Tước sĩ Bangfuleite nghĩ thầm tình cảnh hiện tại của bản thân thật sự là một cái bi kịch.
Hắn xuất thân từ một nơi rất cao quý, là một gia tộc có huyết thống thuần khiết và lâu đời, cái huyết thống này đã có lịch sử từ hơn một ngàn năm trước truyền thừa tới nay, nếu như bỏ qua quyền thế mà nói, chỉ so về trình độ cao quý của huyết thống, so sánh như thế, cho dù là đế đô Aosiji Liya nơi có rất nhiều dòng tộc, cũng đều là đứng ở trong hàng ngũ 10 cái gia tộc đứng đầu.
Hắn tuy rằng không phải con cả, thế nhưng từ lúc sinh ra đã được mọi người xung quanh tôn kính cùng nịnh hót, con thứ không cách nào kế thừa tước vị của gia tộc, thế nhưng cái này cũng không có gì đáng ngại. Hơn nữa, trời cao đã ban tặng cho hắn một khuôn mặt xinh đẹp, nếu như chỉ so sánh khuôn mặt mà nói, thậm chí có người cho rằng hắn chính là đệ nhất mỹ nam tử của đế đô Aosiji Liya -- không phải là một trong mà là duy nhất!
Từ năm hắn 18 tuổi, đã trở thành vật cưng ở bên cạnh tất cả nữ nhân-- đương nhiên, hiện tại vẫn thế. Cho dù tất cả mọi người đều biết hắn đã bị thái tử điện hạ độc chiếm, thế nhưng vẫn có vài phu nhân quý tộc thường xuyên liếc mắt đưa tình với hắn. Hắn có thể uống rượu ngon nhất, mặc quần áo đẹp nhất, cưỡi tuấn mã thượng đẳng nhất, ngay cả viên đá màu xanh đính trên chiến nhẫn đang đeo trong ngón tay hắn, cũng bằng với một tiểu quý tộc bình thường thu nhập trong một năm.
Mặc dù hắn biết rằng ở đế đô có vài người kinh thường bản thân hắn, thế nhưng những người này cũng không thể gây tổn hại đến sự cao quý của hắn-- chí ít, những người đó chỉ dám nói lén sau lưng hắn, mà khi đứng trước mặt hắn, từng người từng người đều phải tỏ ra cung kính hắn, khúm núm như là một con chim cun cút.
Mỗi câu mà hắn nói ra đều trở thành mệnh lệnh không thể cự tuyệt, những thứ mà hắn muốn, thậm chí không cần bản thân hắn mở miệng nói thẳng, mà chỉ cần lộ ra một ít hành động, dùng ánh mắt ra lệnh, lập tức có người hiểu ý liền ra sức làm việc một cách thỏa đáng, sau đó hai tay đem thứ hắn cần dâng tới trước mặt hắn.
Nhưng hiện tại. . . tình cảnh của hắn, quả thực chính là một hồi bi kịch, một cơn ác mộng! !
Quan trọng nhất là. . . vị tước sĩ đại nhân đáng thương này, hắn còn không biết, cái tên cao quý của hắn, lại bị một tên dế nhũi mạo nhận ! Nhưng cách dùng thì lại vô sỉ, mạo nhân tên của hắn, hướng về một trong những cường giả trứ danh nhất đại lục, đệ nhất cao thủ của quân đội Odin đế quốc mà khiêu chiến !
May là, hắn đang bị nhốt ở trong nhà kho của quân khố, tường nhà kho khá dày, hơn nữa hắn còn bị một tấm khăn bịt kín đầu, cho nên không nghe thấy những gì Hạ Á rống to ở trên chiến trường.
Thế nhưng, vào lúc trời sáng, cửa kho mở ra. Cái tên ti tiện gọi là Katuo đem bửa sáng đến cho mình, cái tên ghê tởm này, vì sao lại dùng một ánh mắt quái dị nhìn mình?
Nét mặt của Katuo giống cười nhưng lại không cười, nhẹ nhàng đặt mâm thức ăn xuống trước mặt vị tước sĩ, sau đó ánh mắt lại trở nên thương hại.
Lấy trí thông minh của Katuo cùng việc biết rõ tính tình của Hạ Á-- ách, dù sao hắn cũng là trùm buôn lậu trong quân đội a, hắn không cho rằng một tên dế nhũi ngoài mặt rất hiền lành trung thực, nhưng trong bụng lại tràn đầy tâm địa gian trá như Hạ Á, sẽ thực sự chạy đi đánh một trận công bằng với Heisiting.
Tên dế nhũi có tám phần mười, đã sớm nghĩ tới việc đem tên thỏ mặt trắng này ra làm pháo hôi.
Nhìn Bangfuleite, Katuo rất đồng tình mà thở dài, ngồi xổm xuống liếc liếc nhìn hắn: Ai, bị dế nhũi chú ý, ngươi thật là bất hạnh a.
Ách? Cái gì? Bangfuleite trong lòng lập tức sinh ra một tia bất an: Ngươi nói thế là có ý gì?
Không, không có gì. Katuo thở dài rất cảm khái, thậm chí thái độ cũng trở nên ôn hòa rất nhiều, vỗ nhè nhẹ lên vai Bangfuleite: Ăn nhiều chút đi, thừa dịp lúc này, có thể ăn được bao nhiêu thì cứ ăn đi. . . Ân, ngươi muốn uống rượu không? Ta có thể đem cho ngươi một ít. . .
Thái độ thân thiện ngoài ý muốn như vậy, làm cho tâm lý của Bangfuleite có chút rét lạnh, hắn phảng phất như ngửi thấy mùi vị gì đó không ổn. . .
Katuo y nguyên tỉ mỉ nhìn hắn một cái: Ăn đi ăn đi, đừng suy nghĩ nhiều quá. . . Ai, một tên gia hỏa đáng thương cảm.
Hành động quái dị như thế, khiến cho Bangfuleite suy nghĩ cả một buổi sáng, hắn cảm giác được bản thân hình như gặp phải mối nguy hiểm nào đó, mãi tới. . . buổi trưa, hắn rốt cục cũng thấy được Hạ Á.
Hắn bị mấy người binh sĩ đem từ trong nhà kho đi ra, trực tiếp đi thẳng tới cửa doanh, hắn nhìn thấy bên cạnh tường rào còn lưu lại vết máu, không khí còn nồng đặc mùi máu tươi, khiến cho người luôn luôn thích sạch sẽ như Bangfuleite suýt tý đã bị ngạt thở mà hôn mê bất tỉnh. Ở trên các cọc nhọn của tường rào, vẫn còn lưu lại thịt vụn, tàn thi, cảnh tượng máu thịt nhễ nhại như thế, khiến cho sắc mặt của Bangfuleite nhất thời trắng bệch, hai chân như nhũn ra, nếu như không được binh sĩ ở bên cạnh chống đỡ, thì chỉ sợ hắn đã ngã lăn ra đất.
Từ sáng tới giờ hắn bị một tấm khăn che kín tai mắt, hắn biết rằng có người Odin đánh tới, hắn chỉ có thể cầu khẩn thần vạn năng phù hộ, phù hộ cho binh đoàn 13 có thể đánh thắng trận chiến này . . . Bởi vì chỉ có như vậy, hắn mới có thể sống sót.
Ân, binh đoàn 13 không phải là rất lợi hại sao?
Nhìn cửa doanh vẫn được cố thủ như cũ, Bangfuleite thở phào nhẹ nhõm trong lòng -- xem ra, hẳn là thủ vững rồi? Chúng ta đánh thắng rồi sao? Vậy là có thể trở về nhà?
Cái tên dế nhũi chết tiệt kia lại xuất hiện trước mặt Bangfuleite, trên mặt Hạ Á hiện ra một dáng tươi cười cổ quái, nhe hàm răng ra, phảng phất như dùng ánh mắt nhìn gia súc để liếc mắt nhìn chằm chằm Bangfuleite, sau đó tấm tắc hai tiếng đầy thương xót.
Ngươi. . . Ngươi lại muốn làm gì? Bangfuleite có chút run rẩy, hai chân của hắn bắt đầu run: Ta, ta dù sao cũng là giám sát. . .
Đương nhiên, ngài là giám sát đại nhân. Hạ Á cư nhiên gật đầu, trên cánh tay của hắn vẫn còn băng một lớp vải, giọng nói rất nghiêm trang: Chúng tôi hiện tại đang chiến đấu hăng say đầy đẫm máu để bảo vệ cho ngài đây.
Sau đó hắn dừng một chút, dùng một giọng thành khẩn không gì sánh được nói: Các chiến sĩ đã hi sinh, đã chảy máu, đã chiến đấu hăng hái! Chúng tôi đã đánh lùi một lần công kích đầy hung mãnh của người Odin. Thế nhưng hiện tại, là lúc ngài nên tỏ ra tố chất của một người cầm đầu làm vài việc gì đó!
. . . Ta, ta? Sắc mặt của Bangfuleite nhất thời còn khó coi hơn là khóc, hắn làm gì biết vũ kỹ? Hắn tuy rằng cũng theo một vị lão sư học hai năm kiếm thuật, thế nhưng lại học mấy loại kiếm thuật dùng cho thi đấu thể thao quý tộc, kiếm thuật như thế, thì không thể gọi nó là vũ kỹ, mà phải gọi nó là một loại vũ kỹ. (DG: vũ (舞) trong vũ điệu, nhảy múa, không phải vũ (武) trong võ thuật. Tác giả chơi chữ)
Đánh trận giết người? Đùa giỡn gì thế này! Một tước sĩ sinh ra đã cao quý như hắn, ngoại trừ máu trinh của xử nữ (DG : ặc ặc, chém KV đừng chém ta), hắn chưa từng thấy qua máu của bất kỳ kẻ khác!
Yên tâm đi, không cần ngài phải chém giết cùng đám người Odin ti tiện. Giọng nói của Hạ Á rất chân thành: Thân phận của ngài rất cao quý, làm thế nào lại để máu tươi của những binh sĩ bình thường của người Odin chạm vào tay ngài!
Bangfuleite thở phào nhẹ nhõm -- xem ra nói gì thì nói, bản thân hắn cũng là thượng cấp, là người có chức vị cao nhất ở đây, cái tên dế nhũi này cũng không thực sự dám làm càn đối với bản thân hắn. . .
Nhưng câu nói tiếp theo của Hạ Á làm cho Bangfuleite té xỉu !
. . . Cho nên, chúng tôi đã chọn cho ngài một đối thủ đồng dạng cũng cao quý giống ngài. . . thống suất của người Odin, đệ nhất danh tướng, võ thần Heisiting! Một lát nữa hắn sẽ chờ ngài trên chiến trường, cùng ngài đánh một trận công bằng như hai người võ giả-- ngài thấy thế nào?
Câu nói như thế chui vào trong lỗ tai, liền làm cho Bangfuleite. . . hồn lìa khỏi xác!
Người đâu! Mau mặc giáp vào cho đại nhân, sau đó đem chiến mã của đại nhân dắt tới đây! Hạ Á căn bản là không thèm để ý tới vị tước sĩ kia đang run rẩy như là một con chim cun cút.
Hắn trương to cổng họng, hướng về xa xa ở trước cửa doanh rống lớn: Heisiting! Ngươi chuẩn bị cho tốt đi ! Ta sẽ rất nhanh ra đó chém đứt đầu ngươi ! ! Chúng ta sẽ đánh tay đôi một trận như hai người võ sĩ, nhất định rất công bình, sẽ không làm nhục nhã sự vinh quang của một người võ sĩ ! Ta cũng chỉ mang theo một tên tùy tùng ! Nếu như thật sự ta chết trận, tùy tùng sẽ mang thi thể của ta về !
Nghe dế nhũi nói, Sileite ở bên cạnh cảm thấy giận dữ và xấu hổ muốn chết!
Cái tên dế nhũi khốn nạn! Vô sỉ ! Thật sự quá vô sỉ a ! ! Cư nhiên còn dám luôn mồm kêu quát cái gì gọi là vinh quang của một người võ sĩ. . .
Ở phía đối diện, một lát sau đó, liền truyền đến âm thanh lạnh lùng của Heisiting : Cho ngươi toại nguyện !
Ở bên kia của chiến trường, đệ nhất danh tướng Heisiting nhẹ nhàng ném cái khăn lông màu đỏ xuống, cầm lấy thanh chiến thương ba mũi màu đen vừa được lau chùi sáng loáng nhắc lên, trên mặt của hắn mang theo một vẻ cuồng nhiệt cùng thành kính.
Tôn nghiêm của võ giả. . . Hừ, từ lúc nào ở Byzantine lại xuất một cường giả tên là Bangfuleite? Có khí phách! Heisiting cầm thương nhảy lên ngựa, vẻ mặt của hắn càng ngày càng cuồng nhiệt hẳn lên, nhìn đám thủ hạ ở xung quanh, giọng nói mang theo một tia nghiêm khắc: Vinh quang của cường giả thì không được làm bẩn! Một lát nữa diễn ra quyết đấu, các ngươi không được nhúng tay vào!
Nhẹ nhàng thúc bụng ngựa một cái, Heisiting phi ngựa giơ cao ngọn thương, hiên ngang tiến về phía trước! Các chiến sĩ Odin ở phía sau, dùng một loại ánh mắt sùng bái cuồng nhiệt nhìn theo vị chiến thần trong lòng bọn họ rời đi.
※※※
Bangfuleite rất nhanh đã được mặc áo giáp vào, bộ áo giáp đặc biệt hoa lệ mà hắn mang theo, lúc này đã mặc trên người, quả nhiên lập tức tỏ ra vài phần uy vũ bất phàm! Bộ dáng hoa lệ như thế, chính là kiểu dáng thịnh hành nhất của giới quý tộc Byzantine lúc mặc áo giáp thánh kỵ sĩ trên người. Hạ Á mở to hai mắt nhìn kỹ, bộ giáp này hoa lệ thì có hoa lệ, khí thế cũng đủ dọa người. . . Bất quá. . .
Hắn bỗng nhiên vỗ đầu, cầm kiếm bước tới, đâm vài cái vào giáp vai giáp tay còn có giáp ngực của Bangfuleite, đem bộ giáp thánh kỵ sĩ đầy hoa lệ uy vũ tạo ra mấy lỗ thủng cùng vết rách, sau đó chạy tới cửa doanh, từ trên cọc gỗ lấy xuống một ít thịt vụn cùng tàn thi mà người Odin để lại, đem máu tươi nhễ nhại quét loạn thất bát táo lên áo giáp trên người Bangfuleite, nhìn qua giống như là hắn mới vừa tắm máu.
Ân, bộ dáng này mới giống . Hạ Á tươi cười rất thỏa mãn, thế nhưng Bangfuleite đã sợ đến suýt tý nữa. . . Ân, không phải suýt tý nữa, mà thật sự đã tiểu ra quần.
Hắn bị cột chặt trên lưng ngựa bằng gân trâu để cố định không cho ngã, phía sau lưng thì bị cột vào một thanh sắt đứng thẳng, khiến cho hắn luôn thẳng lưng nhìn về phía trước.
Hạ Á tự mình đeo mũ giáp vào cho hắn, đem màng che bảo hộ mặt buông xuống, chỉ có thể lộ ra đôi mắt, sau đó vỗ vỗ vai Bangfuleite, ghé gần vào lỗ tai hắn thấp giọng: Ngươi nghe đây, ta sẽ không thực sự cho ngươi đi chịu chết! Ta đã đem chân cùng thân mình của ngươi trói lại, chỉ là muốn ngươi cùng ta diễn một màn kịch ! Vóc người của ngươi cùng ta rất giống, cái tên gia hỏa Heisiting hơn phân nửa là sẽ bị mặc lừa ! Ngươi cũng chỉ có thể cử động tay phải, ta đã chuẩn bị cho ngươi một thanh trường thương bằng gỗ, bên ngoài có sơn một màu giống như sắt, nhìn qua quả thật giống như kỵ thương của kỵ binh! Một hồi ngươi không cần phải nói chuyện! Chỉ cần hơi vung tay huy vũ vài cái, hấp dẫn lực chú ý của hắn là được !
Dừng một chút, Hạ Á 'hừ' một tiếng, mắt bỗng nhiên lộ ra hung quang: Ngươi đừng nghĩ chạy trốn, cũng đừng nghĩ làm hỏng chuyện của ta ! Nếu như lúc đó ngươi dám há miệng nói nửa lời ! Không cần Heisiting lấy mạng của ngươi, ta đứng ở phía sau ngươi, một thương cũng có thể đâm chết ngươi ngay tại đó ! Ngươi thử suy đoán xem, ta có dám hay không ăn luôn lá gan của ngươi?
Hắn có ! Hắn là một tên điên ! Một tên dế nhũi ! Hỗn đản ! Hắn nhất định dám làm thế! !
Bangfuleite điên cuồng gào to ở trong lòng ! ! Tên hỗn đản dám làm thế này đối với ra, hắn còn việc gì mà không dám? !
Bất quá . . . Hạ Á suy nghĩ một chút: Cái loại người mặt trắng như ngươi thật sự làm ta hơi lo lắng. . .
Hắn lại nhấc giáp che mặt của Bangfuleite lên, đem một viên ma hạch nhét vào trong miệng Bangfuleite : Như vậy ngươi sẽ không lên tiếng được! Một hồi ngươi chỉ cần làm theo lời ta, ta sẽ bảo vệ cho ngươi ! Còn không thì, hừ!
Sileite kéo Hạ Á sang một bên: Ê! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì! Ngươi vừa nói dẫn theo tùy tùng. . . Là có ý gì? !
Ý gì? Hạ Á dùng sức nhào nặn khuôn mặt của mình, nặn tới mức khuôn mặt đỏ lên, mới dừng tay lại, hắn híp hai mắt, trong ánh mắt của dế nhũi hiện lên một tia điên cuồng.
Ta đang tìm một cơ hội. . . Ám sát Heisiting! !
Sileite đột nhiên biến sắc, chỉ vào Hạ Á: Ngươi! Ngươi điên rồi! !
Hạ Á 'hừ' một tiếng: Cho dù không giết được hắn, cũng phải đánh trọng thương hắn. . . Hừ, chỉ cần Heisiting bị thương, người Odin sẽ loạn cả lên! Chí ít cũng trì hoãn được đợt tấn công của bọn họ!
Sileite lo lắng vạn phần: Ngươi! Ngươi chính là đi tìm cái chết! Heisiting là cường giả có cấp bậc rất cao! Ngươi thế nào lại có thể đả thương hắn? Đây chính là đi tìm chết! Một cái chết vô ích! !
Hạ Á hít sâu một hơi, hung hăng cắn chặt răng, đem hàm răng nghiến kêu cách cách, sau đó nện một quyền vào ngực Sileite: Yên tâm! Ông đây sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu ! ! Đây là cơ hội ngàn năm có một, đáng để liều mạng! Nếu liều mạng mà thắng, thì tất cả mọi người sẽ có một con đường sống ! ! Ta cũng sẽ không chết ! Ngươi yên tâm đi ! Ta quý trọng mạng sống của chính mình hơn là ngươi!
Dế nhũi sờ sờ trước ngực, trước ngực và sau lưng của hắn đều mang vảy rồng bó sát người-- thế nhưng lại là hai tầng vảy!
Ngoài lớp vảy rồng là bộ giáp da thượng đẳng, mà bên ngoài bộ giáp da lại là một bộ giáp của bộ binh hạng nặng, rất dày rất nặng rất chắc và có kích thước to nhất! Đây là bộ giáp sắt lấy từ trên người tên to con Shaerba, so với thể hình của Hạ Á thì to hơn một vòng, hắn sợ Heisiting sẽ nhìn ra chổ sơ hở, nếu đã không cách nào thu nhỏ thể hình lại, thì chỉ có cách mặc áo giáp to lớn một chút để tránh bị chú ý.
Hai tầng vảy rồng, một tầng bì giáp, một tầng giáp sắt hạng nặng. . . Nếu như thất bại, thì bảo vệ mạng sống chạy về, hẳn sẽ không thành vấn đề quá lớn ?
Chỉ cần có thể tới gần Heisiting, tại lúc hắn không phòng bị, bỗng nhiên sử dụng ra. . . Long thứ!
Tên gia hỏa kia không chết cũng sẽ bị trọng thương!
Hơn nữa, Hạ Á còn một cái lợi thế ! Chính là cách thức công kích của hắn, khác xa so với công kích của tất cả võ sĩ trên đại lục!
Võ giả ở trên đại lục hầu hết đều là sử dụng đấu khí ! Đấu khí lúc bộc phát ra, đều có ánh sáng chói mắt, muốn đánh lén mà nói, không đợi ngươi xuất thủ, ánh sáng của đấu khí đã làm lòe mắt của đối phương. . . Thế nhưng phi hồng sát khí của hắn, đã khống chế đạt tới trình độ không phát ra ánh sáng màu đỏ, nếu như phối hợp với 'long thứ' đem toàn bộ lực lượng phóng đại lên gấp mấy lần sau đó tập trung hết vào một điểm . . .
Không liều mạng, thì chết là cái chắc! Liều mạng, nếu như thắng, thì sẽ có con đường sống! Hạ Á xoay người nhảy lên một con ngựa nhìn rất tầm thường, liếc mắt nhìn Sileite.
Sileite trong lòng kích động, nhìn Hạ Á, sinh ra một cổ sùng kính không cách nào diễn tả, nhịn không được hướng về Hạ Á cúi người thật sâu, dùng sức đấm vào ngực, làm ra một cái nghi thức trang trọng nhất của binh lính Byzantine.
Thế nhưng Hạ Á bỗng nhiên hoảng hốt, mắng to : Đừng cúi chào ! Bà mịa ! Nhìn giống như chào vĩnh biệt ông vậy ! Ông đây còn chưa chết ! Cũng sẽ không chết ! Ông đây nhất định sẽ quay trở lại ! ! 'phi' 'phi' 'phi' ! Con mẹ nó thật là xúi quẩy !
Một tiếng còi hiệu rõ to nổi lên, cửa doanh trại chậm rãi mở ra một cái lối nhỏ, Bangfuleite ở phía trước, Hạ Á ở phía sau, hai người cưỡi ngựa từ từ đi ra khỏi doanh trại.
Mà lúc này chiến trường trên, xuất hiện một con chiến mã màu đen, toàn thân bao trùm giáp dành cho ngựa, ở đầu ngựa là một cái giáp sừng nhọn hình bán nguyện, trên lưng ngựa là một người, toàn thân mặc áo bào màu đen, tay cầm trường thương ba mũi, chính là Heisiting ! !
Con ngựa chậm rãi đi về phía trước, đương lúc hai bên tới khá gần, ngựa của Bangfuleite mới ngừng lại, Hạ Á tiến tới ngay ở bên hông của Bangfuleite, thậm chí còn đưa một tay giúp Bangfuleite cầm lấy dây cương, làm ra bộ dáng của một tên tùy tùng.
Hai mắt Heisiting nhìn chằm chằm vị tước sĩ đại nhân: Ngươi chính là Bangfuleite!
Ánh mắt sắc bén như đao!
Bangfuleite mặc trên người bộ giáp của thánh kỵ sĩ, trên áo giáp tràn đầy máu tươi cùng tổn hại, dáng người hiên ngang, thân mình to lớn, hơn nữa bên dưới lại là một con ngựa thượng đẳng, vạn con có một, trên yên ngựa còn cắm một thanh trường thương màu đen. . . Ngồi thẳng lưng nhìn về phía trước, quả nhiên bộ dáng có vài phần cao thủ!
Tuy rằng tước sĩ Bangfuleite ở trên ngựa đang run lẩy bẩy, bất quá thân mình của hắn lại bị bộ giáp che kín, từ bên ngoài không thể nhìn thấy được.
Ngay cả ánh mắt sợ hãi liếc ngang liếc dọc của hắn, dưới con mắt của Heisiting, cũng bị lầm thành ánh mắt đảo nhanh như điện !
Nói tóm lại, Heisiting đối với đối thủ này thật sự rất hài lòng.
Hoặc là nói, một cường giả chân chính như Heisiting, nhìn thấy chiến lực kinh người của Hạ Á thi triển lúc nãy, đã chiếm được ấn tượng ban đầu đối với bản thân hắn, lại lấy tư tưởng của bản thân hắn để so sánh, nghĩ tới một cường giả như Hạ Á, hẳn là cũng giống như hắn đều có một cái tâm cao quý của một cường giả chân chính. . .
Đã như thế. . . Vậy thì, đánh đi thôi!
Heisiting chậm rãi nhắc thanh trường thương ba mũi lên, mũi thương chỉ về phía Bangfuleite, trên mũi thương, nhất thời toát ra một luồng hỏa diễm màu đen!
Thân mình của Bangfuleite càng ngày càng run rẩy, dưới sự uy hiếp của Hạ Á, bất đắc dĩ chỉ có thể nhắc thanh trường mâu màu đen bên cạnh lên, tuy rằng trường mâu làm bằng gỗ không có nặng, thế nhưng lúc này cánh tay của Bangfuleite đã bủn rủn vô lực, lúc nhắc trường thương lên, thì thân thể tỏ ra run rẩy một cách rõ ràng, áo giáp cũng phát ra âm thanh va chạm do run rẩy.
Di?
Heisiting có chút hiếu kỳ.
Tên đối thủ làm cho mình tôn kính, như thế nào lại run tới như vậy?
Ân. . . Đây chắc là một loại vũ kỹ cao minh gì đây? Là cuồng hóa chiến pháp? Hay là thị huyết đấu khí? Man ngưu chi lực (1)? Hoặc là, giống như bí kỹ của người Odin tự mình cuồng hóa trước trận chiến?
Heisiting cảm giác máu tươi trong người hắn lại lần nữa nóng lên! Trong lòng hắn nhiệt huyết sôi trào, nhịn không được huýt dài một tiếng ! 'Bá' ! ! Trường mâu quét ngang, mang theo một đoàn hỏa diễm màu đen, cùng ngựa chạy thẳng về phía Bangfuleite! !
Heisiting nhanh chóng tới gần, thế nhưng hai mắt của tước sĩ Bangfuleite bỗng nhiên nhắm lại-- hắn trực tiếp ngất xỉu ! Đáy quần tuôn ra một dòng nước tiểu, trường mâu trên tay cũng hạ xuống, chỉ là thân thể bị trói chặt, sống lưng bị thanh sắt chóng thẳng, vẫn như cũng ngồi thẳng tắp ở trên lưng ngựa. . . Cao to, mạnh mẽ ! Phảng phất như một tuyệt thế cao thủ không hề sợ hãi trước đòn tấn công của đối thủ!
Heisiting cũng không nghi ngờ hắn, mang theo một tiếng huýt sáo dài và trong trẻo, chiến thương màu đen chém ngang tạo thành một đường cong hoàn mỹ! !
( Chính là lúc này ! ) Trong nháy mắt nhãn thần của Hạ Á liền bừng sáng !
( Cứu mạng! Cứu mạng a! Ai đó mau tới cứu ta ! ! ) Bangfuleite đang khóc thầm trong lòng. . .
(1) nổi điên đánh loạn, thấy máu là xỉu, ngu đần sức trâu. Dịch vậy cho oai nhá :D
Hắn xuất thân từ một nơi rất cao quý, là một gia tộc có huyết thống thuần khiết và lâu đời, cái huyết thống này đã có lịch sử từ hơn một ngàn năm trước truyền thừa tới nay, nếu như bỏ qua quyền thế mà nói, chỉ so về trình độ cao quý của huyết thống, so sánh như thế, cho dù là đế đô Aosiji Liya nơi có rất nhiều dòng tộc, cũng đều là đứng ở trong hàng ngũ 10 cái gia tộc đứng đầu.
Hắn tuy rằng không phải con cả, thế nhưng từ lúc sinh ra đã được mọi người xung quanh tôn kính cùng nịnh hót, con thứ không cách nào kế thừa tước vị của gia tộc, thế nhưng cái này cũng không có gì đáng ngại. Hơn nữa, trời cao đã ban tặng cho hắn một khuôn mặt xinh đẹp, nếu như chỉ so sánh khuôn mặt mà nói, thậm chí có người cho rằng hắn chính là đệ nhất mỹ nam tử của đế đô Aosiji Liya -- không phải là một trong mà là duy nhất!
Từ năm hắn 18 tuổi, đã trở thành vật cưng ở bên cạnh tất cả nữ nhân-- đương nhiên, hiện tại vẫn thế. Cho dù tất cả mọi người đều biết hắn đã bị thái tử điện hạ độc chiếm, thế nhưng vẫn có vài phu nhân quý tộc thường xuyên liếc mắt đưa tình với hắn. Hắn có thể uống rượu ngon nhất, mặc quần áo đẹp nhất, cưỡi tuấn mã thượng đẳng nhất, ngay cả viên đá màu xanh đính trên chiến nhẫn đang đeo trong ngón tay hắn, cũng bằng với một tiểu quý tộc bình thường thu nhập trong một năm.
Mặc dù hắn biết rằng ở đế đô có vài người kinh thường bản thân hắn, thế nhưng những người này cũng không thể gây tổn hại đến sự cao quý của hắn-- chí ít, những người đó chỉ dám nói lén sau lưng hắn, mà khi đứng trước mặt hắn, từng người từng người đều phải tỏ ra cung kính hắn, khúm núm như là một con chim cun cút.
Mỗi câu mà hắn nói ra đều trở thành mệnh lệnh không thể cự tuyệt, những thứ mà hắn muốn, thậm chí không cần bản thân hắn mở miệng nói thẳng, mà chỉ cần lộ ra một ít hành động, dùng ánh mắt ra lệnh, lập tức có người hiểu ý liền ra sức làm việc một cách thỏa đáng, sau đó hai tay đem thứ hắn cần dâng tới trước mặt hắn.
Nhưng hiện tại. . . tình cảnh của hắn, quả thực chính là một hồi bi kịch, một cơn ác mộng! !
Quan trọng nhất là. . . vị tước sĩ đại nhân đáng thương này, hắn còn không biết, cái tên cao quý của hắn, lại bị một tên dế nhũi mạo nhận ! Nhưng cách dùng thì lại vô sỉ, mạo nhân tên của hắn, hướng về một trong những cường giả trứ danh nhất đại lục, đệ nhất cao thủ của quân đội Odin đế quốc mà khiêu chiến !
May là, hắn đang bị nhốt ở trong nhà kho của quân khố, tường nhà kho khá dày, hơn nữa hắn còn bị một tấm khăn bịt kín đầu, cho nên không nghe thấy những gì Hạ Á rống to ở trên chiến trường.
Thế nhưng, vào lúc trời sáng, cửa kho mở ra. Cái tên ti tiện gọi là Katuo đem bửa sáng đến cho mình, cái tên ghê tởm này, vì sao lại dùng một ánh mắt quái dị nhìn mình?
Nét mặt của Katuo giống cười nhưng lại không cười, nhẹ nhàng đặt mâm thức ăn xuống trước mặt vị tước sĩ, sau đó ánh mắt lại trở nên thương hại.
Lấy trí thông minh của Katuo cùng việc biết rõ tính tình của Hạ Á-- ách, dù sao hắn cũng là trùm buôn lậu trong quân đội a, hắn không cho rằng một tên dế nhũi ngoài mặt rất hiền lành trung thực, nhưng trong bụng lại tràn đầy tâm địa gian trá như Hạ Á, sẽ thực sự chạy đi đánh một trận công bằng với Heisiting.
Tên dế nhũi có tám phần mười, đã sớm nghĩ tới việc đem tên thỏ mặt trắng này ra làm pháo hôi.
Nhìn Bangfuleite, Katuo rất đồng tình mà thở dài, ngồi xổm xuống liếc liếc nhìn hắn: Ai, bị dế nhũi chú ý, ngươi thật là bất hạnh a.
Ách? Cái gì? Bangfuleite trong lòng lập tức sinh ra một tia bất an: Ngươi nói thế là có ý gì?
Không, không có gì. Katuo thở dài rất cảm khái, thậm chí thái độ cũng trở nên ôn hòa rất nhiều, vỗ nhè nhẹ lên vai Bangfuleite: Ăn nhiều chút đi, thừa dịp lúc này, có thể ăn được bao nhiêu thì cứ ăn đi. . . Ân, ngươi muốn uống rượu không? Ta có thể đem cho ngươi một ít. . .
Thái độ thân thiện ngoài ý muốn như vậy, làm cho tâm lý của Bangfuleite có chút rét lạnh, hắn phảng phất như ngửi thấy mùi vị gì đó không ổn. . .
Katuo y nguyên tỉ mỉ nhìn hắn một cái: Ăn đi ăn đi, đừng suy nghĩ nhiều quá. . . Ai, một tên gia hỏa đáng thương cảm.
Hành động quái dị như thế, khiến cho Bangfuleite suy nghĩ cả một buổi sáng, hắn cảm giác được bản thân hình như gặp phải mối nguy hiểm nào đó, mãi tới. . . buổi trưa, hắn rốt cục cũng thấy được Hạ Á.
Hắn bị mấy người binh sĩ đem từ trong nhà kho đi ra, trực tiếp đi thẳng tới cửa doanh, hắn nhìn thấy bên cạnh tường rào còn lưu lại vết máu, không khí còn nồng đặc mùi máu tươi, khiến cho người luôn luôn thích sạch sẽ như Bangfuleite suýt tý đã bị ngạt thở mà hôn mê bất tỉnh. Ở trên các cọc nhọn của tường rào, vẫn còn lưu lại thịt vụn, tàn thi, cảnh tượng máu thịt nhễ nhại như thế, khiến cho sắc mặt của Bangfuleite nhất thời trắng bệch, hai chân như nhũn ra, nếu như không được binh sĩ ở bên cạnh chống đỡ, thì chỉ sợ hắn đã ngã lăn ra đất.
Từ sáng tới giờ hắn bị một tấm khăn che kín tai mắt, hắn biết rằng có người Odin đánh tới, hắn chỉ có thể cầu khẩn thần vạn năng phù hộ, phù hộ cho binh đoàn 13 có thể đánh thắng trận chiến này . . . Bởi vì chỉ có như vậy, hắn mới có thể sống sót.
Ân, binh đoàn 13 không phải là rất lợi hại sao?
Nhìn cửa doanh vẫn được cố thủ như cũ, Bangfuleite thở phào nhẹ nhõm trong lòng -- xem ra, hẳn là thủ vững rồi? Chúng ta đánh thắng rồi sao? Vậy là có thể trở về nhà?
Cái tên dế nhũi chết tiệt kia lại xuất hiện trước mặt Bangfuleite, trên mặt Hạ Á hiện ra một dáng tươi cười cổ quái, nhe hàm răng ra, phảng phất như dùng ánh mắt nhìn gia súc để liếc mắt nhìn chằm chằm Bangfuleite, sau đó tấm tắc hai tiếng đầy thương xót.
Ngươi. . . Ngươi lại muốn làm gì? Bangfuleite có chút run rẩy, hai chân của hắn bắt đầu run: Ta, ta dù sao cũng là giám sát. . .
Đương nhiên, ngài là giám sát đại nhân. Hạ Á cư nhiên gật đầu, trên cánh tay của hắn vẫn còn băng một lớp vải, giọng nói rất nghiêm trang: Chúng tôi hiện tại đang chiến đấu hăng say đầy đẫm máu để bảo vệ cho ngài đây.
Sau đó hắn dừng một chút, dùng một giọng thành khẩn không gì sánh được nói: Các chiến sĩ đã hi sinh, đã chảy máu, đã chiến đấu hăng hái! Chúng tôi đã đánh lùi một lần công kích đầy hung mãnh của người Odin. Thế nhưng hiện tại, là lúc ngài nên tỏ ra tố chất của một người cầm đầu làm vài việc gì đó!
. . . Ta, ta? Sắc mặt của Bangfuleite nhất thời còn khó coi hơn là khóc, hắn làm gì biết vũ kỹ? Hắn tuy rằng cũng theo một vị lão sư học hai năm kiếm thuật, thế nhưng lại học mấy loại kiếm thuật dùng cho thi đấu thể thao quý tộc, kiếm thuật như thế, thì không thể gọi nó là vũ kỹ, mà phải gọi nó là một loại vũ kỹ. (DG: vũ (舞) trong vũ điệu, nhảy múa, không phải vũ (武) trong võ thuật. Tác giả chơi chữ)
Đánh trận giết người? Đùa giỡn gì thế này! Một tước sĩ sinh ra đã cao quý như hắn, ngoại trừ máu trinh của xử nữ (DG : ặc ặc, chém KV đừng chém ta), hắn chưa từng thấy qua máu của bất kỳ kẻ khác!
Yên tâm đi, không cần ngài phải chém giết cùng đám người Odin ti tiện. Giọng nói của Hạ Á rất chân thành: Thân phận của ngài rất cao quý, làm thế nào lại để máu tươi của những binh sĩ bình thường của người Odin chạm vào tay ngài!
Bangfuleite thở phào nhẹ nhõm -- xem ra nói gì thì nói, bản thân hắn cũng là thượng cấp, là người có chức vị cao nhất ở đây, cái tên dế nhũi này cũng không thực sự dám làm càn đối với bản thân hắn. . .
Nhưng câu nói tiếp theo của Hạ Á làm cho Bangfuleite té xỉu !
. . . Cho nên, chúng tôi đã chọn cho ngài một đối thủ đồng dạng cũng cao quý giống ngài. . . thống suất của người Odin, đệ nhất danh tướng, võ thần Heisiting! Một lát nữa hắn sẽ chờ ngài trên chiến trường, cùng ngài đánh một trận công bằng như hai người võ giả-- ngài thấy thế nào?
Câu nói như thế chui vào trong lỗ tai, liền làm cho Bangfuleite. . . hồn lìa khỏi xác!
Người đâu! Mau mặc giáp vào cho đại nhân, sau đó đem chiến mã của đại nhân dắt tới đây! Hạ Á căn bản là không thèm để ý tới vị tước sĩ kia đang run rẩy như là một con chim cun cút.
Hắn trương to cổng họng, hướng về xa xa ở trước cửa doanh rống lớn: Heisiting! Ngươi chuẩn bị cho tốt đi ! Ta sẽ rất nhanh ra đó chém đứt đầu ngươi ! ! Chúng ta sẽ đánh tay đôi một trận như hai người võ sĩ, nhất định rất công bình, sẽ không làm nhục nhã sự vinh quang của một người võ sĩ ! Ta cũng chỉ mang theo một tên tùy tùng ! Nếu như thật sự ta chết trận, tùy tùng sẽ mang thi thể của ta về !
Nghe dế nhũi nói, Sileite ở bên cạnh cảm thấy giận dữ và xấu hổ muốn chết!
Cái tên dế nhũi khốn nạn! Vô sỉ ! Thật sự quá vô sỉ a ! ! Cư nhiên còn dám luôn mồm kêu quát cái gì gọi là vinh quang của một người võ sĩ. . .
Ở phía đối diện, một lát sau đó, liền truyền đến âm thanh lạnh lùng của Heisiting : Cho ngươi toại nguyện !
Ở bên kia của chiến trường, đệ nhất danh tướng Heisiting nhẹ nhàng ném cái khăn lông màu đỏ xuống, cầm lấy thanh chiến thương ba mũi màu đen vừa được lau chùi sáng loáng nhắc lên, trên mặt của hắn mang theo một vẻ cuồng nhiệt cùng thành kính.
Tôn nghiêm của võ giả. . . Hừ, từ lúc nào ở Byzantine lại xuất một cường giả tên là Bangfuleite? Có khí phách! Heisiting cầm thương nhảy lên ngựa, vẻ mặt của hắn càng ngày càng cuồng nhiệt hẳn lên, nhìn đám thủ hạ ở xung quanh, giọng nói mang theo một tia nghiêm khắc: Vinh quang của cường giả thì không được làm bẩn! Một lát nữa diễn ra quyết đấu, các ngươi không được nhúng tay vào!
Nhẹ nhàng thúc bụng ngựa một cái, Heisiting phi ngựa giơ cao ngọn thương, hiên ngang tiến về phía trước! Các chiến sĩ Odin ở phía sau, dùng một loại ánh mắt sùng bái cuồng nhiệt nhìn theo vị chiến thần trong lòng bọn họ rời đi.
※※※
Bangfuleite rất nhanh đã được mặc áo giáp vào, bộ áo giáp đặc biệt hoa lệ mà hắn mang theo, lúc này đã mặc trên người, quả nhiên lập tức tỏ ra vài phần uy vũ bất phàm! Bộ dáng hoa lệ như thế, chính là kiểu dáng thịnh hành nhất của giới quý tộc Byzantine lúc mặc áo giáp thánh kỵ sĩ trên người. Hạ Á mở to hai mắt nhìn kỹ, bộ giáp này hoa lệ thì có hoa lệ, khí thế cũng đủ dọa người. . . Bất quá. . .
Hắn bỗng nhiên vỗ đầu, cầm kiếm bước tới, đâm vài cái vào giáp vai giáp tay còn có giáp ngực của Bangfuleite, đem bộ giáp thánh kỵ sĩ đầy hoa lệ uy vũ tạo ra mấy lỗ thủng cùng vết rách, sau đó chạy tới cửa doanh, từ trên cọc gỗ lấy xuống một ít thịt vụn cùng tàn thi mà người Odin để lại, đem máu tươi nhễ nhại quét loạn thất bát táo lên áo giáp trên người Bangfuleite, nhìn qua giống như là hắn mới vừa tắm máu.
Ân, bộ dáng này mới giống . Hạ Á tươi cười rất thỏa mãn, thế nhưng Bangfuleite đã sợ đến suýt tý nữa. . . Ân, không phải suýt tý nữa, mà thật sự đã tiểu ra quần.
Hắn bị cột chặt trên lưng ngựa bằng gân trâu để cố định không cho ngã, phía sau lưng thì bị cột vào một thanh sắt đứng thẳng, khiến cho hắn luôn thẳng lưng nhìn về phía trước.
Hạ Á tự mình đeo mũ giáp vào cho hắn, đem màng che bảo hộ mặt buông xuống, chỉ có thể lộ ra đôi mắt, sau đó vỗ vỗ vai Bangfuleite, ghé gần vào lỗ tai hắn thấp giọng: Ngươi nghe đây, ta sẽ không thực sự cho ngươi đi chịu chết! Ta đã đem chân cùng thân mình của ngươi trói lại, chỉ là muốn ngươi cùng ta diễn một màn kịch ! Vóc người của ngươi cùng ta rất giống, cái tên gia hỏa Heisiting hơn phân nửa là sẽ bị mặc lừa ! Ngươi cũng chỉ có thể cử động tay phải, ta đã chuẩn bị cho ngươi một thanh trường thương bằng gỗ, bên ngoài có sơn một màu giống như sắt, nhìn qua quả thật giống như kỵ thương của kỵ binh! Một hồi ngươi không cần phải nói chuyện! Chỉ cần hơi vung tay huy vũ vài cái, hấp dẫn lực chú ý của hắn là được !
Dừng một chút, Hạ Á 'hừ' một tiếng, mắt bỗng nhiên lộ ra hung quang: Ngươi đừng nghĩ chạy trốn, cũng đừng nghĩ làm hỏng chuyện của ta ! Nếu như lúc đó ngươi dám há miệng nói nửa lời ! Không cần Heisiting lấy mạng của ngươi, ta đứng ở phía sau ngươi, một thương cũng có thể đâm chết ngươi ngay tại đó ! Ngươi thử suy đoán xem, ta có dám hay không ăn luôn lá gan của ngươi?
Hắn có ! Hắn là một tên điên ! Một tên dế nhũi ! Hỗn đản ! Hắn nhất định dám làm thế! !
Bangfuleite điên cuồng gào to ở trong lòng ! ! Tên hỗn đản dám làm thế này đối với ra, hắn còn việc gì mà không dám? !
Bất quá . . . Hạ Á suy nghĩ một chút: Cái loại người mặt trắng như ngươi thật sự làm ta hơi lo lắng. . .
Hắn lại nhấc giáp che mặt của Bangfuleite lên, đem một viên ma hạch nhét vào trong miệng Bangfuleite : Như vậy ngươi sẽ không lên tiếng được! Một hồi ngươi chỉ cần làm theo lời ta, ta sẽ bảo vệ cho ngươi ! Còn không thì, hừ!
Sileite kéo Hạ Á sang một bên: Ê! Ngươi rốt cuộc muốn làm gì! Ngươi vừa nói dẫn theo tùy tùng. . . Là có ý gì? !
Ý gì? Hạ Á dùng sức nhào nặn khuôn mặt của mình, nặn tới mức khuôn mặt đỏ lên, mới dừng tay lại, hắn híp hai mắt, trong ánh mắt của dế nhũi hiện lên một tia điên cuồng.
Ta đang tìm một cơ hội. . . Ám sát Heisiting! !
Sileite đột nhiên biến sắc, chỉ vào Hạ Á: Ngươi! Ngươi điên rồi! !
Hạ Á 'hừ' một tiếng: Cho dù không giết được hắn, cũng phải đánh trọng thương hắn. . . Hừ, chỉ cần Heisiting bị thương, người Odin sẽ loạn cả lên! Chí ít cũng trì hoãn được đợt tấn công của bọn họ!
Sileite lo lắng vạn phần: Ngươi! Ngươi chính là đi tìm cái chết! Heisiting là cường giả có cấp bậc rất cao! Ngươi thế nào lại có thể đả thương hắn? Đây chính là đi tìm chết! Một cái chết vô ích! !
Hạ Á hít sâu một hơi, hung hăng cắn chặt răng, đem hàm răng nghiến kêu cách cách, sau đó nện một quyền vào ngực Sileite: Yên tâm! Ông đây sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu ! ! Đây là cơ hội ngàn năm có một, đáng để liều mạng! Nếu liều mạng mà thắng, thì tất cả mọi người sẽ có một con đường sống ! ! Ta cũng sẽ không chết ! Ngươi yên tâm đi ! Ta quý trọng mạng sống của chính mình hơn là ngươi!
Dế nhũi sờ sờ trước ngực, trước ngực và sau lưng của hắn đều mang vảy rồng bó sát người-- thế nhưng lại là hai tầng vảy!
Ngoài lớp vảy rồng là bộ giáp da thượng đẳng, mà bên ngoài bộ giáp da lại là một bộ giáp của bộ binh hạng nặng, rất dày rất nặng rất chắc và có kích thước to nhất! Đây là bộ giáp sắt lấy từ trên người tên to con Shaerba, so với thể hình của Hạ Á thì to hơn một vòng, hắn sợ Heisiting sẽ nhìn ra chổ sơ hở, nếu đã không cách nào thu nhỏ thể hình lại, thì chỉ có cách mặc áo giáp to lớn một chút để tránh bị chú ý.
Hai tầng vảy rồng, một tầng bì giáp, một tầng giáp sắt hạng nặng. . . Nếu như thất bại, thì bảo vệ mạng sống chạy về, hẳn sẽ không thành vấn đề quá lớn ?
Chỉ cần có thể tới gần Heisiting, tại lúc hắn không phòng bị, bỗng nhiên sử dụng ra. . . Long thứ!
Tên gia hỏa kia không chết cũng sẽ bị trọng thương!
Hơn nữa, Hạ Á còn một cái lợi thế ! Chính là cách thức công kích của hắn, khác xa so với công kích của tất cả võ sĩ trên đại lục!
Võ giả ở trên đại lục hầu hết đều là sử dụng đấu khí ! Đấu khí lúc bộc phát ra, đều có ánh sáng chói mắt, muốn đánh lén mà nói, không đợi ngươi xuất thủ, ánh sáng của đấu khí đã làm lòe mắt của đối phương. . . Thế nhưng phi hồng sát khí của hắn, đã khống chế đạt tới trình độ không phát ra ánh sáng màu đỏ, nếu như phối hợp với 'long thứ' đem toàn bộ lực lượng phóng đại lên gấp mấy lần sau đó tập trung hết vào một điểm . . .
Không liều mạng, thì chết là cái chắc! Liều mạng, nếu như thắng, thì sẽ có con đường sống! Hạ Á xoay người nhảy lên một con ngựa nhìn rất tầm thường, liếc mắt nhìn Sileite.
Sileite trong lòng kích động, nhìn Hạ Á, sinh ra một cổ sùng kính không cách nào diễn tả, nhịn không được hướng về Hạ Á cúi người thật sâu, dùng sức đấm vào ngực, làm ra một cái nghi thức trang trọng nhất của binh lính Byzantine.
Thế nhưng Hạ Á bỗng nhiên hoảng hốt, mắng to : Đừng cúi chào ! Bà mịa ! Nhìn giống như chào vĩnh biệt ông vậy ! Ông đây còn chưa chết ! Cũng sẽ không chết ! Ông đây nhất định sẽ quay trở lại ! ! 'phi' 'phi' 'phi' ! Con mẹ nó thật là xúi quẩy !
Một tiếng còi hiệu rõ to nổi lên, cửa doanh trại chậm rãi mở ra một cái lối nhỏ, Bangfuleite ở phía trước, Hạ Á ở phía sau, hai người cưỡi ngựa từ từ đi ra khỏi doanh trại.
Mà lúc này chiến trường trên, xuất hiện một con chiến mã màu đen, toàn thân bao trùm giáp dành cho ngựa, ở đầu ngựa là một cái giáp sừng nhọn hình bán nguyện, trên lưng ngựa là một người, toàn thân mặc áo bào màu đen, tay cầm trường thương ba mũi, chính là Heisiting ! !
Con ngựa chậm rãi đi về phía trước, đương lúc hai bên tới khá gần, ngựa của Bangfuleite mới ngừng lại, Hạ Á tiến tới ngay ở bên hông của Bangfuleite, thậm chí còn đưa một tay giúp Bangfuleite cầm lấy dây cương, làm ra bộ dáng của một tên tùy tùng.
Hai mắt Heisiting nhìn chằm chằm vị tước sĩ đại nhân: Ngươi chính là Bangfuleite!
Ánh mắt sắc bén như đao!
Bangfuleite mặc trên người bộ giáp của thánh kỵ sĩ, trên áo giáp tràn đầy máu tươi cùng tổn hại, dáng người hiên ngang, thân mình to lớn, hơn nữa bên dưới lại là một con ngựa thượng đẳng, vạn con có một, trên yên ngựa còn cắm một thanh trường thương màu đen. . . Ngồi thẳng lưng nhìn về phía trước, quả nhiên bộ dáng có vài phần cao thủ!
Tuy rằng tước sĩ Bangfuleite ở trên ngựa đang run lẩy bẩy, bất quá thân mình của hắn lại bị bộ giáp che kín, từ bên ngoài không thể nhìn thấy được.
Ngay cả ánh mắt sợ hãi liếc ngang liếc dọc của hắn, dưới con mắt của Heisiting, cũng bị lầm thành ánh mắt đảo nhanh như điện !
Nói tóm lại, Heisiting đối với đối thủ này thật sự rất hài lòng.
Hoặc là nói, một cường giả chân chính như Heisiting, nhìn thấy chiến lực kinh người của Hạ Á thi triển lúc nãy, đã chiếm được ấn tượng ban đầu đối với bản thân hắn, lại lấy tư tưởng của bản thân hắn để so sánh, nghĩ tới một cường giả như Hạ Á, hẳn là cũng giống như hắn đều có một cái tâm cao quý của một cường giả chân chính. . .
Đã như thế. . . Vậy thì, đánh đi thôi!
Heisiting chậm rãi nhắc thanh trường thương ba mũi lên, mũi thương chỉ về phía Bangfuleite, trên mũi thương, nhất thời toát ra một luồng hỏa diễm màu đen!
Thân mình của Bangfuleite càng ngày càng run rẩy, dưới sự uy hiếp của Hạ Á, bất đắc dĩ chỉ có thể nhắc thanh trường mâu màu đen bên cạnh lên, tuy rằng trường mâu làm bằng gỗ không có nặng, thế nhưng lúc này cánh tay của Bangfuleite đã bủn rủn vô lực, lúc nhắc trường thương lên, thì thân thể tỏ ra run rẩy một cách rõ ràng, áo giáp cũng phát ra âm thanh va chạm do run rẩy.
Di?
Heisiting có chút hiếu kỳ.
Tên đối thủ làm cho mình tôn kính, như thế nào lại run tới như vậy?
Ân. . . Đây chắc là một loại vũ kỹ cao minh gì đây? Là cuồng hóa chiến pháp? Hay là thị huyết đấu khí? Man ngưu chi lực (1)? Hoặc là, giống như bí kỹ của người Odin tự mình cuồng hóa trước trận chiến?
Heisiting cảm giác máu tươi trong người hắn lại lần nữa nóng lên! Trong lòng hắn nhiệt huyết sôi trào, nhịn không được huýt dài một tiếng ! 'Bá' ! ! Trường mâu quét ngang, mang theo một đoàn hỏa diễm màu đen, cùng ngựa chạy thẳng về phía Bangfuleite! !
Heisiting nhanh chóng tới gần, thế nhưng hai mắt của tước sĩ Bangfuleite bỗng nhiên nhắm lại-- hắn trực tiếp ngất xỉu ! Đáy quần tuôn ra một dòng nước tiểu, trường mâu trên tay cũng hạ xuống, chỉ là thân thể bị trói chặt, sống lưng bị thanh sắt chóng thẳng, vẫn như cũng ngồi thẳng tắp ở trên lưng ngựa. . . Cao to, mạnh mẽ ! Phảng phất như một tuyệt thế cao thủ không hề sợ hãi trước đòn tấn công của đối thủ!
Heisiting cũng không nghi ngờ hắn, mang theo một tiếng huýt sáo dài và trong trẻo, chiến thương màu đen chém ngang tạo thành một đường cong hoàn mỹ! !
( Chính là lúc này ! ) Trong nháy mắt nhãn thần của Hạ Á liền bừng sáng !
( Cứu mạng! Cứu mạng a! Ai đó mau tới cứu ta ! ! ) Bangfuleite đang khóc thầm trong lòng. . .
(1) nổi điên đánh loạn, thấy máu là xỉu, ngu đần sức trâu. Dịch vậy cho oai nhá :D
/247
|