Kiều Nữ Lâm gia

Chương 69: Thiếu

/142


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Puck - Diễn đàn

Lâm Thấm tiểu cô nương nghe được tỷ tỷ nói “Chỉ có a Thấm mới có thể giúp được cậu rồi”, say mê nhắm hai mắt lại, “Muội đây quan trọng như vậy nha, hi hi.”

Thật ra thì chưa chắc nàng đã nghe hiểu được hết lời Lâm Đàm nói, nhưng mà khi người lớn nói chuyện nàng sẽ nghe không hiểu là chuyện bình thường, cũng không thèm để ý đến, chỉ biết bản thân vị nhị tiểu thư Lâm gia này rất quan trọng, quá quan trọng.

Nàng mới vừa chơi đùa từ Thấm viên về, khuôn mặt nhỏ bé mềm mại ửng đỏ cực kỳ đáng yêu, lúc này cặp mắt khép hờ, dáng vẻ say mê đắm đuối, thật sự tươi đẹp linh động, quá khiến người ta yêu thích rồi.

Lâm Đàm cảm thấy tay ngứa ngáy, không nhịn được đưa tay nhéo gương mặt trơn bóng mềm mại của muội muội, “Đó là đương nhiên, tiểu a Thấm nhà ta rất quan trọng, nếu chuyện cậu cần làm rời khỏi tiểu a Thấm, vậy không được rồi.”

Lâm Thấm cực kỳ sung sướng, ân cần nói với La Giản, “Cậu để cháu giúp cậu. Cậu, hai chúng ta phải làm gì vậy.”

La Giản vốn ngượng ngùng, Lâm Thấm vừa hỏi, hắn càng thêm ấp a ấp úng, “Cái đó, cái đó, cậu phải đi... phải đi...”

Do dự thật lâu, cũng không biết nên nói như thế nào, hắn cũng không thể trực tiếp nói cho cháu gái nhỏ rằng cậu muốn cưới nương của biểu tỷ cháu về đó chứ?

Lâm Đàm mỉm cười, “Nếu như cậu nói cả nguyên nhân hậu quả cho a Thấm, tâm linh nhỏ bé của muội ấy còn chưa rõ ràng gì, sẽ cảm thấy lẫn lộn. Chỉ cần nói cho muội ấy biết phải làm cái gì là được, đạo lý ở trong đó, về sau từ từ nói cho muội ấy nghe.”

La Giản gật đầu liên tục.

Vừa mới đầu Lâm Thấm rất không vui, thở phì phò nói: “Muội là đại hài tử nha, cái gì muội cũng hiểu!” Sau đó lại thấy Lâm Đàm cười nhẹ dịu dàng nhìn nàng, dùng lời nói dịu dàng nhỏ nhẹ dụ dỗ nàng, lại vui mừng rồi, “Tỷ tỷ nói luôn đúng, muội nghe tỷ tỷ.”

Trong lòng La Giản còn có băn khoăn, nhỏ giọng hỏi Lâm Đàm, “A Đàm, như vậy thật sự có hiệu quả sao?”

Lâm Đàm cười, “Cậu, cậu mang a Thấm đi, ít nhất sẽ không bị vô tình đánh bay ra ngoài, còn có chỗ trống nói ra.”

La Giản nhìn đứa nhỏ cười hì hì trong ngực mình, hết sức chấp nhận, “Đúng, mặc dù cậu khó ưa, nhưng mà cậu lại mang theo hài tử đáng yêu như vậy, nàng còn có thể đuổi cậu ra ngoài sao? Không thể nào.”

La Giản đầy đủ lòng tin, năn nỉ Lâm Đàm nói: “A Đàm cháu nhìn hoàng lịch hộ cậu xem, nhìn xem ngày nào là ngày hoàng đạo, cậu tiện mang theo a Thấm đi.”

Lâm Đàm nói: “Hôm nào không bằng hôm nay, cậu, chính là hôm nay đi.”

La Giản hết sức kiên trì, “Vẫn chọn ngày thật tốt đi, a Đàm, đây là chuyện lớn mà.”

Lâm Đàm cười duyên, “Được rồi, cậu, cháu sẽ nhìn hoàng lịch thay cậu đi.”

Lệnh cho thị nữ cầm hoàng lịch đến xem, chỉ cho La Giản nhìn, “Cậu xem, hôm nay chính là hoàng đạo, hợp xuất hành, hợp kết hôn.”

Lúc này La Giản mới hạ quyết tâm, “Vậy chính là hôm nay đi.”

Lâm Thấm biết hôm nay sẽ phải đi theo cậu làm chuyện lớn, khá lâng lâng, ngẩng đầu nhỏ lên, “Toàn dựa vào ta!”

Trượt khỏi trong ngực La Giản, đầu tiên chắp tay nhỏ bé đi hai vòng trên mặt đất, khoe khoang đủ với La Giản và Lâm Đàm, sau đó lại đi tới khoe khoang trước mặt La Thư một lần. Đáng tiếc ba cha con Lâm Phong, Lâm Khai và Lâm Hàn người lên nha môn thì ở trên nha môn, người đi học vẫn đi học, Lâm Thấm tiểu cô nương không cách nào khoe khoang với bọn họ, không khỏi không đủ tâm nguyện, nên đến Thấm viên, khoe khoang khoác lác


/142

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status