CHƯƠNG 8
Dọc đường đi đến bãi đậu xe của trường, Cố Tiểu Trà ôm lấy eo nam nhân, gắt gao vùi đầu vào trong vòng tay anh, sợ gặp phải người quen.
Chu Cẩm Hiên ngửi được mùi hương tươi mát của cô gái trong lòng mình, tâm tình vô cùng vui vẻ.
Đây không phải là mùi nước hoa nồng nặc giống như những cô gái trước kia mà có chút giống mùi hương của sữa bò.
Anh cảm thấy vật phía dưới hạ thể lại có chút ngẩng đầu lên.
Cố Tiểu Trà rụt rè nói "Chu học trưởng, em không muốn đi bệnh viện, anh có thể đưa em đến hiệu thuốc ở cổng phía nam được không? Em chỉ cần mua một chai dầu là được."
Một chuyến đến bệnh viện có thể tốn 400 tệ, nhưng một chai dầu rẻ nhất chỉ tốn vài tệ.
Chu Cẩm Hiên trực tiếp mở cửa xe, đặt cô xuống, thắt dây an toàn cho cô rồi đi đến bệnh viện tốt nhất.
Sau khi quay phim, xương thực sự không có vấn đề gì nghiêm trọng, nhưng bị bong gân mắt cá chân, cần phải mất hai ngày để hồi phục.
Sau khi nghe bác sĩ nhắc nhổ những điều cần chú ý, Cố Tiểu Trà nhìn đơn thuốc trong tay Chu Cẩm Hiên, nước mắt từng giọt rơi xuống, nghẹn ngào hỏi “Chu học trưởng, hết bao nhiêu bao nhiêu tiền vậy?”
Chu Cẩn Hiên liếc nàng một cái, nhẹ nhàng nói “675.”
Anh có chút tức giận, vật nhỏ này không buồn nghĩ xem làm thế nào để bình phục tốt, sao cứ hỏi tiền hoài vậy?
"675?" Cố Tiểu Trà khóc không ra nước mắt, như vậy thì phải mất gần hai tháng không ăn uống mới có thể trả hết được.
"Em... Em có thể trả dần cho anh được không? Em trả cho anh 100 tệ mỗi tháng trước." Cố Tiểu Trà ngại ngùng hạ
giọng.
Có lẽ 300 tệ sẽ đủ cho chi phí ăn uống hàng tháng của cô, đây là thời gian trả nợ dài nhất theo kế hoạch, nếu cô sớm tìm được công việc bán thời gian, nhất định có thể sớm trả hết.
Cha mẹ thường dặn cô phải học tập chăm chỉ, không được đi làm thêm, còn nói rằng với tính tình của cô, rất dễ bị người khác lừa.
Nhưng mà, cô không muốn nợ ai bất cứ điều gì, đặc biệt là nam nhân mà cô có hảo cảm này.
Cố Tiểu Trà lúc này vô cùng hối hận, nếu hôm nay cô không bị ma xui quỷ khiến mà đi đến phòng học đó thì tốt rồi.
Chu Cẩm Hiên kéo dài thanh âm "Trả dần? Việc này có lẽ có chút khó."
Cố Tiểu Trà không khỏi bối rối, đúng vậy, Chu học trưởng cũng là sinh viên giống như cô, hẳn là cũng có nhiều việc cần tiêu tiền.
“Vậy em sẽ mượn bạn học, sớm trả cho anh được không?” Cô đáng thương nhìn anh.
"Em biết nấu ăn không?" Chu Cẩn Hiên hỏi một đằng trả lời một nẻo, Cố Tiểu Trà gật đầu, cô không chỉ biết nấu ăn, mà
tay nghề còn đặc biệt tốt.
“Như vậy đi, mấy ngày nay em ở lại căn hộ của anh, giúp anh nấu ăn, tiền liền không cần phải trả nữa, coi như đó là thù lao của em.”
Cái gì?
Sống trong căn hộ của anh?
Bọn họ là một nam một nữ, Cố Tiểu Trà tuy rằng tính tình đơn thuần nhưng cô biết trai đơn gái chiếc tuyệt không thể
sống chung một chỗ.
/213
|