Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Chương 197 - Chương 197

/396


Edit : Sóc Là Ta

Bàng Sách nhìn Bàng Lạc Tuyết bất đắc dĩ nói Mấy ngày hôm nay, huynh thấy muội muội dùng danh nghĩa Thúy Vi Lâu sai Thích Dao dự trữ rất nhiều lương thực. Hiện giờ phòng kho cũng không còn chỗ để nữa rồi. Muội dự trữ nhiều lương thực như vậy làm gì?

Bàng Lạc Tuyết liếc nhìn Bàng Sách Huynh chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ muội giao là được. Huynh xem huynh kinh doanh quán rượu cũng không bằng tiệm bán son phấn của công chúa Trường Nhac. Muội không biết huynh suy nghĩ thế nào nữa? Đường đường là đại công tử phủ Bàng Quốc Công mà lại đần như vậy.

Bàng Sách đặt tay lên miệng, che môi ho khan một tiếng, trên mặt khẽ đỏ ửng. Chính hắn cũng không biết vì lý do gì công chúa Trường Nhạc lại mở tiệm buôn bán son phấn, lại khiến cho muội muội khinh thường mình. Hiện giờ Bàng Sách ho khan chuyển đề tài sang chuyện khác: Nếu đổi lại là muội, thì muội sẽ làm thế nào?

Bàng Lạc Tuyết khẽ mỉm cười, nói: Nếu đổi lại muội là Triệu Chính Dương. . . . . . Muội nghe nói gần đây bệ hạ mê hương diệp quan (hương liệu thuốc an thần), còn đặc biệt ban thưởng loại này cho các hoàng tử. Nhưng tất cả mọi người đều không xem trọng nó, ngay cả Tấn vương cũng vậy vì nó chính là do Doãn Thiên Chiếu đề cử cho hoàng đế. Như vậy đủ thấy trong lòng hắn cũng rất xem thường lão đạo sĩ này. Đây chính là chỗ mâu thuẫn. Nếu muội là Triệu Chính Dương, muội sẽ mang mão quan vào triều, vì dù sao mão quan này được tinh xảo hết sức khéo léo, nếu muội dùng nó để có thể chứng minh sự trung thành của mình đối với hoàng đế, thì cớ sao muội không làm đây?

Bàng Sách cười trong lòng, chậm rãi nói: Muội sinh ra thích hợp làm hoàng tử hơn là công chúa. Nếu hoàng tử muốn khống chế bá quan văn võ thì trước tiên phải nắm quyền lực trong tay, quan trọng hơn là lấy lòng hoàng đế. Nhưng việc lấy lòng hoàng đế không phải là chuyện dễ dàng, phải biết lắc lư theo gió, biết nịnh nọt, thậm chí khi hoàng đế ngồi ngựa thì mình phải vỗ đùi ngựa, một việc không phải ai cũng có thể làm được. Việc này không khó nhưng quan trọng nhất là lúc vỗ, phải ra tay nhanh và chính xác, Thật đáng tiếc muội không được sinh ra trong hoàng gia, nhưng đây cũng là chuyện tốt. Bàng Sách nhẹ nhàng kết luận.

Bàng Lạc Tuyết chỉ cười cười, không trả lời. Ở nơi nào đó, một cơn gió thổi qua, nhân tiên thổi một luồng tóc qua mặt của Bàng Lạc Tuyết.

Bàng Lạc Tuyết ngẩng đầu nhìn bầu trời trong vắt, nhếch miệng mỉm cười. Từ xưa đến nay, cái gì càng sạch sẽ thì càng dễ hấp dẫn lòng người, nhưng lòng nàng đã sớm mục nát và đen tối.

Hà Hương viện

Lão phu nhân đã trở lại. Mỗi ngày nàng phải đến thỉnh an lão. Khoảng thời gian tu dưỡng khiến tính tình lão phu nhân trở nên ôn hòa một chút.

Bàng Lạc Vũ trong y phục màu hồng đứng bên cạnh thỉnh an lão phu nhân, còn Bàng Lạc Tuyết cũng lạ lùng khi thấy nàng trang điểm với bộ dáng khéo léo như vậy. Nhị phu nhân cũng ngồi một bên dịu dàng nói chuyện với lão phu nhân. Bình thường, lão phu nhân đều không tỏ thái độ chào đón đối với hai mẹ con họ. Sao bây giờ lại đổi tính?

Bàng Lạc Tuyết vừa bước đến, tất cả mọi người đều xoay mặt về phía nàng.

Bàng Lạc Tuyết hành lễ nói Tuyết nhi thỉnh an lão phu nhân. Lại xoay người đi tới hành lễ bên cạnh Nhị phu nhân như một bậc trưởng bối. Nhị phu nhân cười nói Nhìn xem, con nói đúng không? Trong phủ này chỉ có thư pháp của nhị tiểu thư là đẹp nhất.

Bàng Lạc Tuyết đột nhiên cảm thấy khó chịu. Thật sự không hiểu nổi tại sao Nhị phu nhân lại vui mừng như thế? Bàng Lạc Tuyết thấy rất rõ âm mưu thể hiện trong mắt mụ ta.

Bàng Lạc Tuyết ngồi bên cạnh lão phu nhân, thân thiết nhận ly trà từ tay Bàng Lạc Vũ, sau đó dâng trà lên cho lão phu nhân. Mặc dù danh tiếng tổ tiên hai đời bị tổn hại chỉ vì chuyện huyên náo của Dương thị, nhưng lão phu nhân vẫn rất yêu thương nàng.

Lão phu nhân nhận lấy ly trà, nhàn nhạt uống một hớp, vỗ tay Bàng Lạc Tuyết nói Tuyết Nhi, cũng đã qua nhiều năm rồi, tổ mẫu cũng ngày càng già rồi, nhưng Tuyết Nhi lại càng ngày càng xinh đẹp.

Tổ mẫu chỉ an ủi Tuyết Nhi thôi, tỷ tỷ mới là đệ nhất mỹ nữ Đông Tần này.” Bàng Lạc Tuyết nói.

Bàng Lạc Tuyết nói xong nhìn thấy khoé miệng Nhị phu nhân ngồi bên cạnh giật giật, còn Bàng Lạc Vũ lại theo bản năng lấy tay sờ lên mặt mình. Khi đã xác định trên mặt mình còn chiếc mặt nạ thì nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

Tuyết Nhi, mặc dù Vũ nhi là đệ nhất mỹ nữ Đông Tần nhưng cũng đã sắp thành thân. Hiện giờ, trong nhà cũng chỉ còn lại con và Băng nhi thôi. Dạo gần đây Băng nhi không thoải mái, lão phu nhân đã lên tiếng không cho gọi nàng đến thỉnh an để nàng nghỉ ngơi thật tốt. Nhị phu nhân nói.

Bàng Lạc Tuyết cười cười Lão phu nhân thật nhân từ, tổ mẫu rất yêu thương những tôn nữ này.

Lão phu nhân kéo tay Bàng Lạc Tuyết híp mắt cười Trong phủ này, ta thương yêu nhất chính là Tuyết nhi, mà trong phủ này lá trà cũng ngon hơn so với trong miếu không biết




/396

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status