớn lùi lại trăm dặm, bấy giờ mới ổn định thân hình, dĩ nhiên là đã bị thương nặng!
Nhìn lại Ninh Phàm, sau khi đánh ra một quyền, không lùi nửa bước, ung dung tự nhiên. Quyền lực của lão giả, ngay cả lôi giáp phòng ngự của Ninh Phàm đều không công phá được!
Một quyền!
Chỉ cần một quyền, long bào lão giả và Ninh Phàm đã phân ra cao thấp, nhục thân của lão kém hơn so với Ninh Phàm!
- Lực một quyền của ngươi, tuyệt đối đã là ở trình độ Ngọc mệnh điên phong! Không. Thậm chí còn cao hơn so với Ngọc mệnh điên phong, cơ hồ tương đương với một cú đánh của kim thân tu sĩ!
- Nhãn lực không tệ, quyền lực của ta, đã vô hạn tiếp cận kim thân!
Mắt của Ninh Phàm như nhật nguyệt, một bước vượt qua trăm dặm, đuổi kịp long bào lão giả, một mạch đánh ra trăm đạo quyền ảnh.
Một quyền trời đất u ám.
Mười quyền núi lắc địa chấn.
Trăm quyền trời sập đất nứt.
Long bào lão giả bị Ninh Phàm đánh trăm quyền, một thân gân cốt đều nát bét, máu chảy thành sông, phủ lấp mất từng ngọn hoang nguyên, khí tức thoi thóp, sắp sữa tử vong.
Lão lộ ra vẻ sợ hãi, đường đường là một khuy hư tu sĩ, không ngờ lại sợ một tên Bán Bộ Luyện Hư, nói ra thực buồn cười!
Chỉ có điều, sự thật đúng là tàn khốc như vậy.
Pháp lực của lão bị lôi đồ khắc chế, nhục thân của lão kém hơn Ninh Phàm, đối mặt với hắn căn bản không có chút phần thắng nào.
- Ngươi không thể giết ta, lão phu Hư Long Tử, chính là tộc đệ của Lôi chủ tầng hai mươi bốn... Ứng Long tử. Nếu ngươi giết ta, nhất định bị Lôi tháp tầng mười đuổi giết!
- Lôi chủ tầng hai mươi bốn sao. . .
Ninh Phàm vẫn lạnh lùng như cũ, không mảy may dao động trước uy danh của Ứng Long tử.
Tình cảnh này, lọt vào trong mắt Hư Long Tử, hóa thành tuyệt vọng.
Dĩ nhiên Hư Long Tử đã biết rõ, Ninh Phàm không bị bất cứ uy hiếp gì, cho dù tộc huynh là một trong những cao thủ Vấn hư của lôi tháp, vẫn không cách nào khiến cho hắn sợ hãi.
Tuyệt vọng, cuối cùng hóa thành điên cuồng.
Hư Long Tử cũng là một nhân vật, nếu cầu xin tha thứ không được, duy chỉ có thể liều chết với Ninh Phàm!
Trong miệng lão lẩm bẩm, trên đầu từ từ hiện lên hai cái Long giác, Hư Long Tử biến hóa nhanh chóng, sấm chớp hóa thành từng phiến kim lân.
Kim lân khai, lão quả nhiên hóa thành một kim lôi cự long lớn 5000 trượng!
Trong mắt rồng lóe lên vẻ điên cuồng.
Lão hiện ra bổn tướng, là muốn liều mạng với Ninh Phàm!
- Toái long ngâm! Grừ...ừ...ừ!
Từng tiếng rồng gầm rống lóe kim quang, hóa thành từng đạo kim sắc quang quyển khuếch tán ra đánh tới.
Ninh Phàm vẫn giữ thái độ lạnh nhạt, âm ba chi thuật cho dù có lợi hại, bản chất chung quy vẫn không thoát khỏi Kim lôi chi lực.
Không đáng để sợ!
Thân kim giáp của Ninh Phàm to 5000 trượng, đạp mạnh một bước, chấn cho lôi đồ dưới chân vỡ tan hóa thành từng tia Huyết sắc lôi quang.
Ngay sau đó, lôi cầu to lớn ngưng tụ trong bàn tay Ninh Phàm.
Đó là một quyển họa dài vạn trượng, Huyết Sắc lôi đình là văn chương, trong bức họa vẽ phác thảo từng đạo lôi phù cổ xưa.
Cự nhân kim giáp, trong tay cầm lôi đồ cuốn tới kim long.
Lôi đồ trải rộng ra, thu kim long lại, nhập vào trong họa quyển.
Bức tranh khép lại, lôi đồ bị thu hồi, hóa thành một bức tranh cuốn, bị cự nhân cầm trong tay.
Trong bức tranh cuốn, kim long lập tức hét thảm vang trời, ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết dần dần thu nhỏ.
Mắt Ninh Phàm vẫn điềm đạm, rồi kéo lôi đồ ra vẫy lên lần nữa, từng đạo kiếp hôi màu vàng kim bị vẫy ra khỏi lôi đồ.
Xem tình hình, không ngờ Ninh Phàm lại trực tiếp thu Hư Long Tử bị thương nặng vào trong lôi đồ, rồi chấn động rơi xuống đất thành tro tàn.
Thái tố lôi đồ thật là khủng khiếp!
- Thái tố lôi đồ có thể công có thể thủ. Nếu thủ, tất hóa thành trận, bày dưới chân, vạn lôi bất diệt. Nếu công, tất hóa thành đồ quyển, có thể thu Lôi tu của thiên hạ, chỉ cần một ý niệm là giết chết, hóa thành tro tàn. Đây chính là hình phạt chi thuật của Thái Tố Lôi đế chưởng lôi ngự lôi ở thời thượng cổ!
- Mặc dù thuật này lợi hại, nhưng chỉ hữu hiệu đối với Lôi tu. Hơn nữa muốn tru diệt Lôi tu, tu vi không thể vượt xa ta nhiều. Với tu vi của ta, vốn chỉ có thể mượn lôi đồ tru diệt Lôi tu dưới mức Luyện hư, không có cách nào tru diệt Hư Long Tử. Nhưng Hư Long Tử vố đã bị ta đánh cho bị thương nặng, khí tức thoi thóp, bị lôi đồ thu nhập tru diệt cũng không kỳ lạ gì.
- Có lôi đồ này, ta chỉ cần đánh cho Khuy hư Lôi tu gần chết, rồi thu nhập vào trong lôi đồ, có thể giết hết thảy Khuy hư Lôi tu!
Tán đi kim giáp cự nhân, thu lôi đồ, Ninh Phàm ngoắc tay vào trong biển máu, nhiếp một đạo Nguyên Thần chi lôi màu vàng kim vào trong tay, luyện nhập vào bên trong lôi giáp.
Lôi giáo màu vàng nhạt lập tức hóa thành vàng ròng, vào giờ khắc này, triệt để đột phá kim giáp bậc một!
Đồng thời chiến lợi phẩm đoạt được còn có một khối lôi ngọc màu vàng kim, cùng một mảnh Ô Kim trúc diệp.
Như thế, hắn đã diệt sát lôi chủ tầng thứ năm. Tầng thứ năm bị bình định!
- Hư Long Tử cũng không yếu, nhưng dù sao cũng chỉ là Lôi tu tử linh thân, bị ta khắc chế chết. Giây phút ta ngưng tụ ra Thái Tố Lôi tinh, đã là chủ vạn lôi, khắc hết Lôi tu. Dưới tầng mười, tất cả Khuy hư Lôi tu, đều không đáng để sợ. Kẻ cần phải chú ý, chính là tộc huynh của Hư Long Tử... Lôi chủ tầng hai mươi bốn. . . Ứng Long tử!
- Ứng Long tử có thể trở thành lôi chủ tầng hai mươi bốn, nhất định tu vi phải là Vấn hư, hơn nữa thực tế phải là vô địch Vấn hư. Với thực lực của ta, tuyệt không có khả năng tru diệt người này. Nhưng người này muốn giết ta, cũng không có khả năng. Ta có Khi Thiên đấu bồng, có nhiều thủ đoạn, cho dù bị Ứng Long tử đuổi giết, tuyệt đối cũng sẽ không bị nửa điểm thương thế.
- Chi bằng, một mạch đánh giết vào tầng hai mươi bốn. . . Như thế nào!
Ý nghĩ này, một khi dâng lên, lập tức bị Ninh Phàm dập tắt.
Hắn còn vội vã hoàn thành nhiệm vụ của Hồng Y, lấy được bảy phiến Ô Kim trúc diệp, đổi lấy kim diệp trị thương cho Nguyệt Lăng Không, không có thời gian sát lục quá nhiều.
Ô Kim trúc diệp cũng có thể an dưỡng nguyên thần, cứu chữa cho Nguyệt Lăng Không.
Nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy Ô Kim trúc diệp, Ninh Phàm phát hiện có hai điểm khó, hắn không có cách nào sử dụng Ô Kim trúc diệp để cứu người.
Cái khó thứ nhất, với dược lực của Ô Kim trúc diệp, muốn điều hòa cần linh dược ít nhất mười vạn năm, đó là tiên dược dùng luyện chế Thất chuyển đan dược, hiện giờ một cây Ninh Phàm cũng không có.
Thứ hai, dược lực của Ô Kim trúc diệp quá mạnh, không phải là vật mà Luyện hư tu sĩ có thể uống.
Linh dược mười vạn năm, e rằng chỉ có thân phận của Hồng Y mới có thể lấy được một chút để điều hòa việc sử dụng Ô Kim trúc diệp.
Nhưng mà, Ninh Phàm hơi nghi ngờ.
- Hồng y. . . Nếu nữ tử này chỉ là Luyện hư, thật có thể chịu đựng được dược lực kinh khủng của Ô Kim trúc diệp sao? Sao ta cứ cảm thấy, dường như nàng có điều gì đó che giấu. Thôi vậy, nữ tử này có bí mật gì, ta cũng không có hứng thú biết. Nếu nàng ấy không có quan hệ gì với Hồng Hồng, tất nhiên cũng không quan hệ tới ta. Điều nên quan tâm hiện giờ là mau mau đánh giết lên tầng thứ bảy.
Trong mắt của hắn chợt hiện lên vẻ xơ xác tiêu điều. Hắn bước vào Truyền tống trận, đi vào tầng thứ sáu.
Khoảnh khắc hắn đi vào tầng thứ sáu, lập tức vỗ vào trữ vật đại, gọi ra ba con Luyện hư khôi lỗi.
Sau một phen sửa chữa cho Khôi lỗi, hắn lập tức triển khai sát lục một cách toàn lực.
Theo thủ đoạn gia tăng lên nhiều, Khuy hư tu sĩ đã không còn đáng sợ nữa.
Dưới tầng mười, hắn có thể hoành hành!
...
Ba ngày sau.
Lôi tháp tầng hai mươi bốn, một con Hoàng Long có hai cánh to 6000 trượng, khoanh người chiếm cứ trong đầm lầy lôi đình tựa như đang ngủ say.
Một hắc giáp giáp sĩ quỳ xuống đất bẩm báo cái gì đó.
Một khắc nào đó, sau khi nghe thuộc hạ bẩm báo, chợt mắt của nó lộ ra sát khí.
- Hư Long Tử không ngờ lại chết! Người đâu, tra cho ta, tra ra ai đã hạ độc thủ. Ta muốn khiến cho người này vĩnh viễn tiêu tan trong Hắc Lôi tháp!
- Lôi chủ bệ hạ, không cần tra xét nữa, thuộc hạ biết chuyện này là do người nào gây nên. Ngắn ngủi trong vòng mấy ngày, từ lôi tháp tầng thứ nhất tới tầng thứ chín, đã nhất nhất bị người này san bằng. Tất cả tử linh bậc thấp đều nhìn thấy, kẻ sát nhân, chính là kẻ này!
Bá!
Hắc giáp giáp sĩ lấy ra một bức họa, trên đó có vẽ dung mạo của Ninh Phàm.
Vừa nhìn thấy dung mạo của hắn, Hoàng Long 6000 trượng nhíu con mắt rồng lại, lạnh lùng nói:
- Người này chính là người hành hung? Rất tốt. Truyền lệnh của bổn vương, dưới tầng hai mươi bốn, tất cả tử linh, vận hết toàn lực, đuổi giết tên nghiệt súc này, không được có bất kỳ sai lầm nào! Nội trong ba ngày, ta muốn thấy thủ cấp của tên nghiệt súc này, tế vong linh của đệ đệ ta!
Độn nhập vào Huyền Âm giới, hắn mượn tốc độ tu luyện gấp trăm lần luyện hóa nguyên lôi, hàn khí.
Gần nửa ngày, Ninh Phàm ra ngoài, khí tức hơi tinh tiến.
Luyện hóa Trường Tình Lệ, Ninh Phàm đề thăng ngàn giáp pháp lực, Thiên Sương Hàn Khí trong cơ thể đã đạt đến chín loại!
Ngàn giáp pháp lực, đối với Ninh Phàm vốn có pháp lực vượt qua 600 ngàn giáp mà nói, chỉ là một sợi lông của chín con trâu - không đáng kể gì.
Nhưng một hiệu quả khác của Trường Tình Lệ khiến cho Ninh Phàm rất hài lòng.
Một giọt lệ trường tình, một giọt lệ đoạn tình, Thiên Sương Hàn Khí này xếp hàng thứ hai, có thần hiệu trợ tinh thần ninh tâm cho tu sĩ.
Vừa uống vào, Ninh Phàm đã cảm thấy toàn thân mát mẻ, lúc tu luyện, không nảy sinh một chút tâm ma, đạo tâm kiên định như huyền băng!
Khó trách vật này có thể đáng giá 500 triệu tiên ngọc, quả thật là vật có giá trị.
1200 đạo Nguyên Thần chi lôi, nhất nhất bị Ninh Phàm luyện hóa.
500 đạo Nguyên Thần chi lôi lúc đầu, luyện vào Nguyên Lôi chi giáp, khiến cho Lôi giáp ngân quang càng ngày càng rực rỡ, đã đột phá giáp bạc cấp bốn.
Còn dư lại 700 nguyên lôi, sử dụng lôi giáp tiếp tục đột phá tới cấp bốn điên phong, từng tia sấm chớp màu vàng bắt đầu xuất hiện ở lôi giáp.
Sau khi luyện hóa 1200 nguyên lôi, Nguyên Lôi chi giáp của Ninh Phàm cơ hồ đã hoàn toàn là màu vàng nhạt, chỉ còn lại một vài đạo ngân lôi chưa tiêu đi mà thôi.
Nếu ngân lôi triệt để tiêu mất hết, đều hóa thành kim lôi, tất lôi giáp này có thể đột phá kim giáp, đủ để phòng ngự một cú đánh của Khuy hư!
"Phúc giáp!"
Trên hoang mạc, tâm niệm của Ninh Phàm vừa động, lôi giáp đã khoác lên trên thân.
Nguyên Lôi chi giáp, lúc không dùng thì bảo vệ nguyên thần.
Lúc gọi ra, có thể bảo vệ toàn thân.
Lôi giáp hộ thân màu vàng nhạt, Ninh Phàm khoác kim giáp giống như kim thần.
Quanh thân hiện lên ánh chớp màu vàng, ánh sáng tản ra, dẫn đến vô số tử linh rình rập mưu toan phát động công kích đối với hắn.
Ánh chớp màu vàng kim dường như là một món ăn ngon chuyên dụ dỗ tử linh kéo tới.
Một chút sát khí tiêu túc thoáng hiện ở cặp mắt, Ninh Phàm bước ra một bước, hóa thành một đạo sấm chớp màu vàng kim, triển khai sát lục!
Một mình xông vào trong vòng vây tử linh, gần ngàn con tử linh chí ít cũng là nguyên anh, thậm chí tên mạnh nhất có ttu vi hóa thần điên phong, đều phát động pháp thuật sấm chớp.
Tuy có vô số công kích, nhưng không một đòn công kích nào có thể công phá phòng ngự của lôi giáp.
Kiếm Niệm của Ninh Phàm quét qua, từng phiến nguyên anh tử linh bị kiếm niệm xé nát.
Hắn bấm chỉ quyết một cái, tầng tầng Hắc Long Mộ Bia trấn áp xuống, trấn chết vô số tử linh.
Ánh mắt của hắn lạnh lùng, dường như lần nữa quay trở về cuộc sống trong biển máu.
Há miệng thôn phệ 17 đạo nguyên lôi, hắn phất tay áo lấy đi 17 mai lôi ngọc, ánh mắt lạnh lùng, khí thế tản ra, đi thẳng về phía lôi chủ của tầng thứ năm.
Dọc đường, càng lúc càng nhiều tử linh dò theo kim sấm chớp màu vàng mà kéo đến.
Bọn chúng có ý đồ trảm sát Ninh Phàm, cướp lấy kim lôi, nhưng trả giá cho sự tham lam này. . . chính là cái chết!
Xuy! Xuy! Xuy!
Từng đạo mặc sắc kiếm quang khuếch tán khắp tầng thứ năm.
Từng đạo Huyết Lôi tiên ảnh đánh giết tử linh hóa thần.
Cao thủ của tầng thứ năm dĩ nhiên nhiều hơn so với bốn tầng trước gộp lại.
Ninh Phàm giống như bơi trong biển máu, sát lục 100 ngàn nguyên anh, 105 Hóa thần, rồi xuất hiện bên ngoài một tòa cự cung.
Trong cung lớn có một lão giả mặc long bào, sắc mặt âm trầm như sắt. Lão, chính là Lôi chủ của lôi tháp tầng thứ năm!
Lão nắm được rất nhiều phong tình báo, báo cáo có tử linh tầng dưới xâm nhập lên tầng thứ năm, sát lục như vân.
Lão cũng nghe nói, sát nhân cuồng đồ kia giết người như ngóe, mang lôi giáp bí thuật màu vàng kim. Lôi giáp cực mạnh, đủ để phòng ngự hết thảy hóa thần công kích!
Lão phái thủ hạ ra truy sát Ninh Phàm, nhưng từng người từng người một vỡ vụn mệnh bài, đua nhau bỏ mình.
Long bào lão giả trợn mắt như thần, đang cảm giác được Ninh Phàm đi tới bên ngoài cự cung, giận quá hóa cười, vỗ án:
- Tên oắt này thật to gan! Ta không tìm ngươi, ngươi lại tự mình đưa tới cửa! Giao lôi giáp bí thuật ra, cho ngươi toàn thây!
- Giao ra Ô Kim trúc diệp, cho ngươi toàn thây.
- Muốn chết!
Oanh!
Long bào lão giả càng tức giận hơn, đạp xuống một bước, pháp lực kinh khủng của Khuy hư tu sĩ trực tiếp chấn cự cung vỡ vụn, chỉ còn lại một đống ngói vụn đổ nát.
Khí thế mãnh liệt hóa thành một đạo lôi long màu vàng kim bắn thẳng tới Ninh Phàm.
Nhìn thấy lôi long màu vàng kim xông tới mặt, Ninh Phàm không ngờ lại không né tránh, tùy ý để cho vô số ánh chớp của lôi long bao trùm lấy mình.
- Hừ! Đây là kết quả ngươi dám phản kháng lão phu!
Long bào lão giả cười lạnh một tiếng, lão vừa nhìn đã biết, Ninh Phàm chỉ là Bán bộ Luyện hư mà thôi.
Bán bộ Luyện hư nhỏ nhoi, bị Kim Lôi Hóa Long thuật của lão đánh trúng ngay mặt, lão thấy, Ninh Phàm hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là chưa khảo vấn ra bí thuật của Ninh Phàm, đã tiêu diệt kẻ này.
Nhưng lão không đắc ý quá lâu, chợt sắc mặt cả kinh.
Ánh sáng kim lôi đầy trời đang công kích Ninh Phàm chợt suy yếu với tốc độ đáng sợ rồi biến mất!
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao kim lôi của lão phu biến mất?
Long bào lão giả chấn kinh không thôi.
Một chiêu Kim Lôi Hóa Long này của lão, ngay cả đối phó khuy hư đồng cấp cũng mọi việc đều thuận lợi, vì sao ngày hôm nay lại xuất hiện dị trạng như thế này?
Lão tự nhiên không hiểu là Ninh Phàm đã ngưng tụ Thái Tố Lôi tinh, trên người có Thái Tố Lôi Đồ thuật, đều có thể nhất nhất thôn phệ lôi đình đồng cấp mà không tổn hại đến một sợi lông cái tóc.
Thân ở trong biển kim lôi, Ninh Phàm không sợ chút nào. Lôi giáp của hắn sau khi thôn phệ 105 đạo nguyên lôi, đã triệt để tiêu đi tất cả ngân lôi, hóa thành màu vàng nhạt thuần túy.
Cấp bậc của lôi giáp đã là ngân giáp điên phong, bây giờ lại cách với mức đột phá kim giáp bậc một không nhiều.
Chỉ kém một bước cuối cùng, là có thể đột phá kim giáp bậc một, mấu chốt của đột phá chính là sát lục long bào lão giả, hấp thu Nguyên Thần chi lôi!
Cho dù là chưa đột phá kim giáp, với lôi giáp mạnh như hiện giờ, cơ hồ có thể phòng ngự triệt để thế công lôi đình của lão giả.
Rời thân khỏi lôi hải, cho dù Ninh Phàm không gọi ra bản mệnh tinh thần, cũng có thể không bị thương!
Sấm chớp vừa động dưới chân, một Huyết sắc lôi đồ dài vạn dặm chợt mở ra như một bức họa.
Khoảnh khắc lôi đồ hiện lên, chu thiên kim lôi bị lôi cầu chấn một cái rồi cuốn hút, bị thôn phệ toàn bộ.
Một cú đánh toàn lựccủa Long bào lão giả, không ngờ bị triệt để phá đi như vậy!
- Thái tố lôi đồ!
Trong lòng lão giả chấn động thật sâu. Cuối cùng lão đã rõ, vì sao lôi thuật của mình không cách nào làm tổn thương đến Ninh Phàm, lại bị thôn phệ.
Thái tố lôi đồ đều có thể thôn phệ sấm sét cùng cấp!
Ninh Phàm ngưng tụ ra lôi giáp màu vàng kim, lĩnh ngộ lôi đạo đã đột phá ngân lôi cấp, đạt đến kim lôi cấp.
Long bào lão giả khống chế kim lôi, tuyệt không có cách nào dựa vào kim lôi làm tổn thương chút nào đối với hắn!
Lôi đế có nói, kẻ cầm Thái tố lôi đồ, có thể là chủ của vạn lôi!
- Lão phu một đường tu hành, pháp lực đều là lôi đình, cho dù cảnh giới là Luyện hư, nhưng tất cả lôi lực đều bị tên này khắc chế, dựa vào pháp thuật, pháp bảo là không có cách nào làm hắn bị thương nửa phần. Như vậy, duy chỉ có dựa vào nhục thân, cùng hắn phân thắng thua!
Lão giả cười lạnh, nhục thân của lão đã là ngọc mệnh đệ tứ cảnh, chỉ bằng vào thân thể là có thể chiến hóa thần điên phong, cộng thêm luyện thể thuật của lão có đẳng cấp cực kỳ cao, xem ra trấn áp Ninh Phàm không khó.
Lão giả bước ra một bước, nhục thân vụt cao lên cả nghìn trượng.
Sau mười bước, nhục thân của lão đã cao 5000 trượng.
Lão hóa thành một cự nhân mặc long bào, mỗi bước đi tới đều đạp vỡ núi sông.
Cự nhân hít thở mây khí, có thế phun ra nuốt vào núi sông, đánh một chưởng vào đầu Ninh Phàm, có lực mạnh dời núi lấp biển!
- Tưởng dựa vào nhục thân trấn áp ta sao, rất tiếc. . . Quá yếu!
Ninh Phàm cười lạnh, chân đạp lôi cầu, nhục thân cất cao, cũng bước liên tục mười bước, sau mười bước, hóa thành một cự nhân kim giáp cao 5000 trượng.
- Ngươi cũng là thể tu Ngọc mệnh đệ tứ cảnh!
Lão giả hơi kinh ngạc, nhưng tự phụ phẩm bậc luyện thể thuật của mình không tầm thường, không mảy may cho rằnh mình thất bại trước Ninh Phàm.
Lão giả đánh ra một quyền, Ninh Phàm cũng nghênh đón một quyền.
Cùng là ngọc mệnh đệ tứ cảnh, nhưng vừa giao thủ, quyền cốt của lão giả đột nhiên vỡ nát, một cổ cự lực làm vỡ nát xương cánh tay, phản chấn vào ngực, khiến cho tấm thân to lớn lùi lại trăm dặm, bấy giờ mới ổn định thân hình, dĩ nhiên là đã bị thương nặng!
Nhìn lại Ninh Phàm, sau khi đánh ra một quyền, không lùi nửa bước, ung dung tự nhiên. Quyền lực của lão giả, ngay cả lôi giáp phòng ngự của Ninh Phàm đều không công phá được!
Một quyền!
Chỉ cần một quyền, long bào lão giả và Ninh Phàm đã phân ra cao thấp, nhục thân của lão kém hơn so với Ninh Phàm!
- Lực một quyền của ngươi, tuyệt đối đã là ở trình độ Ngọc mệnh điên phong! Không. Thậm chí còn cao hơn so với Ngọc mệnh điên phong, cơ hồ tương đương với một cú đánh của kim thân tu sĩ!
- Nhãn lực không tệ, quyền lực của ta, đã vô hạn tiếp cận kim thân!
Mắt của Ninh Phàm như nhật nguyệt, một bước vượt qua trăm dặm, đuổi kịp long bào lão giả, một mạch đánh ra trăm đạo quyền ảnh.
Một quyền trời đất u ám.
Mười quyền núi lắc địa chấn.
Trăm quyền trời sập đất nứt.
Long bào lão giả bị Ninh Phàm đánh trăm quyền, một thân gân cốt đều nát bét, máu chảy thành sông, phủ lấp mất từng ngọn hoang nguyên, khí tức thoi thóp, sắp sữa tử vong.
Lão lộ ra vẻ sợ hãi, đường đường là một khuy hư tu sĩ, không ngờ lại sợ một tên Bán Bộ Luyện Hư, nói ra thực buồn cười!
Chỉ có điều, sự thật đúng là tàn khốc như vậy.
Pháp lực của lão bị lôi đồ khắc chế, nhục thân của lão kém hơn Ninh Phàm, đối mặt với hắn căn bản không có chút phần thắng nào.
- Ngươi không thể giết ta, lão phu Hư Long Tử, chính là tộc đệ của Lôi chủ tầng hai mươi bốn... Ứng Long tử. Nếu ngươi giết ta, nhất định bị Lôi tháp tầng mười đuổi giết!
- Lôi chủ tầng hai mươi bốn sao. . .
Ninh Phàm vẫn lạnh lùng như cũ, không mảy may dao động trước uy danh của Ứng Long tử.
Tình cảnh này, lọt vào trong mắt Hư Long Tử, hóa thành tuyệt vọng.
Dĩ nhiên Hư Long Tử đã biết rõ, Ninh Phàm không bị bất cứ uy hiếp gì, cho dù tộc huynh là một trong những cao thủ Vấn hư của lôi tháp, vẫn không cách nào khiến cho hắn sợ hãi.
Tuyệt vọng, cuối cùng hóa thành điên cuồng.
Hư Long Tử cũng là một nhân vật, nếu cầu xin tha thứ không được, duy chỉ có thể liều chết với Ninh Phàm!
Trong miệng lão lẩm bẩm, trên đầu từ từ hiện lên hai cái Long giác, Hư Long Tử biến hóa nhanh chóng, sấm chớp hóa thành từng phiến kim lân.
Kim lân khai, lão quả nhiên hóa thành một kim lôi cự long lớn 5000 trượng!
Trong mắt rồng lóe lên vẻ điên cuồng.
Lão hiện ra bổn tướng, là muốn liều mạng với Ninh Phàm!
- Toái long ngâm! Grừ...ừ...ừ!
Từng tiếng rồng gầm rống lóe kim quang, hóa thành từng đạo kim sắc quang quyển khuếch tán ra đánh tới.
Ninh Phàm vẫn giữ thái độ lạnh nhạt, âm ba chi thuật cho dù có lợi hại, bản chất chung quy vẫn không thoát khỏi Kim lôi chi lực.
Không đáng để sợ!
Thân kim giáp của Ninh Phàm to 5000 trượng, đạp mạnh một bước, chấn cho lôi đồ dưới chân vỡ tan hóa thành từng tia Huyết sắc lôi quang.
Ngay sau đó, lôi cầu to lớn ngưng tụ trong bàn tay Ninh Phàm.
Đó là một quyển họa dài vạn trượng, Huyết Sắc lôi đình là văn chương, trong bức họa vẽ phác thảo từng đạo lôi phù cổ xưa.
Cự nhân kim giáp, trong tay cầm lôi đồ cuốn tới kim long.
Lôi đồ trải rộng ra, thu kim long lại, nhập vào trong họa quyển.
Bức tranh khép lại, lôi đồ bị thu hồi, hóa thành một bức tranh cuốn, bị cự nhân cầm trong tay.
Trong bức tranh cuốn, kim long lập tức hét thảm vang trời, ngay sau đó, tiếng kêu thảm thiết dần dần thu nhỏ.
Mắt Ninh Phàm vẫn điềm đạm, rồi kéo lôi đồ ra vẫy lên lần nữa, từng đạo kiếp hôi màu vàng kim bị vẫy ra khỏi lôi đồ.
Xem tình hình, không ngờ Ninh Phàm lại trực tiếp thu Hư Long Tử bị thương nặng vào trong lôi đồ, rồi chấn động rơi xuống đất thành tro tàn.
Thái tố lôi đồ thật là khủng khiếp!
- Thái tố lôi đồ có thể công có thể thủ. Nếu thủ, tất hóa thành trận, bày dưới chân, vạn lôi bất diệt. Nếu công, tất hóa thành đồ quyển, có thể thu Lôi tu của thiên hạ, chỉ cần một ý niệm là giết chết, hóa thành tro tàn. Đây chính là hình phạt chi thuật của Thái Tố Lôi đế chưởng lôi ngự lôi ở thời thượng cổ!
- Mặc dù thuật này lợi hại, nhưng chỉ hữu hiệu đối với Lôi tu. Hơn nữa muốn tru diệt Lôi tu, tu vi không thể vượt xa ta nhiều. Với tu vi của ta, vốn chỉ có thể mượn lôi đồ tru diệt Lôi tu dưới mức Luyện hư, không có cách nào tru diệt Hư Long Tử. Nhưng Hư Long Tử vố đã bị ta đánh cho bị thương nặng, khí tức thoi thóp, bị lôi đồ thu nhập tru diệt cũng không kỳ lạ gì.
- Có lôi đồ này, ta chỉ cần đánh cho Khuy hư Lôi tu gần chết, rồi thu nhập vào trong lôi đồ, có thể giết hết thảy Khuy hư Lôi tu!
Tán đi kim giáp cự nhân, thu lôi đồ, Ninh Phàm ngoắc tay vào trong biển máu, nhiếp một đạo Nguyên Thần chi lôi màu vàng kim vào trong tay, luyện nhập vào bên trong lôi giáp.
Lôi giáo màu vàng nhạt lập tức hóa thành vàng ròng, vào giờ khắc này, triệt để đột phá kim giáp bậc một!
Đồng thời chiến lợi phẩm đoạt được còn có một khối lôi ngọc màu vàng kim, cùng một mảnh Ô Kim trúc diệp.
Như thế, hắn đã diệt sát lôi chủ tầng thứ năm. Tầng thứ năm bị bình định!
- Hư Long Tử cũng không yếu, nhưng dù sao cũng chỉ là Lôi tu tử linh thân, bị ta khắc chế chết. Giây phút ta ngưng tụ ra Thái Tố Lôi tinh, đã là chủ vạn lôi, khắc hết Lôi tu. Dưới tầng mười, tất cả Khuy hư Lôi tu, đều không đáng để sợ. Kẻ cần phải chú ý, chính là tộc huynh của Hư Long Tử... Lôi chủ tầng hai mươi bốn. . . Ứng Long tử!
- Ứng Long tử có thể trở thành lôi chủ tầng hai mươi bốn, nhất định tu vi phải là Vấn hư, hơn nữa thực tế phải là vô địch Vấn hư. Với thực lực của ta, tuyệt không có khả năng tru diệt người này. Nhưng người này muốn giết ta, cũng không có khả năng. Ta có Khi Thiên đấu bồng, có nhiều thủ đoạn, cho dù bị Ứng Long tử đuổi giết, tuyệt đối cũng sẽ không bị nửa điểm thương thế.
- Chi bằng, một mạch đánh giết vào tầng hai mươi bốn. . . Như thế nào!
Ý nghĩ này, một khi dâng lên, lập tức bị Ninh Phàm dập tắt.
Hắn còn vội vã hoàn thành nhiệm vụ của Hồng Y, lấy được bảy phiến Ô Kim trúc diệp, đổi lấy kim diệp trị thương cho Nguyệt Lăng Không, không có thời gian sát lục quá nhiều.
Ô Kim trúc diệp cũng có thể an dưỡng nguyên thần, cứu chữa cho Nguyệt Lăng Không.
Nhưng sau khi tận mắt nhìn thấy Ô Kim trúc diệp, Ninh Phàm phát hiện có hai điểm khó, hắn không có cách nào sử dụng Ô Kim trúc diệp để cứu người.
Cái khó thứ nhất, với dược lực của Ô Kim trúc diệp, muốn điều hòa cần linh dược ít nhất mười vạn năm, đó là tiên dược dùng luyện chế Thất chuyển đan dược, hiện giờ một cây Ninh Phàm cũng không có.
Thứ hai, dược lực của Ô Kim trúc diệp quá mạnh, không phải là vật mà Luyện hư tu sĩ có thể uống.
Linh dược mười vạn năm, e rằng chỉ có thân phận của Hồng Y mới có thể lấy được một chút để điều hòa việc sử dụng Ô Kim trúc diệp.
Nhưng mà, Ninh Phàm hơi nghi ngờ.
- Hồng y. . . Nếu nữ tử này chỉ là Luyện hư, thật có thể chịu đựng được dược lực kinh khủng của Ô Kim trúc diệp sao? Sao ta cứ cảm thấy, dường như nàng có điều gì đó che giấu. Thôi vậy, nữ tử này có bí mật gì, ta cũng không có hứng thú biết. Nếu nàng ấy không có quan hệ gì với Hồng Hồng, tất nhiên cũng không quan hệ tới ta. Điều nên quan tâm hiện giờ là mau mau đánh giết lên tầng thứ bảy.
Trong mắt của hắn chợt hiện lên vẻ xơ xác tiêu điều. Hắn bước vào Truyền tống trận, đi vào tầng thứ sáu.
Khoảnh khắc hắn đi vào tầng thứ sáu, lập tức vỗ vào trữ vật đại, gọi ra ba con Luyện hư khôi lỗi.
Sau một phen sửa chữa cho Khôi lỗi, hắn lập tức triển khai sát lục một cách toàn lực.
Theo thủ đoạn gia tăng lên nhiều, Khuy hư tu sĩ đã không còn đáng sợ nữa.
Dưới tầng mười, hắn có thể hoành hành!
...
Ba ngày sau.
Lôi tháp tầng hai mươi bốn, một con Hoàng Long có hai cánh to 6000 trượng, khoanh người chiếm cứ trong đầm lầy lôi đình tựa như đang ngủ say.
Một hắc giáp giáp sĩ quỳ xuống đất bẩm báo cái gì đó.
Một khắc nào đó, sau khi nghe thuộc hạ bẩm báo, chợt mắt của nó lộ ra sát khí.
- Hư Long Tử không ngờ lại chết! Người đâu, tra cho ta, tra ra ai đã hạ độc thủ. Ta muốn khiến cho người này vĩnh viễn tiêu tan trong Hắc Lôi tháp!
- Lôi chủ bệ hạ, không cần tra xét nữa, thuộc hạ biết chuyện này là do người nào gây nên. Ngắn ngủi trong vòng mấy ngày, từ lôi tháp tầng thứ nhất tới tầng thứ chín, đã nhất nhất bị người này san bằng. Tất cả tử linh bậc thấp đều nhìn thấy, kẻ sát nhân, chính là kẻ này!
Bá!
Hắc giáp giáp sĩ lấy ra một bức họa, trên đó có vẽ dung mạo của Ninh Phàm.
Vừa nhìn thấy dung mạo của hắn, Hoàng Long 6000 trượng nhíu con mắt rồng lại, lạnh lùng nói:
- Người này chính là người hành hung? Rất tốt. Truyền lệnh của bổn vương, dưới tầng hai mươi bốn, tất cả tử linh, vận hết toàn lực, đuổi giết tên nghiệt súc này, không được có bất kỳ sai lầm nào! Nội trong ba ngày, ta muốn thấy thủ cấp của tên nghiệt súc này, tế vong linh của đệ đệ ta!
/456
|