Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 307 - Chương 291

/530


Lang Vương đi vào bữa tiệc, thấy Bạch Tuyết cùng Tiểu Long Nữ mặt vừa mỉm cười vừa nói chuyện, người khác không biết còn tưởng rằng hai người bọn họ là Khuê Mật (rất thân thiết)!

Con trai, bên kia khai chiến, chúng ta vẫn là không qua đó thì tốt hơn.

Cha không có ý định đi qua giúp mẹ một chút sao? Ức Ức lo lắng hỏi.

Cách mạng chưa thành công, mẹ con vẫn cần phải cố gắng. Ở Yêu Giới những người phụ nữ kia cũng rất khó trị, mẹ con còn phải rèn luyện thêm thì vẫn tốt hơn.

Lang Vương cùng con trai vừa ăn vừa rời đi.

Ai ngờ!

Hai người các người không có lương tâm, không thấy tôi bị người khác bắt nạt sao, đều không giúp một tay! Nhất là anh, con sói thối tha! Trêu hoa ghẹo nguyệt ở khắp nơi! Bạch Tuyết đoạt lấy miếng bánh ngọt nhỏ trong tay Lang Vương nhét vào trong miệng mình ăn.

Người phụ nữ theo đuôi anh chọc giận em? Lẽ nào là vậy, vừa rồi anh nhìn thấy em cũng không có thua nha, người phụ nữ kia bị em chọc giận đến run cầm cập. Lang Vương vừa nói chuyện vừa đi lấy một miếng bánh ngọt.

Run cầm cập? Người đàn ông này, anh thấy cô ta run cầm cập ở chỗ nào? Có phải anh nhìn chằm chằm từng cơn sóng nhỏ trên người cô ta không hả? Nói? Phải hay không? Bạch Tuyết lại đoạt lấy miếng bánh ngọt nhỏ trong tay Lang Vương ăn một phen, cái miệng nhỏ nhắn cắn hai cái, xem ra rất hài lòng với hương vị bánh ngọt.

Lang Vương nhìn người con gái nhỏ thích ăn, lại cầm một miếng nữa trực tiếp đi đút Bạch Tuyết ăn.

Ăn cái gì cũng ngăn không được miệng của em! Ở trong mắt của anh sóng nhỏ của người khác cũng không bằng vẻ đẹp của em.

Ôi trời!!! Không chịu nổi, cha thật là buồn nôn quá đi. Vì lấy lòng mẹ, lời buồn nôn như vậy cũng nói. Quá mất mặt rồi! Ức Ức từ chính giữa hai người đi ra, một đôi tay nhỏ bé còn kéo một ít bàn ăn.

Ha ha . . . . . . Con trai, thật xin lỗi nha. Ai bảo cha con lăng nhăng thế này rồi! Sau này con cũng không nên học giống cha, chỉ có thể thích một người phụ nữ, cũng chỉ có thể tìm lấy một lão bà. Nếu không mẹ liền đánh mông con.

Bạch Tuyết đưa ra bàn tay nhỏ bé ra làm mẫu cho Ức Ức nhìn, vỗ trực tiếp hai cái lên cái mông khêu gợi của Lang Vương.

Ức Ức le lưỡi.

Con mới không cần lão bà! Thật là tốn tiền bạc! Ức Ức khinh thường nói.

Không cần cũng không được, phải có lão bà, để cha con có người nối dõi tông đường. Bạch Tuyết xoa xoa đầu Ức Ức, rồi xoay người đi ăn càn quét.

Lang Vương tiến đến gần tai Bạch Tuyết nói nhỏ.

Vợ, em phải chịu trách nhiệm với anh, mới vừa rồi anh bị em vỗ vào mông, đem phía trước đứng thẳng. Chuyện không lớn lắm, nhìn đi rồi làm, em chỉ cần nghĩ biện pháp khiến nó nằm xuống là được. Lang Vương nói như không có chuyện gì xảy ra.

Bạch Tuyết sửng sốt.

Không phải là nằm xuống sao?

Biện pháp thì có đấy!

Bạch Tuyết đi tới bên cạnh, cầm lên một vỏ sầu riêng, đó là trái cây mà thầy giáo làm đầy gai nhọn để trang trí, bị Bạch Tuyết đem tới vỏ sầu riêng đã lấy, sau đó đi tới trước mặt Lang Vương, khom lưng cố làm giống như ăn phải nó. Nhân lúc người ta không để ý dùng gai sầu riêng đâm về phía dưới Lang Vương.

Dĩ nhiên cô sẽ không quá dùng sức, nếu không Lang Vương sẽ tiêu!

Lang Vương bị đau rên lên một tiếng.

Vợ,em muốn mưu sát chồng! Lang Vương cắn răng nói nhỏ.

Là anh nói muốn để cho em giúp anh!

Đáng chết, em không sợ sẽ ghim hư nó, về sau nếu không dùng được thì em sẽ phải chịu khổ sao? Lang Vương nói nhỏ.

Cha, khổ gì? Ức Ức tò mò đưa qua đầu hỏi.

À? Là trái cây khổ. Lang Vương lúng túng chỉ chỉ một bàn trái cây nói.

Trái cây khổ, để con ăn thử. Ức Ức đưa cánh tay nhỏ gắp một miếng.

Tiếc rằng cánh tay nhỏ quá ngắn.

Mẹ, lấy cho con một miếng, con ăn thử có thật khổ không? Con chưa từng ăn trái cây khổ. Ức Ức hưng phấn nói.

Con trai, con trai, cái kia vừa rồi khổ, là bởi vì không tươi, tất cả mới có thể là khổ, những thứ khác đều là ngọt. Lang Vương nhìn Ức Ức được mẹ đem trái cây tới vừa ăn vừa thưởng thức.

Ba người sau một trận ăn nhiều, cùng ba chào hỏi một tiếng trước khi rời đi.

Bởi vì Lang Vương chợt nhận được tin tức từ Yêu Giới, nói rằng mời anh trở về một chuyến. Mới vừa có ma quỷ xuất hiện, hiện tại lại truyền tới tin tức từ Yêu Giới, làm thế nào mà anh có thể yên tâm rời đi lúc này.

Ngồi ở trên cỏ cau mày.

Ức Ức chơi đùa ở một bên.

Bạch Tuyết ngồi bên cạnh Lang Vương, cô nắm tay của anh, dùng bàn tay trắng nõn nhỏ bé cầm lấy bàn tay to của anh.

Dạ —— cô kêu một tiếng rất nhỏ. Liếm môi một cái, rũ mắt đẹp xuống, vẻ mặt có vẻ hơi ảm đạm một chút.

Có phải có tâm sự hay không? Là về em và đứa bé sao? Cô, thật là nhạy cảm nhưng mà thông minh.

Mà cô biết cô yêu người đàn ông là Lang Vương, nhất định có rất nhiều chuyện chờ anh đi xử lý. Anh giống như rất không yên tâm cô và đứa bé, cho nên mới vẫn phải ở lại chỗ này.

Lang Vương nhìn Bạch Tuyết rũ đầu, dáng vẻ đầy lo lắng và bất an, trong lòng anh đau nhói.

Người phụ nữ ngốc, đoán mò cái gì. Lang Vương cưng chìu vuốt ve mái tóc Bạch Tuyết.

Nếu không trở về Yêu Giới đi, nơi đó cần anh. Bạch Tuyết nói thật nhỏ.

Chẳng lẽ em sẽ không cần anh? Em biết ở Yêu Giới anh có rất nhiều phụ nữ, em không lo lắng sao? Hả? Lang Vương cười xấu xa nói.

Em tin tưởng anh sẽ không, em cũng ra lệnh không cho phép anh và những phụ nữ kia có tư tình. Anh là người đàn ông của em, là người ông của chính em. Bạch Tuyết quệt mồm, đưa tay vòng chắc cánh tay Lang Vương, nũng nịu đưa mặt vào cánh tay bền chắc của anh.

Người phụ nữ nhỏ bá đạo như vậy, hiện tại rất có dáng vẻ của sói mẹ nha. Lang Vương vuốt cái mũi nhỏ của Bạch Tuyết một cái.

Em chính là bá đạo, về sau anh chính là của em, em mới không cần chia sẻ anh với người khác. Những người phụ nữ kia sau khi anh trở về liền giải tán họ, cũng làm cho các cô ấy tái giá, đi tìm diendanlqd hạnh phúc của mình. Dù sao không cho phép giành anh với em. Bạch Tuyết trợn to hai mắt, hướng về phía anh và nói thật hung hãn.

Giải tán? Vậy mà em có thể nghĩ ra được. Anh là Lang Vương, làm sao có thể làm như vậy! Lang Vương khó xử nhìn người phụ nữ nhỏ.

Tốt lắm, đã làm khó anh, những chuyện này liền do em tới xử lý, em nhất định phải giải tán những người phụ nữ bên cạnh anh, làm cho các cô ấy đi tìm hạnh phúc của mình. Giống như kiểu của chúng ta là đều yêu đối phương vậy.

Tại sao một mình anh có thể có nhiều phụ nữ như vậy, đây đối với chúng em mà nói quá không công bằng!

Nhất định phải là người người ngang hàng, nam nữ ngang hàng. Bạch Tuyết hùng hồn nói.

Em xử lý? Lang Vương khó tin hỏi.

Ừ, giải tán hậu cung của anh, chuyện này để em làm, anh không cần phải lo lắng. Anh chỉ cần phụ trách tốt đại sự, loại chuyện nhỏ này anh không cần tốn sức phiền lòng. Bạch Tuyết vỗ ngực một cái nói.

Em xác định em có thể xử lý?

Không được xem thường em, anh rõ ràng có thể mặc kệ; nhưng mà, anh có thể hỗ trợ thủ đoạn ở phía sau em phải hay không? Trừ phi là anh không đành lòng vì những người phụ nữ kia! Còn muốn có tư tình với các cô ấy! Bạch Tuyết nói một cách chua chát.

Đừng nói bậy, cái gì là tư tình! Lang Vương bị người phụ nữ nhỏ làm cho đau cả đầu.

Chính là tư tình, ngoại trừ những người phụ nữ kia ra anh chỉ cần có tư tình với em là được. Em không cho phép anh và họ có tư tình, anh nhớ kỹ cho em, nếu không em sẽ khiến anh chịu không nổi! Bạch Tuyết vừa nói vừa thở phì phò.

Không nói đạo lý!

Anh hối hận khi cưới em có phải hay không? Bạch Tuyết uất ức nói.

Người phụ nữ ngốc! Anh là hối hận cưới em quá muộn, cho nên về sau em phải đền bù nhiều hơn, thời điểm nên làm thêm giờ liền làm thêm giờ, thời điểm nên dâng hiến thì phải dâng hiến nhiều hơn cho




/530

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status