Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Chương 242 - Chương 242

/396


Phủ Bàng Quốc Công

Bàng Lạc Tuyết vẫn rơi vào trạng thái ngủ say như cũ, công chúaTrường Nhạc và Thích Dao vẫn bên cạnh cầm chén canh thận trọng đút Bàng Lạc Tuyết uống. Họ hi vọng nàng có thể uống dù chỉ một hai ngụm, nhưng đáng tiếc Bàng Lạc Tuyết lại lâm vào tình trạng hôn mê, thậm chí không còn nghe thấy giọng nói của công chúa Trường Nhạc nữa.

Bên vách núi

Triệu Chính Dương nhìn vách đá dựng đứng có dược hoa màu trắng đang nở rộ. Nhụy hoa nhàn nhạt màu xanh dương giống như trong cánh hoa có ẩn chứa mây mù, lúc ẩn lúc hiện trông thật huyền ảo.

Khó trách nhiều người không thể hái được dược liệu quý này, thì ra nó sinh sống ở nơi mà không ai có thể đặt chân đến. Hoa này mọc cheo leo ngay giữa vách đá mà vách đá lại cao có đến mấy trăm mét. Thật khiến người khác khó khăn để lấy nó.

Triệu Chính Dương liếc mắt nhìn đóa hoa kia hỏi: Hoa này tên gì?

Hồi vương gia, hoa này gọi là u mộng, là một loại hoa huyễn, hoa nở rộ là do hấp thu nhiều ánh nắng mặt trời. Hiện giờ đã đúng thời điểm để có thể hái nó, loại hoa này có ở Nam Chiếu quốc tương đối nhiều, còn ở Đông Tần thì rất ít. Loại hoa này rất khó hái là vì nó mọc cheo leo ngay giữa vách núi. Thái y nói.

Triệu Chính Dương gật đầu: Dù thế nào đi nữa, nhất định ta cũng phải hái cho bằng được.

Triệu Chính Dương nhìn bên dưới vách núi, sau đó quay qua Bơi nói: Ngươi đi tìm cho ta dây leo, tối nay ta sẽ xuống hái.

Vương Gia, nếu trời tối, loại hoa này sẽ đồng loạt khép cánh lại, hái xuống cũng vô ích. Một thái y đứng bên cạnh nói.

Nói đùa sao? Vách đá cao như vậy, mà trời cũng sắp tối, nếu leo xuống dưới sẽ không biết chuyện gì xảy ra. Mà Triệu Chính Dương *dddLllequydddon* chính là vương gia của Đông Tần quốc, nếu hắn có chuyện gì xảy ra, bọn họ làm sao có thể đảm đương nổi.

Triệu Chính Dương cau mày nhìn đoá hoa mọc ở dưới kia, ngẩng đầu nhìn sắc trời một chút nói: Ta muốn tự mình đi xuống, các ngươi ở đây chờ.

Không cần khuyên nhủ ta nữa, các ngươi ở đây chờ ta.

Triệu Chính Dương cắt đứt lời Bơi muốn nói.

Bơi cũng biết tính khí của Triệu Chính Dương, nói một không nói hai. Vì thế, hắn không thể làm gì khác hơn là đành nuốt lời vào bụng, gật đầu nhìn Triệu Chính Dương. Ở đây, chỉ có mình Triệu Chính Dương có võ công cao nhất, mà hoa này chỉ có một đoá, nếu có chuyện gì xảy ra thì hắn sợ Triệu Chính Dương nhất định sẽ không tha thứ cho mình.

Chỉ chốc lát sau, mọi người đem dây leo kết thành dây thừng, Bơi đưa một đầu giao cho Triệu Chính Dương nhưng hắn vẫn là không yên lòng, hỏi một câu Vương Gia, hay là để thuộc hạ đi.

Triệu Chính Dương lắc đầu một cái. Vì muốn cứu sống Bàng Lạc Tuyết, hắn chết cũng cam lòng.

Lúc trước Triệu Chính Dương không muốn gần nữ sắc, bởi vì hắn là hoàng tử, hôn nhân của hắn chính là dùng để giao dịch. Mà nội tâm hắn lại hết sức bài xích loại hôn nhân này, cho nên Dự vương dứt khoát không gần nữ sắc. Mấy lần hoàng hậu cố tình sắp xếp nhưng cũng không có hiệu quả gì, ngược lại càng khiến Triệu Chính Dương ghét những cô nương đại gia khuê tú chưng diện lập loè trước mặt mình.

Nhưng trên thế giới này, tình yêu thật kỳ diệu. Một người cương quyết bướng bỉnh lại gặp phải một cao nhân. Bây giờ hắn muốn cứu Bàng Lạc Tuyết cũng chỉ muốn

/396

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status