Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 339 - Chương 324

/530


“Tuyết Nhi, cậu ta có làm tổn thương con hay không? Ý của ba là cậu ta không phải…… Người, đối với con có thể có nguy hiểm hay không?” Bạch Hàn ấp a ấp úng nói.

“Ba, ba yên tâm, tuy rằng tính tình anh ấy không tốt, nhưng mà tuyệt đối sẽ không tổn thương con.” Bạch Tuyết tự tin nói. Nói tới chỗ này, Bạch Tuyết nhớ tới trước kia Lãnh Dạ đối cô rất tốt ——

“Ba, con muốn đi ra ngoài một chút, con để tụi nhỏ lại đây chăm sóc ba.” Bạch Tuyết nói.

“Tuyết Nhi, đừng kêu tụi nhỏ làm gì, ba muốn đọc sách một lát.”

“Vậy được rồi, ba, có việc gì ba phải kêu bọn nhỏ, bọn nhỏ cũng không phải là không chăm sóc ba được như ba nghĩ đâu.” Bạch Tuyết lại một lần cường điệu bọn nhỏ khác biệt.

“Tuyết Nhi, ba biết bọn nhỏ thực đặc biệt. Chính là…… Bọn chúng rốt cuộc có bao nhiêu đặc biệt?” Bạch Hàn tò mò hỏi.

“Ha ha…… Ba, nếu con nói hết chuyện của Lãnh Dạ cho ba biết, vậy chuyện của bọn nhỏ ba hãy tự đi hỏi bọn chúng, vẫn là để bọn nhỏ nói cho ba biết chuyện của chúng đi.” Bạch Tuyết cười cười, rồi đi.

Bạch Hàn nhìn cửa, chuyện xưa? Bọn nhỏ nhỏ như vậy, có thể có chuyện xưa gì? Gần nhất ông cố ý mua một ít sách về người ngoài hành tinh và ngươi dị năng ở trên mạng.

Ông thấy Lãnh Dạ và bọn nhỏ đều có khuôn mặt con người, hẳn là không phải là loại thực khủng bố!

Ông tình nguyện tin tưởng bọn nhỏ là người ngoài hành tinh và dị nhân, cũng không muốn loại ngoại tộc mà ông nghĩ. Tuy rằng không dám nghĩ về dị loại, nhưng mà đại não gần như không chịu khống chế vẫn là mua một quyển về dị loại, bất quá không có dũng khí xem, ông không tin chính cháu ngoại mình đều là dị loại, ông không tin con rể là dị loại. Cho nên ông đem cuôn dị loại kia ném tới một bên rồi đi.

Bạch Tuyết ra cửa, cô muốn đi tìm Lãnh Dạ.

Lãnh Dạ lạnh nhạt với cô, cô không thể hiểu được lý do cô bị anh lạnh nhạt, cô muốn đi hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc vì cái gì?

Mới vừa đi ra khỏi Bạch gia, Long Chu liền lái xe đi vào, anh là vừa rồi nghe được Bạch Tuyết đang ở nơi nào? Không nghĩ tới vừa mới đến nơi đây liền nhìn thấy Bạch Tuyết từ bên trong đi ra, trước mắt sáng ngời.

“Bạch Tuyết ——” Long Chu gọi một tiếng.

Bạch Tuyết nhìn qua, nhưng mà, một tiếng ‘ Bạch Tuyết ’ này cũng kinh động Bạch Hàn ngồi ở thư phòng nghiên cứu sách, ông đứng dậy đi đến phía trước cửa sổ, nhìn thấy một người đàn ông cao to đi đến.

Ngay lúc người đàn ông kia đi xuống xe, anh nở một nụ cười, dịu dàng như nước nhìn Tuyết Nhi, nụ cười dịu dàng kia dường như phảng phất sự đắm chìm trong ánh mặt trời phía dưới.

Bạch Hàn biết, một nụ cười này chỉ thuộc về Tuyết Nhi, xem ra người đàn ông này thuộc về đàn ông thiếu lời nói lại lạnh nhạt, nhưng mà lúc cậu ta nhìn thấy Tuyết Nhi, thể hiện ở sâu trong nội tâm chính mình một mặt khác. Tuy tuổi Bạch Hàn đã lớn, nhưng mà nhìn người vẫn là rất chuẩn, ánh mắt người đàn ông này nhìn Tuyết Nhi không đơn giản, có yêu.

Chẳng lẽ Lãnh Dạ tức giận là bởi vì phát hiện con gái ở cùng người đàn ông này?

Lắc đầu, thật sự không hiểu được người trẻ tuổi hiện nay đều là nghĩ như thế nào?

Hazzzi! Kỳ thật, tuổi trẻ của ông cũng rất thất bại!

Hiện giờ ông có mặt nào để giáo dục bọn nhỏ!

Bất quá, ông không thể nhìn Tuyết Nhi làm chuyện sai lầm, thân là một người phụ nữ thì phải có thủy có chung, mới có thể hòa thuận đến già. Lãnh Dạ là người đàn ông nguy hiểm, bảo toàn con gái thoải mái mới là quan trọng, ngộ nhỡ Tuyết Nhi thật…… Hồng hạnh xuất tường, Lãnh Dạ nhất định sẽ không cho phép Tuyết Nhi phản bội!

Lãnh Dạ!

Người đàn ông như cậu ta, bá đạo, máu lạnh, âm ngoan.

Không thể trêu chọc!

Đây là cảm giác mà Lãnh Dạ kiến Bạch Hàn cảm nhận được, cũng là lời người bên ngoài nhất trí đánh giá Lãnh Dạ.

Tuy rằng Bạch Tuyết nhìn thấy Long Chu thực ngoài ý muốn, nhưng mà cũng lễ phép cười cười. “Sao anh lại tới đây?”

“Muốn gặp em, liền tới thôi.” Long Chu trả lời rất đơn giản, ý tứ lại rất thâm hậu.

“…… Kỳ thật, tôi biết anh là vì…… Chuyện em gái anh mới tới có đúng hay không? Lên xe nói đi.” Bạch Tuyết chủ động lên xe Long Chu, cái này làm cho Bạch Hàn ở cửa sổ nhìn thấy, trong lòng bàn tay toàn là mồ hôi lạnh.

Tuyết Nhi lại có thể chủ động lên xe của người đàn ông kia, bọn họ đi nơi nào?

Không thể để Lãnh Dạ biết được những chuyện này!

Lúc trước, ông để Lãnh Dạ đưa Tuyết Nhi đi, vốn tưởng rằng chỉ cần hoàn thành việc làm ăn thì tốt rồi. Không nghĩ tới Tuyết Nhi ở trong mắt Lãnh Dạ lại quý trọng như vậy, người đàn ông này vừa ra tay gần như khai trương mấy công ty liền cho ông.

Cũng bởi vậy ông bắt đầu khinh suất, muốn dùng Tuyết Nhi nhiều hơn để vơ vét. Không những không thành công, mà hoàn toàn ngược lại, bởi vậy đã chọc giận người đàn ông Lãnh Dạ này, cậu ta chiếm Tuyết Nhi cho riêng mình, hơn nữa tuyên bố, chỉ cần là thứ cậu ta có được, thì vĩnh viễn đều là của cậu ta, người khác muốn có đều không nên nghĩ đến. Hơn nữa cậu ta còn nói cậu ta thực không thích người khác nhớ thương người của cậu ta hoặc là đồ vật của cậu ta.

Nếu bị Lãnh Dạ biết được Bạch Tuyết đi ra ngoài với một người đàn ông, có thể nghĩ cậu ta sẽ rất tức giận. Lúc trước ông để Bạch Tuyết cùng mấy người bạn đi uống rượu, Lãnh Dạ thực âm ngoan, một chút mặt mũi cũng không có cho ông.

Dù ông là ba của Bạch Tuyết cũng vô dụng, có một lần kinh nghiệm. Có một lần, ông bị hơi khí lạnh lùng của Lãnh Dạ làm cho thiếu chút nữa đông chết!

Người đàn ông này lạnh nhạt làm sao người thường có thể chống đỡ.

Kỳ thật, Lãnh Dạ đã sửa đổi lại rất nhiều ở trước mặt Bạch Tuyết, cái gọi là lấy nhu thắng cương chính là như thế. Người đàn ông tên Lãnh Dạ này bị Bạch Tuyết ôn nhu khắc trụ.

Nhưng mà, lấy nhu thắng cương nhưng cũng không đại biểu cho việc cậu ta lạnh nhạt không hề tồn tại.

Chỉ có ở trước mặt Bạch Tuyết và bọn nhỏ cậu ta mới là một người đàn ông tốt, trước mặt người ngoài cậu ta chính là một vương giả cao cao tại thượng, thần thánh không thể xâm phạm.

Loại đàn ông như Lang Vương, người đàn ông thành thục, trầm ổn, cơ trí thông ming và dũng cảm lại không bị cản trở từ bên trong, có thể chân chính thu nhận cũng như từ bỏ thuận theo nước chảy mây trôi tự nhiên, cũng phát huy sức quyến rũ làm lay động hồn phách đến cực hạn.

Lang Vương là đi điều tra người đàn ông Bạch Tuyết ôm vào đêm đó là ai sao? Nhưng mà Long Chug lại mang theo vợ yêu của Lang Vương chạy tới tập đoàn Lang thị.

Bạch Tuyết nói với Long Chu là cô muốn đi đến tập đoàn Lang thị để tìm Lãnh Dạ, cho nên bọn họ ở trên xe một bên nói chuyện một bên đi tập đoàn Lang thị.

“Long ca, chuyện của em gái anh còn phải chờ thêm một chút nữa, thực xin lỗi!” Long Chu rất lo lắng cho em gái, nhưng mà anh tin tưởng Bạch Tuyết sẽ không lừa anh, chỉ cần cô nói sẽ trả lại em gái cho anh, thì nhất định sẽ làm được, anh cứ tin tưởng Bạch Tuyết vô điều kiện như vậy, tin tưởng người phụ nữ làm anh động tâm.

“Anh tin tưởng em.” Chỉ có đơn giản mấy chữ, Bạch Tuyết nghe được cũng thực cảm động, người đàn ông này tin tưởng cô như vậy, mà lại không thể hiểu được tại sao Lãnh Dạ lại xa cách cô!

Nghĩ đến đây, trong lòng Bạch Tuyết liền thấy khó chịu!

Long Chu phát hiện Bạch Tuyết ngẩn người, dáng vẻ xuất thần của người phụ nữ này thật lộng lẫy mà con ngươi lại trong suốt pha lê thiếu mấy phần ánh sáng, lại càng toát lên nồng đậm nét ưu thương.

Vẻ ưu thương đó làm cho anh cảm thấy thật chua xót, thần sắc ảm đạm mất đi sự thông minh bên ngoài, làm anh cảm thấy trái tim mình như bị cái gì đâm vào một chút, có chút đau lòng, cũng có chút bất đắc dĩ.

Nhìn thần sắc của ưu thương Bạch Tuyết, Long Chu rối rắm, nếu đây là người phụ nữ của anh, anh nhất định sẽ không làm cho cô khổ sở thương tâm. Một cái kế hoạch chậm rãi hình thành ở trong lòng, có lẽ người phụ nữ như vậy nên thuộc về anh —— Long Chu.

“Làm sao vậy?” Dịu dàng hỏi.

Bạch Tuyết từ từ hoàn hồn nhìn về phía Long Chu, vì cái gì mà người đàn ông này lại dùng cái loại ánh mắt này nhìn cô?

Là bởi vì em gái anh ở trong tay cô sao?

Ánh mắt anh ta thật phức tạp, cũng rất thâm thúy, cô gần như đoán không ra anh ta đang suy nghĩ cái gì.

“Cảm ơn anh đã tin tưởng tôi.” Bạch Tuyết chua xót nói, một người đàn ông chỉ mới gặp vài lần mà cũng tin tưởng cô, vì cái gì mà chồng cô lại như vậy đối với cô?

Khó hiểu!

“Anh ta đối với em không tốt?” Long Chu dừng xe ở ven đường, lo lắng hỏi.

Bạch Tuyết lắc đầu, anh ta nói chính là Lãnh Dạ sao? Vì cái gì mỗi lần nói đến Lãnh Dạ anh đều không nói tên, chỉ nói “anh ta”?

“Không, anh ấy rất tốt với tôi.”

“Kia…… Em vì cái gì mà khổ sở như vậy?”

Tròng mắt anh là có chút màu nâu trong suốt, lại mang theo một loại cảm giác nắm lấy không được. Mắt bị gió thổi trúng hơi hơi nhếch lên, cổ đáng yêu mê ly sắc thái, sườn mặt đẹp trai mê người, là người đàn ông làm cho nhiều người động tâm. Nhưng mà, mặc dù anh ta rất tốt, cũng không thể so sánh với Lãnh Dạ, ở trong lòng cô Lãnh Dạ là một người không thể nào thay thế được.

Cuộc đời này của cô chỉ yêu một người đàn ông là Lãnh Dạ, tuyệt đối không làm tổn thương Lãnh Dạ. Mặc dù lúc này Lãnh Dạ cố ý xa cách cô, nhưng mà cô tin tưởng đây chỉ là tạm thời.

“Lái xe đi.”

Bạch Tuyết thúc giục nói, từng trận gió thổi nhẹ qua, sợi tóc bay bay trên cái trán dịu hiền, vẽ ra đường cong ưu nhã ở trên không trung. Đôi mắt màu đen phát ra ánh sáng đen nhánh, phảng phất ngọc đen trong suốt, trong suốt mà hàm chứa một loại thủy tinh dịu dàng. Ngũ quan tinh xảo, da trắng giống như ngọc cổ ngàn năm, không tì vết, tái nhợt, hơi hơi trong suốt, mà lại có một loại cảm xúc lạnh lẽo.

Xe đi vào tập đoàn Lang thị.

Long Chu lịch sự xuống xe trước, nhanh chóng vòng qua bên cạnh Bạch Tuyết, lễ phép mở cửa xe cho cô, còn để một bàn tay ở phía trên cửa xe, lo lắng đầu Bạch Tuyết đụng tới.

Anh thực quan tâm.

Đây là của ảm giác Bạch Tuyết.

Nhưng mà……

Anh chỉ quan tâm cô.

Trước kia, điều quan trọng nhất trong sinh mạng anh là em gái, chỉ cần em gái anh yêu cầu, anh liền lập tức thực hiện, anh đối em gái lqdlqd chính là thuận theo, yêu thương.

Hiện tại, trong sinh mạng của anh lại có thêm một người phụ nữ nữa, người phụ nữ này chiếm cứ toàn trái tim anh, anh chỉ nghĩ che chở cần thận, anh chỉ cần cô vui vẻ thì là tốt rồi, hạnh phúc là tốt rồi.

Cho nên, anh quyết định tranh giành Bạch Tuyết.

Lãnh Dạ là một nhân vật lợi hại, anh cần phải suy nghĩ thật tốt một chút.

“Cảm ơn, hẹn gặp lại.” Bạch Tuyết lễ phép vươn tay bắt tay với Long Chu, Long Chu vươn tay, dịu dàng cầm tay nhỏ mềm mại của Bạch Tuyết, có một khắc như vậy, Long Chu đều lo lắng anh quá dùng sức, lại bóp nát bàn tay nhỏ mềm mại!

“Để anh đi lên cùng em.” Long Chu đột nhiên nói, anh chính là không muốn tách ra khỏi người phụ nữ này, không cần biết cô đến đây là muốn gặp Lãnh Dạ, anh cũng không nghĩ cứ để cô rời đi như vậy.

“Anh?” Bạch Tuyết giật mình nói.

“Anh và anh ta cũng có quen biết, đẫ lâu rồi chưa có gặp mặt, anh muốn đi gặp mặt anh ta. Sẽ không gây trở ngại cho em chứ?” Long Chu rất lễ phép hỏi.

Gây trở ngại?

Mặc dù là gây trở ngại, Bạch Tuyết cũng ngượng ngùng nói, lại nói cô cũng không biết sau khi đi sẽ như thế nào!

“Không ngại không ngại, đi thôi, đi cùng nhau.” Bạch Tuyết cười cười.

Một trận gió nhẹ thổi tới, thổi tóc Bạch


/530

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status