Không Thể Yêu Chị Dâu Của Tổng Tài

Chương 15 : Chú hai đảm bảo với cháu .

/317


Chương 15 : Chú hai đảm bảo với cháu .

Nhưng khi chú ôm tôi có thể làm cho tôi cảm thấy ba còn sống ,nhà này vẫn chưa tan ……

 

—*—

Ánh sáng bỗng chiếu lên mặt dù có nhắm mắt lại vẫn có thể cảm nhận có người đang kéo rèm cửa ra sau một tiếng động thật khẽ lại người nào mở cửa sổ ? gió đêm thổi hiu hiu , khẽ thổi lên mái tóc trước trán của Hàn Dũ cô mệt mỏi mở mắt ra nhìn thấy con gái đang nắm lấy tay trái của cô cúi đầu trong tay cô ,một giọt nước mắt ươn ướt chảy xuống lòng bàn tay của cô thuận theo chỉ tay  đâm thẳng vào trái tim của cô .

“Y Y làm sao vậy ……đừng khóc mà …..”Hàn Dũ muốn ngồi dậy nhưng phát hiện cả người không có sức lực cắn răng muốn giơ  tay xoa đầu con gái lại rơi vào một cái ôm cứng rắn .

“Đừng cử động …..”Trình Viễn để mình làm gối tựa để cho Hàn Dũ dựa vào như vậy giơ tay xoa đầu cô một lúc nói : “”còn chưa hết sốt ……

“Làm sao cậu ở đây ? khụ khụ …..”Hàn Dũ  vừa muốn thoát khỏi vòng ôm của anh Trình Viễn liền thuận tay ấn cô xuống gối kéo kéo chăn nói : “chị phát sốt đã ba ngày rồi .”

“Mẹ ơi …..” Trình Y Y ôm lấy mẹ có đôi môi tái nhợt nghẹn ngào nói : “Mẹ ơi Mẹ ơi  ….mẹ hù chết con rồi con cho rằng mẹ không tỉnh lại nữa ……Mẹ ơi …….”

“Y Y không sợ mẹ sẽ luôn ở bên con .” Hàn Dũ ôm lấy con gái yếu ớt nhìn Trình Viễn đang bên giường dùng ánh mắt nói anh rời đi .

Người phụ nữ trên giường bệnh yếu ớt và mảnh khảnh, mái tóc rối bù che đi nửa khuôn mặt, hơi thở chầm chậm, mắt chớp rất chậm,giống như  cô là một con bướm nhỏ bị thương, nằm trên cánh hoa màu trắng thuần khiết nghỉ ngơi ngắn ngủi. Trình Viễn ho nhẹ một tiếng, nói: "Y Y , chăm sóc mẹ cháu nhé. Chú hai phải về công ty rồi."

“Dạ ,cháu sẽ ở đây cùng với mẹ một bước cũng không rời .”Tính cách kiên cường lúc bình thường của Trình Y Y đã hoàn toàn biến mất từ sau khi ba Trình Hoành mất cô bé sợ hãi không biết có một ngày mẹ cũng sẽ rời đi.

“Thế thì tốt .” Trình Viễn xoay người lại mở cánh cửa màu trắng ra bước nhanh đi ra ngoài.

Đây là phòng bệnh cao cấp, hành lang không có người, dọc đường treo những bức tranh có thể khiến bệnh nhân cảm thấy dễ chịu hơn, Trình Viễn bước chậm lại, cuối cùng dừng lại cách phòng bệnh Hàn Dũ trăm bước, nghiêng người. chống lại một bức tranh. , anh nhìn chằm chằm vào màn đêm, châm một điếu thuốc, cầm nó trên tay  không dập tắt, để mặc nó từ từ cháy một cách tự nhiên.

“Mẹ , mẹ ơi ? mẹ lại muốn ngủ rồi à ?” Trình Y Y dựa vào trong lòng Hàn Dũ giống như lúc nhỏ vậy ngẩng đầu nói chuyện không ngừng mục đích không cho mẹ ngủ sớm như vậy .

Trong phòng bệnh rất yên tĩnh tất cả máy móc lúc trước đều đã lấy xuống chỉ có nước biển đang từng giọt lại từng giọt thông qua tĩnh mạch chầm chậm tiến vào trong cơ thể yếu ớt của Hàn Dũ .

“Ừ …… Phi Phàm và Tiểu Tích đâu ? bọn nó đều không biết  gì chứ ? ”Hàn Dũ khẽ nhắm mắt lại sau khi Trình Viễn rời đi cả người cô thả lỏng .

“Không nói với bọn nó nếu không Sên sẽ khóc ngất đi mất đều tại sinh nhật của em ấy ! Hại mẹ mệt mỏi ……”Trình Y Y nhăn nhăn mũi nói “ sau này mẹ đừng mệt như vậy ……”

“Ừ .Ngoan nào …..mẹ hơi khát .”

“Trong bình hết nước rồi mẹ đợi con nhé con quay về liền .”Trình Y Y cầm bình nước đi ra ngoài đang muốn đi đến phòng y tá trực ca đêm thì nhìn thấy ở cuối hành lang chú hai đang đứng dựa vào tường điếu thuốc trên tay lúc ẩn lúc hiện .

“Chú hai ,chú không phải đã trở về công ty rồi sao ?”

“Lúc nãy …..thư ký Kiều gọi điện đến không có chuyện gì gấp .Mẹ cháu muốn uống nước à ? ”

“Mẹ nói khát nước ……Chú hai ?” nhìn thấy vẻ mặt của Trình Viễn Trình Y Y tưởng mình đã ngắt mạch suy nghĩ của anh .

“Hửm ?”Trình Viễn ném đầu thuốc còn lại đi ngẩng đầu lên không hiểu hỏi .

Trình Y Y lắc đầu chú hai là siêu nhân chuyện gì chú đều có thể giải quyết . “chú hai …..có phải mẹ ….sẽ rời xa chúng cháu giống như ba không ạ ?”

“Không đâu .tuyệt đối sẽ không .”Trình Viễn đi lên phía trước nhẹ nhàng ôm lấy Trình Y Y xoa mái tóc trái chanh của cô bé , “trẻ con đừng suy nghĩ lung tung ,mẹ cháu sẽ không có chuyện gì đâu .”

“Hu hu ….chú hai cháu sợ , mẹ luôn không vui …..nhiều năm như vậy mẹ đều không có vui vẻ .”Trình Y Y 16 tuổi gần như đã hiểu hết mọi thứ ,cô bé đều có trực giác của một người phụ nữ nên có . ở trong nhà họ Trình  to lớn này ngoại trừ mẹ ra cô bé tin tưởng nhất chính là chú hai Trình Viễn .cô bé vẫn luôn kiên cường nhưng cô bé chẳng qua còn là một đứa bé chuyện gì cũng không biết .

“Không khóc chú hai đảm bảo với cháu mẹ cháu …..sẽ rất nhanh khỏe lại .”


/317

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status