Hứa Nhược Phi dáng người cao gầy, vốn đã vô cùng khí chất.
Cô vung khỏi tay Trần Tiểu Nhiễm, môi đỏ “Hừ” một tiếng.
“Quản lý Trần, phiền toái chị sau này nói chuyện thẳng một tí, muốn vu oan cứ nói thẳng ra, đừng quanh co lòng vòng, tôi cũng không có thời gian quanh co lòng vòng với cô đâu.”
Hứa Nhược Phi cúi đầu, nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay.
Hiện tại là buổi chiều ba giờ, phải nhanh chóng giải quyết chuyện của cô ta, cô còn phải tới trường học đón Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Vy về nhà.
Đôi mắt của Trần Tiểu Nhiễm rất tinh ý nhận ra đồng hồ Hứa Nhược Phi đang đeo là Patek Philippe.
Một nhà điều chế nước hoa vừa mới tới công ty lấy đâu ra tiền để mua Patek Philippe?
Còn không phải bò lên giường Tổng giám đốc Lệ mới bắt đầu có tiền sao.
Chỉ sợ lọ nước hoa cô điều chế kia cũng là sau khi làm nững với Tổng giám đốc Lệ, tìm những nhà điều chế nước khác nhờ họ làm rồi sau đó hưởng sái “Quản lý Trần, nếu như chị chắc chắn nói tôi lấy nước hoa, chúng ta liền đi tìm Tổng giám đốc Lệ nói cho rõ ràng đi”
“Đương nhiên! Tôi vốn dĩ cũng có ý định này”
Trần Tiểu Nhiễm sớm đã tiêu hủy video giám sát phòng két sắt, cho dù có giằng co ngay tại đó Hứa Nhược Phi cũng không có chứng cứ chứng mình trong sạch!
“Cô chắc chắn sao?” Hứa Nhược Phi thản nhiên nhìn Trần Tiểu Nhiễm trước mắt.
Trần Tiểu Nhiễm nắm chắc như chỉ sợ vẫn còn có át chủ bài.
“Tại sao lại không chắc chắn?” Trần Tiểu Nhiễm cười nị Anna cô không chột dạ, vậy cùng tôi đi làm cho rõ ràng!”
“Tùy cô” Hứa Nhược Phi nói, đi qua Trần Tiểu Nhiễm.
Trần Tiểu Nhiễm trong lúc nhất thời không phản ứng lại kịp.
“Quản lý Trần, nhanh lên đi.
Sau khi giải quyết chuyện của cô, tôi còn có việc khác cần phải là nữa đấy.
Đừng chậm trễ giờ tan làm của tôi, được không?”
Giọng thản nhiên bình tĩnh của Hứa Nhược Phi truyền đến, sắc mặt của Trần Tiểu Nhiễm hơi đổi.
Tại sao Anna không hoảng hốt chủ nào?
Trần Tiểu Nhiễm vội vàng theo sau.
Cô ta đã làm việc ở tập đoàn Lệ Thị nhiều năm, cô ta làm trưởng bộ phận nước hoa đương nhiên cũng gặp qua Lệ Đình Nam, nhưng cơ hội đến văn phòng của Lệ Đình Nam để báo cáo công việc là rất ít.
Nếu trợ lý Lòng bàn tay của Trần Tiểu Nhiễm chảy mồ hôi, bắt đầu căng thẳng.
Hứa Nhược Phi gõ gõ cửa, sau khi nghe được giọng nam quen thuộc thì đẩy cửa ra, liếc mắt nhìn Trần Tiểu Nhiễm một cái: “Quản lý Trần, mời vào”
Lý An vừa lúc ở trong văn phòng: “Tổng giám đốc Lệ, Trần Tiểu Nhiễm tới.”
Lệ Đình Nam nhếch mắt lên, nhìn thoáng qua Trần Tiểu Nhiễm cứng đờ đứng trước mặt anh, mày nhíu chặt.
“Quản lý Trần, hình như tôi không có gọi cô đến đây”
Nói xong, Lệ Đình Nam rũ mắt xuống, một lần nữa lật xem báo cáo.
tài vụ trong trong tay.
Khuôn mặt Trần Tiểu Nhiễm tái mét.
Cô ta dẫu sao cũng đã làm việc tại tập đoàn Lệ Thị mấy năm, không có công lao cũng có khổ lao.
“Tổng giám đốc Lệ, tôi tới đây để báo cáo một chuyện quan trọng.
Nước hoa chủ lực của bộ phận điều chế quý này sắp đưa ra thị trường, vẫn luôn để trong két sắt trung.
Nhưng mà ngay ngày hôm qua, đột nhiên mất trộm!”
Hứa Nhược Phi yên lặng không tiếng động chớp mắt.
Lệ Đình Nam sau khi nghe xong, đôi tay thon dài buông văn kiện xuống..
/328
|