Không Ngừng Sủng Hôn

Chương 15.1: Chưa qua cửa đã cho anh đội nón xanh!

/2507


Chương 15.1: Chưa qua cửa đã cho anh đội nón xanh!
"Học sinh Cố Nhất Nặc, tại sao em lại rơi xuống nước thế?" Hiệu trưởng đi lên phía trước hỏi thăm Cố Nhất Nặc.
"Em bị người khác đẩy xuống nước."
"Là Hứa Thụy à?" Hiệu trưởng lại hỏi.
"Không, không phải, cậu ấy đã cứu em." Cố Nhất Nặc lập tức lắc đầu, bỗng nhiên cô cảm thấy có mấy ánh mắt hướng về phía mình, cảm giác rất khó nói thành lời.
"Những người khác ra ngoài hết đi, chuyện này đã giao cho cảnh sát xử lý, để cảnh sát điều tra đi." Ông cụ Lục nói với mọi người ở phía sau.
"Ông cụ Lục, tổng giám đốc Cố, vậy chúng tôi đi trước."
Từng người trong phòng đi ra ngoài, chỉ còn lại Cố Tùng Bác, Trình Thi Lệ, ông cụ Lục và thím Tôn. Cố Nhất Nặc liếc mắt nhìn từng người, trong lòng có chút không an tâm, cô luôn cảm thấy chuyện không đơn giản như vậy.
Rõ ràng là Hứa Thụy cứu cô, làm sao có thể trở thành hung thủ muốn sát hại cô được. Nhất định là Cố Minh Tuyết và Trình Thi Lệ vì trốn tránh trách nhiệm nên đã làm xáo trộn mọi chuyện.
Cố Nhất Nặc đang chuẩn bị mở miệng thì cửa phòng bệnh mở ra, Cố Minh Tuyết khóc sưng mắt chạy về phía Cố Nhất Nặc, trực tiếp ngã nhào lên giường của cô.
"Chị, tốt quá rồi, rốt cuộc chị cũng tỉnh, chị có biết em lo lắng biết bao không, nếu như lúc đó em một mực ở bên cạnh chị, chị đã không xảy ra chuyện như vậy. Chị ơi, đều do em không tốt."
Ha! Trong lòng Cố Nhất Nặc cười mỉa mai một tiếng. Quả nhiên cô đã đoán trúng rồi. Cô nâng người, chuẩn bị ngồi dậy.
Ông cụ Lục ra hiệu cho thím Tôn, thím Tôn lập tức tiến lên đỡ Cố Nhất Nặc.
Chỉ một động tác nhỏ thôi đã khiến Cố Nhất Nặc ấm áp trong lòng. Lúc này ông cụ Lục còn đối đãi với cô tốt như thế, chắc chắn là tin tưởng cô. Kiếp trước, cho dù cô bị người hãm hại cắn thuốc, ông vẫn tin tưởng cô.
Lúc này, ông cụ Lục không nói một lời. Trong lòng Cố Nhất Nặc hiểu rõ, người chống lưng cho cô không phải cha ruột, mà là ông cụ Lục.
"Cố Minh Tuyết, không phải cô đẩy tôi xuống nước sao? Nếu không phải Hứa Thụy kịp thời xuất hiện cứu tôi, bây giờ tôi chắc tôi cũng đã chết dưới đáy hồ rồi.”
"Chị, chị nói gì vậy?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Cố Minh Tuyết trắng bệnh. Một nửa là giả vờ, một nửa là sợ hãi, thêm vào đó là nước mắt rơi lã chã. Đúng thật giống như một cô gái nhỏ vô hại.
"Không phải con, làm sao con có thể đẩy chị xuống nước được. Cha, mẹ, con thật sự không có." Cố Minh Tuyết xoay người, nhìn Cố Tùng Bác vô cùng đáng thương.
"Tùng Bác, ông nhìn đi." Trình Thi Lệ đau lòng nhìn Cố Minh Tuyết, muốn nói thêm nữa nhưng rồi lại thôi.
Sắc mặt của Cố Tùng Bác có chút khó coi. Ông ấy làm sao cũng không ngờ đến việc Tiểu Nặc vừa tỉnh lại đã kể mọi chuyện ngay trước mặt ông cụ Lục, hai đứa con gái của mình lại thành như vậy. Hơn nữa lời nói của Tiểu Nặc lại ảnh hưởng rất xấu đến Tiểu Tuyết.
"Tiểu Nặc, con nói rõ xem đã xảy ra chuyện gì." Cố Tùng Bác muốn nghe con gái lớn của mình nói.
Cố Nhất Nặc cân nhắc một chút, nếu Trình Thi Lệ và Cố Minh Tuyết đã dám trốn tránh như vậy, chắc chắn là đã chuẩn bị kế hoạch tốt, cô phải nghĩ xem nên nói thế nào, nếu không rất có thể sẽ bị họ gài bẫy.
Cố Minh Tuyết chưa đến mười tám tuổi không thể có thủ đoạn kín đáo như vậy được. Thế nhưng Trình Thi Lệ có thể có, nhưng cô đã không còn là Cố Nhất Nặc trước kia, tuyệt đối không thể chấp nhận thua thiệt hai mẹ con này được.
"Cha, sau khi con và Minh Tuyết cùng đi, đột nhiên em ấy chặn con lại trên cây cầu nhỏ giữa hồ, nói con thừa dịp em ấy không tỉnh táo đánh em ấy một bạt tai trong tiệc sinh nhật. Em ấy khăng khăng khẳng định là con cố ý đánh em ấy. Lúc ấy con làm vậy là để khiến em ấy tỉnh táo lại, không nghĩ tới lại bị hiểu lầm như thế. Sau đó mới xảy ra chuyện ngoài ý muốn, con tin là Minh Tuyết không cố ý đẩy con xuống nước ạ."

/2507

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status