*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
La Giản vừa mừng vừa sợ, cao hứng đến nỗi âm thanh run lên, lời muốn nói đều không nói, "Phụ thân, con, con, con có thể hưu thê?"
Tấn Giang Hầu trầm giọng nói: "Con đã sắp bốn mươi rồi, còn chưa có nhi tử. Con là thế tử, tương lai Hầu phủ này để phụ thân truyền cho ai?"
La Giản xoa tay đi tới đi lui, trong miệng thì thào, "Ta thật sự có thể hưu thê? Ta thật sự có thể hưu thê?" Xem ra hắn đối với cái vị trí thế tử hay thế tử Hầu phủ đều không để ở trong lòng, chỉ quan tâm chuyện có thể hưu Nhương thị.
"Vì sao không thể hưu thê?" Tấn Giang Hầu bảo hắn ngồi xuống nói chuyện, "Không có con, lẽ nào không phải là lý do hưu thê."
Tước vị Tấn Giang Hầu phủ là thừa kế, là từng đời từng đời truyền xuống. Thế nhưng, nếu không có con trai trưởng, hoặc là con trai trưởng không có đạo đức, thất đức bại hành, triều đình sẽ đoạt tước vị này đi. La Giản không có con trai trưởng, thậm chí căn bản không có nhi tử, điều này khiến Tấn Giang Hầu sao có thể không lo lắng.
La Giản vẫn không thể tin được những lời này là thật, lo sợ ngồi xuống đối diện Tấn Giang Hầu, ấp úng nói: "Tổ mẫu đã nói, phu thê là chuyện đại sự, đời này con đừng mong hưu thê, La gia không cho phép hưu thê."
Hôn nhân tốt nhất là trai tài gái sắc, phu thê tình thâm, cá nước hài hòa, yến oanh thành đôi, cầm sắt tương điều, đầu bạc đến già. Nếu ở giữa không may có sai lầm, muốn hòa ly cũng được, muốn hưu thê cũng được, đối với nữ tử tất nhiên là thương tổn rất lớn thậm chí là một kích trí mệnh, đối với nam tử mà nói cũng không phải là chuyện tốt. Cho dù là gia tộc Khổng Thánh Nhân như vậy, ba đời hưu thê, đều bị lên án.
Nam nhân hưu thê, không chỉ là đơn giản muốn chặt đứt cùng tình cảm thê tử, càng có ý nghĩa là đoạn tuyệt quan hệ với gia tộc thê tử, hàm ý thừa nhận thất bại hôn nhân của bản thân, không may cưới nhầm hãn thê - - giả sử hôn nhân thất bại hắn có thể đổ toàn bộ trách nhiệm cho thê tử, nhưng mặt ngoài cũng không vẻ vang gì.
Tấn Giang Hầu nhíu mày, "Thái phu nhân nói La gia không được hưu thê?"
La Giản tâm sự nặng nề gật đầu, "Vâng. Thái phu nhân còn nói, "Bấy giờ Sĩ đại phu có người hưu thê, chúng nhưng lại phi, cho rằng không có đức hạnh", đây là Tư Mã Ôn Công nói trong《 Huấn tử tôn văn 》, có thể thấy được nam nhân hưu thê cũng bị chỉ trích, ảnh hưởng đến danh dự La gia. Bà còn nói, "Thà phá mười ngôi miếu, không hủy một việc hôn"."
Tấn Giang Hầu không nói gì nhìn La Giản một lúc lâu, gọi người hầu tới, ra lệnh bảo hắn nhanh chóng tìm《 Huấn tử tôn văn 》- Tư Mã Ôn Công tới.
Sau khi người hầu cung kính trình sách lên, Tấn Giang Hầu ném cho La Giản, "Tự con xem đi."
La Giản vội vội
La Giản vừa mừng vừa sợ, cao hứng đến nỗi âm thanh run lên, lời muốn nói đều không nói, "Phụ thân, con, con, con có thể hưu thê?"
Tấn Giang Hầu trầm giọng nói: "Con đã sắp bốn mươi rồi, còn chưa có nhi tử. Con là thế tử, tương lai Hầu phủ này để phụ thân truyền cho ai?"
La Giản xoa tay đi tới đi lui, trong miệng thì thào, "Ta thật sự có thể hưu thê? Ta thật sự có thể hưu thê?" Xem ra hắn đối với cái vị trí thế tử hay thế tử Hầu phủ đều không để ở trong lòng, chỉ quan tâm chuyện có thể hưu Nhương thị.
"Vì sao không thể hưu thê?" Tấn Giang Hầu bảo hắn ngồi xuống nói chuyện, "Không có con, lẽ nào không phải là lý do hưu thê."
Tước vị Tấn Giang Hầu phủ là thừa kế, là từng đời từng đời truyền xuống. Thế nhưng, nếu không có con trai trưởng, hoặc là con trai trưởng không có đạo đức, thất đức bại hành, triều đình sẽ đoạt tước vị này đi. La Giản không có con trai trưởng, thậm chí căn bản không có nhi tử, điều này khiến Tấn Giang Hầu sao có thể không lo lắng.
La Giản vẫn không thể tin được những lời này là thật, lo sợ ngồi xuống đối diện Tấn Giang Hầu, ấp úng nói: "Tổ mẫu đã nói, phu thê là chuyện đại sự, đời này con đừng mong hưu thê, La gia không cho phép hưu thê."
Hôn nhân tốt nhất là trai tài gái sắc, phu thê tình thâm, cá nước hài hòa, yến oanh thành đôi, cầm sắt tương điều, đầu bạc đến già. Nếu ở giữa không may có sai lầm, muốn hòa ly cũng được, muốn hưu thê cũng được, đối với nữ tử tất nhiên là thương tổn rất lớn thậm chí là một kích trí mệnh, đối với nam tử mà nói cũng không phải là chuyện tốt. Cho dù là gia tộc Khổng Thánh Nhân như vậy, ba đời hưu thê, đều bị lên án.
Nam nhân hưu thê, không chỉ là đơn giản muốn chặt đứt cùng tình cảm thê tử, càng có ý nghĩa là đoạn tuyệt quan hệ với gia tộc thê tử, hàm ý thừa nhận thất bại hôn nhân của bản thân, không may cưới nhầm hãn thê - - giả sử hôn nhân thất bại hắn có thể đổ toàn bộ trách nhiệm cho thê tử, nhưng mặt ngoài cũng không vẻ vang gì.
Tấn Giang Hầu nhíu mày, "Thái phu nhân nói La gia không được hưu thê?"
La Giản tâm sự nặng nề gật đầu, "Vâng. Thái phu nhân còn nói, "Bấy giờ Sĩ đại phu có người hưu thê, chúng nhưng lại phi, cho rằng không có đức hạnh", đây là Tư Mã Ôn Công nói trong《 Huấn tử tôn văn 》, có thể thấy được nam nhân hưu thê cũng bị chỉ trích, ảnh hưởng đến danh dự La gia. Bà còn nói, "Thà phá mười ngôi miếu, không hủy một việc hôn"."
Tấn Giang Hầu không nói gì nhìn La Giản một lúc lâu, gọi người hầu tới, ra lệnh bảo hắn nhanh chóng tìm《 Huấn tử tôn văn 》- Tư Mã Ôn Công tới.
Sau khi người hầu cung kính trình sách lên, Tấn Giang Hầu ném cho La Giản, "Tự con xem đi."
La Giản vội vội
/142
|