Khu thủy cung khổng lồ này, kể cả những nơi ít người qua lại, tất cả đều được xây dựng hoàn toàn bằng kính cường lực trong suốt, chỉ cần đưa mắt một cái là có thể nhìn thấy từng đàn sinh vật biển với đủ chủng loại phong phú. Chúng vờn quanh những mái vòm, bơi xuyên qua tường nước đuổi theo hướng đi của Bạch Sa.
Mỹ nhân ngư buồn rầu vọng hướng lũ nhỏ trong tiếc nuối, Cardina, Moorish, Blueface, Symphysodon,..v..v.... những đứa trẻ bị giam cầm ở đây hầu hết đều là các loại sinh vật đã từng bầu bạn với cô dưới đáy biển. Mà nỗ lực phóng hỏa báo thù cứu đồng loại của Thủy Liên cũng đã sớm tan thành bọt nước. Không những thế, giờ phút này, cô còn đang bị cây gậy to lớn gớm ghiếc đó của Bạch Sa cắm chặt trong người, phải bất lực nhìn hắn diễu võ dương oai thể hiện tư thái của người chiến thắng.
“Buông...” Thủy Liên xấu hổ vô lực mệnh lệnh nói, nhưng lại bị hắn tiếp tục nâng lên cánh mông, mỗi lần giậm chân xoải bước là một lần không chút lưu tình nào đưa đẩy đâm chọc.
“Muốn tôi buông em?” Bạch Sa ôn nhu hỏi, khóe miệng giương lên một nụ cười gian manh dữ tợn “Nếu tôi buông, không phải hai chân em sẽ sát nhập thành đuôi cá, không có cách nào sống sót trên đất liền sao?”
Bạch Sa đã sớm sâu sắc ghi nhớ kỹ điểm yếu đó của nàng tiên cá này rồi.
Giờ phút này, hắn dùng lực bóp chặt lấy mông cô, tay kia thì nhè nhẹ vuốt ve âu yếm cúc hoa, làm cho thân dưới của mỹ nhân ngư kịch liệt run rẩy không thôi.
Bạch Sa cứ tiếp tục chòng ghẹo như vậy cho đến khi cái lỗ nhỏ tội nghiệp nhanh chóng co rút lại, liền không chút do dự đem ngón tay chọc thẳng vào trong.
Ân a —— Thủy Liên xấu hổ quẫn bách đau đớn hét rầm lên, phía trước thì bị căn gậy thịt của hắn cố định, đằng sau lại phải nhận thêm công kích, sự hung hãn này quả thực làm cho cô không thể chịu nổi nữa mà rên rỉ xụi lơ trong lòng hắn.
“Đây là cái giá phải trả cho việc em không biết tự lượng sức mình.” Bạch Sa kiêu ngạo nói, để mặc cho Thủy Liên tiếp tục vặn vẹo người rồi cứ thế điềm nhiên bế cô đi vào phòng ngủ.
Khu tư nhân của Bạch Sa là một nơi cực kỳ xa hoa lộng lẫy, dưới mặt sàn được trang trí bằng bể nước khổng lồ, đủ loại cá với muôn vàn màu sắc bơi qua bơi lại dưới đáy giường. Bước chân vào căn phòng này chẳng khác nào đi du lịch trên miếng băng mỏng, tạo cảm giác như đang thực sự tiến vào đáy đại dương.
Mỹ nhân ngư nhìn chung quanh bốn phía đánh giá một lượt. Không giống như những nơi khác trong thủy cung, phòng ngủ của Bạch Sa có vẻ rất trống trải, mọi thứ bị giản lược đến mức tối đa, ngoài những tiêu bản cá khô được trưng bày trên tường, còn lại chẳng có gì ấn tượng, trừ bỏ một thứ, thiết kế 4D khổng lồ mô phỏng công trình thủy cung!
Nàng tiên cá ngây ngẩn cả người, chính mắt nhìn thấy mục tiêu muốn phá hủy hiện tại đang đứng sừng sững trước mặt khiến cho cả người cô huyết mạch sôi trào, cộng với việc nghĩ đến những đứa bé tội nghiệp đã phải bỏ mình kia càng khiến cho Thủy Liên căm tức hơn “Bạch Sa, tôi là con cá thứ mấy bị anh câu được?”
Chả hiểu thế nào mà khi những lời nói này lọt vào trong tai Bạch Sa thì lại trở thành mấy câu ghen tuông?
Hắn dịu dàng buông lỏng mỹ nhân ngư rồi nỉ non:
“Chưa có ả “cá” nào dám tiến vào thế giới của tôi đâu.......”
“.......dĩ nhiên là, trừ em ra.”
Nói xong, Bạch Sa liền rút ra một mảnh lưới câu ở gần đó, nhẹ nhàng vòng nó qua ngón tay của Thủy Liên, tạo thành hình một cái nhẫn bạc “Tuy rằng chúng ta trên danh nghĩa đã thành vợ chồng, nhưng sự thực là em cũng không có mắc câu.”
Nàng tiên cá khinh miệt cười nói: “Không cần dùng từ đó để nhục nhã tôi! Ai muốn gả cho một kẻ chuyên môn phá hủy quê hương của giống loài khác như anh?”
Thủy Liên bi phẫn quay lại nhìn chằm chằm vào mô hình thủy cung 4D khổng lồ trước mắt.
Bạch Sa ý vị thâm trường nói: “Nếu em vẫn còn muốn đấu tranh với tôi, vậy thì nên kiên cường mà sống ở thế giới này...” Hắn cường điệu “...với tư cách là vợ tôi.”
Nói xong, Bạch Sa đưa chứng minh thư giả cho cô.
Mỹ nhân ngư tiếp nhận tấm thẻ, hèn mọn liếc mắt nhìn mục ghi chú tình trạng hôn nhân cùng dòng chữ họ tên “Thủy Liên? Hừ, tôi thấy “Hổ Kình” (cá voi) có ý nghĩa hơn đấy.”
Cô ám dụ uy hiếp, đối mặt Bạch Sa, không hề sợ hãi.
“Em không cần phải trở thành “thiên địch” (1) cũng có thể “ăn thịt” được tôi mà.” Hắn ái muội mỉm cười “Trở thành vợ yêu của tôi không tốt sao? Tôi sẽ toàn tâm toàn ý chăm sóc đền bù thiệt hại cho em.”
Nàng tiên cá lạnh nhạt lắc đầu: “Anh nhất định chỉ có thể là kẻ thù của tôi.”
Hắn dí sát vào người cô nói: “Nhưng em có hiểu được ở thế giới nhân loại, sự ân ái về mặt thể xác giữa vợ và chồng đại biểu cho ý nghĩa gì không?”
Mỹ nhân ngư tò mò nhìn hắn.
“Tức là chúng ta từ nay về sau, hòa hợp làm một, chỉ thuộc về nhau.”
“Tuyệt đối không phải! Là anh hung hăng tìm cách trừng phạt báo thù tôi thì đúng hơn!”
Mỹ nhân ngư cãi lại, cô vươn đầu ngón tay bị buộc lưới cá ra chỉ thẳng vào mặt gã đàn ông đối diện “Bạch Sa, hãy nhớ kỹ, cho dù anh có tìm mọi cách cầm tù trói buộc, thì tôi cũng tuyệt đối không đầu hàng. Hãy cứ chờ mà xem công trình thủy cung xấu xa đó sẽ bị phá hủy như thế nào.”
Giờ điều đầu tiên cô muốn làm là đập tan nát mô hình thủy cung 4D giống y như đúc bản gốc kia thành tro bụi trước đã.
Bạch Sa nhìn nhìn một hồi rồi bâng quơ gật gật đầu “Em thích thì cứ phá thứ đó đi, máy tính sẽ lại phục chế ra cái mới.”
Thủy Liên vừa hoang mang lại không cam lòng lườm lườm nhìn hắn.
Giờ phút này, Bạch Sa cuối cùng cũng đem gậy thịt rút ra khỏi người nàng tiên cá, miệng hoa huyệt của cô ngay lập tức phun trào ra nồng đậm yêu dịch.
Hắn nhẹ nhàng nâng lên mông của mỹ nhân ngư, vô sỉ dùng ngón tay tiếp tục chọc vào hai lỗ trước sau để tránh phần thân dưới khép lại thành đuôi cá, một bên thì xoay người mở ra thiết bị chế tạo mô hình 4D hiện đại, chờ đợi ánh sáng từ màn hình máy tính quét một vòng gậy thịt của hắn để lấy biểu mẫu. Chưa đầy năm phút sau, một vật thể giống y hệt “tiểu đệ đệ” của Bạch Sa được sản xuất ra lò.
Mỹ nhân ngư trố mắt đầy kinh ngạc nhìn chằm chằm vào thứ thô dài khủng bố vừa được Bạch Sa cầm lên, nó cùng bản thể giống nhau như đúc! Cứ như là một phân thân khác của hắn!
Thủy Liên run run hỏi: “Anh muốn làm cái gì?!”
“Em muốn đánh bại tôi mà, muốn tiêu diệt được kẻ thù thì phải hoàn toàn “cảm thụ” hiểu biết được hắn từ trong ra ngoài, kể cả “nó” chứ, không phải sao?”
Bạch Sa ngay lập tức đem gậy thịt giả cắm nhập xuống dưới thân mỹ nhân ngư.
“Sau này, bất kể là ở đâu hay làm việc gì, em cũng đều phải nhồi thứ này vào, hai chân tuyệt đối không được khép lại hóa thành đuôi cá, như vậy mới có thể sống sót trên lục địa, hiểu không?” Bạch Sa tà tứ cười “Trước hết em phải sinh tồn được, thì mới có cơ hội “ăn thịt” tôi chứ, ‘cá voi’.”
Hắn vừa nói xong liền ôn nhu hôn cô một cái.
***
Ghi chú (1): trong tự nhiên, cá voi sát thủ Orcinus Orca là thiên địch có thể ăn thịt cá mập.
Mỹ nhân ngư buồn rầu vọng hướng lũ nhỏ trong tiếc nuối, Cardina, Moorish, Blueface, Symphysodon,..v..v.... những đứa trẻ bị giam cầm ở đây hầu hết đều là các loại sinh vật đã từng bầu bạn với cô dưới đáy biển. Mà nỗ lực phóng hỏa báo thù cứu đồng loại của Thủy Liên cũng đã sớm tan thành bọt nước. Không những thế, giờ phút này, cô còn đang bị cây gậy to lớn gớm ghiếc đó của Bạch Sa cắm chặt trong người, phải bất lực nhìn hắn diễu võ dương oai thể hiện tư thái của người chiến thắng.
“Buông...” Thủy Liên xấu hổ vô lực mệnh lệnh nói, nhưng lại bị hắn tiếp tục nâng lên cánh mông, mỗi lần giậm chân xoải bước là một lần không chút lưu tình nào đưa đẩy đâm chọc.
“Muốn tôi buông em?” Bạch Sa ôn nhu hỏi, khóe miệng giương lên một nụ cười gian manh dữ tợn “Nếu tôi buông, không phải hai chân em sẽ sát nhập thành đuôi cá, không có cách nào sống sót trên đất liền sao?”
Bạch Sa đã sớm sâu sắc ghi nhớ kỹ điểm yếu đó của nàng tiên cá này rồi.
Giờ phút này, hắn dùng lực bóp chặt lấy mông cô, tay kia thì nhè nhẹ vuốt ve âu yếm cúc hoa, làm cho thân dưới của mỹ nhân ngư kịch liệt run rẩy không thôi.
Bạch Sa cứ tiếp tục chòng ghẹo như vậy cho đến khi cái lỗ nhỏ tội nghiệp nhanh chóng co rút lại, liền không chút do dự đem ngón tay chọc thẳng vào trong.
Ân a —— Thủy Liên xấu hổ quẫn bách đau đớn hét rầm lên, phía trước thì bị căn gậy thịt của hắn cố định, đằng sau lại phải nhận thêm công kích, sự hung hãn này quả thực làm cho cô không thể chịu nổi nữa mà rên rỉ xụi lơ trong lòng hắn.
“Đây là cái giá phải trả cho việc em không biết tự lượng sức mình.” Bạch Sa kiêu ngạo nói, để mặc cho Thủy Liên tiếp tục vặn vẹo người rồi cứ thế điềm nhiên bế cô đi vào phòng ngủ.
Khu tư nhân của Bạch Sa là một nơi cực kỳ xa hoa lộng lẫy, dưới mặt sàn được trang trí bằng bể nước khổng lồ, đủ loại cá với muôn vàn màu sắc bơi qua bơi lại dưới đáy giường. Bước chân vào căn phòng này chẳng khác nào đi du lịch trên miếng băng mỏng, tạo cảm giác như đang thực sự tiến vào đáy đại dương.
Mỹ nhân ngư nhìn chung quanh bốn phía đánh giá một lượt. Không giống như những nơi khác trong thủy cung, phòng ngủ của Bạch Sa có vẻ rất trống trải, mọi thứ bị giản lược đến mức tối đa, ngoài những tiêu bản cá khô được trưng bày trên tường, còn lại chẳng có gì ấn tượng, trừ bỏ một thứ, thiết kế 4D khổng lồ mô phỏng công trình thủy cung!
Nàng tiên cá ngây ngẩn cả người, chính mắt nhìn thấy mục tiêu muốn phá hủy hiện tại đang đứng sừng sững trước mặt khiến cho cả người cô huyết mạch sôi trào, cộng với việc nghĩ đến những đứa bé tội nghiệp đã phải bỏ mình kia càng khiến cho Thủy Liên căm tức hơn “Bạch Sa, tôi là con cá thứ mấy bị anh câu được?”
Chả hiểu thế nào mà khi những lời nói này lọt vào trong tai Bạch Sa thì lại trở thành mấy câu ghen tuông?
Hắn dịu dàng buông lỏng mỹ nhân ngư rồi nỉ non:
“Chưa có ả “cá” nào dám tiến vào thế giới của tôi đâu.......”
“.......dĩ nhiên là, trừ em ra.”
Nói xong, Bạch Sa liền rút ra một mảnh lưới câu ở gần đó, nhẹ nhàng vòng nó qua ngón tay của Thủy Liên, tạo thành hình một cái nhẫn bạc “Tuy rằng chúng ta trên danh nghĩa đã thành vợ chồng, nhưng sự thực là em cũng không có mắc câu.”
Nàng tiên cá khinh miệt cười nói: “Không cần dùng từ đó để nhục nhã tôi! Ai muốn gả cho một kẻ chuyên môn phá hủy quê hương của giống loài khác như anh?”
Thủy Liên bi phẫn quay lại nhìn chằm chằm vào mô hình thủy cung 4D khổng lồ trước mắt.
Bạch Sa ý vị thâm trường nói: “Nếu em vẫn còn muốn đấu tranh với tôi, vậy thì nên kiên cường mà sống ở thế giới này...” Hắn cường điệu “...với tư cách là vợ tôi.”
Nói xong, Bạch Sa đưa chứng minh thư giả cho cô.
Mỹ nhân ngư tiếp nhận tấm thẻ, hèn mọn liếc mắt nhìn mục ghi chú tình trạng hôn nhân cùng dòng chữ họ tên “Thủy Liên? Hừ, tôi thấy “Hổ Kình” (cá voi) có ý nghĩa hơn đấy.”
Cô ám dụ uy hiếp, đối mặt Bạch Sa, không hề sợ hãi.
“Em không cần phải trở thành “thiên địch” (1) cũng có thể “ăn thịt” được tôi mà.” Hắn ái muội mỉm cười “Trở thành vợ yêu của tôi không tốt sao? Tôi sẽ toàn tâm toàn ý chăm sóc đền bù thiệt hại cho em.”
Nàng tiên cá lạnh nhạt lắc đầu: “Anh nhất định chỉ có thể là kẻ thù của tôi.”
Hắn dí sát vào người cô nói: “Nhưng em có hiểu được ở thế giới nhân loại, sự ân ái về mặt thể xác giữa vợ và chồng đại biểu cho ý nghĩa gì không?”
Mỹ nhân ngư tò mò nhìn hắn.
“Tức là chúng ta từ nay về sau, hòa hợp làm một, chỉ thuộc về nhau.”
“Tuyệt đối không phải! Là anh hung hăng tìm cách trừng phạt báo thù tôi thì đúng hơn!”
Mỹ nhân ngư cãi lại, cô vươn đầu ngón tay bị buộc lưới cá ra chỉ thẳng vào mặt gã đàn ông đối diện “Bạch Sa, hãy nhớ kỹ, cho dù anh có tìm mọi cách cầm tù trói buộc, thì tôi cũng tuyệt đối không đầu hàng. Hãy cứ chờ mà xem công trình thủy cung xấu xa đó sẽ bị phá hủy như thế nào.”
Giờ điều đầu tiên cô muốn làm là đập tan nát mô hình thủy cung 4D giống y như đúc bản gốc kia thành tro bụi trước đã.
Bạch Sa nhìn nhìn một hồi rồi bâng quơ gật gật đầu “Em thích thì cứ phá thứ đó đi, máy tính sẽ lại phục chế ra cái mới.”
Thủy Liên vừa hoang mang lại không cam lòng lườm lườm nhìn hắn.
Giờ phút này, Bạch Sa cuối cùng cũng đem gậy thịt rút ra khỏi người nàng tiên cá, miệng hoa huyệt của cô ngay lập tức phun trào ra nồng đậm yêu dịch.
Hắn nhẹ nhàng nâng lên mông của mỹ nhân ngư, vô sỉ dùng ngón tay tiếp tục chọc vào hai lỗ trước sau để tránh phần thân dưới khép lại thành đuôi cá, một bên thì xoay người mở ra thiết bị chế tạo mô hình 4D hiện đại, chờ đợi ánh sáng từ màn hình máy tính quét một vòng gậy thịt của hắn để lấy biểu mẫu. Chưa đầy năm phút sau, một vật thể giống y hệt “tiểu đệ đệ” của Bạch Sa được sản xuất ra lò.
Mỹ nhân ngư trố mắt đầy kinh ngạc nhìn chằm chằm vào thứ thô dài khủng bố vừa được Bạch Sa cầm lên, nó cùng bản thể giống nhau như đúc! Cứ như là một phân thân khác của hắn!
Thủy Liên run run hỏi: “Anh muốn làm cái gì?!”
“Em muốn đánh bại tôi mà, muốn tiêu diệt được kẻ thù thì phải hoàn toàn “cảm thụ” hiểu biết được hắn từ trong ra ngoài, kể cả “nó” chứ, không phải sao?”
Bạch Sa ngay lập tức đem gậy thịt giả cắm nhập xuống dưới thân mỹ nhân ngư.
“Sau này, bất kể là ở đâu hay làm việc gì, em cũng đều phải nhồi thứ này vào, hai chân tuyệt đối không được khép lại hóa thành đuôi cá, như vậy mới có thể sống sót trên lục địa, hiểu không?” Bạch Sa tà tứ cười “Trước hết em phải sinh tồn được, thì mới có cơ hội “ăn thịt” tôi chứ, ‘cá voi’.”
Hắn vừa nói xong liền ôn nhu hôn cô một cái.
***
Ghi chú (1): trong tự nhiên, cá voi sát thủ Orcinus Orca là thiên địch có thể ăn thịt cá mập.
/9
|